Chương 7: CHƯƠNG 7
KiyokoYamaguchi
16/11/2016
Sáng ngày hôm sau, hôm nay Mai Anh đặc biệt đến sớm nhất lớp.
Vừa thả cặp xuống xong là nhỏ nằm gục xuống bàn.
Mặt thì hiện lên mệt mỏi, thở nặng nhọc, đầu nhức kinh khủng, cơ thể như nặng trịu.
” Mai Anh, hôm nay bà đến sớm nhỉ ? ” Lớp trưởng- Huy bước vào ” Sao nhìn uể oải thế ? ”
Mai Anh muốn lên tiếng nhưng vì quá mệt nên không nói lên lời.
” Chết đấy hả ? ”
Huy đứng trước bàn nhỏ. Mai Anh loáng thoáng nhìn được hình ảnh Huy. Dáng người cao cao nhưng hơi gầy. Khuôn mặt cũng khá đẹp trai.
Huy sờ trán Mai Anh phát rồi rút ra :
” Nóng vãi ! Bà sốt đấy hả !? ”
” Chắc…vậy ” Mai Anh có nhả từng chữ ra.
” Aiz.. Giờ y tế chưa mở cửa ! ” Cậu gãi đầu. ” A ! Chờ tí nhé ! ” Huy nói rồi chạy đi đâu đó.
Mai Anh thì vẫn nằm bẹp dí trên bàn. Nhỏ nghe thấy tiếng bước chân, lúc đầu tưởng là Huy quay về nhưng không phải.
” Đéo có ở đây hả ? ” Giọng nam. ” Ồ, có con chuột nhắt ở đây nè ! ”
Như một linh cảm không tốt, Mai Anh bật dậy. Người con trai vừa nãy đi đến chỗ Mai Anh.
” Anh..muốn .g ..”
Chưa nói hết câu thì nhỏ đã bị anh ta kéo đi. Chân nhỏ như bám chặt mặt đất nhưng vẫn bị kéo đi. Tiêng rít rít từ cái giày đang bám chặt lấy đất. Tay thì giữ chặt lấy bàn.
” Anh đang làm gì vậy !? ”
Dù mắt hoa hết cả lên nhưng Mai Anh vẫn nhận ra đó là Huy.
Sau đó thì Huy đấm phát vào anh chàng kia rồi thêm vài cú vào bụng nữa. Nhỏ lúc này đã ngất rồi, chỉ nghe được tiếng ai đó gọi mình.
Lúc sau, khi Mai Anh tỉnh dậy. Đập vào mắt cô chính là cái trần màu trắng.
” Tỉnh rồi hả ? ” Quốc Kiên đang chơi game thì thả điện xuống và nói.
” Tôi đang ở đâu vậy ? ” Mai Anh muốn ngồi dậy nhưng cái đầu ong ong khiến nhỏ đành nằm xuống.
” Y tế chứ con đâu, nhìn trần trắng mà không biết hả !? ”
Yup, phòng y tế trần trắng, còn các phòng khác trong trường đều có trần vàng.
” Sao ông lại ở đây ? ” Nhỏ lại hỏi tiếp.
” Thế giờ tôi đi để bà chết con mẹ nó ở đây nhé ! ” Kiên toan đứng dậy thì Mai Anh nhẹ níu áo.
” Đùa đấy, đừng đi. ”
” Bỏ ra ! ” Kiên gắt giọng lên
” Nè đùa mà ! ” Mai Anh vẫn níu áo Kiên.
” Bỏ ra, không để tôi đi vệ sinh hả ? ”
” À, vậy thì đi đi. ”
Giờ thì Mai Anh mới bỏ tay ra.
Kiên bỏ đi, nhưng một lúc sau Mai Anh vẫn chưa thấy cậu ta quay trở lại.
Hay cậu ta bỏ đi thật hả ? Đã bảo nói đùa mà.
Tiếng bước chân vang lên, càng gần càng gần. Chắc là Kiên rồi.
Trái lại với sự kỳ vọng, người bước vào lại là Huy. Trên tay cậu là cái túi ni lông đen.
