Quyển 2 - Chương 3: TIỆM HOA ĐƯỜNG SỐ 6
SamyYuu
17/11/2013
“ Em không nghĩ là anh nói thật . ” – Linda nói với nụ
cười tươi , người đó đang đứng trước mặt cô , chỉ vài tiếng trước anh ấy còn nói mình đang ở tại Nhật Bản , vậy mà giờ đây lại đứng đối diện và
mỉm cười ấm áp với cô thế này .
“ Sinh nhật em mà , anh phải về chứ . ” – Giọng nói trầm ấm vang lên từ chàng trai có gương mặt lai ấy . Anh đặt tay ngang qua eo Linda , mọi cử chỉ đều tỏ ra rất quan tâm .
“ A ! Đúng rồi , để em giới thiệu . ”
Linda chạy lại hướng San và nắm lấy tay nó : “ Đây là cô gái mà em đã kể anh đấy . ”
San hơi lung túng , nó không biết nói gì , chỉ im lặng . San cảm thấy bối rối kinh khủng khi đứng trước anh chàng này. Đây là chàng trai có đôi mắt ma mị và cuốn hút nhất trong tất cả những người mà San từng gặp , nó như xoáy vào tâm can và San không thích như vậy .
“ Xin chào , tôi là Hoàng Thiên Nam . ” – Anh chàng mỉm cười nhìn San , tỏ ra rất lịch thiệp và hôn vào tay nó như một lời chào .
Người con trai này có vẻ đã sống bên nước ngoài rất lâu , đến mức kể cả cách chào hỏi cũng mang nét của Tây phương . Nhưng đúng là báo chí nói không ngoa , anh ấy có gương mặt lai trông hết sức hoàn hảo , như sự kết hợp hài hòa giữa Đông – Tây . Nhìn anh ấy không giống như người mang bất kì quốc tịch nào , Nam giống như một nhân vật bước ra từ trong truyện tranh vậy . Vẻ đẹp rất ảo , đến cả giờ đây khi đứng trước Nam , mặt đối mặt , San vẫn không thể tin vào mắt mình .
Hay là anh ta phẫu thuật thẩm mĩ ?????
Không thể nào , báo chí và các chuyên gia thẩm mĩ từng “ mổ xẻ ” rất nhiều về các chi tiết trên gương mặt Nam . Tất cả đều chắc chắn không hề đụng đến dao kéo , các chi tiết tuy không phải đều hoàn hảo thực sự nhưng khi ở trên cùng một khuôn mặt , khi kết hợp lại với nhau thì lại nổi bật và tạo ra một gương mặt hoàn hảo nhất .
Đứng gần Nam , San mới có thể nhìn thấy mọi chi tiết trên khuôn mặt anh rõ ràng nhất . Nam có đôi mắt màu nâu hạt dẻ và nhãn cầu săn chắc , nó gần như có thêm màu xanh lục bảo trong ấy . Đôi mắt ấy sâu thẳm như một hố đen vô tận dường như không phản chiếu ánh sáng . Cánh và độ dài mũi trông thật cân đối . Mọi chi tiết trên khuôn mặt của chàng trai sáng giá này đều hết sức đối xứng và hòa hợp với nhau , kể cả mọi góc cạnh hay ở góc nhìn nào , Nam cũng trông thật cuốn hút không tả được .
“ Xin … xin chào , tôi là San San . ” – Nó nói , hơi vấp vì còn quá sốc khi đứng trước Nam và nhất là ánh mắt anh ấy , nó khiến San cảm thấy sợ hãi và dè chừng . Cứ như đôi mắt ấy có một thứ ma lực nào đấy có thể nhìn thấy mọi bí mật mà nó che giấu .
Nam và San bắt tay nhau , vào cái khoảnh khắc ấy , một điều gì đó khác thường đã tồn tại trong mắt Nam , nhưng đó dường như chỉ là thoáng qua , dù rất mạnh mẽ nhưng lại dễ dàng bị che lấp vì chủ nhân của nó quá tài năng trong việc che giấu cảm xúc của mình .
San khá bình thường , giờ thì nó bình tĩnh hơn sau một hồi mặt đối mặt với Nam . Thì ra là người như anh ta cũng có thật , thế mà mọi người ai cũng luôn miệng nói nào là : “ Nobody’s perfect. ” . Nếu gặp được Nam thì chắc chắn câu nói đó sẽ bị quăng vào sọt rác ngay .
“ Demon , anh không tính chào tôi một tiếng sao ? ” – Nam quay sang nhìn Demon đang ngồi yên lặng . Anh ta thể nào cũng đang rất sôi máu nhất là sau khi nhìn thấy Linda đã ôm Nam như thế .
Demon liếc nhìn Nam , ánh mắt sắc lạnh đến thấu xương như có thể cắt từng thớ thịt của người khác ra vậy . San nhìn là đủ biết anh ấy sắp sửa nổi cơn đến nơi rồi , anh trai là bảo vệ em gái kĩ lắm .
