Chương 13: Cứu
Ngọc Linh (Og Teulin)
08/04/2020
Viễn Mạch cùng Lâm Nhi quay trở về biệt thự của nhà họ Viễn. Lâm Nhi đỏ mặt tức tối từ nãy giờ vẫn chưa hả cơn giận, Viễn Mạch im lặng, cô tháo kính râm xuống, thay dép lê lại phía sofa và ngồi xuống.
- Muốn làm trò cười trên mạng xã hội sao? Cậu làm gì cũng phải để hình tượng của mình chứ.- Viễn Mạch lạnh nhạt nói. Cô ta bắt chéo chân, cầm tách trà lên uống một ngụm, gương mặt make up nhẹ nhàng nhưng lại sắc sảo,có chút đơ cứng, nhìn khá giống với vẻ đẹp dao kéo. Nói đúng hơn tính cách Viễn Mạch cô khá giống với Lâm Nhi, chỉ vì cô ta luôn tạo cho mình lớp mặt nạ nhẹ nhàng,hình tượng dịu dàng trong mắt công chúng.
- Mình xin lỗi. Nhưng cậu không thấy cô ta hống hách quá sao? Tay mình đến giờ vẫn còn đau. Cô ta đi cùng với tiểu thư Nghiêm gia, chẳng lẽ... Viễn Mạch cậu phải đòi lại công bằng cho chúng ta...Cậu xem, MXH họ rất nhiều comment tiêu cực về chúng ta. - Lâm Nhi ngồi cạnh Viễn Mạch nói.
- Cũng may là không nhắc đến mình, cậu yên tâm, mình đã cho người điều tra rồi. Nhưng theo mình từ đó giờ chưa nghe ba mình nói Nghiêm gia có thêm con gái. - Viễn Mạch có năng khiếu diễn xuất từ nhỏ, nhờ vào thế lực của gia đình, cô ta cũng trở thành một nữ minh tinh nổi tiếng, trước giờ cô ta luôn xây dựng cho mình một hình tượng trong sáng thục nữ, vì thế dù cô ta có tức tối đến đâu, có thù ghét ai cũng không thể buông lời hâm doạ, chửi bới như Lâm Nhi trước công chúng.
- Thôi được rồi, cuối tuần này là sinh nhật cậu, cậu phải chuẩn bị cho thật tốt đó nha. - Lâm Nhi nói xong cũng rời khỏi quay về nhà.
....................................................................................................
Đoạn clip tiếp tục phát tán và lan truyền mạnh mẽ, đến ba nó và vợ chồng quản gia cũng biết chuyện. Vừa hay nó cùng Elena về nhà. Nó cùng Elena bước vào nhà, cũng đã thấy ba mình ngồi ở sofa, kế bên còn có bác quản gia. Vẻ mặt của ba nó có vẻ nghiêm khắc nhưng cũng có vẻ lo lắng.
- Ba..- Elena và nó đồng thanh
- Ba vừa xem đoạn clip ở TTTM, chuyện này là sao vậy Tiểu An. Con mới về nước...mà...
- Ba...ba đừng la Andrea, Andrea thấy con và Anita bị tát nên em ấy..
- Ba à, con thấy chị với Anita bị đánh, lại còn buông lời nhục mạ về lễ cưới của chị, nên con mới trả lại cô ta những gì đã làm với chị. - Nó trả lời, nó có vẻ bất bình.
- Con xin phép về phòng. - nói rồi nó cuối đầu bước lên phòng, tính tình nó vốn trầm lặng ít nói, nhưng nếu một khi đã đụng đến người thân nó thì nó như trở thành một con người khác.
- Ông chủ à...- quản gia thấy nó bỏ đi, sợ là ông chủ và cô chủ nhỏ của họ cãi nhau nên..
Elena nhìn theo, Elena lần đầu thấy nó như vậy. Mọi ngày hầu như chuyện bên ngoài nó đều im lặng không quan tâm nhưng hôm nay lại ra tay, và hiện tại còn trả lời lại ba mình. Elena thở dài, giọng nói nhẹ nhàng:
- Ba à..Andrea đã xa nhà từ nhỏ nên...
- Haha......Elena, con yên tâm, ba không giận Tiểu An, ba chỉ thử con bé thôi, thấy nó như vậy thì ba không sợ ra đường nó bị người ta ức hiếp..- Nghiêm THiên Long ông bật cười sảng khoái,cũng vì biết nó không ở cùng gia đình nhiều năm nên ông phải lo lắng, vừa rồi ông chỉ thử xem biểu hiện của nó thế nào.