” Lớp trưởng, sao ông xuống đây ? Đang trong giờ học mà. ” Mai Anh nói
” À, tiết này tự học. Thế là tôi ra căn tin mua xôi gà cho bà này. Nóng hổi luôn. ” Huy giơ hộp xôi ra.
” Cảm ơn nha ! ” Mai Anh nhận lấy hộp xôi gà và mở ra ăn.
” Ngon không ? ” Cậu ân cần hỏi.
” Ừm, ngon cực ” Mai Anh nói, rồi lại xúc thêm thìa xôi vào mồm.
” Cho xin miếng nào. ”
” Đíu. ” Mai Anh để hộp xôi ‘cách ly’ Huy.
” Tôi mua mà. ”
” Đã dâng rồi thì miễn đòi lại nha. ”
Nhỏ lè lưỡi cái và hoàn thành việc đánh chén hộp xôi.
Ở ngoài cửa, Kiên tay cầm túi trà sữa và bánh mì. Tính đi vào nhưng thôi.
Cậu ra căn tin gặm nhấm đống đồ ăn kia..một mình.
—————————————
Sorry vì ra muộn và chuyện ngày càng xàm. Căn bàn phần mị thiếu động lực. Không có nghĩa bạn sẽ nhây mà đánh từ “động lực” trăm lần.
Dạo này khá vướng nhiều thứ như học thêm, học chính, kiểm tra 1 tiết, ốm, bài bạc, thăm quan này nọ nên mị bận.
Thành thật xin lỗi nha. Mình sẽ cố ra nhanh hơn và chất lương hơn cho các bạn.
Và nhân tiện chuyện chúng ta xin chào đón nam phụ, yeah ~~~~
Đấy giờ ta rất quý nam phụ và nữ phụ luôn đó nên nếu Kiên bị lu mờ thì đừng bảo ta không nhắc nha.
Đọc đến đây em còn 1 điều nữa muốn nói, chị Aki comment nhẹ tay cho em cái và Natsumi, nếu thí chủ đang đọc hay lặng lẽ chửi trong đầu thôi.
Thế nha các tình yêu ~
Vừa thả cặp xuống xong là nhỏ nằm gục xuống bàn.
Mặt thì hiện lên mệt mỏi, thở nặng nhọc, đầu nhức kinh khủng, cơ thể như nặng trịu.
” Mai Anh, hôm nay bà đến sớm nhỉ ? ” Lớp trưởng- Huy bước vào ” Sao nhìn uể oải thế ? ”
Mai Anh muốn lên tiếng nhưng vì quá mệt nên không nói lên lời.
” Chết đấy hả ? ”
Huy đứng trước bàn nhỏ. Mai Anh loáng thoáng nhìn được hình ảnh Huy. Dáng người cao cao nhưng hơi gầy. Khuôn mặt cũng khá đẹp trai.
Huy sờ trán Mai Anh phát rồi rút ra :
” Nóng vãi ! Bà sốt đấy hả !? ”
” Chắc…vậy ” Mai Anh có nhả từng chữ ra.
” Aiz.. Giờ y tế chưa mở cửa ! ” Cậu gãi đầu. ” A ! Chờ tí nhé ! ” Huy nói rồi chạy đi đâu đó.
Mai Anh thì vẫn nằm bẹp dí trên bàn. Nhỏ nghe thấy tiếng bước chân, lúc đầu tưởng là Huy quay về nhưng không phải.
” Đéo có ở đây hả ? ” Giọng nam. ” Ồ, có con chuột nhắt ở đây nè ! ”
Như một linh cảm không tốt, Mai Anh bật dậy. Người con trai vừa nãy đi đến chỗ Mai Anh.
” Anh..muốn .g ..”
Chưa nói hết câu thì nhỏ đã bị anh ta kéo đi. Chân nhỏ như bám chặt mặt đất nhưng vẫn bị kéo đi. Tiêng rít rít từ cái giày đang bám chặt lấy đất. Tay thì giữ chặt lấy bàn.
