Quyển 2 - Chương 28: Định Đoạt
SamyYuu
17/02/2014
PART I
Quốc tiến lên, anh cẩn trọng mở nhẹ cánh cửa phía trước ra, một mùi hương tỏa nhẹ ra từ bên trong.
Nam và Pêu đứng trên con đường số 6 rực sáng huyền ảo nhờ ánh đèn đường. Trước mắt họ là một tiệm hoa nhỏ bé xinh xinh có hàng rào trắng chắn ngang trước cửa và những loài hoa đủ màu sắc được trồng xung quanh.
Thiên Nam mở cánh cửa kính, hơi lạnh từ bên trong phà ra, chiếc chuông gió kêu lên leng keng. Chàng trai cao ráo tay đeo chiếc găng tay trắng buốt, mặc chiếc quần tây đen và áo sơ mi đóng thùng chỉnh tề ngước nhìn lên. Dưới chiếc kính, ánh mắt biểu lộ rõ sự kinh ngạc.
“ Cậu…” – Quốc nói.
Thiên Nam đi dọc tiệm hoa, anh ngắm nhìn những loài hoa đầy sắc hương rồi quay lại nhìn Quốc một thoáng, mới nói:
“ Cậu có vẻ đang rất hài lòng về cuộc sống như thế này . ”
Quốc không đáp, anh đặt chiếc kéo xuống bàn, đưa tay chỉnh gọng kiếng:
“ Tôi nghĩ cậu không rỗi để đến đây thăm tôi đâu nhỉ ? ”
“ Đừng nói thế, tôi vẫn có thể đến thăm cậu mà. Nhưng hôm nay, cậu đúng, tôi muốn gặp bà ta. ”
“ Bà ta ” – ý Nam là ai cơ ?
“ Đi theo tôi. ” – Quốc đáp.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Quốc dẫn Nam và Pêu đi qua một con đường thơ mộng với nhiều loài cây và được soi sáng bởi những ánh đèn cổ kính mang đậm phong cách Âu châu.
“ Bà già này vẫn thích ăn trăn. ” – Pêu nhăn mặt, nó rúc người lại và trông rất hãi khi nhìn thấy những con trăn trườn ngang dọc trên cây.
Bất ngờ, một con trăn xuất hiện ngay trước mặt Nam khiến anh giật mình nhưng Nam không hề lên tiếng gì, còn Pêu thì hét vang lên rồi cái đuôi nó xoắn tít lại, Pêu chu cái mông ra ngoài còn mặt thì rúc xuống vai Nam.
Thiên Nam quẩy tay ra hiệu, con trăn bò nhanh đi. Anh có khả năng giao tiếp với loài vật nên việc này chẳng khó là bao.
“ Xong rồi. ”
Lúc này, Pêu mới ngước mặt lên, trông nó xanh xao và tái mét. Pêu sợ nhất là trăn, nó ghét trăn, ghét ghét ghét cực kì ghét.
Quốc dẫn lối họ đi vào một căn biệt thự cổ kính rồi tiến vào một hành lang sàn gỗ dài hẹp có phông tường là những loài hoa màu hồng tím. Quốc tiến lên, anh cẩn trọng mở nhẹ cánh cửa phía trước ra, một mùi hương tỏa nhẹ ra từ bên trong.
Nam bước vào, đưa mắt nhìn quanh.
“ Lâu lắm mới gặp cậu, người kế thừa. ”
PART II
Bất kì ai đến với Thanh Vân và nhờ bà ta giúp, cần phải trả một thứ gì đó.
Tạm giải thích dễ hiểu là “ cái giá ”
“ Lâu lắm mới gặp cậu, người kế thừa. ”
Người phụ nữ có mái tóc vàng óng đưa đôi mắt hếch như loài mèo nhìn Nam, bà ta mỉm cười, mân mê xe điếu dài nhọn vẫn còn bốc khói trên tay. Vẫn như bao lần, tai , tay , chân bà ấy đầy đồ trang sức . Bà ta vẫn mặc kiểu trang phục truyền thống được cách tân theo lối hiện đại .
“ Hôm nay cậu đến tìm tôi có chuyện gì, chàng trai trẻ ? ” – Thanh Vân rời chiếc ghế dài của mình, đứng lên, đi những bước chân nhẹ tựa lông hồng, tiến gần đến Nam, khẽ chạm gương mặt anh, mân mê.