“ Chào . ” – Một chữ , không nói nhiều . Ái chà chà , hình như là bị đánh trúng tâm lí rồi , Demon không bao giờ có thể qua mặt được Nam dù anh ấy hẳn đang có tỏ ra bình tĩnh đến đâu . Biết làm sao được khi Linda lại quý Nam đến thế , chính Nam cũng đang tự hỏi tại sao mình lại cuốn hút với mọi cô gái đến vậy . Nhưng thú thật , Demon càng như thế thì Nam càng tỏ vẻ thân thiết với Linda hơn nữa , thế thì có sao , đây giống như một trò chơi vậy , càng làm đối thủ khó chịu càng thấy thú vị . Bản chất của trò chơi là phải có kẻ thắng người thua và Nam muốn Demon phải quì xuống và thừa nhận một cách cay đắng rằng mình đã thua kia , vì Nam rất hiếu thắng và thích cảm giác được thắng một cách trọn vẹn chứ không phải chỉ ậm ừ như Demon ngay lúc này .
“ Anh mới đáp máy bay xuống à ? ” – Linda bỏ đường vào cốc coffee và khuấy giùm Nam , cô luôn nhìn anh bằng ánh mắt yêu thương , đến mức tâm trí và mọi hành động của Linda ngay lúc này dường như chỉ tồn tại mỗi Nam và vì Nam .
Ly cacao nóng hổi đặt ngay trước mắt San , nó nhìn mà không tỏ ra bất kì biểu cảm nào . Thật ra thì đúng là San chẳng thích uống gì loại nước này , chỉ là nó kêu đại vì không muốn người trả phải bỏ tiền ra quá nhiều . Dù sao họ cũng chỉ là những người mới quen biết nhau .
Cuộc nói chuyện diễn ra đúng nửa tiếng . Thì ra Nam vừa mới đáp xuống phi trường và anh chạy đến đây ngay để gặp Linda . Linda thực sự có phước dã man , đã có một ông anh Demon đẹp vô đối , bảo vệ mình hết mực lại có thêm một chàng trai vừa về nước , không màng nghỉ ngơi mà chạy đến đây chỉ để gặp mình .
Chuyện này là điều mà các cô gái hằng mơ ước nhưng sao lại chẳng bao giờ xảy ra với San chứ ?????
Nam nói chuyện với San rất lịch sự , mọi thứ của anh quá hoàn hảo , cũng vì thế mà San cảm thấy anh chàng quá xa vời . Anh ấy rõ ràng không thuộc thế giới mà San đang sống . Linda tuy rất đẹp nhưng cô nàng lại như một đứa trẻ không biết gì và cần được bảo vệ hay Demon dù hay cau có , làm khó và dè chừng San lại gần Linda , nhưng ở họ vẫn còn cái gì đấy rất thực và San dường như không cảm nhận được một bức tường ngăn cách nào giữa họ .
Còn Nam , anh có vẻ là một chàng trai rất tốt và lịch thiệp. San dường như không thấy anh kiêu ngạo như lời đồn xung quanh. Chỉ có điều Nam khá kiệm lời , ngoài những câu chào hỏi xã giao hay câu trả lời , Nam dường như chỉ lắng nghe mà không nói bất cứ điều gì . San San dù nghĩ anh chàng là người tốt nhưng nó lại cảm thấy không thích Nam chút nào . Anh ấy cứ như đang cố tạo ra một khoảng cách vô hình nào đấy với những người xung quanh , uh , thật ra anh ta giống nó nhưng bức tường mà anh xây nên lại quá cao, quá dày và quá dễ để nhìn thấy.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
San đeo chiếc balô xinh xắn của mình vừa đi vừa hát . Hôm nay tâm trạng nó cực tốt , nhất là sau khi gặp được Nam – chàng trai nổi tiếng mà mọi người thường nhắc đến .
San đi dọc con đường số 6 , nó đang suy nghĩ là sẽ mua gì để trang trí ngôi nhà của chính mình đây . Kể từ khi San bước chân ra khỏi nhà thì mẹ đã dặn là phải mua gì đấy để trang trí cho ngôi nhà đẹp hơn sau khi San dọn xong cái đống bừa bộn như chuồng heo mà nó gây ra trong thời gian qua .
Hay là mua hoa nhỉ ? San suy nghĩ vì thú thật ngoài hoa ra thì giờ đây nó chẳng biết mua gì hết . Trang trí nhà thì thường mua hoa , với lại mommy của nó rốt cuộc cũng chỉ muốn “ tái tạo ” lại cho không gian xinh hơn một tí sau khi ngắm thành quả từ việc ở dơ và bừa bộn của San thôi .
Thế nên mua hoa là đỉnh nhất !
Để xem nào , ở gần đây có tiệm hoa nào không nhỉ ? Nghe thiên hạ đồn thì trên đường số 6 mà nó đang đứng này thì có một tiệm bán hoa rất đẹp , toàn là những loại hoa đẹp , thậm chí là quí hiếm , khá đắt nhưng tiền nào của đó mà , với lại sáng nay thì mẹ đã đưa San nhiều tiền để phòng trường hợp San mua những thứ xa xỉ rồi . Vì nhà cửa , bà mẹ vĩ đại của nó quyết định hi sinh tất cả !
Cong chân lên , San chạy như điên từ ngõ này đến ngõ khác mà eo ơi , chả thấy tiệm nào cả . Thế là sao ??? Chẳng lẽ đến cả tiệm hoa mà họ cũng đem ra chém gió luôn hả ??
San đứng nhìn xung quanh , rốt cuộc thì nó ở đâu chứ ? Nhìn có rớt con mắt ra cũng chẳng thấy .
