Chương 9: Đụng độ
Ngọc Linh (Og Teulin)
08/04/2020
Hôm nay nó đến công ty rất sớm, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng trước khi đến điểm hẹn gặp CEO của GLOBAL, phải nói nó rất kiên nhẫn nhưng lại rất lo lắng vì hôm nay đã là ngày thứ 5, tức thời gian của nó hứa với cổ đông chỉ còn lại 2 ngày. Ngồi ở phòng làm việc, đồng hồ đã điểm 9h, Alice cũng mang hồ sơ vào và thông báo cho nó, nó vào tolet chỉnh trang lại một chút rồi cả hai cùng rời khỏi Hismart.
Tại phòng làm việc của chủ tịch, hắn vẫn chăm chú nhìn vào cảnh sắc bên ngoài qua cửa sổ, được một lúc thì có người gõ cửa đi vào.
- Hôm này thế nào? - hắn không quay lại bởi hắn biết người vào phòng hắn là ai.
- Cô Andrea cùng thư kí Alice đã rời khỏi Hismart đến điểm hẹn rồi ạ. - một nam nhân mặc vest chỉnh tề cung kính thông báo.
- Làm việc của cậu đi. - giọng nói lạnh băng, cánh cửa khép lại hắn chỉ nhếch môi cười, quả thực hắn xem thường nó rồi.
.................................................................
Trên xe lúc này, nó đang xem lại bản kế hoạch về dự án Tây Đô 2MS mà nó đã chỉnh sửa, Alice ngồi ở phía trên ghế phụ, thông báo lịch trình hôm nay của nó, nhưng nó chẳng hề chú tâm đến. Đột nhiên Alice nhận được cuộc gọi, sau đó lại quay xuống nhìn nó một cách kiêng dè.
- giám đốc à, vừa rồi thư kí bên GLOBAL vừa gọi đến cho hya CEO của họ có việc đột xuất nên cuộc gặp với chúng ta buộc phải huỷ bỏ. - Alice biết điều này sẽ làm nó không vui, ngay cả bản thân của cô cũng vậy, có khi nào họ biết Hismart đang gặp khó khăn nên tìm cách tránh né không?
Nó vừa nghe xong lại nhìn đồng hồ trên tay, vừa kém 5p nữa sẽ đến giờ hẹn, và xe của nó cũng đã đến trước nhà hàng Plus, điểm hẹn. Nó thật sự đã chịu hết nổi, người ta có câu "nhất quá tam" thế đây đã là lần thứ 5, rõ ràng tên CEO này không muốn hợp tác, thế có cần để bên nó phải hẹn lần hẹn lượt thế không.
- Alice, cô cùng Justin vào ăn trưa đi. Tôi đi đây một lát. - Nó nhanh chóng từ ghế sau bước xuống xe và ngồi vào ghế lái. "Vèo", Justin ngỡ ngàng quay sang nhìn Alice, cô cũng há hốc mồm bất ngờ, giám đốc họ tính làm gì vậy.
- Tên CEO đáng ghét, anh đang giỡn mặt với tôi sao. - nó tức tối, giày cao gót nhấn mạnh vào chân ga, chiếc xe lao vút đến GLOBAL. Bước vào sảnh GLOBAL với biết bao ánh mắt nhìn vào nó, sắc mặt nó lạnh tanh, bởi lẽ nó đang tức giận, nó cố gắng trấn tĩnh lại thái độ của mình, đến chổ tiếp tân, lịch sự hỏi.
- xin hỏi cô Adrea có hẹn trước không ạ. - lễ tân hỏi lại.
- Ah, lẽ ra chúng tôi có cuộc hẹn tại Plus vào 9h30 trưa nay, nhưng CEO của cô lại huỷ, tôi có việc quan trọng muốn gặp CEO của cô. - cô nhân viên nhìn nó với ánh mắt ngạc nhiên, "lẽ nào cô ấy là người nước ngoài sao?", bởi giọng nói của nó lơ lớ, chắc hẳng không thường nói tiếng việt cho lắm, gương mặt mộc điểm chút son hồng, đôi mắt màu xám hút hồn, cách nói chuyện và giọng nói lại cực dễ thương, cô nhân viên điu đứng, cũng thân thiện giúp nó gọi đến phòng làm việc của CEO.