“ Hay là đến thăm ta ? ”
Ánh mắt Thiên Nam lạnh lùng nhìn thẳng vào Thanh Vân.
“ Tôi có chuyện muốn hỏi. ”
“ Làm mất hứng. ” – Bà ấy xụ mặt xuống, tiến lại gần một góc phòng, hút một điếu rồi tựa lưng vào tường – “ Chuyện gì ? ”
Thiên Nam thoáng suy nghĩ, anh muốn hỏi để sao có tất cả câu trả lời mình mong muốn chỉ nhờ một câu hỏi. Bất kì ai đến với Thanh Vân và nhờ bà ta giúp, cần phải trả một thứ gì đó. Tạm giải thích dễ hiểu là “ cái giá ” . Thanh Vân là một phù thủy rất quyền năng, bà ấy có rất nhiều năng lực, có thể nhìn thấy tương lai và biết rất nhiều điều về thế giới này, đó là lí do vì sao Thanh Vân là phù thủy quyền năng nhất hiện tại và mọi người luôn tìm đến bà với một lời yêu cầu giúp đỡ nhưng Thanh Vân không làm không cho ai bao giờ, mọi thứ đều có “ cái giá ” – “ cái giá ” là do Thanh Vân đặt ra hay người đến yêu cầu đòi trả với sự hài lòng của nhà phép thuật này.
“ Mai San San, cô ta là ai ? ”
Ánh mắt Thanh Vân liền thay đổi sắc thái sau câu hỏi của Nam, bà ấy đứng thẳng người lên, cười nửa miệng:
“ Tại sao cậu lại hỏi ta về một cô gái vô danh, người kế thừa ? ”
“ Điều bà cần làm lúc này là trả lời chứ không phải hỏi. ”
“ Ái chà chà, cậu khiến ta bất ngờ đấy. Ít khi ta thấy cậu quan tâm đặc biệt đến cô gái nào nhưng xin lỗi, ta không thể trả lời cậu. ”
Thanh Vân nói rồi bà đưa điếu thuốc nhẹ nhàng lên miệng, nhìn thẳng vào mắt Nam, bà nhận ra cái cau mày của anh và sự ngạc nhiên của Pêu.
“ Tại sao ? ”
“ Vì để cậu tự tìm hiểu thì tốt hơn chứ. ”
“ Không thể tìm hiểu, tôi mới … ”
“ Không không. ” – Nam đang nói nửa câu, Thanh Vân – bà ta liền lắc đầu và nói ngay vào – “ Chỉ có duy nhất một thắc mắc của cậu mới phải cần ta giải đáp nhưng tin ta, nó không ngăn được việc cậu sẽ tìm ra cô ấy thực sự là ai đâu. ”
“ Bà không nói vì cái giá rất lớn ? ”
“ Một phần nhưng thực ra, ta không muốn trả lời câu hỏi này. Còn cái giá của nó, cậu có trả bao nhiêu cũng không bao giờ đủ. ”
Thiên Nam im lặng, nhìn qua biểu hiện của bà ta, một thằng ngốc cũng có thể nhận ra thân thế thực sự của San San hoàn toàn có vấn đề. Thiên Nam cũng biết, kể từ khi anh bước vào căn phòng này, bà ấy đã biết đến điều anh muốn hỏi. Thanh Vân là phù thủy quyền năng nhất thế giới phép thuật hiện tại, bà ấy biết tất cả mọi thứ và có thể nhìn thấy tương lai nhưng điều quan trọng là bà ấy có nói ra hay không mà thôi.
“ Nhưng vì đã lâu ngày mới gặp, ta có một món quà cho cậu. Ta sẽ nói cho cậu vài điều. Đây cũng là lời giải đáp cho nghi vấn duy nhất mà cậu mới phải cần ta. ” – Thanh Vân chậm rãi bước đến chiếc ghế dài, bà đưa tay rót nước vào hai tách trà, đẩy một ly về phía Nam – “ Uống đi. ”
“ Cái giá ? ”
“ Chỉ là uống li trà này thôi. Đừng nhìn ta thế, thề với cậu, nó hoàn toàn bình thường.”