“ Cảm ơn quí khách . ”
Tiếng này nghe quen quen , lại có máy lạnh phà ra sau gáy … Chẳng lẽ là …!!!
San quay phắt ra đằng sau , phải công nhận là nó có thể được cấp bằng vớ vẩn và ngớ ngẩn cấp độ cao . Tiệm hoa đang ở sau lưng nó kìa !! Hay nói rõ hơn là nãy giờ nó đang đứng trước cái tiệm mà nó đã ráo riết tìm mà vẫn không nhận ra ==” .
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Chàng trai ấy đeo một chiếc găng tay trắng buốt đang chăm sóc cho những bông hoa xinh đẹp của cửa tiệm . Anh đeo chiếc kính đen , dưới chiếc kính đó là một gương mặt đẹp và thanh thú đến không ngờ .
Cánh cửa tiệm mở ra , một cô gái bước vào với chiếc balô xinh xắn đeo trên vai . Cô bé có đôi mắt mở to lanh lợi và nụ cười tươi sáng . Cô bé mỉm cười với Quốc .
“ Kính chào quí khách . ” – Quốc lên tiếng , một cách chậm rãi , ánh mắt anh dưới chiếc kính đen không ngừng dò xét San .
“ Xin chào anh , em muốn chọn hoa ạ . ” – San lịch sự nói , dù ai cũng biết vào đây thì hơn 95% là muốn mua hoa nhưng San vẫn hỏi như thế .
Quốc để yên cho San ngắm nhìn và lựa chọn những bông hoa xinh đẹp trong tiệm . Đây là một cô bé rất năng động và hoạt bát , Quốc cảm nhận như vậy .
Khác với thường ngày , chắc San không biết chứ Quốc rất hay lại gần khách hàng của mình dù họ là bất kì ai để giới thiệu những bông hoa trên kệ từ thấp đến cao . Nhưng lần này Quốc không làm thế và có lẽ San cũng không quan tâm đến điều đó .
San đứng đó , nhìn ngắm những bông hoa , lâu lâu nhón lên để nhìn giá tiền của những cái nằm trên cao . Ặc , đắt quá nhưng đẹp thiệt . Với số tiền mà mẹ đã đưa thì San dư sức mua được . Để xem nào , nó sẽ chọn cái nào đây nhỉ ?
“ Cái nào đây ta ? ” – San đặt ngón trỏ lên miệng , suy nghĩ .
Ra đây là cô bé mà bà ta đã nhắc đến , đây là một người hoàn toàn bình thường , không có tí chút nào khác thường so với những con người ngoài kia , vậy thì vì lẽ gì mà bà ta lại bắt mình sẽ phải nói điều ấy với cô bé này chứ ? Quốc nghĩ như vậy và anh không có bất kì câu trả lời nào .
Bà ta ? Người phụ nữ bí ẩn đấy là ai ? Quốc tính nói với San điều gì cơ chứ ?
“ Em sẽ lấy loại này . Anh có thể lấy giúp em được không ạ ? ” – San chỉ tay lên trên kệ cao , đó là những bông hoa thuỷ tiên màu xanh nhập từ Nhật Bản rất đẹp , lẫn vào đấy là một số hoa bồ công anh . Vì cao quá nên San không với tới , đành nhờ chàng bán hoa kia vậy .
Quốc lấy xuống , anh không nở nụ cười . Phong cách bán hàng của anh chàng lúc này thật kì lạ . Quốc để bó hoa trên bàn , làm một số thao tác rồi hỏi :
“ Cô bé muốn làm thành một bó hoa hay sẽ chọn gì để bông vào ? ”
“ À , anh lấy cái giỏ đằng kia đi ạ . ” – San nói , nó mỉm cười tươi nhưng đáp lại Quốc không cười , điều đó khiến San cảm thấy hơi khó chịu . Mình đã cười thế mà tên này bán hàng này mặt cứ như đưa đám chẳng thèm nở một nụ cười nào hết là sao chứ ??!! Nhìn cũng bực mà thôi cũng kệ .
Quốc nhận tiền từ San , anh chàng tiến lại máy đếm tiền rồi đưa nó những tờ tiền mới tinh để thối lại .
" Cảm ơn anh . " — San mỉm cười tươi , hình như là có gì đó ngược rồi . Nó là người mua hàng thế mà lại đi cảm ơn trong khi anh chàng này lại chẳng mảy may gì cả . Thế là sao ???
San cầm giỏ hoa tiến ra cửa , nó hơi chật vật vì cái balô bị lệch qua một bên . Nhưng cuối cùng San cũng giải quyết được , trong lúc ấy thì Quốc tiến lại gần :
" Em cần anh giúp chứ ? " — Quốc nói nhỏ nhẹ , woa , chàng trai bán hoa đẹp trai đã mở miệng rồi nha . Nghe thật là khiến người khác phải tan chảy nhưng đúng là anh ấy xuất hiện " đúng lúc " ghê . Lúc San cần người giúp thì không thấy đâu , lúc đã giải quyết xong vấn đề thì anh chàng lại xuất hiện , đúng kì lạ quá mà .
