Quyển 2 - Chương 51: Mối Đe Dọa
SamyYuu
28/03/2014
Bài kiểm tra chạy kết thúc, tất cả mọi người tiến vào nhà hàng đề dùng bữa cơm trưa, nghỉ hơn một tiếng rồi lại tiếp tục bài kiểm tra với những hình thức thể thao khó nhằn khác.
Lần này cũng như bao lần trước, vẫn là tiệc buffet.
Tuy nhiên, Thiên Nam và Anh Huy không tài nào có thể chú tâm vào việc ăn uống khi bên ngoài, có một kẻ giấu mặt thuộc phe thợ săn đã qua mặt họ. Cả hai đều cảm thấy bất an kinh khủng vì những chuyện như thế này chưa bao giờ xảy ra trước đây.
Dòng họ Dương hay nói cách khác là Adam hoặc Thiên Nam hoặc Anh Huy chưa bao giờ thất bại.
Tuy cuộc chiến ngang tài ngang sức giữa thợ săn và ma cà rồng luôn xảy ra trong bóng đêm mà những sinh vật ngoài sáng không bao giờ biết được nhưng phần thắng thế luôn nghiêng về những sinh vật bóng đêm. Sau những cuộc giao chiến thì kì lạ thay, khi ba mảnh ghép cuối cùng đang dần được tìm ra và thuộc về dòng họ Dương thì phía thợ săn lại án minh bất động.
Họ im lặng đến đáng sợ.
Đó cũng là điều mà cả Adam hay Huy lẫn Nam chưa bao giờ bỏ qua và luôn suy nghĩ cũng như lấy đấy mà dè chừng hết sức có thể.
Quả đúng như họ đoán, những thợ săn đã chuẩn bị gì đấy để có thể hành động và dứt điểm vào thời khắc quan trọng nhất này.
Nếu không cẩn thận, công sức gần ngàn năm qua của những sinh vật bóng đêm hay cụ thể là gia tộc họ Dương sẽ tan biến thành tro.
Ma cà rồng sẽ thua trong cuộc chiến này như thợ săn đã đánh mất cơ hội hủy diệt những sinh vật bóng đêm bằng Final X vào ngàn năm trước.
…
Anh Huy ngồi im mà không đi lấy thức ăn, điều đó khiến San ngạc nhiên vì hôm nào mà Huy chẳng cùng giành ăn với San San.
“ Cậu sao vậy ? Sao không lấy đồ ăn ? ” – San đặt chiếc dĩa ăn xuống bàn, ngạc nhiên hỏi Huy.
Anh Huy rờ sau gáy mình, trông mệt mỏi:
“ À, tôi không muốn ăn. ”
“ Sao vậy ? Cậu phải ăn chứ vì còn nhiều bài kiểm tra với lại đến tận gần bảy giờ tối tụi mình mới được ăn lại đấy. ” – San lo lắng.
Anh Huy phì cười:
“ Ngốc, lúc kiểm tra thì có đội làm khán giả, đội thi mà, lúc đó đói mua đồ ăn chả muộn. ”
San San thở dài, nó chống cằm, giờ San cũng chẳng muốn ăn tí nào vì không chỉ Huy mà cả Nam cũng đang đứng ở góc tường trầm ngâm suy nghĩ, ai nhìn, ai bàn tán, anh cũng chẳng quan tâm.
“ Một đội ba người, hai người không ăn, tôi cũng chẳng muốn ăn. ” – San xịu mặt.
Anh Huy nhìn Nam, thấy anh có vẻ suy nghĩ nhiều quá nên Huy nghĩ chắc có nói thế nào Nam cũng không ăn đâu. Nhìn ánh mắt Nam, Huy cũng biết anh đang cố hết sức để quan sát từng người trong bảy đội chơi đi cùng họ ngày hôm nay để mong sao có thể tìm ra kẻ giấu mặt là ai.
Có thể nói lần này là một cú hích khá đau với Adam, Nam và cả Huy. Kế hoạch mà cá nhân mỗi người tạo ra chưa bao giờ thất bại. Vậy mà giờ, chuyện này xảy ra đúng với những gì mà bọn họ đã lo sợ trước giờ.
Cách hành động này không giống với những thợ săn họ từng chạm trán.
Phía đó đã im lặng một thời gian khá dài, nhất là vào thời gian quan trọng – Final X sắp được hoàn thiện. Vậy mà giờ, khi Final X đã được hoàn thiện, ngày ấy đang đến gần thì những thợ săn lại bắt đầu hành động trở lại và mở đầu là chiến thắng ngoạn mục khi phá được kế hoạch của người đứng đầu: Adam.
Final X là ngọn nguồn mọi nỗi đau. Hoàn thành và hủy diệt Final X có ý nghĩa rất khác nhau trong lòng mỗi người. Với Adam thì khác với Anh Huy, với hai người kia thì càng khác so với Thiên Nam.
