Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
Chương 59: Chương 46-2
Điềm Tức Chính Nghĩa
28/04/2020
Đó là “ Đại nội tổng quản ” của Triển Thanh Viễn , trợ lý Tống Kiều .
" Anh Triển , anh tìm tôi . "
Triển Thanh Việt khẽ gật đầu , sau đó ra hiệu cho Tinh Tinh ra ngoài trước , sau khi cô ấy ra ngoài , anh điều khiển chiếc xe lăn đến phía sau bàn làm việ , sau đó khẽ hất cằm với Tống Kiều : “ Ngồi đi . ”
Tống Kiều có chút thấp thỏm ngồi xuống .
" Đến Trác Sâm bao lâu rồi ? " , Triển Thanh Viễn hỏi .
" Hai năm lẻ ba tháng . "
" Chịu trách nhiệm kinh doanh ? "
Câu hỏi này . . . Tống Kiều bí mật nhìn Triển Thanh Viễn , lại phát hiện ánh mắt đối phương đang rơi trên người mình , sau khi chạm mắt nhau , Tống Kiều cảm thấy ánh mắt kia khiến anh ta cảm thấy bức bách .
Cậu hai Triển khó đối phó ở bên ngoài nhưng vị này lại là dưới đáy lòng .
Anh ta biết vị này ngày hôm nay mới đến công ty đã xa thải một số giám đốc điều hành , cố ý triệu tập anh ta là vì cái gì , anh ta là trợ thủ đắc lực nhất của Triễn Thanh Viễn , chẳng lẽ Triển Thanh Việt muốn giết gà dọa khỉ , muốn chém đầu anh ta sao ?
Nghĩ về điều này , Tống Kiều không khỏi rùng mình , anh ta không thể không nói thật : " Còn có một số chuyện riêng tư khác . "
" Tốt lắm "
Triển Thanh Việt ném một chồng giấy tờ tới và nói : " Nói cho tôi biết số tiền này đi , chắc là anh là người hiểu rõ nhất . "
Tống Kiều liếc mắt nhìn tập tài liệu , đó là số tiền mà Triển Thanh Viễn rút ra khỏi tài khoản ngân hàng , cũng không biết từ đâu mà Triển Thanh Việt lấy được , tuy nhiên cậu hai Triển đã bị Triển Thanh Việt đóng băng tất cả tài khoản , điều này cũng chả có gì là lạ .
Con sói Triển Thanh Việt đã ẩn nấp hơn hai năm , sói thì vẫn là sói , không thể nào biến thành husky được .
Triển Thanh Viễn xuất ra một khoản tiền lớn , dù sao tiền trong thẻ ngân hàng cũng không tự đẻ ra được , sở dĩ anh ta mang đi đầu tư là vì muốn kiếm thêm tiền , việc này anh ta không giao cho Tống Kiều phụ trách , vì vậy Tống Kiều cũng không biết số tiền này ở đâu . Nhưng anh ta cũng có hiểu một chút ít , số tiền này hẳn là dùng để nâng Quý Vi Lương lên .
Bao gồm cả việc thành lập công ty đầu tư Hâm Đỉnh , marketing , phòng làm việc và các loại chi phí khác , hai tháng trước anh ta âm thầm đầu tư vào phòng làm việc của Quý Vi Lương , để cho cô ta làm bà chủ , Triển Thanh Viễn là người hạ lệnh , còn Tống Kiều thì là người xử lý .
Bởi vì lúc rút tiền ra khỏi ngân hàng có ghi rõ ngày giờ và số tiền , cho nên Tống Kiều đại khái có thể nhận ra vài nét bút của anh ta .
Trước kia Tống Kiều chuẩn bị cho Triển Thanh Viễn , anh ta chỉ cảm thấy rằng ông chủ của mình và bạn gái mà chị rất nhiều tiền , lúc đó anh ta thậm chí còn hận mình không phải là phụ nữ , tự nhủ là phải cố gắng thêm mấy đời nữa mới được !