” Anh đang làm gì vậy !? ”
Dù mắt hoa hết cả lên nhưng Mai Anh vẫn nhận ra đó là Huy.
Sau đó thì Huy đấm phát vào anh chàng kia rồi thêm vài cú vào bụng nữa. Nhỏ lúc này đã ngất rồi, chỉ nghe được tiếng ai đó gọi mình.
Lúc sau, khi Mai Anh tỉnh dậy. Đập vào mắt cô chính là cái trần màu trắng.
” Tỉnh rồi hả ? ” Quốc Kiên đang chơi game thì thả điện xuống và nói.
” Tôi đang ở đâu vậy ? ” Mai Anh muốn ngồi dậy nhưng cái đầu ong ong khiến nhỏ đành nằm xuống.
” Y tế chứ con đâu, nhìn trần trắng mà không biết hả !? ”
Yup, phòng y tế trần trắng, còn các phòng khác trong trường đều có trần vàng.
” Sao ông lại ở đây ? ” Nhỏ lại hỏi tiếp.
” Thế giờ tôi đi để bà chết con mẹ nó ở đây nhé ! ” Kiên toan đứng dậy thì Mai Anh nhẹ níu áo.
” Đùa đấy, đừng đi. ”
” Bỏ ra ! ” Kiên gắt giọng lên
” Nè đùa mà ! ” Mai Anh vẫn níu áo Kiên.
” Bỏ ra, không để tôi đi vệ sinh hả ? ”
” À, vậy thì đi đi. ”
Giờ thì Mai Anh mới bỏ tay ra.
Kiên bỏ đi, nhưng một lúc sau Mai Anh vẫn chưa thấy cậu ta quay trở lại.
Hay cậu ta bỏ đi thật hả ? Đã bảo nói đùa mà.
Tiếng bước chân vang lên, càng gần càng gần. Chắc là Kiên rồi.
Trái lại với sự kỳ vọng, người bước vào lại là Huy. Trên tay cậu là cái túi ni lông đen.
” Lớp trưởng, sao ông xuống đây ? Đang trong giờ học mà. ” Mai Anh nói
” À, tiết này tự học. Thế là tôi ra căn tin mua xôi gà cho bà này. Nóng hổi luôn. ” Huy giơ hộp xôi ra.
” Cảm ơn nha ! ” Mai Anh nhận lấy hộp xôi gà và mở ra ăn.
” Ngon không ? ” Cậu ân cần hỏi.
” Ừm, ngon cực ” Mai Anh nói, rồi lại xúc thêm thìa xôi vào mồm.
” Cho xin miếng nào. ”
” Đíu. ” Mai Anh để hộp xôi ‘cách ly’ Huy.
” Tôi mua mà. ”
” Đã dâng rồi thì miễn đòi lại nha. ”
Nhỏ lè lưỡi cái và hoàn thành việc đánh chén hộp xôi.
Ở ngoài cửa, Kiên tay cầm túi trà sữa và bánh mì. Tính đi vào nhưng thôi.
Cậu ra căn tin gặm nhấm đống đồ ăn kia..một mình.
—————————————
Sorry vì ra muộn và chuyện ngày càng xàm. Căn bàn phần mị thiếu động lực. Không có nghĩa bạn sẽ nhây mà đánh từ “động lực” trăm lần.
Dạo này khá vướng nhiều thứ như học thêm, học chính, kiểm tra 1 tiết, ốm, bài bạc, thăm quan này nọ nên mị bận.
Thành thật xin lỗi nha. Mình sẽ cố ra nhanh hơn và chất lương hơn cho các bạn.
Và nhân tiện chuyện chúng ta xin chào đón nam phụ, yeah ~~~~
Đấy giờ ta rất quý nam phụ và nữ phụ luôn đó nên nếu Kiên bị lu mờ thì đừng bảo ta không nhắc nha.
Đọc đến đây em còn 1 điều nữa muốn nói, chị Aki comment nhẹ tay cho em cái và Natsumi, nếu thí chủ đang đọc hay lặng lẽ chửi trong đầu thôi.
Thế nha các tình yêu ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.