" À , không sao đâu ạ . Cảm ơn anh . "
San mỉm cười , mỗi cử chỉ của nó đều không thể qua được sự xét nét dưới ánh nhìn của Quốc , San không nhận ra nó đang bị người khác xem xét từng li từng tí , cũng không cảm thấy lạnh gáy chút nào .
" Cô bé này , sau này nếu em gặp một chuyện gì đó rất kì lạ hay thậm chí là ma quái thì hãy đến đây , em sẽ được giúp . Em nhớ nhé . " — Quốc lên tiếng , vẫn rất nhẹ nhàng và từ tốn nhưng San cảm thấy lúc này anh chàng thật đáng sợ . Tất nhiên là nó cảm thấy ngạc nhiên vì câu nói của anh ấy nhưng trong lòng San tự nhiên lại cảm thấy điều gì đó rất bất an .
Kì lạ thậm chí là ma quái là thế nào cơ chứ ????
Quốc nhìn người con gái ấy , cô bé tỏ vẻ bối rối . Vì lí do gì mà bà ấy lại muốn anh nói ra điều đó cho cô bé này biết chứ ? Sau khi xem xét mọi hành động thì Quốc kết luận San chỉ là một con người bình thường , phải , nó là con người nhưng tại sao người phụ nữ kì quái kia lại chú ý đến một người bình thường như vậy ?
Tất cả đều có nguyên nhân , Quốc tin là vậy . Chắc chắn rằng phải có một điều gì đấy vì anh đang thực hiện mọi việc theo lệnh của một phù thuỷ đầy quyền năng có thể nhìn thấy trước được tương lai .
" À oh . Nhưng miễn phí ạ ? " — Tuy trong đầu đang có rất nhiều ý nghĩ nhưng San không nói ra . Nó không nghĩ điều đó là cần thiết . Tuy nhiên ,San vẫn thích đùa dù trong trường hợp này , vì nó chỉ muốn cho riêng bản thân mình cảm thấy dễ chịu hơn sau lời chào mời đầy kì lạ của chàng trai này thôi . San không bao giờ muốn người khác biết được cảm xúc thật của mình .
" Tất nhiên là không miễn phí vì mọi thứ đều có cái giá của nó nhưng yên tâm , ở đây, chúng tôi không lấy tiền . " — Quốc mỉm cười .
" Dạ , em biết rồi . Cảm ơn , chào anh nhé . " — San cười tươi với Quốc , nó tiến ra ngoài , cánh cửa đã được Quốc mở giùm .
Bóng San khuất dần nhưng ánh mắt Quốc vẫn dõi theo . Anh đang có rất nhiều câu hỏi và anh muốn hỏi bà ta kinh khủng . Dù làm theo lệnh người đó nhưng anh lại không biết vì sao mình làm vậy thì đúng là chưa bao giờ Quốc cảm thấy tệ hơn thế .
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Chàng trai đeo chiếc găng tay trắng và chiếc kính màu đen nghiêm nghị tiến về căn biệt hộ cổ kính và sang trọng phía trước .
Anh đi vào hành lang dài có phông tường là những loài hoa màu hồng tím . Quốc cuối cùng cũng dừng lại tại một căn phòng có phông tường đỏ thẫm với những tấm rèm đầy hoa văn rực rỡ và tấm thảm Ba Tư dưới nền đất .
Thế nhưng , không chỉ có Quốc , trong phòng còn có thêm một người nữa .
Đó là một người phụ nữ .
Bà ấy nằm trên chiếc ghế dài , tay cầm chiếc ly chứa chất lỏng màu đỏ trên tay . Tai , tay , chân bà ấy đều đầy những khuyên , vòng hay đồ trang sức . Bà ta mặc trang phục truyền thống được cách tân theo lối hiện đại .
Đó là người từ trang phục đến phong cách nhìn rất khác biệt với người khác hoàn toàn nhưng thật sự lại rất đẹp và tinh tế .
- Tại sao lại muốn tôi nói điều đó cho cô ấy về nơi này ? Cô ấy chỉ là con người . — Quốc lên tiếng , nhìn anh rất căng thẳng và nghiêm túc .
Bà ta đưa đôi mắt hếch như loài mèo nhìn Quốc .
- Tại sao cậu lại quan tâm đến điều đấy ?
Quốc không trả lời , anh đưa tay lên chỉnh gọng kiếng lại , ánh mắt như đòi hỏi một câu trả lời thật đàng hoàng chứ không phải chỉ là một câu hỏi ngược như thế .
- Ha ha . — Người phụ nữ ấy chợt cười lớn , bà ấy đưa chiếc ly pha lê chứa chất lỏng màu đỏ sóng sánh trên tay lại gần miệng,uống một ngụm .
Ngưng lại , chợt suy nghĩ gì đấy , bà ấy nhìn Quốc , gương mặt không chút cảm xúc .
Uống thêm một ngụm nữa ...
- Cô bé đó là con người nhưng không bình thường chút nào . Dù vậy hiện tại , tôi chưa thể nói gì nhiều .
Và bà ấy mỉm cười đầy thích thú nhìn Quốc . Không gian lặng đi , Quốc không hỏi thêm bất kì câu nào vì anh hiểu , một câu trả lời kèm theo biểu cảm như vậy cũng đồng nghĩa với việc kể cả người phụ nữ này dù có năng lực đến đâu cũng không thể đoán trước được điều gì sẽ thực sự xảy ra trong tương lai .