Thiên Nam nhìn ly trà sóng sánh, anh biết nếu anh không uống, Thanh Vân sẽ không hé môi nửa lời. Nam cầm tách trà lên, uống một ngụm.
“ Nói đi. ”
“ Cô ta không có chị em song sinh, cũng như cả thế giới này bao gồm toàn bộ những không gian khác đều không có ai mang gương mặt giống cô ta. Cô ta là duy nhất. ”
Nam im lặng, anh nhìn ánh mắt sắc sảo Thanh Vân dành cho. Điều bà ta nói cũng có nghĩa người con gái trong bức hình dưới căn hầm ấy là Mai San San.
Mai San San, rốt cuộc cô là ai ?
Thiên Nam quay lưng, anh rời khỏi căn phòng, cánh cửa được mở bởi Quốc. Khi Nam bước gần đến cánh cửa thì nghe giọng Thanh Vân vọng từ phía sau:
“ Cậu cũng nên biết điều này, trong chuyện này, ta chưa thể nói gì về tương lai vì mọi thứ quả thực chưa bao giờ được định đoạt. ”
Nam im lặng, ánh mắt anh sắc lạnh hơn bao giờ hết:
“ Cảm ơn. ”
Cánh cửa khép lại, hai chàng trai trở lại hành lang dài hẹp. Câu nói của Thanh Vân vẫn xoay vòng trong trí Nam, không có cách nào dứt ra được.
Chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ và sẽ tiếp diễn trong tương lai?
Nam không biết, cả Thanh Vân – phù thủy đại tài, người có thể nhìn thấy rõ tương lai nhất trong thế giới phép thuật hiện tại cũng không biết.
San San – người nắm giữ mảnh ghép cuối cùng và là dấu chấm hết cho cuộc tìm kiếm Final X, thứ vũ khí huyền diệu và ma lực nhất thế giới bóng đêm – là ai ?
………
……
Cậu biết không, người kế thừa, mọi thứ chưa hề kết thúc…
Chỉ mới bắt đầu, kể từ ngày cậu gặp lại cô ta…
Lần thứ ba, sau hai lần lạc mất nhau trong cuộc đời…
……
………
Quốc tiến lên, anh cẩn trọng mở nhẹ cánh cửa phía trước ra, một mùi hương tỏa nhẹ ra từ bên trong.
Nam và Pêu đứng trên con đường số 6 rực sáng huyền ảo nhờ ánh đèn đường. Trước mắt họ là một tiệm hoa nhỏ bé xinh xinh có hàng rào trắng chắn ngang trước cửa và những loài hoa đủ màu sắc được trồng xung quanh.
Thiên Nam mở cánh cửa kính, hơi lạnh từ bên trong phà ra, chiếc chuông gió kêu lên leng keng. Chàng trai cao ráo tay đeo chiếc găng tay trắng buốt, mặc chiếc quần tây đen và áo sơ mi đóng thùng chỉnh tề ngước nhìn lên. Dưới chiếc kính, ánh mắt biểu lộ rõ sự kinh ngạc.
“ Cậu…” – Quốc nói.
Thiên Nam đi dọc tiệm hoa, anh ngắm nhìn những loài hoa đầy sắc hương rồi quay lại nhìn Quốc một thoáng, mới nói:
“ Cậu có vẻ đang rất hài lòng về cuộc sống như thế này . ”
Quốc không đáp, anh đặt chiếc kéo xuống bàn, đưa tay chỉnh gọng kiếng:
“ Tôi nghĩ cậu không rỗi để đến đây thăm tôi đâu nhỉ ? ”
“ Đừng nói thế, tôi vẫn có thể đến thăm cậu mà. Nhưng hôm nay, cậu đúng, tôi muốn gặp bà ta. ”
“ Bà ta ” – ý Nam là ai cơ ?
“ Đi theo tôi. ” – Quốc đáp.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Quốc dẫn Nam và Pêu đi qua một con đường thơ mộng với nhiều loài cây và được soi sáng bởi những ánh đèn cổ kính mang đậm phong cách Âu châu.
“ Bà già này vẫn thích ăn trăn. ” – Pêu nhăn mặt, nó rúc người lại và trông rất hãi khi nhìn thấy những con trăn trườn ngang dọc trên cây.