Nhưng lúc anh ta nhìn thấy số tiền cụ thể thì sợ hết cả hồn .
Quá , quá phô trương rồi .
Bộ phim “ Phiêu Diêu " vẫn chưa được quảng bá , dưới con mắt của Triển Thanh Việt , Tống Kiều cảm thấy cổ mình lạnh vô cớ , anh ta bất chấp khó khăn giải thích .
“ Bộ phim kia kinh phí sản xuất lớn , tỷ lệ người xem . nhất định cao , đến lúc đó nhất định sẽ lấy lại được vốn đầu tư . "
Triển Thanh Việt nhìn mấy con số kia mà rơi vào trầm tư , dường như anh . . . đầu tư cho Thu Thu nhà mình còn không bằng một phần năm Triển Thanh Viễn đầu tư cho Quý Vi Lương .
Khụ khụ Có phải là anh không xứng đáng với chức vụ hay không ?
Bản thân Ninh Thu Thu không khiến người khác phải lo lắng nhiều , phim thì tự cô nhận , quảng cáo hay trương trình tạp kỹ đều tìm đến tận cửa , căn bản là không cần anh phải làm gì , hơn nữa thân thể anh vừa mới tốt lên , sức lực có hạn nên không thể quan tâm nhiều đến sự nghiệp của cô , những lúc cô cần trợ giúp , anh cũng cũng chỉ thuận theo tự nhiên giúp cô một chút .
" Bọn họ chia tay rồi hả ? "
Triển Thanh Việt hỏi , Tống Kiều chưa kịp lên tiếng anh liền bổ sung một câu : " Tôi biết rõ là anh biết . "
" . . . "
Triển Thanh Viễn quả thật muốn điều tra tin tức bên này nên có liên lạc với anh ta , anh ta cũng biết cậu hai Triển vẫn chưa theo đuổi được Quý Vi Lương .
Tống Kiều : “ Tạm thời vẫn chưa quay lại . "
" Được rồi . "
Ngón tay của Triển Thanh Việt nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn : " Rút toàn bộ số vốn đầu tư cho phòng làm việc của Quý Vi Lương , marketing phòng làm việc không phục vụ cho cô ta nữa , nếu còn gì cần xử lý tôi sẽ nói cho anh sau , còn nữa , bảo ông chủ của Hâm Đỉnh đến gặp tôi . "
Tống Kiều : " . . . Như vậy không được đâu . "
Những thứ khác thì được , chỉ như là dệt hoa trên gấm , hiện tại Quý Vi Lương cũng có tài nguyên nhất định rồi , đầu xuân sang năm phim cũng bắt đầu khai máy , sau khi “ Phiêu Diêu " được quảng bá , nhất định sẽ nổi tiếng , con đường về sau nhất định sẽ bằng phẳng , ngược lại cũng không cần đầu tư hay marketing nữa .
Nhưng phòng làm việc của Quý Vi Lượng mới thành lập được hơn hai tháng , nếu họ rút vốn , phòng làm việc này sẽ đóng cửa .
" Sau khi chia tay cần phải trả lại những vật có giá trị được pháp luật bảo vệ , xin hỏi . . . "
Triển Thanh Việt nhìn anh ta : " Có chỗ nào là không được ? "
Tống Kiều cảm thấy mình bị Triển Thanh Việt nhìn đến sắp xuất huyết não rồi , anh ta liền nói : " Nhưng đây là tiền của cậu hai . "
" Ngay cả thẻ ngân hàng của nó tôi còn có thể quản , như vậy vẫn không đủ để quản tiền của nó sao ? "
Tống Kiều : " . . . "
Đối mặt với người không nói đạo lý như Triển Thanh Việt , Tống Kiều không dám nói là không được . Nhưng anh ta và Quý Vi Lương rất thân thiết , nhưng khi nghĩ đến thủ đoạn độc ác của Triển Thanh Việt , nếu anh ta không tuân lệnh đoán chừng cũng không có kết cục tốt đẹp .