Nếu họ thất bại như những thợ săn vào 1000 năm trước thì sẽ ra sao đây ? Anh Huy thực không dám nghĩ đến và cậu cũng biết, không ai trong dòng họ Dương dám nghĩ đến điều đó.
Tất cả bọn họ đã mất quá nhiều và đã quá mệt mỏi vì Final X.
“ Thôi. ” – Huy đặt tay xuống bàn, đứng lên – “ Đi ăn thôi, tôi sẽ ăn với cô. Nếu cô không ăn, sẽ không tốt cho sức khỏe đâu. ”
San San nghe Huy nói thế thì lấy làm ngạc nhiên quá. Dù vậy, nó vẫn đứng dậy và mỉm cười rất tươi. Anh Huy và San San bước đến những chiếc bàn ăn trắng sang trọng đựng đầy các món ngon.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
San đi vệ sinh sau khi ăn xong. Rời khỏi nhà vệ sinh thì San San thấy Thiên Nam đứng đấy quay lưng về phía nó. Hình như anh đang bấm điện thoại hay sao mà có vẻ rất chăm chú.
Nhắc mới nhớ, hình như Thiên Nam chưa ăn gì cả, San chưa kịp hỏi Nam thì đã thấy anh biến mất khỏi nhà hàng. Trông Nam và cả Huy thật lạ sau khi phần thi chạy hoàn thành xong.
San toan chạy lại gọi Nam:
“ Nam… ” – Nhưng câu nói bị đứt quãng, San nín lặng.
Cái gì thế kia ? Nếu San không lầm thì người đàn ông đó đang cầm con dao mà hướng đến Nam ?? Có thật không hay do nó lầm ?
San hoảng hốt nhìn thật kĩ lại và khi nhận ra bản thân không hề nhầm lẫn cũng là lúc người đàn ông ấy sồng sộc chạy đến với con dao sắc nhọn trên tay gươm thẳng về phía Nam.
Thiên Nam cảm nhận điều bất thường, anh quay lại thì bất ngờ bị đẩy mạnh sang một bên.
Chiếc điện thoại văng xa. Nam nhìn lại thì nhận ra người đẩy anh ra chính là San San và đối diện là một người đàn ông với con dao sắc nhọn trên tay.
“ San San !! ” – Nam hét lớn. Anh chạy đến kéo nó lại ngay. Thấy mặt San hơi tái đi, Nam kéo bàn tay San đang bụm chặt bên vai của nó ra.
Máu…!
Lần này cũng như bao lần trước, vẫn là tiệc buffet.
Tuy nhiên, Thiên Nam và Anh Huy không tài nào có thể chú tâm vào việc ăn uống khi bên ngoài, có một kẻ giấu mặt thuộc phe thợ săn đã qua mặt họ. Cả hai đều cảm thấy bất an kinh khủng vì những chuyện như thế này chưa bao giờ xảy ra trước đây.
Dòng họ Dương hay nói cách khác là Adam hoặc Thiên Nam hoặc Anh Huy chưa bao giờ thất bại.
Tuy cuộc chiến ngang tài ngang sức giữa thợ săn và ma cà rồng luôn xảy ra trong bóng đêm mà những sinh vật ngoài sáng không bao giờ biết được nhưng phần thắng thế luôn nghiêng về những sinh vật bóng đêm. Sau những cuộc giao chiến thì kì lạ thay, khi ba mảnh ghép cuối cùng đang dần được tìm ra và thuộc về dòng họ Dương thì phía thợ săn lại án minh bất động.
Họ im lặng đến đáng sợ.
Đó cũng là điều mà cả Adam hay Huy lẫn Nam chưa bao giờ bỏ qua và luôn suy nghĩ cũng như lấy đấy mà dè chừng hết sức có thể.
Quả đúng như họ đoán, những thợ săn đã chuẩn bị gì đấy để có thể hành động và dứt điểm vào thời khắc quan trọng nhất này.
Nếu không cẩn thận, công sức gần ngàn năm qua của những sinh vật bóng đêm hay cụ thể là gia tộc họ Dương sẽ tan biến thành tro.
Ma cà rồng sẽ thua trong cuộc chiến này như thợ săn đã đánh mất cơ hội hủy diệt những sinh vật bóng đêm bằng Final X vào ngàn năm trước.
…
Anh Huy ngồi im mà không đi lấy thức ăn, điều đó khiến San ngạc nhiên vì hôm nào mà Huy chẳng cùng giành ăn với San San.
“ Cậu sao vậy ? Sao không lấy đồ ăn ? ” – San đặt chiếc dĩa ăn xuống bàn, ngạc nhiên hỏi Huy.
