Chương 24
diệp chuột
24/09/2015
Đúng sáng hôm sau tôi và Phương đứng trước cửa phòng tập chờ Tao. Phương ăn diện thoải mái lượn lờ nhìn quanh. Tôi liếc nhỏ rồi thì thầm:
"Mày làm ơn đội mũ lên cho tao cái"
"Sợ gì? Ở đây chỉ có mày, Exo và Semi biết tao còn ai biết nữa. Ai gặp cũng nghĩ tao là trainee bình thường nên..." nhỏ bĩu môi. Nhưng chờ mãi không thấy anh đâu, gọi điện còn không được.
"Thằng cha này lại ngủ quên rồi" Phương lầm bầm nói "mày biết kí túc xá của Exo chứ?" Nhỏ hỏi tôi. Tôi gật đầu.
"Vậy đi thôi." Nhỏ nói rồi kéo tôi đi. Vì kí túc xá và công ty không xa nhau mấy nên chúng tôi đi bộ. Đến nơi, nhỏ Phương bức xúc đập cửa:
"ZiTao! Huang Zi Tao! Anh ra đây!! Exo mở cửa mau"
"Chuyện gì thế?" Baekhuyn mắt nhắm mắt mở ra mở cửa. Ồ hôm nay họ được nghỉ sao? Vừa nhìn thấy Phương, Baek đã nói
"Lại mơ về cô ta à? Khổ ghê cơ. Cứ mỗi lần nhìn thấy cô ta là mình lại gặp ác mộng mấy đêm liền" anh nói rồi thản nhiên đóng cửa. Phương hai má đỏ bừng bừng, hai tay nắm chặt, nghiến răng nghiến lợi vừa đá vừa đấm cửa.
"Yahhh tên thụ kia, anh ra đây mở cửa cho tôi. BUYN BAEKHUYN! ANH KHÔN HỒN THÌ MỞ CỬA RA NẾU KHÔNG THÌ ĐỪNG TRÁCH CON NÀY! BUYN BAEKHUYN" cánh cửa bật mở lần nữa, lần này là Sehun. Cậu ta ngạc nhiên nhìn tôi và Phương
"Oh Sehun, mau mở cửa nhanh!" Phương hét lên. Sehun chưa hiểu gì thì Phương đã len qua khe hở của cánh cửa mà chen vào. Ngay lập tức, tôi cũng chen qua bước vào. Nhưng cánh cửa lần này lại bé thêm, khiến tôi khó khăn đi qua. Tôi cố gắng khéo léo để không chạm vào cậu ta. Mùi bavj hà thơm mát lần nữa lại xộc thẳng vào mũi tôi. Tôi như lọt thỏm trong vòng tay Sehun. Và một điều đặc biệt là Sehun đang ở trần. Đây không phải là lần đầu tôi nhìn thấy Sehun ở trần nhưng lần này lại khác. 5 năm qua, thân hình cậu ta đã tuyệt vời nay lại càng tuyệt hơn. Các cơ bụng lộ rõ, bắp tay... có vẻ như cậu ấy không chỉ thay đổi về bên trong mà bên ngoài thay đổi cũng nhiều không kém:
"Cậu đến đây làm gì?" Sehun sau khỉ tỉnh lại thì đóng cửa quay ra hỏi tôi
"Tôi đến tìm Tao-oppa" tôi trả lời. Tôi có thể nghe thấy tiếng dép bước loạt xoạt sau tôi bỗng dừng lại
"Phòng anh ấy ở đâu?" Tôi quay đầu lại nhìn cậu ấy. Cậu ta không nhìn tôi, cúi đầu sau đó ngửng lên nhìn tôi. Ánh mắt cậu ấy, nó có chút gì đó đau khổ xen lẫn với sự ngạc nhiên và tức giận nhìn tôi. Cậu ta không nói gì đưa tay chỉ về hướng cửa gỗ màu nâu rồi đóng cửa vào phòng. Tôi gật đầu rồi chạy đến gõ cửa
"Oppa, oppa".