Nghĩ vậy , anh ta gan dạ nói : " Cậu hai thích cô Quý , anh ấy đang cố gắng cứu vãn mối quan hệ này , anh làm như vậy tương đương với việc chia rẽ bọn họ , Cậu hai nhất định sẽ ghi hận , tuy rằng anh ấy vứt bỏ Trác Sâm vì cô Quý là không đúng , nhưng lúc anh hôn mê bất tỉnh , anh ấy làm việc rất chăm chỉ , không làm ra chuyện gì có lỗi với nhà họ Triển , có lỗi với anh , anh lại chặt đứt đường lui của cậu hai , không thấy cắn dứt lương tâm sao ? Anh căn bản là không có tình cảm chân thành , vì vậy không thể hiểu được cảm giác yêu thích một người đến mức điên cuồng mà đánh mất đi lý trí là như thế nào . "
Lời nói logic này đã khiến Triển Thanh Việt mỉm cười vì cảm động
Nếu nói Triển Thanh Viễn vì Trác Sâm mà nổ lực , vậy còn anh thì sao ?
Người nào mà chẳng vì nhà họ Triển mà chăm chỉ nỗ lực.
Lúc trước anh tiếp quản Trác Sâm , công ty còn thối nát hơn so với lúc Triển Thanh Viễn tiếp quản , anh cũng phải yên lặng gánh vác đó thôi.
Trái lại Triển Thanh Viễn lần này , không nghe lời khuyên can của anh , vì một người phụ nữ mà vứt bỏ hết trách nhiệm , hoàn toàn không quan tâm cơ thể anh đã hồi phục chưa , có thể ứng phó được hay không .
Là người nào bức bách người nào , người nào vô lương tâm đáng bị khiển trách ?
Triển Thanh Viễn không còn là một đứa trẻ , nó phải luôn đặt trách nhiệm trên vai , thay vì hở chút là mặc kệ , nếu như nó tùy hứng lựa chọn , vậy cũng trả giá cho sự tùy hứng của mình .
Hơn nữa còn Quý Vi Lương kia .
Từ lúc cô ta nói chuyện riêng với anh , Triển Thanh Việt biết rõ cô ta không phải là người đơn giản .
Nếu cô ta thực sự thích Triển Thanh Viễn , cô ta sẽ không vì Triển Thanh Viễn không có tiền , vì Triển Thanh Việt chiếm ưu thế hơn , cũng sẽ không vì thoái vốn mà không hợp lại với Triển Thanh Viễn , ngược lại phải thấy cảm động khi Triển Thanh Viễn vì mình mà bị người nhà ép thành ra như vậy .
Nếu như cô ta không thích thì mọi thứ cô ta cũng có thể lấy ra làm lý do chia tay .
Nghĩ vậy , Triển Thanh Viễn mỉm cười và nói : " Sai rồi , tình cảm chân thành của tôi sẽ không như thiêu thân vào đầu vào lửa , sẽ không điên cuồng đánh mất lý trí . "
Thu Thu nhà anh không phiền phức như vậy , thỉnh thoảng cô bỗng nhiên tuy hứng một chút cũng bởi vì bị anh trêu chọc .
Nghĩ đến cô , ánh mắt của Triển Thanh Việt dịu dàng hơn rất nhiều , ngay cả giọng nói cũng ôn hòa hơn : " Đi đi , xử lý mọi việc cho thỏa đáng , nếu không . . . "
" . . . "
Tổng Kiều lại cảm thấy lạnh ở cổ , sau đó lại nghe thấy Triển Thanh Việt nói : " Nếu không thì đừng trách tôi đối xử với anh như vậy . "
Tống Kiều : " . . . "
Đúng là đáng sợ !
" Anh Triển , anh tìm tôi . "
Triển Thanh Việt khẽ gật đầu , sau đó ra hiệu cho Tinh Tinh ra ngoài trước , sau khi cô ấy ra ngoài , anh điều khiển chiếc xe lăn đến phía sau bàn làm việ , sau đó khẽ hất cằm với Tống Kiều : “ Ngồi đi . ”
Tống Kiều có chút thấp thỏm ngồi xuống .