Có những điều sẽ rất ngoại lệ , họ đều biết điều ấy cũng như rất hiểu ý nghĩ của nhau hơn bất kì ai . Và Quốc biết rằng ...
Tương lai vẫn chưa được định đoạt .
“ Sinh nhật em mà , anh phải về chứ . ” – Giọng nói trầm ấm vang lên từ chàng trai có gương mặt lai ấy . Anh đặt tay ngang qua eo Linda , mọi cử chỉ đều tỏ ra rất quan tâm .
“ A ! Đúng rồi , để em giới thiệu . ”
Linda chạy lại hướng San và nắm lấy tay nó : “ Đây là cô gái mà em đã kể anh đấy . ”
San hơi lung túng , nó không biết nói gì , chỉ im lặng . San cảm thấy bối rối kinh khủng khi đứng trước anh chàng này. Đây là chàng trai có đôi mắt ma mị và cuốn hút nhất trong tất cả những người mà San từng gặp , nó như xoáy vào tâm can và San không thích như vậy .
“ Xin chào , tôi là Hoàng Thiên Nam . ” – Anh chàng mỉm cười nhìn San , tỏ ra rất lịch thiệp và hôn vào tay nó như một lời chào .
Người con trai này có vẻ đã sống bên nước ngoài rất lâu , đến mức kể cả cách chào hỏi cũng mang nét của Tây phương . Nhưng đúng là báo chí nói không ngoa , anh ấy có gương mặt lai trông hết sức hoàn hảo , như sự kết hợp hài hòa giữa Đông – Tây . Nhìn anh ấy không giống như người mang bất kì quốc tịch nào , Nam giống như một nhân vật bước ra từ trong truyện tranh vậy . Vẻ đẹp rất ảo , đến cả giờ đây khi đứng trước Nam , mặt đối mặt , San vẫn không thể tin vào mắt mình .
Hay là anh ta phẫu thuật thẩm mĩ ?????
Không thể nào , báo chí và các chuyên gia thẩm mĩ từng “ mổ xẻ ” rất nhiều về các chi tiết trên gương mặt Nam . Tất cả đều chắc chắn không hề đụng đến dao kéo , các chi tiết tuy không phải đều hoàn hảo thực sự nhưng khi ở trên cùng một khuôn mặt , khi kết hợp lại với nhau thì lại nổi bật và tạo ra một gương mặt hoàn hảo nhất .
Đứng gần Nam , San mới có thể nhìn thấy mọi chi tiết trên khuôn mặt anh rõ ràng nhất . Nam có đôi mắt màu nâu hạt dẻ và nhãn cầu săn chắc , nó gần như có thêm màu xanh lục bảo trong ấy . Đôi mắt ấy sâu thẳm như một hố đen vô tận dường như không phản chiếu ánh sáng . Cánh và độ dài mũi trông thật cân đối . Mọi chi tiết trên khuôn mặt của chàng trai sáng giá này đều hết sức đối xứng và hòa hợp với nhau , kể cả mọi góc cạnh hay ở góc nhìn nào , Nam cũng trông thật cuốn hút không tả được .
“ Xin … xin chào , tôi là San San . ” – Nó nói , hơi vấp vì còn quá sốc khi đứng trước Nam và nhất là ánh mắt anh ấy , nó khiến San cảm thấy sợ hãi và dè chừng . Cứ như đôi mắt ấy có một thứ ma lực nào đấy có thể nhìn thấy mọi bí mật mà nó che giấu .
Nam và San bắt tay nhau , vào cái khoảnh khắc ấy , một điều gì đó khác thường đã tồn tại trong mắt Nam , nhưng đó dường như chỉ là thoáng qua , dù rất mạnh mẽ nhưng lại dễ dàng bị che lấp vì chủ nhân của nó quá tài năng trong việc che giấu cảm xúc của mình .
San khá bình thường , giờ thì nó bình tĩnh hơn sau một hồi mặt đối mặt với Nam . Thì ra là người như anh ta cũng có thật , thế mà mọi người ai cũng luôn miệng nói nào là : “ Nobody’s perfect. ” . Nếu gặp được Nam thì chắc chắn câu nói đó sẽ bị quăng vào sọt rác ngay .
“ Demon , anh không tính chào tôi một tiếng sao ? ” – Nam quay sang nhìn Demon đang ngồi yên lặng . Anh ta thể nào cũng đang rất sôi máu nhất là sau khi nhìn thấy Linda đã ôm Nam như thế .
Demon liếc nhìn Nam , ánh mắt sắc lạnh đến thấu xương như có thể cắt từng thớ thịt của người khác ra vậy . San nhìn là đủ biết anh ấy sắp sửa nổi cơn đến nơi rồi , anh trai là bảo vệ em gái kĩ lắm .
“ Chào . ” – Một chữ , không nói nhiều . Ái chà chà , hình như là bị đánh trúng tâm lí rồi , Demon không bao giờ có thể qua mặt được Nam dù anh ấy hẳn đang có tỏ ra bình tĩnh đến đâu . Biết làm sao được khi Linda lại quý Nam đến thế , chính Nam cũng đang tự hỏi tại sao mình lại cuốn hút với mọi cô gái đến vậy . Nhưng thú thật , Demon càng như thế thì Nam càng tỏ vẻ thân thiết với Linda hơn nữa , thế thì có sao , đây giống như một trò chơi vậy , càng làm đối thủ khó chịu càng thấy thú vị . Bản chất của trò chơi là phải có kẻ thắng người thua và Nam muốn Demon phải quì xuống và thừa nhận một cách cay đắng rằng mình đã thua kia , vì Nam rất hiếu thắng và thích cảm giác được thắng một cách trọn vẹn chứ không phải chỉ ậm ừ như Demon ngay lúc này .