- Cô Adrea, cô theo tôi.
...........................
- Không ngờ Hismart mặt dày quá nhỉ..xem ra hôm nay không gặp không được. - anh vừa nói xong thì đã nghe tiếng gõ cửa cùng với giọng nói của cô lễ tân.
- Cảm ơn cô. - nó cười nhẹ cảm ơn sau đó mở cửa vào trong, thái độ nó cũng dần thái độ của nó cũng dần thay đổi, nhưng bản thân nó cố gắng kiềm lại bằng cách nắm chặt quai túi xách.
- Chào Kỷ tổng. Tôi là CEO của Hismart, đến đây muốn bàn với anh về việc hợp tác dự án Tây Đô 2MS. - đáp lại nó là sự im lặng cùng lưng ghế, nó vốn đã bức xúc vụ huỷ lịch hẹn hôm nay, đến thẳng đây thì lại thấy hắn ta nhàn hạ như vậy, công việc đột xuất gì chứ.
- Hư, không ngờ Kỷ tổng cao cao tại thượng lại là 1 người trẻ con như vậy. - nó nhếch môi cười khẩy, khiến anh khó chịu cất lời.
- Sao cô biết tôi trẻ con. - nó nghe giọng anh rõ ràng là trẻ con. Riêng anh, ánh mắt nhìn vào lớp kính cửa sổ, phản chiếu hình ảnh của một cô gái với trang phục công sở, mái tóc xoã tự nhiên, thái độ như đang kìm nén sự tức giận cộng với việc nghe giọng điệu nói chuyện của nó có vẻ không thành thục tiếng việt lắm càng khiến anh muốn trêu chọc hơn, anh cũng tán dương nó vì nó cũng biết khích tướng anh.
- Chẳng phải thế là trẻ con sao, phép lịch sự Kỷ tổng đây cũng không có.
- Được nếu cô nói tôi trẻ con, thế thì cô cũng nên làm người lớn chút đi. Nói tiếng việt còn chưa rành rõ..tôi đã nói rồi, tôi sẽ không hợp tác với Hismart. - anh vẫn tiếp tục nhìn vào tấm kính sau đó lại xoay ghế lại, đối diện với nó. Dáng người thanh mảnh, đôi mắt màu xám quý tộc, chiếc áo hồng pastel tay lỡ thắt eo ngay cổ, chân váy đen, vai phải còn mang chiếc túi Dior trắng quai mảnh, tay còn lại cầm bản hợp đồng.
Về phía nó, khi chiếc ghế vừa xoay lại, nó có chút ngỡ ngàng vì đối diện với nó lúc này là một chàng trai trẻ, chiếc áo sơ mi màu rượu vang được anh xoắn đến khuỷ tay, thân hình của anh tú của người đàn ông nhưng gương mặt lại mang nét baby trái ngược, mọi thứ từ anh ta rất ổn trừ những biểu hiện trên gương mặt của anh, nhếch mép, cười khẩy, lời nói thì trêu ghẹo dè bểu.
- Tại sao anh lại không cho Hismart một cơ hội? - nó nghiêm túc, giọng nói có phần lạnh nhạt.
- Nói một cách nghiêm túc tôi không thích bản kế hoạch của bên cô quá quy cũ và nhàm chán....à mà cái cô Elena dẹo dẹo đó kêu cô đến à. -
- Anh không được nói chị gái tôi như vậy. - nó tức giận đập hai tay xuống bàn.
- Chị gái??? - anh hỏi lại, nhưng nó không trả lại.
- Hux, ngay cả bản kế hoạch anh cũng không phân biệt được sáng tạo hay quy cũ...đúng là làm nhục tư duy của tôi. - tay cầm bản hợp đồng để "nhẹ" xuống bàn. Đôi mắt xám tro nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn của anh, sau đó nó rời đi. Anh ngỡ ngàng, bực tức ngã người về sau, nhìn bước đi dứt khoát của nó trong lòng của anh càng bực tức, rõ ràng là cần hợp đồng này, nhưng lại như không cần, câu nói và ánh mắt vừa rồi đối với anh là một sự sỉ nhục.