" Đến Trác Sâm bao lâu rồi ? " , Triển Thanh Viễn hỏi .
" Hai năm lẻ ba tháng . "
" Chịu trách nhiệm kinh doanh ? "
Câu hỏi này . . . Tống Kiều bí mật nhìn Triển Thanh Viễn , lại phát hiện ánh mắt đối phương đang rơi trên người mình , sau khi chạm mắt nhau , Tống Kiều cảm thấy ánh mắt kia khiến anh ta cảm thấy bức bách .
Cậu hai Triển khó đối phó ở bên ngoài nhưng vị này lại là dưới đáy lòng .
Anh ta biết vị này ngày hôm nay mới đến công ty đã xa thải một số giám đốc điều hành , cố ý triệu tập anh ta là vì cái gì , anh ta là trợ thủ đắc lực nhất của Triễn Thanh Viễn , chẳng lẽ Triển Thanh Việt muốn giết gà dọa khỉ , muốn chém đầu anh ta sao ?
Nghĩ về điều này , Tống Kiều không khỏi rùng mình , anh ta không thể không nói thật : " Còn có một số chuyện riêng tư khác . "
" Tốt lắm "
Triển Thanh Việt ném một chồng giấy tờ tới và nói : " Nói cho tôi biết số tiền này đi , chắc là anh là người hiểu rõ nhất . "
Tống Kiều liếc mắt nhìn tập tài liệu , đó là số tiền mà Triển Thanh Viễn rút ra khỏi tài khoản ngân hàng , cũng không biết từ đâu mà Triển Thanh Việt lấy được , tuy nhiên cậu hai Triển đã bị Triển Thanh Việt đóng băng tất cả tài khoản , điều này cũng chả có gì là lạ .
Con sói Triển Thanh Việt đã ẩn nấp hơn hai năm , sói thì vẫn là sói , không thể nào biến thành husky được .
Triển Thanh Viễn xuất ra một khoản tiền lớn , dù sao tiền trong thẻ ngân hàng cũng không tự đẻ ra được , sở dĩ anh ta mang đi đầu tư là vì muốn kiếm thêm tiền , việc này anh ta không giao cho Tống Kiều phụ trách , vì vậy Tống Kiều cũng không biết số tiền này ở đâu . Nhưng anh ta cũng có hiểu một chút ít , số tiền này hẳn là dùng để nâng Quý Vi Lương lên .
Bao gồm cả việc thành lập công ty đầu tư Hâm Đỉnh , marketing , phòng làm việc và các loại chi phí khác , hai tháng trước anh ta âm thầm đầu tư vào phòng làm việc của Quý Vi Lương , để cho cô ta làm bà chủ , Triển Thanh Viễn là người hạ lệnh , còn Tống Kiều thì là người xử lý .
Bởi vì lúc rút tiền ra khỏi ngân hàng có ghi rõ ngày giờ và số tiền , cho nên Tống Kiều đại khái có thể nhận ra vài nét bút của anh ta .
Trước kia Tống Kiều chuẩn bị cho Triển Thanh Viễn , anh ta chỉ cảm thấy rằng ông chủ của mình và bạn gái mà chị rất nhiều tiền , lúc đó anh ta thậm chí còn hận mình không phải là phụ nữ , tự nhủ là phải cố gắng thêm mấy đời nữa mới được !
Nhưng lúc anh ta nhìn thấy số tiền cụ thể thì sợ hết cả hồn .
Quá , quá phô trương rồi .
Bộ phim “ Phiêu Diêu " vẫn chưa được quảng bá , dưới con mắt của Triển Thanh Việt , Tống Kiều cảm thấy cổ mình lạnh vô cớ , anh ta bất chấp khó khăn giải thích .