Bất ngờ, một con trăn xuất hiện ngay trước mặt Nam khiến anh giật mình nhưng Nam không hề lên tiếng gì, còn Pêu thì hét vang lên rồi cái đuôi nó xoắn tít lại, Pêu chu cái mông ra ngoài còn mặt thì rúc xuống vai Nam.
Thiên Nam quẩy tay ra hiệu, con trăn bò nhanh đi. Anh có khả năng giao tiếp với loài vật nên việc này chẳng khó là bao.
“ Xong rồi. ”
Lúc này, Pêu mới ngước mặt lên, trông nó xanh xao và tái mét. Pêu sợ nhất là trăn, nó ghét trăn, ghét ghét ghét cực kì ghét.
Quốc dẫn lối họ đi vào một căn biệt thự cổ kính rồi tiến vào một hành lang sàn gỗ dài hẹp có phông tường là những loài hoa màu hồng tím. Quốc tiến lên, anh cẩn trọng mở nhẹ cánh cửa phía trước ra, một mùi hương tỏa nhẹ ra từ bên trong.
Nam bước vào, đưa mắt nhìn quanh.
“ Lâu lắm mới gặp cậu, người kế thừa. ”
PART II
Bất kì ai đến với Thanh Vân và nhờ bà ta giúp, cần phải trả một thứ gì đó.
Tạm giải thích dễ hiểu là “ cái giá ”
“ Lâu lắm mới gặp cậu, người kế thừa. ”
Người phụ nữ có mái tóc vàng óng đưa đôi mắt hếch như loài mèo nhìn Nam, bà ta mỉm cười, mân mê xe điếu dài nhọn vẫn còn bốc khói trên tay. Vẫn như bao lần, tai , tay , chân bà ấy đầy đồ trang sức . Bà ta vẫn mặc kiểu trang phục truyền thống được cách tân theo lối hiện đại .
“ Hôm nay cậu đến tìm tôi có chuyện gì, chàng trai trẻ ? ” – Thanh Vân rời chiếc ghế dài của mình, đứng lên, đi những bước chân nhẹ tựa lông hồng, tiến gần đến Nam, khẽ chạm gương mặt anh, mân mê.
“ Hay là đến thăm ta ? ”
Ánh mắt Thiên Nam lạnh lùng nhìn thẳng vào Thanh Vân.
“ Tôi có chuyện muốn hỏi. ”
“ Làm mất hứng. ” – Bà ấy xụ mặt xuống, tiến lại gần một góc phòng, hút một điếu rồi tựa lưng vào tường – “ Chuyện gì ? ”
Thiên Nam thoáng suy nghĩ, anh muốn hỏi để sao có tất cả câu trả lời mình mong muốn chỉ nhờ một câu hỏi. Bất kì ai đến với Thanh Vân và nhờ bà ta giúp, cần phải trả một thứ gì đó. Tạm giải thích dễ hiểu là “ cái giá ” . Thanh Vân là một phù thủy rất quyền năng, bà ấy có rất nhiều năng lực, có thể nhìn thấy tương lai và biết rất nhiều điều về thế giới này, đó là lí do vì sao Thanh Vân là phù thủy quyền năng nhất hiện tại và mọi người luôn tìm đến bà với một lời yêu cầu giúp đỡ nhưng Thanh Vân không làm không cho ai bao giờ, mọi thứ đều có “ cái giá ” – “ cái giá ” là do Thanh Vân đặt ra hay người đến yêu cầu đòi trả với sự hài lòng của nhà phép thuật này.
“ Mai San San, cô ta là ai ? ”
Ánh mắt Thanh Vân liền thay đổi sắc thái sau câu hỏi của Nam, bà ấy đứng thẳng người lên, cười nửa miệng:
“ Tại sao cậu lại hỏi ta về một cô gái vô danh, người kế thừa ? ”
“ Điều bà cần làm lúc này là trả lời chứ không phải hỏi. ”
“ Ái chà chà, cậu khiến ta bất ngờ đấy. Ít khi ta thấy cậu quan tâm đặc biệt đến cô gái nào nhưng xin lỗi, ta không thể trả lời cậu. ”
Thanh Vân nói rồi bà đưa điếu thuốc nhẹ nhàng lên miệng, nhìn thẳng vào mắt Nam, bà nhận ra cái cau mày của anh và sự ngạc nhiên của Pêu.