“ Anh mới đáp máy bay xuống à ? ” – Linda bỏ đường vào cốc coffee và khuấy giùm Nam , cô luôn nhìn anh bằng ánh mắt yêu thương , đến mức tâm trí và mọi hành động của Linda ngay lúc này dường như chỉ tồn tại mỗi Nam và vì Nam .
Ly cacao nóng hổi đặt ngay trước mắt San , nó nhìn mà không tỏ ra bất kì biểu cảm nào . Thật ra thì đúng là San chẳng thích uống gì loại nước này , chỉ là nó kêu đại vì không muốn người trả phải bỏ tiền ra quá nhiều . Dù sao họ cũng chỉ là những người mới quen biết nhau .
Cuộc nói chuyện diễn ra đúng nửa tiếng . Thì ra Nam vừa mới đáp xuống phi trường và anh chạy đến đây ngay để gặp Linda . Linda thực sự có phước dã man , đã có một ông anh Demon đẹp vô đối , bảo vệ mình hết mực lại có thêm một chàng trai vừa về nước , không màng nghỉ ngơi mà chạy đến đây chỉ để gặp mình .
Chuyện này là điều mà các cô gái hằng mơ ước nhưng sao lại chẳng bao giờ xảy ra với San chứ ?????
Nam nói chuyện với San rất lịch sự , mọi thứ của anh quá hoàn hảo , cũng vì thế mà San cảm thấy anh chàng quá xa vời . Anh ấy rõ ràng không thuộc thế giới mà San đang sống . Linda tuy rất đẹp nhưng cô nàng lại như một đứa trẻ không biết gì và cần được bảo vệ hay Demon dù hay cau có , làm khó và dè chừng San lại gần Linda , nhưng ở họ vẫn còn cái gì đấy rất thực và San dường như không cảm nhận được một bức tường ngăn cách nào giữa họ .
Còn Nam , anh có vẻ là một chàng trai rất tốt và lịch thiệp. San dường như không thấy anh kiêu ngạo như lời đồn xung quanh. Chỉ có điều Nam khá kiệm lời , ngoài những câu chào hỏi xã giao hay câu trả lời , Nam dường như chỉ lắng nghe mà không nói bất cứ điều gì . San San dù nghĩ anh chàng là người tốt nhưng nó lại cảm thấy không thích Nam chút nào . Anh ấy cứ như đang cố tạo ra một khoảng cách vô hình nào đấy với những người xung quanh , uh , thật ra anh ta giống nó nhưng bức tường mà anh xây nên lại quá cao, quá dày và quá dễ để nhìn thấy.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
San đeo chiếc balô xinh xắn của mình vừa đi vừa hát . Hôm nay tâm trạng nó cực tốt , nhất là sau khi gặp được Nam – chàng trai nổi tiếng mà mọi người thường nhắc đến .
San đi dọc con đường số 6 , nó đang suy nghĩ là sẽ mua gì để trang trí ngôi nhà của chính mình đây . Kể từ khi San bước chân ra khỏi nhà thì mẹ đã dặn là phải mua gì đấy để trang trí cho ngôi nhà đẹp hơn sau khi San dọn xong cái đống bừa bộn như chuồng heo mà nó gây ra trong thời gian qua .
Hay là mua hoa nhỉ ? San suy nghĩ vì thú thật ngoài hoa ra thì giờ đây nó chẳng biết mua gì hết . Trang trí nhà thì thường mua hoa , với lại mommy của nó rốt cuộc cũng chỉ muốn “ tái tạo ” lại cho không gian xinh hơn một tí sau khi ngắm thành quả từ việc ở dơ và bừa bộn của San thôi .
Thế nên mua hoa là đỉnh nhất !
Để xem nào , ở gần đây có tiệm hoa nào không nhỉ ? Nghe thiên hạ đồn thì trên đường số 6 mà nó đang đứng này thì có một tiệm bán hoa rất đẹp , toàn là những loại hoa đẹp , thậm chí là quí hiếm , khá đắt nhưng tiền nào của đó mà , với lại sáng nay thì mẹ đã đưa San nhiều tiền để phòng trường hợp San mua những thứ xa xỉ rồi . Vì nhà cửa , bà mẹ vĩ đại của nó quyết định hi sinh tất cả !
Cong chân lên , San chạy như điên từ ngõ này đến ngõ khác mà eo ơi , chả thấy tiệm nào cả . Thế là sao ??? Chẳng lẽ đến cả tiệm hoa mà họ cũng đem ra chém gió luôn hả ??
San đứng nhìn xung quanh , rốt cuộc thì nó ở đâu chứ ? Nhìn có rớt con mắt ra cũng chẳng thấy .
“ Cảm ơn quí khách . ”
Tiếng này nghe quen quen , lại có máy lạnh phà ra sau gáy … Chẳng lẽ là …!!!