Anh Huy rờ sau gáy mình, trông mệt mỏi:
“ À, tôi không muốn ăn. ”
“ Sao vậy ? Cậu phải ăn chứ vì còn nhiều bài kiểm tra với lại đến tận gần bảy giờ tối tụi mình mới được ăn lại đấy. ” – San lo lắng.
Anh Huy phì cười:
“ Ngốc, lúc kiểm tra thì có đội làm khán giả, đội thi mà, lúc đó đói mua đồ ăn chả muộn. ”
San San thở dài, nó chống cằm, giờ San cũng chẳng muốn ăn tí nào vì không chỉ Huy mà cả Nam cũng đang đứng ở góc tường trầm ngâm suy nghĩ, ai nhìn, ai bàn tán, anh cũng chẳng quan tâm.
“ Một đội ba người, hai người không ăn, tôi cũng chẳng muốn ăn. ” – San xịu mặt.
Anh Huy nhìn Nam, thấy anh có vẻ suy nghĩ nhiều quá nên Huy nghĩ chắc có nói thế nào Nam cũng không ăn đâu. Nhìn ánh mắt Nam, Huy cũng biết anh đang cố hết sức để quan sát từng người trong bảy đội chơi đi cùng họ ngày hôm nay để mong sao có thể tìm ra kẻ giấu mặt là ai.
Có thể nói lần này là một cú hích khá đau với Adam, Nam và cả Huy. Kế hoạch mà cá nhân mỗi người tạo ra chưa bao giờ thất bại. Vậy mà giờ, chuyện này xảy ra đúng với những gì mà bọn họ đã lo sợ trước giờ.
Cách hành động này không giống với những thợ săn họ từng chạm trán.
Phía đó đã im lặng một thời gian khá dài, nhất là vào thời gian quan trọng – Final X sắp được hoàn thiện. Vậy mà giờ, khi Final X đã được hoàn thiện, ngày ấy đang đến gần thì những thợ săn lại bắt đầu hành động trở lại và mở đầu là chiến thắng ngoạn mục khi phá được kế hoạch của người đứng đầu: Adam.
Final X là ngọn nguồn mọi nỗi đau. Hoàn thành và hủy diệt Final X có ý nghĩa rất khác nhau trong lòng mỗi người. Với Adam thì khác với Anh Huy, với hai người kia thì càng khác so với Thiên Nam.
Nếu họ thất bại như những thợ săn vào 1000 năm trước thì sẽ ra sao đây ? Anh Huy thực không dám nghĩ đến và cậu cũng biết, không ai trong dòng họ Dương dám nghĩ đến điều đó.
Tất cả bọn họ đã mất quá nhiều và đã quá mệt mỏi vì Final X.
“ Thôi. ” – Huy đặt tay xuống bàn, đứng lên – “ Đi ăn thôi, tôi sẽ ăn với cô. Nếu cô không ăn, sẽ không tốt cho sức khỏe đâu. ”
San San nghe Huy nói thế thì lấy làm ngạc nhiên quá. Dù vậy, nó vẫn đứng dậy và mỉm cười rất tươi. Anh Huy và San San bước đến những chiếc bàn ăn trắng sang trọng đựng đầy các món ngon.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
San đi vệ sinh sau khi ăn xong. Rời khỏi nhà vệ sinh thì San San thấy Thiên Nam đứng đấy quay lưng về phía nó. Hình như anh đang bấm điện thoại hay sao mà có vẻ rất chăm chú.
Nhắc mới nhớ, hình như Thiên Nam chưa ăn gì cả, San chưa kịp hỏi Nam thì đã thấy anh biến mất khỏi nhà hàng. Trông Nam và cả Huy thật lạ sau khi phần thi chạy hoàn thành xong.
San toan chạy lại gọi Nam:
“ Nam… ” – Nhưng câu nói bị đứt quãng, San nín lặng.
Cái gì thế kia ? Nếu San không lầm thì người đàn ông đó đang cầm con dao mà hướng đến Nam ?? Có thật không hay do nó lầm ?
San hoảng hốt nhìn thật kĩ lại và khi nhận ra bản thân không hề nhầm lẫn cũng là lúc người đàn ông ấy sồng sộc chạy đến với con dao sắc nhọn trên tay gươm thẳng về phía Nam.
Thiên Nam cảm nhận điều bất thường, anh quay lại thì bất ngờ bị đẩy mạnh sang một bên.
Chiếc điện thoại văng xa. Nam nhìn lại thì nhận ra người đẩy anh ra chính là San San và đối diện là một người đàn ông với con dao sắc nhọn trên tay.
“ San San !! ” – Nam hét lớn. Anh chạy đến kéo nó lại ngay. Thấy mặt San hơi tái đi, Nam kéo bàn tay San đang bụm chặt bên vai của nó ra.
Máu…!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.