- Webio, mang bản kế hoạch của Hismart đến phòng tôi, còn nữa, điều tra cho tôi về cô gái vừa rồi. -
- Trẻ con sao? Trước giờ, chưa ai dám nói tôi như vậy. - tay vừa nới cúc áo, lộ ra vòm ngực rắn chắc, anh thật quá tức giận trước thái độ của cô gái này, nói thẳng ra chính là dám "ngông cuồng" trước Kỷ Cao Kỳ anh.
Tại phòng làm việc của chủ tịch, hắn vẫn chăm chú nhìn vào cảnh sắc bên ngoài qua cửa sổ, được một lúc thì có người gõ cửa đi vào.
- Hôm này thế nào? - hắn không quay lại bởi hắn biết người vào phòng hắn là ai.
- Cô Andrea cùng thư kí Alice đã rời khỏi Hismart đến điểm hẹn rồi ạ. - một nam nhân mặc vest chỉnh tề cung kính thông báo.
- Làm việc của cậu đi. - giọng nói lạnh băng, cánh cửa khép lại hắn chỉ nhếch môi cười, quả thực hắn xem thường nó rồi.
.................................................................
Trên xe lúc này, nó đang xem lại bản kế hoạch về dự án Tây Đô 2MS mà nó đã chỉnh sửa, Alice ngồi ở phía trên ghế phụ, thông báo lịch trình hôm nay của nó, nhưng nó chẳng hề chú tâm đến. Đột nhiên Alice nhận được cuộc gọi, sau đó lại quay xuống nhìn nó một cách kiêng dè.
- giám đốc à, vừa rồi thư kí bên GLOBAL vừa gọi đến cho hya CEO của họ có việc đột xuất nên cuộc gặp với chúng ta buộc phải huỷ bỏ. - Alice biết điều này sẽ làm nó không vui, ngay cả bản thân của cô cũng vậy, có khi nào họ biết Hismart đang gặp khó khăn nên tìm cách tránh né không?
Nó vừa nghe xong lại nhìn đồng hồ trên tay, vừa kém 5p nữa sẽ đến giờ hẹn, và xe của nó cũng đã đến trước nhà hàng Plus, điểm hẹn. Nó thật sự đã chịu hết nổi, người ta có câu "nhất quá tam" thế đây đã là lần thứ 5, rõ ràng tên CEO này không muốn hợp tác, thế có cần để bên nó phải hẹn lần hẹn lượt thế không.
- Alice, cô cùng Justin vào ăn trưa đi. Tôi đi đây một lát. - Nó nhanh chóng từ ghế sau bước xuống xe và ngồi vào ghế lái. "Vèo", Justin ngỡ ngàng quay sang nhìn Alice, cô cũng há hốc mồm bất ngờ, giám đốc họ tính làm gì vậy.
- Tên CEO đáng ghét, anh đang giỡn mặt với tôi sao. - nó tức tối, giày cao gót nhấn mạnh vào chân ga, chiếc xe lao vút đến GLOBAL. Bước vào sảnh GLOBAL với biết bao ánh mắt nhìn vào nó, sắc mặt nó lạnh tanh, bởi lẽ nó đang tức giận, nó cố gắng trấn tĩnh lại thái độ của mình, đến chổ tiếp tân, lịch sự hỏi.
- xin hỏi cô Adrea có hẹn trước không ạ. - lễ tân hỏi lại.
- Ah, lẽ ra chúng tôi có cuộc hẹn tại Plus vào 9h30 trưa nay, nhưng CEO của cô lại huỷ, tôi có việc quan trọng muốn gặp CEO của cô. - cô nhân viên nhìn nó với ánh mắt ngạc nhiên, "lẽ nào cô ấy là người nước ngoài sao?", bởi giọng nói của nó lơ lớ, chắc hẳng không thường nói tiếng việt cho lắm, gương mặt mộc điểm chút son hồng, đôi mắt màu xám hút hồn, cách nói chuyện và giọng nói lại cực dễ thương, cô nhân viên điu đứng, cũng thân thiện giúp nó gọi đến phòng làm việc của CEO.
- Cô Adrea, cô theo tôi.
...........................
- Không ngờ Hismart mặt dày quá nhỉ..xem ra hôm nay không gặp không được. - anh vừa nói xong thì đã nghe tiếng gõ cửa cùng với giọng nói của cô lễ tân.