- Haizzz...ba làm con và hai bác hết hồn...- Elena nói xong cười nhẹ, mặt cô thoáng vẻ buồn vì nhớ lại hình ảnh lúc ở TTTM, nhưng không sao, bên cạnh cô hiện tại có rất nhiều người yêu thương cô, nên cô không cần nghĩ đến thứ tình yêu quái quỷ làm cô đau khổ thêm nữa.
...................................................................................................
Đã một tuần yên ổn trôi qua, việc ở HISMART cũng ổn định bởi không có cố ý gây rối nào. Hôm nay, nó cùng Alice sang phía TÂY ĐÔ khảo sát dự án 2MS. Nó cũng không hề biết bên đại diện GLOBAL hôm nay là do Kỷ Cao Kỳ và Weibo, thư kí anh ta đích thân đi khảo sát.
Hôm nay, nó buộc tóc đuôi ngựa, áo sơ mi xanh pastel tay dài cách điệu, kết hợp với quần âu màu ghi, giày cao gót màu đen, nhưng do để thuận tiện việc đi lại trong công trình nó đã thay bằng đôi giày thể thao trắng, mang nón bảo hộ và khẩu trang. Alice phía sau nó cũng tương tự, trang phục công sở với chiếc váy bút chì kết hợp với áo voan trắng tay lỡ, giày thể thao, trên tay cô còn mang tập trình ký bên trong là toàn bộ số liệu thông tin về công trình này.
Nó vừa đi, vừa quan sát lại vừa luyên thuyên một số thông tin khiến Alice phải cập nhật, Alice vừa nghe vừa ghi chép lại vì thế cô đi chậm lại so với nó.
Phía bên này, Cao Kỳ cùng thư kí của mình đã đến sớm hơn, cùng dạo một vòng xem tiến độ công trình thế nào, cũng như xem chất lượng và công nhân thế nào? Gương mặt baby không đổi, khoác trên mình bộ suit đen lịch lãm, anh cũng diện giày thể thao trắng, mang nón và mang khẩu trang. Vừa xuống bật thang anh đã để ý bóng dáng cô gái cô phần quen thuộc đang đi về phía anh. Đột nhiên anh cảm thấy phía trên mình có tiếng động mạnh, một ít bụi đã rơi xuống nhưng cô gái kia vẫn mãi thuyên luyên nói cái gì đó không để ý đến.
- Alice cô đã ghi chép lại những gì tôi nói chưa? - Nó xoay người nhìn Alice đang cách xa mình.
- GIÁM ĐỐC, CẨN THẬN.....- Alice hét lên.
"ĐÙNG........Á...."nó chưa kíp xoay người lại thì đã thấy thân người ai đó đẩy mình sang một bên, kết quả anh ta đang lên cô và anh ta lại nhăn mặt.
- Weibo, xem phía tầng trên có chuyện gì xảy ra, sao họ lại bất cẩn thế này. - vừa rồi hai ba viên gạch đột nhiên rơi xuống, tiếp theo là một tiếng động do những tấm ván liên tiếp rơi từ tầng cao xuống, bụi bay mịt mù.
- giám đốc có sao không. - nhờ giọng nói Alice giúp nó thoát khỏi cảnh mặt đối mặt với cái tên mặt baby nhưng tính hách dịch này, anh cũng vì thế mà nhanh chóng ngồi dậy phủi người, vừa rồi anh đã đỡ cho nó.
- Tôi không sao, có lẽ bị lật somi, không sao không sao. - nó phủi người, biết là anh đã cứu cô, nhưng vì đột ngột nhận một lực đẩy mạnh qua một phía, chân của nó bất ngờ va chạm với gốc cột to gần đó, nó đau đớn và cảm giác ở cổ chân sưng nhẹ, với kinh nghiệm của mình nó biết vết thương này không quá nghiêm trọng và rất đỗi bình thường, nó chỉ thầm nhủ cũng may vừa rồi mình không mang giày cao gót.
- giám đốc Kỷ, anh không sao chớ. - Alice thấy nó không sao liền xoay qua hỏi anh, anh cũng đang lay hoay phủi bụi trên người, vẻ mặt lại vô cùng "hách dịch"
- Nếu không vì có người mãi lo luyên thuyên công việc, không để ý đến sự việc xung quanh thì tôi đâu thế này, chí ích ra nên biết đây là nơi công trình luôn có những sự cố nguy hiểm luôn rình rập..- sau khi nghe câu này của anh thì nó thầm tên này mở miệng ra không một câu nào tốt đẹp, toàn khịa nó không thôi. Riêng Alice thì có lẽ đã lĩnh hội được con người này, lần trước vì ký hợp đồng dự án này, khiến cô phải khổ sở hẹn tới hẹn lui, bây giờ thì cô đã hiểu tại sao hôm đó giám đốc của cô lại tức giận bỏ cô và Justin ở nhà hàng như vậy.
