Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
Chương 57
Điềm Tức Chính Nghĩa
28/04/2020
Gần đây Triển Thanh Việt rất thất vọng về Triển Thanh Viễn ,
trong cơn tức giận anh đã đóng băng vốn lưu động trong ngân hàng và tất
cả thu nhập từ đầu tư của Triển Thanh Viễn .
Triển Thanh Viễn không còn là một đứa trẻ , anh ta phải trả giá cho hành động của mình , lớn như vậy rồi vẫn còn yêu đương mù quáng , hở một chút là mặc kệ , anh ta cần phải được giáo dục lại một chút .
Nhưng trước đó anh phải tiếp quản Trác Sâm đã .
Việc Triển Thanh Việt tỉnh lại mấy tháng trước mọi người trong công ty cũng biết cả rồi , bọn họ không ngừng bàn tán hai anh em bọn họ sẽ phân chia Trác Sâm như thế nào , cái này đối với bọn họ mà nói giống như tranh miếng bánh ngọt .
Quyền hạn của công ty đã thay đổi khiến mọi người đều phấn khích , than thở rằng anh trai chính là anh trai , em trai vất vả hơn hai năm , cứ như vậy mà biến thành bia đỡ đạn . Triển Thanh Viễn thông quan tâm đến suy nghĩ của mọi người , anh ta cũng không nắm quyền như mọi người nghĩ , anh ta chỉ giúp Triển Thanh Viễn xử lý sach sẽ cái gọi là “ tâm tự thầm kín " , ký tên và đưa ra một số quyết định thay Triển Thanh Viễn mà thôi .
Cơ chế của Trác Sâm đã hoàn thiện , cho dù không có ông chủ , nó sẽ trong thời gian ngắn cũng không thể sụp đổ được .
Nhưng anh quá bận rộn để xử lý tốt chuyện của công ty , cho nên lúc sáng sớm khi chuẩn bị đến công ty , liền nhìn thấy Ninh Thu Thu , người mà mấy ngày nay đều lười biếng ngủ ở nhà đang kéo vali chuẩn bị ra ngoài , lúc này anh mới phát hiện ra mình và cô Ninh đã mấy ngày không nói chuyện với nhau .
Triển Thanh Viễn tự mình kiểm điểm lại một cái rồi hỏi cô : “ Lại định đi đâu à ? "
" Đi ghi hình . "
Ninh Thu Thu bước đến gần anh và giúp anh kéo tấm chăn lên chân , " Anh lại đi ra ngoài à ? "
" Ừ , đi đến công ty . “
Triển Thanh Viễn nhìn mấy sợi tóc rủ xuống của cô , nhịn không được vươn tay ra giật giật mấy cái : " Cẩn thận một chút , em có thể gọi cho anh hoặc nhắn tin qua WeChat . "
Ninh Thu Thu giải thoát cho tóc của mình rồi vén ra sau tai , lúc nghe anh nói vậy , vẻ mặt buồn rười rười nói : " E rằng không có cách nào cẩn thận rồi , bọn họ nhất định sẽ gây khó dễ cho em đây . "
Triển Thanh Viễn thấy mấy sợ tóc đen mềm mại trên tay bị rút ra , anh cảm thấy có chút tiếc nuối , sau khi nghe thấy cô nói vậy liền nhíu mày : " Chương trình gì vậy ? "
" Đài truyền hình quốc gia , tạm thời em cũng biết chi tiết cụ thể nhưng em rất sợ , em thậm chí còn muốn viết một bản di chúc nữa cơ . "
Trong vài ngày qua , Ninh Thu Thu đã đi xem một số chương trình thực tế do đài truyền hình quốc gia sản xuất và thấy rằng bên kia có hai đặc điểm , một là không đối xử tử tế với khách mời , hai là rất vô sỉ , các đài truyền hình khác không có cách nào tiếp xúc được .
Ài , đài truyền hình quốc gia đấy , không chết được đâu . Trực giác của Triển Thanh Việt cho biết lúc này anh nên dỗ cô , anh lấy một hộp kẹo cao su từ túi áo khoác ra : " Cho em . "
" Ồ ! "
Phản ứng đầu tiên của Ninh Thu Thu là che miệng lại : " Em bị hôi miệng sao ? "
Hôm qua cô đã ăn rau xào với tỏi !
" . . . "
Triển Thanh Việt mặt không cảm xúc nói : " Ừ , ngạt chết anh rồi . "
Tinh Tinh ở bên cạnh bí mật che miệng cười .
Khuôn mặt của Ninh Thu Thu trong nháy mắt đỏ bừng lên , tiểu tiện nữ như cô lại để mình bị hôi miệng , mấu chốt là Triển Thanh Việt xấu xa kia còn nói trước mặt quản gia và Tinh Tinh , điều này khiến Ninh Thu Thu cảm thấy rất mất mặt .
Cô giật lấy kẹo cao su từ tay anh , dậm chân , thở hổn hẳn bỏ chạy .
" Này . . . "
Triển Thanh Việt không ngờ cô Ninh có thể trở mặt nhanh như vậy , anh có chút buồn bực , hóa ra đây không phải chuyện để mang ra trêu đùa .
Bình thường cô Ninh miễn dịch với tất cả những lời trêu chọc , da mặt cô còn dày hơn cả bức tường , chẳng lẽ gió ở phương bắc thổi mạnh quá nên da mặt của cô bị bào mỏng rồi hay sao ?