- Cảm ơn cô. - nó cười nhẹ cảm ơn sau đó mở cửa vào trong, thái độ nó cũng dần thái độ của nó cũng dần thay đổi, nhưng bản thân nó cố gắng kiềm lại bằng cách nắm chặt quai túi xách.
- Chào Kỷ tổng. Tôi là CEO của Hismart, đến đây muốn bàn với anh về việc hợp tác dự án Tây Đô 2MS. - đáp lại nó là sự im lặng cùng lưng ghế, nó vốn đã bức xúc vụ huỷ lịch hẹn hôm nay, đến thẳng đây thì lại thấy hắn ta nhàn hạ như vậy, công việc đột xuất gì chứ.
- Hư, không ngờ Kỷ tổng cao cao tại thượng lại là 1 người trẻ con như vậy. - nó nhếch môi cười khẩy, khiến anh khó chịu cất lời.
- Sao cô biết tôi trẻ con. - nó nghe giọng anh rõ ràng là trẻ con. Riêng anh, ánh mắt nhìn vào lớp kính cửa sổ, phản chiếu hình ảnh của một cô gái với trang phục công sở, mái tóc xoã tự nhiên, thái độ như đang kìm nén sự tức giận cộng với việc nghe giọng điệu nói chuyện của nó có vẻ không thành thục tiếng việt lắm càng khiến anh muốn trêu chọc hơn, anh cũng tán dương nó vì nó cũng biết khích tướng anh.
- Chẳng phải thế là trẻ con sao, phép lịch sự Kỷ tổng đây cũng không có.
- Được nếu cô nói tôi trẻ con, thế thì cô cũng nên làm người lớn chút đi. Nói tiếng việt còn chưa rành rõ..tôi đã nói rồi, tôi sẽ không hợp tác với Hismart. - anh vẫn tiếp tục nhìn vào tấm kính sau đó lại xoay ghế lại, đối diện với nó. Dáng người thanh mảnh, đôi mắt màu xám quý tộc, chiếc áo hồng pastel tay lỡ thắt eo ngay cổ, chân váy đen, vai phải còn mang chiếc túi Dior trắng quai mảnh, tay còn lại cầm bản hợp đồng.
Về phía nó, khi chiếc ghế vừa xoay lại, nó có chút ngỡ ngàng vì đối diện với nó lúc này là một chàng trai trẻ, chiếc áo sơ mi màu rượu vang được anh xoắn đến khuỷ tay, thân hình của anh tú của người đàn ông nhưng gương mặt lại mang nét baby trái ngược, mọi thứ từ anh ta rất ổn trừ những biểu hiện trên gương mặt của anh, nhếch mép, cười khẩy, lời nói thì trêu ghẹo dè bểu.
- Tại sao anh lại không cho Hismart một cơ hội? - nó nghiêm túc, giọng nói có phần lạnh nhạt.
- Nói một cách nghiêm túc tôi không thích bản kế hoạch của bên cô quá quy cũ và nhàm chán....à mà cái cô Elena dẹo dẹo đó kêu cô đến à. -
- Anh không được nói chị gái tôi như vậy. - nó tức giận đập hai tay xuống bàn.
- Chị gái??? - anh hỏi lại, nhưng nó không trả lại.
- Hux, ngay cả bản kế hoạch anh cũng không phân biệt được sáng tạo hay quy cũ...đúng là làm nhục tư duy của tôi. - tay cầm bản hợp đồng để "nhẹ" xuống bàn. Đôi mắt xám tro nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn của anh, sau đó nó rời đi. Anh ngỡ ngàng, bực tức ngã người về sau, nhìn bước đi dứt khoát của nó trong lòng của anh càng bực tức, rõ ràng là cần hợp đồng này, nhưng lại như không cần, câu nói và ánh mắt vừa rồi đối với anh là một sự sỉ nhục.
- Webio, mang bản kế hoạch của Hismart đến phòng tôi, còn nữa, điều tra cho tôi về cô gái vừa rồi. -
- Trẻ con sao? Trước giờ, chưa ai dám nói tôi như vậy. - tay vừa nới cúc áo, lộ ra vòm ngực rắn chắc, anh thật quá tức giận trước thái độ của cô gái này, nói thẳng ra chính là dám "ngông cuồng" trước Kỷ Cao Kỳ anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.