San quay phắt ra đằng sau , phải công nhận là nó có thể được cấp bằng vớ vẩn và ngớ ngẩn cấp độ cao . Tiệm hoa đang ở sau lưng nó kìa !! Hay nói rõ hơn là nãy giờ nó đang đứng trước cái tiệm mà nó đã ráo riết tìm mà vẫn không nhận ra ==” .
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Chàng trai ấy đeo một chiếc găng tay trắng buốt đang chăm sóc cho những bông hoa xinh đẹp của cửa tiệm . Anh đeo chiếc kính đen , dưới chiếc kính đó là một gương mặt đẹp và thanh thú đến không ngờ .
Cánh cửa tiệm mở ra , một cô gái bước vào với chiếc balô xinh xắn đeo trên vai . Cô bé có đôi mắt mở to lanh lợi và nụ cười tươi sáng . Cô bé mỉm cười với Quốc .
“ Kính chào quí khách . ” – Quốc lên tiếng , một cách chậm rãi , ánh mắt anh dưới chiếc kính đen không ngừng dò xét San .
“ Xin chào anh , em muốn chọn hoa ạ . ” – San lịch sự nói , dù ai cũng biết vào đây thì hơn 95% là muốn mua hoa nhưng San vẫn hỏi như thế .
Quốc để yên cho San ngắm nhìn và lựa chọn những bông hoa xinh đẹp trong tiệm . Đây là một cô bé rất năng động và hoạt bát , Quốc cảm nhận như vậy .
Khác với thường ngày , chắc San không biết chứ Quốc rất hay lại gần khách hàng của mình dù họ là bất kì ai để giới thiệu những bông hoa trên kệ từ thấp đến cao . Nhưng lần này Quốc không làm thế và có lẽ San cũng không quan tâm đến điều đó .
San đứng đó , nhìn ngắm những bông hoa , lâu lâu nhón lên để nhìn giá tiền của những cái nằm trên cao . Ặc , đắt quá nhưng đẹp thiệt . Với số tiền mà mẹ đã đưa thì San dư sức mua được . Để xem nào , nó sẽ chọn cái nào đây nhỉ ?
“ Cái nào đây ta ? ” – San đặt ngón trỏ lên miệng , suy nghĩ .
Ra đây là cô bé mà bà ta đã nhắc đến , đây là một người hoàn toàn bình thường , không có tí chút nào khác thường so với những con người ngoài kia , vậy thì vì lẽ gì mà bà ta lại bắt mình sẽ phải nói điều ấy với cô bé này chứ ? Quốc nghĩ như vậy và anh không có bất kì câu trả lời nào .
Bà ta ? Người phụ nữ bí ẩn đấy là ai ? Quốc tính nói với San điều gì cơ chứ ?
“ Em sẽ lấy loại này . Anh có thể lấy giúp em được không ạ ? ” – San chỉ tay lên trên kệ cao , đó là những bông hoa thuỷ tiên màu xanh nhập từ Nhật Bản rất đẹp , lẫn vào đấy là một số hoa bồ công anh . Vì cao quá nên San không với tới , đành nhờ chàng bán hoa kia vậy .
Quốc lấy xuống , anh không nở nụ cười . Phong cách bán hàng của anh chàng lúc này thật kì lạ . Quốc để bó hoa trên bàn , làm một số thao tác rồi hỏi :
“ Cô bé muốn làm thành một bó hoa hay sẽ chọn gì để bông vào ? ”
“ À , anh lấy cái giỏ đằng kia đi ạ . ” – San nói , nó mỉm cười tươi nhưng đáp lại Quốc không cười , điều đó khiến San cảm thấy hơi khó chịu . Mình đã cười thế mà tên này bán hàng này mặt cứ như đưa đám chẳng thèm nở một nụ cười nào hết là sao chứ ??!! Nhìn cũng bực mà thôi cũng kệ .
Quốc nhận tiền từ San , anh chàng tiến lại máy đếm tiền rồi đưa nó những tờ tiền mới tinh để thối lại .
" Cảm ơn anh . " — San mỉm cười tươi , hình như là có gì đó ngược rồi . Nó là người mua hàng thế mà lại đi cảm ơn trong khi anh chàng này lại chẳng mảy may gì cả . Thế là sao ???
San cầm giỏ hoa tiến ra cửa , nó hơi chật vật vì cái balô bị lệch qua một bên . Nhưng cuối cùng San cũng giải quyết được , trong lúc ấy thì Quốc tiến lại gần :
" Em cần anh giúp chứ ? " — Quốc nói nhỏ nhẹ , woa , chàng trai bán hoa đẹp trai đã mở miệng rồi nha . Nghe thật là khiến người khác phải tan chảy nhưng đúng là anh ấy xuất hiện " đúng lúc " ghê . Lúc San cần người giúp thì không thấy đâu , lúc đã giải quyết xong vấn đề thì anh chàng lại xuất hiện , đúng kì lạ quá mà .
" À , không sao đâu ạ . Cảm ơn anh . "
San mỉm cười , mỗi cử chỉ của nó đều không thể qua được sự xét nét dưới ánh nhìn của Quốc , San không nhận ra nó đang bị người khác xem xét từng li từng tí , cũng không cảm thấy lạnh gáy chút nào .