Triển Thanh Việt nhìn bóng lưng của Ninh Thu Thu khẽ lắc đầu , anh cảm thấy phụ nữ đúng là một sinh vật khó hiểu , theo đuổi một người phụ nữ còn khó khó hơn là đọc hiểu một cuốn bách khoa toàn thư .
Triển Thanh Viễn không còn là một đứa trẻ , anh ta phải trả giá cho hành động của mình , lớn như vậy rồi vẫn còn yêu đương mù quáng , hở một chút là mặc kệ , anh ta cần phải được giáo dục lại một chút .
Nhưng trước đó anh phải tiếp quản Trác Sâm đã .
Việc Triển Thanh Việt tỉnh lại mấy tháng trước mọi người trong công ty cũng biết cả rồi , bọn họ không ngừng bàn tán hai anh em bọn họ sẽ phân chia Trác Sâm như thế nào , cái này đối với bọn họ mà nói giống như tranh miếng bánh ngọt .
Quyền hạn của công ty đã thay đổi khiến mọi người đều phấn khích , than thở rằng anh trai chính là anh trai , em trai vất vả hơn hai năm , cứ như vậy mà biến thành bia đỡ đạn . Triển Thanh Viễn thông quan tâm đến suy nghĩ của mọi người , anh ta cũng không nắm quyền như mọi người nghĩ , anh ta chỉ giúp Triển Thanh Viễn xử lý sach sẽ cái gọi là “ tâm tự thầm kín " , ký tên và đưa ra một số quyết định thay Triển Thanh Viễn mà thôi .
Cơ chế của Trác Sâm đã hoàn thiện , cho dù không có ông chủ , nó sẽ trong thời gian ngắn cũng không thể sụp đổ được .
Nhưng anh quá bận rộn để xử lý tốt chuyện của công ty , cho nên lúc sáng sớm khi chuẩn bị đến công ty , liền nhìn thấy Ninh Thu Thu , người mà mấy ngày nay đều lười biếng ngủ ở nhà đang kéo vali chuẩn bị ra ngoài , lúc này anh mới phát hiện ra mình và cô Ninh đã mấy ngày không nói chuyện với nhau .
Triển Thanh Viễn tự mình kiểm điểm lại một cái rồi hỏi cô : “ Lại định đi đâu à ? "
" Đi ghi hình . "
Ninh Thu Thu bước đến gần anh và giúp anh kéo tấm chăn lên chân , " Anh lại đi ra ngoài à ? "
" Ừ , đi đến công ty . “
Triển Thanh Viễn nhìn mấy sợi tóc rủ xuống của cô , nhịn không được vươn tay ra giật giật mấy cái : " Cẩn thận một chút , em có thể gọi cho anh hoặc nhắn tin qua WeChat . "
Ninh Thu Thu giải thoát cho tóc của mình rồi vén ra sau tai , lúc nghe anh nói vậy , vẻ mặt buồn rười rười nói : " E rằng không có cách nào cẩn thận rồi , bọn họ nhất định sẽ gây khó dễ cho em đây . "
Triển Thanh Viễn thấy mấy sợ tóc đen mềm mại trên tay bị rút ra , anh cảm thấy có chút tiếc nuối , sau khi nghe thấy cô nói vậy liền nhíu mày : " Chương trình gì vậy ? "
" Đài truyền hình quốc gia , tạm thời em cũng biết chi tiết cụ thể nhưng em rất sợ , em thậm chí còn muốn viết một bản di chúc nữa cơ . "
Trong vài ngày qua , Ninh Thu Thu đã đi xem một số chương trình thực tế do đài truyền hình quốc gia sản xuất và thấy rằng bên kia có hai đặc điểm , một là không đối xử tử tế với khách mời , hai là rất vô sỉ , các đài truyền hình khác không có cách nào tiếp xúc được .
Ài , đài truyền hình quốc gia đấy , không chết được đâu . Trực giác của Triển Thanh Việt cho biết lúc này anh nên dỗ cô , anh lấy một hộp kẹo cao su từ túi áo khoác ra : " Cho em . "
" Ồ ! "
Phản ứng đầu tiên của Ninh Thu Thu là che miệng lại : " Em bị hôi miệng sao ? "
Hôm qua cô đã ăn rau xào với tỏi !
" . . . "
Triển Thanh Việt mặt không cảm xúc nói : " Ừ , ngạt chết anh rồi . "
Tinh Tinh ở bên cạnh bí mật che miệng cười .
Khuôn mặt của Ninh Thu Thu trong nháy mắt đỏ bừng lên , tiểu tiện nữ như cô lại để mình bị hôi miệng , mấu chốt là Triển Thanh Việt xấu xa kia còn nói trước mặt quản gia và Tinh Tinh , điều này khiến Ninh Thu Thu cảm thấy rất mất mặt .
Cô giật lấy kẹo cao su từ tay anh , dậm chân , thở hổn hẳn bỏ chạy .
" Này . . . "
Triển Thanh Việt không ngờ cô Ninh có thể trở mặt nhanh như vậy , anh có chút buồn bực , hóa ra đây không phải chuyện để mang ra trêu đùa .
Bình thường cô Ninh miễn dịch với tất cả những lời trêu chọc , da mặt cô còn dày hơn cả bức tường , chẳng lẽ gió ở phương bắc thổi mạnh quá nên da mặt của cô bị bào mỏng rồi hay sao ?
Triển Thanh Việt nhìn bóng lưng của Ninh Thu Thu khẽ lắc đầu , anh cảm thấy phụ nữ đúng là một sinh vật khó hiểu , theo đuổi một người phụ nữ còn khó khó hơn là đọc hiểu một cuốn bách khoa toàn thư .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.