---------------------------------------------------
Trong lúc tôi gọi anh thì Phương đang xồng xộc đi tìm Baekhuyn. Cửa nhà tắm bỗng mở ra, người con trai trên người chỉ có cái khăn tắm, mái tóc ướt đẫm từ từ bước ra. Phương đơ người nhìn người con trai đó. Giờ trông anh như thiên thần vậy. Cô đỏ mặt, tim đập liên hồi nhìn anh. Cô phải thừa nhận là lúc này anh rất là quyến rũ. Người thì không có 6 múi như Changmin nhưng gọi là cũng lồ lộ ra ít. Đang lau tóc, bỗng anh nhận thấy có người lạ trong nhà liền ngẩng đầu lên
"ÔI! GIẬT CẢ MÌNH" anh ôm ngực nói. "Con nhỏ biến thái! Sao cô lại ở đây. Định làm fan cuồng à?". Anh vội lấy cái khăn khăn che người lại "Tôi nói cho cô biết, bo đì của tôi đến Exo-L còn chưa nhìn thấy sao cô dám nhìn hả?" Phương tỉnh hẳn. Cái tên này rất thích gây sự với cô nha. Đúng kiểu cây muốn lặng mà gió chả ngừng
"Sao vậy? Bị tôi quyến rũ rồi hả? Gọi oppa đi tôi sẽ chụp ảnh làm kỉ niệm cho" Phương khẽ cười khẩy. Tên này sáng ra chưa tỉnh ngủ à? Hay uống lộn thuốc mà trình độ tự sướng của hắn lên đến level max thế, cô khẽ dùng vẫy tay gọi anh đến. Anh cũn mỉm cười tiến đến, khẽ cúi xuống nhìn cô. Cô mỉm cười, rồi nhấc đầu gối lên. Và chuyện sau đó bạn tự hiểu nha. Baekhuyn đau đớn ôm lấy thân dưới mà ngã xuống. Đau đến chảy nước mắt
"Anh nghĩ gì? Tôi thèm mà hâm mộ anh. Tôi chưa điên mà thích một tên tiểu thụ như anh. Nhìn anh nhỏ con như vậy chắc chỗ đó... chỉ tầm như quả ớt thôi nhỉ?" Nhỏ nói rồi đi mất "À mà lúc sáng ý, không phải mơ đâu. Anh nhìn tôi thật đấy. Mà người ta toàn bảo mơ thấy tôi là mơ thấy điều may mắn, là giấc mơ đẹp. Nhưng tôi thấy anh khác ghê ha? Dù sao tôi mong anh đi trên đường anh trượt vỏ chuối té dập mặt cho may mắn" nhỏ nói rồi kéo tôi đàn nín cười vào phòng Tao mặc kệ ai đó đang vật lộn ngoài phòng khách kia.
"Yoona, cô đợi đấy. Thù này tôi quyết phải trả". Giọng Baekhuyn cao vút, anh tức tối nằm lăn lóc trên sàn.
"Mày làm ơn đội mũ lên cho tao cái"
"Sợ gì? Ở đây chỉ có mày, Exo và Semi biết tao còn ai biết nữa. Ai gặp cũng nghĩ tao là trainee bình thường nên..." nhỏ bĩu môi. Nhưng chờ mãi không thấy anh đâu, gọi điện còn không được.
"Thằng cha này lại ngủ quên rồi" Phương lầm bầm nói "mày biết kí túc xá của Exo chứ?" Nhỏ hỏi tôi. Tôi gật đầu.
"Vậy đi thôi." Nhỏ nói rồi kéo tôi đi. Vì kí túc xá và công ty không xa nhau mấy nên chúng tôi đi bộ. Đến nơi, nhỏ Phương bức xúc đập cửa:
"ZiTao! Huang Zi Tao! Anh ra đây!! Exo mở cửa mau"
"Chuyện gì thế?" Baekhuyn mắt nhắm mắt mở ra mở cửa. Ồ hôm nay họ được nghỉ sao? Vừa nhìn thấy Phương, Baek đã nói
"Lại mơ về cô ta à? Khổ ghê cơ. Cứ mỗi lần nhìn thấy cô ta là mình lại gặp ác mộng mấy đêm liền" anh nói rồi thản nhiên đóng cửa. Phương hai má đỏ bừng bừng, hai tay nắm chặt, nghiến răng nghiến lợi vừa đá vừa đấm cửa.