- Muốn làm trò cười trên mạng xã hội sao? Cậu làm gì cũng phải để hình tượng của mình chứ.- Viễn Mạch lạnh nhạt nói. Cô ta bắt chéo chân, cầm tách trà lên uống một ngụm, gương mặt make up nhẹ nhàng nhưng lại sắc sảo,có chút đơ cứng, nhìn khá giống với vẻ đẹp dao kéo. Nói đúng hơn tính cách Viễn Mạch cô khá giống với Lâm Nhi, chỉ vì cô ta luôn tạo cho mình lớp mặt nạ nhẹ nhàng,hình tượng dịu dàng trong mắt công chúng.
- Mình xin lỗi. Nhưng cậu không thấy cô ta hống hách quá sao? Tay mình đến giờ vẫn còn đau. Cô ta đi cùng với tiểu thư Nghiêm gia, chẳng lẽ... Viễn Mạch cậu phải đòi lại công bằng cho chúng ta...Cậu xem, MXH họ rất nhiều comment tiêu cực về chúng ta. - Lâm Nhi ngồi cạnh Viễn Mạch nói.
- Cũng may là không nhắc đến mình, cậu yên tâm, mình đã cho người điều tra rồi. Nhưng theo mình từ đó giờ chưa nghe ba mình nói Nghiêm gia có thêm con gái. - Viễn Mạch có năng khiếu diễn xuất từ nhỏ, nhờ vào thế lực của gia đình, cô ta cũng trở thành một nữ minh tinh nổi tiếng, trước giờ cô ta luôn xây dựng cho mình một hình tượng trong sáng thục nữ, vì thế dù cô ta có tức tối đến đâu, có thù ghét ai cũng không thể buông lời hâm doạ, chửi bới như Lâm Nhi trước công chúng.
- Thôi được rồi, cuối tuần này là sinh nhật cậu, cậu phải chuẩn bị cho thật tốt đó nha. - Lâm Nhi nói xong cũng rời khỏi quay về nhà.
....................................................................................................
Đoạn clip tiếp tục phát tán và lan truyền mạnh mẽ, đến ba nó và vợ chồng quản gia cũng biết chuyện. Vừa hay nó cùng Elena về nhà. Nó cùng Elena bước vào nhà, cũng đã thấy ba mình ngồi ở sofa, kế bên còn có bác quản gia. Vẻ mặt của ba nó có vẻ nghiêm khắc nhưng cũng có vẻ lo lắng.
- Ba..- Elena và nó đồng thanh
- Ba vừa xem đoạn clip ở TTTM, chuyện này là sao vậy Tiểu An. Con mới về nước...mà...
- Ba...ba đừng la Andrea, Andrea thấy con và Anita bị tát nên em ấy..
- Ba à, con thấy chị với Anita bị đánh, lại còn buông lời nhục mạ về lễ cưới của chị, nên con mới trả lại cô ta những gì đã làm với chị. - Nó trả lời, nó có vẻ bất bình.
- Con xin phép về phòng. - nói rồi nó cuối đầu bước lên phòng, tính tình nó vốn trầm lặng ít nói, nhưng nếu một khi đã đụng đến người thân nó thì nó như trở thành một con người khác.
- Ông chủ à...- quản gia thấy nó bỏ đi, sợ là ông chủ và cô chủ nhỏ của họ cãi nhau nên..
Elena nhìn theo, Elena lần đầu thấy nó như vậy. Mọi ngày hầu như chuyện bên ngoài nó đều im lặng không quan tâm nhưng hôm nay lại ra tay, và hiện tại còn trả lời lại ba mình. Elena thở dài, giọng nói nhẹ nhàng:
- Ba à..Andrea đã xa nhà từ nhỏ nên...
- Haha......Elena, con yên tâm, ba không giận Tiểu An, ba chỉ thử con bé thôi, thấy nó như vậy thì ba không sợ ra đường nó bị người ta ức hiếp..- Nghiêm THiên Long ông bật cười sảng khoái,cũng vì biết nó không ở cùng gia đình nhiều năm nên ông phải lo lắng, vừa rồi ông chỉ thử xem biểu hiện của nó thế nào.
- Haizzz...ba làm con và hai bác hết hồn...- Elena nói xong cười nhẹ, mặt cô thoáng vẻ buồn vì nhớ lại hình ảnh lúc ở TTTM, nhưng không sao, bên cạnh cô hiện tại có rất nhiều người yêu thương cô, nên cô không cần nghĩ đến thứ tình yêu quái quỷ làm cô đau khổ thêm nữa.