“ Tại sao ? ”
“ Vì để cậu tự tìm hiểu thì tốt hơn chứ. ”
“ Không thể tìm hiểu, tôi mới … ”
“ Không không. ” – Nam đang nói nửa câu, Thanh Vân – bà ta liền lắc đầu và nói ngay vào – “ Chỉ có duy nhất một thắc mắc của cậu mới phải cần ta giải đáp nhưng tin ta, nó không ngăn được việc cậu sẽ tìm ra cô ấy thực sự là ai đâu. ”
“ Bà không nói vì cái giá rất lớn ? ”
“ Một phần nhưng thực ra, ta không muốn trả lời câu hỏi này. Còn cái giá của nó, cậu có trả bao nhiêu cũng không bao giờ đủ. ”
Thiên Nam im lặng, nhìn qua biểu hiện của bà ta, một thằng ngốc cũng có thể nhận ra thân thế thực sự của San San hoàn toàn có vấn đề. Thiên Nam cũng biết, kể từ khi anh bước vào căn phòng này, bà ấy đã biết đến điều anh muốn hỏi. Thanh Vân là phù thủy quyền năng nhất thế giới phép thuật hiện tại, bà ấy biết tất cả mọi thứ và có thể nhìn thấy tương lai nhưng điều quan trọng là bà ấy có nói ra hay không mà thôi.
“ Nhưng vì đã lâu ngày mới gặp, ta có một món quà cho cậu. Ta sẽ nói cho cậu vài điều. Đây cũng là lời giải đáp cho nghi vấn duy nhất mà cậu mới phải cần ta. ” – Thanh Vân chậm rãi bước đến chiếc ghế dài, bà đưa tay rót nước vào hai tách trà, đẩy một ly về phía Nam – “ Uống đi. ”
“ Cái giá ? ”
“ Chỉ là uống li trà này thôi. Đừng nhìn ta thế, thề với cậu, nó hoàn toàn bình thường.”
Thiên Nam nhìn ly trà sóng sánh, anh biết nếu anh không uống, Thanh Vân sẽ không hé môi nửa lời. Nam cầm tách trà lên, uống một ngụm.
“ Nói đi. ”
“ Cô ta không có chị em song sinh, cũng như cả thế giới này bao gồm toàn bộ những không gian khác đều không có ai mang gương mặt giống cô ta. Cô ta là duy nhất. ”
Nam im lặng, anh nhìn ánh mắt sắc sảo Thanh Vân dành cho. Điều bà ta nói cũng có nghĩa người con gái trong bức hình dưới căn hầm ấy là Mai San San.
Mai San San, rốt cuộc cô là ai ?
Thiên Nam quay lưng, anh rời khỏi căn phòng, cánh cửa được mở bởi Quốc. Khi Nam bước gần đến cánh cửa thì nghe giọng Thanh Vân vọng từ phía sau:
“ Cậu cũng nên biết điều này, trong chuyện này, ta chưa thể nói gì về tương lai vì mọi thứ quả thực chưa bao giờ được định đoạt. ”
Nam im lặng, ánh mắt anh sắc lạnh hơn bao giờ hết:
“ Cảm ơn. ”
Cánh cửa khép lại, hai chàng trai trở lại hành lang dài hẹp. Câu nói của Thanh Vân vẫn xoay vòng trong trí Nam, không có cách nào dứt ra được.
Chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ và sẽ tiếp diễn trong tương lai?
Nam không biết, cả Thanh Vân – phù thủy đại tài, người có thể nhìn thấy rõ tương lai nhất trong thế giới phép thuật hiện tại cũng không biết.
San San – người nắm giữ mảnh ghép cuối cùng và là dấu chấm hết cho cuộc tìm kiếm Final X, thứ vũ khí huyền diệu và ma lực nhất thế giới bóng đêm – là ai ?
………
……
Cậu biết không, người kế thừa, mọi thứ chưa hề kết thúc…
Chỉ mới bắt đầu, kể từ ngày cậu gặp lại cô ta…
Lần thứ ba, sau hai lần lạc mất nhau trong cuộc đời…
……
………
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.