" Cô bé này , sau này nếu em gặp một chuyện gì đó rất kì lạ hay thậm chí là ma quái thì hãy đến đây , em sẽ được giúp . Em nhớ nhé . " — Quốc lên tiếng , vẫn rất nhẹ nhàng và từ tốn nhưng San cảm thấy lúc này anh chàng thật đáng sợ . Tất nhiên là nó cảm thấy ngạc nhiên vì câu nói của anh ấy nhưng trong lòng San tự nhiên lại cảm thấy điều gì đó rất bất an .
Kì lạ thậm chí là ma quái là thế nào cơ chứ ????
Quốc nhìn người con gái ấy , cô bé tỏ vẻ bối rối . Vì lí do gì mà bà ấy lại muốn anh nói ra điều đó cho cô bé này biết chứ ? Sau khi xem xét mọi hành động thì Quốc kết luận San chỉ là một con người bình thường , phải , nó là con người nhưng tại sao người phụ nữ kì quái kia lại chú ý đến một người bình thường như vậy ?
Tất cả đều có nguyên nhân , Quốc tin là vậy . Chắc chắn rằng phải có một điều gì đấy vì anh đang thực hiện mọi việc theo lệnh của một phù thuỷ đầy quyền năng có thể nhìn thấy trước được tương lai .
" À oh . Nhưng miễn phí ạ ? " — Tuy trong đầu đang có rất nhiều ý nghĩ nhưng San không nói ra . Nó không nghĩ điều đó là cần thiết . Tuy nhiên ,San vẫn thích đùa dù trong trường hợp này , vì nó chỉ muốn cho riêng bản thân mình cảm thấy dễ chịu hơn sau lời chào mời đầy kì lạ của chàng trai này thôi . San không bao giờ muốn người khác biết được cảm xúc thật của mình .
" Tất nhiên là không miễn phí vì mọi thứ đều có cái giá của nó nhưng yên tâm , ở đây, chúng tôi không lấy tiền . " — Quốc mỉm cười .
" Dạ , em biết rồi . Cảm ơn , chào anh nhé . " — San cười tươi với Quốc , nó tiến ra ngoài , cánh cửa đã được Quốc mở giùm .
Bóng San khuất dần nhưng ánh mắt Quốc vẫn dõi theo . Anh đang có rất nhiều câu hỏi và anh muốn hỏi bà ta kinh khủng . Dù làm theo lệnh người đó nhưng anh lại không biết vì sao mình làm vậy thì đúng là chưa bao giờ Quốc cảm thấy tệ hơn thế .
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Chàng trai đeo chiếc găng tay trắng và chiếc kính màu đen nghiêm nghị tiến về căn biệt hộ cổ kính và sang trọng phía trước .
Anh đi vào hành lang dài có phông tường là những loài hoa màu hồng tím . Quốc cuối cùng cũng dừng lại tại một căn phòng có phông tường đỏ thẫm với những tấm rèm đầy hoa văn rực rỡ và tấm thảm Ba Tư dưới nền đất .
Thế nhưng , không chỉ có Quốc , trong phòng còn có thêm một người nữa .
Đó là một người phụ nữ .
Bà ấy nằm trên chiếc ghế dài , tay cầm chiếc ly chứa chất lỏng màu đỏ trên tay . Tai , tay , chân bà ấy đều đầy những khuyên , vòng hay đồ trang sức . Bà ta mặc trang phục truyền thống được cách tân theo lối hiện đại .
Đó là người từ trang phục đến phong cách nhìn rất khác biệt với người khác hoàn toàn nhưng thật sự lại rất đẹp và tinh tế .
- Tại sao lại muốn tôi nói điều đó cho cô ấy về nơi này ? Cô ấy chỉ là con người . — Quốc lên tiếng , nhìn anh rất căng thẳng và nghiêm túc .
Bà ta đưa đôi mắt hếch như loài mèo nhìn Quốc .
- Tại sao cậu lại quan tâm đến điều đấy ?
Quốc không trả lời , anh đưa tay lên chỉnh gọng kiếng lại , ánh mắt như đòi hỏi một câu trả lời thật đàng hoàng chứ không phải chỉ là một câu hỏi ngược như thế .
- Ha ha . — Người phụ nữ ấy chợt cười lớn , bà ấy đưa chiếc ly pha lê chứa chất lỏng màu đỏ sóng sánh trên tay lại gần miệng,uống một ngụm .
Ngưng lại , chợt suy nghĩ gì đấy , bà ấy nhìn Quốc , gương mặt không chút cảm xúc .
Uống thêm một ngụm nữa ...
- Cô bé đó là con người nhưng không bình thường chút nào . Dù vậy hiện tại , tôi chưa thể nói gì nhiều .
Và bà ấy mỉm cười đầy thích thú nhìn Quốc . Không gian lặng đi , Quốc không hỏi thêm bất kì câu nào vì anh hiểu , một câu trả lời kèm theo biểu cảm như vậy cũng đồng nghĩa với việc kể cả người phụ nữ này dù có năng lực đến đâu cũng không thể đoán trước được điều gì sẽ thực sự xảy ra trong tương lai .
Có những điều sẽ rất ngoại lệ , họ đều biết điều ấy cũng như rất hiểu ý nghĩ của nhau hơn bất kì ai . Và Quốc biết rằng ...
Tương lai vẫn chưa được định đoạt .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.