...................................................................................................
Đã một tuần yên ổn trôi qua, việc ở HISMART cũng ổn định bởi không có cố ý gây rối nào. Hôm nay, nó cùng Alice sang phía TÂY ĐÔ khảo sát dự án 2MS. Nó cũng không hề biết bên đại diện GLOBAL hôm nay là do Kỷ Cao Kỳ và Weibo, thư kí anh ta đích thân đi khảo sát.
Hôm nay, nó buộc tóc đuôi ngựa, áo sơ mi xanh pastel tay dài cách điệu, kết hợp với quần âu màu ghi, giày cao gót màu đen, nhưng do để thuận tiện việc đi lại trong công trình nó đã thay bằng đôi giày thể thao trắng, mang nón bảo hộ và khẩu trang. Alice phía sau nó cũng tương tự, trang phục công sở với chiếc váy bút chì kết hợp với áo voan trắng tay lỡ, giày thể thao, trên tay cô còn mang tập trình ký bên trong là toàn bộ số liệu thông tin về công trình này.
Nó vừa đi, vừa quan sát lại vừa luyên thuyên một số thông tin khiến Alice phải cập nhật, Alice vừa nghe vừa ghi chép lại vì thế cô đi chậm lại so với nó.
Phía bên này, Cao Kỳ cùng thư kí của mình đã đến sớm hơn, cùng dạo một vòng xem tiến độ công trình thế nào, cũng như xem chất lượng và công nhân thế nào? Gương mặt baby không đổi, khoác trên mình bộ suit đen lịch lãm, anh cũng diện giày thể thao trắng, mang nón và mang khẩu trang. Vừa xuống bật thang anh đã để ý bóng dáng cô gái cô phần quen thuộc đang đi về phía anh. Đột nhiên anh cảm thấy phía trên mình có tiếng động mạnh, một ít bụi đã rơi xuống nhưng cô gái kia vẫn mãi thuyên luyên nói cái gì đó không để ý đến.
- Alice cô đã ghi chép lại những gì tôi nói chưa? - Nó xoay người nhìn Alice đang cách xa mình.
- GIÁM ĐỐC, CẨN THẬN.....- Alice hét lên.
"ĐÙNG........Á...."nó chưa kíp xoay người lại thì đã thấy thân người ai đó đẩy mình sang một bên, kết quả anh ta đang lên cô và anh ta lại nhăn mặt.
- Weibo, xem phía tầng trên có chuyện gì xảy ra, sao họ lại bất cẩn thế này. - vừa rồi hai ba viên gạch đột nhiên rơi xuống, tiếp theo là một tiếng động do những tấm ván liên tiếp rơi từ tầng cao xuống, bụi bay mịt mù.
- giám đốc có sao không. - nhờ giọng nói Alice giúp nó thoát khỏi cảnh mặt đối mặt với cái tên mặt baby nhưng tính hách dịch này, anh cũng vì thế mà nhanh chóng ngồi dậy phủi người, vừa rồi anh đã đỡ cho nó.
- Tôi không sao, có lẽ bị lật somi, không sao không sao. - nó phủi người, biết là anh đã cứu cô, nhưng vì đột ngột nhận một lực đẩy mạnh qua một phía, chân của nó bất ngờ va chạm với gốc cột to gần đó, nó đau đớn và cảm giác ở cổ chân sưng nhẹ, với kinh nghiệm của mình nó biết vết thương này không quá nghiêm trọng và rất đỗi bình thường, nó chỉ thầm nhủ cũng may vừa rồi mình không mang giày cao gót.
- giám đốc Kỷ, anh không sao chớ. - Alice thấy nó không sao liền xoay qua hỏi anh, anh cũng đang lay hoay phủi bụi trên người, vẻ mặt lại vô cùng "hách dịch"
- Nếu không vì có người mãi lo luyên thuyên công việc, không để ý đến sự việc xung quanh thì tôi đâu thế này, chí ích ra nên biết đây là nơi công trình luôn có những sự cố nguy hiểm luôn rình rập..- sau khi nghe câu này của anh thì nó thầm tên này mở miệng ra không một câu nào tốt đẹp, toàn khịa nó không thôi. Riêng Alice thì có lẽ đã lĩnh hội được con người này, lần trước vì ký hợp đồng dự án này, khiến cô phải khổ sở hẹn tới hẹn lui, bây giờ thì cô đã hiểu tại sao hôm đó giám đốc của cô lại tức giận bỏ cô và Justin ở nhà hàng như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.