"Yahhh tên thụ kia, anh ra đây mở cửa cho tôi. BUYN BAEKHUYN! ANH KHÔN HỒN THÌ MỞ CỬA RA NẾU KHÔNG THÌ ĐỪNG TRÁCH CON NÀY! BUYN BAEKHUYN" cánh cửa bật mở lần nữa, lần này là Sehun. Cậu ta ngạc nhiên nhìn tôi và Phương
"Oh Sehun, mau mở cửa nhanh!" Phương hét lên. Sehun chưa hiểu gì thì Phương đã len qua khe hở của cánh cửa mà chen vào. Ngay lập tức, tôi cũng chen qua bước vào. Nhưng cánh cửa lần này lại bé thêm, khiến tôi khó khăn đi qua. Tôi cố gắng khéo léo để không chạm vào cậu ta. Mùi bavj hà thơm mát lần nữa lại xộc thẳng vào mũi tôi. Tôi như lọt thỏm trong vòng tay Sehun. Và một điều đặc biệt là Sehun đang ở trần. Đây không phải là lần đầu tôi nhìn thấy Sehun ở trần nhưng lần này lại khác. 5 năm qua, thân hình cậu ta đã tuyệt vời nay lại càng tuyệt hơn. Các cơ bụng lộ rõ, bắp tay... có vẻ như cậu ấy không chỉ thay đổi về bên trong mà bên ngoài thay đổi cũng nhiều không kém:
"Cậu đến đây làm gì?" Sehun sau khỉ tỉnh lại thì đóng cửa quay ra hỏi tôi
"Tôi đến tìm Tao-oppa" tôi trả lời. Tôi có thể nghe thấy tiếng dép bước loạt xoạt sau tôi bỗng dừng lại
"Phòng anh ấy ở đâu?" Tôi quay đầu lại nhìn cậu ấy. Cậu ta không nhìn tôi, cúi đầu sau đó ngửng lên nhìn tôi. Ánh mắt cậu ấy, nó có chút gì đó đau khổ xen lẫn với sự ngạc nhiên và tức giận nhìn tôi. Cậu ta không nói gì đưa tay chỉ về hướng cửa gỗ màu nâu rồi đóng cửa vào phòng. Tôi gật đầu rồi chạy đến gõ cửa
"Oppa, oppa".
---------------------------------------------------
Trong lúc tôi gọi anh thì Phương đang xồng xộc đi tìm Baekhuyn. Cửa nhà tắm bỗng mở ra, người con trai trên người chỉ có cái khăn tắm, mái tóc ướt đẫm từ từ bước ra. Phương đơ người nhìn người con trai đó. Giờ trông anh như thiên thần vậy. Cô đỏ mặt, tim đập liên hồi nhìn anh. Cô phải thừa nhận là lúc này anh rất là quyến rũ. Người thì không có 6 múi như Changmin nhưng gọi là cũng lồ lộ ra ít. Đang lau tóc, bỗng anh nhận thấy có người lạ trong nhà liền ngẩng đầu lên
"ÔI! GIẬT CẢ MÌNH" anh ôm ngực nói. "Con nhỏ biến thái! Sao cô lại ở đây. Định làm fan cuồng à?". Anh vội lấy cái khăn khăn che người lại "Tôi nói cho cô biết, bo đì của tôi đến Exo-L còn chưa nhìn thấy sao cô dám nhìn hả?" Phương tỉnh hẳn. Cái tên này rất thích gây sự với cô nha. Đúng kiểu cây muốn lặng mà gió chả ngừng
"Sao vậy? Bị tôi quyến rũ rồi hả? Gọi oppa đi tôi sẽ chụp ảnh làm kỉ niệm cho" Phương khẽ cười khẩy. Tên này sáng ra chưa tỉnh ngủ à? Hay uống lộn thuốc mà trình độ tự sướng của hắn lên đến level max thế, cô khẽ dùng vẫy tay gọi anh đến. Anh cũn mỉm cười tiến đến, khẽ cúi xuống nhìn cô. Cô mỉm cười, rồi nhấc đầu gối lên. Và chuyện sau đó bạn tự hiểu nha. Baekhuyn đau đớn ôm lấy thân dưới mà ngã xuống. Đau đến chảy nước mắt
"Anh nghĩ gì? Tôi thèm mà hâm mộ anh. Tôi chưa điên mà thích một tên tiểu thụ như anh. Nhìn anh nhỏ con như vậy chắc chỗ đó... chỉ tầm như quả ớt thôi nhỉ?" Nhỏ nói rồi đi mất "À mà lúc sáng ý, không phải mơ đâu. Anh nhìn tôi thật đấy. Mà người ta toàn bảo mơ thấy tôi là mơ thấy điều may mắn, là giấc mơ đẹp. Nhưng tôi thấy anh khác ghê ha? Dù sao tôi mong anh đi trên đường anh trượt vỏ chuối té dập mặt cho may mắn" nhỏ nói rồi kéo tôi đàn nín cười vào phòng Tao mặc kệ ai đó đang vật lộn ngoài phòng khách kia.
"Yoona, cô đợi đấy. Thù này tôi quyết phải trả". Giọng Baekhuyn cao vút, anh tức tối nằm lăn lóc trên sàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.