“ Bộ phim kia kinh phí sản xuất lớn , tỷ lệ người xem . nhất định cao , đến lúc đó nhất định sẽ lấy lại được vốn đầu tư . "
Triển Thanh Việt nhìn mấy con số kia mà rơi vào trầm tư , dường như anh . . . đầu tư cho Thu Thu nhà mình còn không bằng một phần năm Triển Thanh Viễn đầu tư cho Quý Vi Lương .
Khụ khụ Có phải là anh không xứng đáng với chức vụ hay không ?
Bản thân Ninh Thu Thu không khiến người khác phải lo lắng nhiều , phim thì tự cô nhận , quảng cáo hay trương trình tạp kỹ đều tìm đến tận cửa , căn bản là không cần anh phải làm gì , hơn nữa thân thể anh vừa mới tốt lên , sức lực có hạn nên không thể quan tâm nhiều đến sự nghiệp của cô , những lúc cô cần trợ giúp , anh cũng cũng chỉ thuận theo tự nhiên giúp cô một chút .
" Bọn họ chia tay rồi hả ? "
Triển Thanh Việt hỏi , Tống Kiều chưa kịp lên tiếng anh liền bổ sung một câu : " Tôi biết rõ là anh biết . "
" . . . "
Triển Thanh Viễn quả thật muốn điều tra tin tức bên này nên có liên lạc với anh ta , anh ta cũng biết cậu hai Triển vẫn chưa theo đuổi được Quý Vi Lương .
Tống Kiều : “ Tạm thời vẫn chưa quay lại . "
" Được rồi . "
Ngón tay của Triển Thanh Việt nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn : " Rút toàn bộ số vốn đầu tư cho phòng làm việc của Quý Vi Lương , marketing phòng làm việc không phục vụ cho cô ta nữa , nếu còn gì cần xử lý tôi sẽ nói cho anh sau , còn nữa , bảo ông chủ của Hâm Đỉnh đến gặp tôi . "
Tống Kiều : " . . . Như vậy không được đâu . "
Những thứ khác thì được , chỉ như là dệt hoa trên gấm , hiện tại Quý Vi Lương cũng có tài nguyên nhất định rồi , đầu xuân sang năm phim cũng bắt đầu khai máy , sau khi “ Phiêu Diêu " được quảng bá , nhất định sẽ nổi tiếng , con đường về sau nhất định sẽ bằng phẳng , ngược lại cũng không cần đầu tư hay marketing nữa .
Nhưng phòng làm việc của Quý Vi Lượng mới thành lập được hơn hai tháng , nếu họ rút vốn , phòng làm việc này sẽ đóng cửa .
" Sau khi chia tay cần phải trả lại những vật có giá trị được pháp luật bảo vệ , xin hỏi . . . "
Triển Thanh Việt nhìn anh ta : " Có chỗ nào là không được ? "
Tống Kiều cảm thấy mình bị Triển Thanh Việt nhìn đến sắp xuất huyết não rồi , anh ta liền nói : " Nhưng đây là tiền của cậu hai . "
" Ngay cả thẻ ngân hàng của nó tôi còn có thể quản , như vậy vẫn không đủ để quản tiền của nó sao ? "
Tống Kiều : " . . . "
Đối mặt với người không nói đạo lý như Triển Thanh Việt , Tống Kiều không dám nói là không được . Nhưng anh ta và Quý Vi Lương rất thân thiết , nhưng khi nghĩ đến thủ đoạn độc ác của Triển Thanh Việt , nếu anh ta không tuân lệnh đoán chừng cũng không có kết cục tốt đẹp .
Nghĩ vậy , anh ta gan dạ nói : " Cậu hai thích cô Quý , anh ấy đang cố gắng cứu vãn mối quan hệ này , anh làm như vậy tương đương với việc chia rẽ bọn họ , Cậu hai nhất định sẽ ghi hận , tuy rằng anh ấy vứt bỏ Trác Sâm vì cô Quý là không đúng , nhưng lúc anh hôn mê bất tỉnh , anh ấy làm việc rất chăm chỉ , không làm ra chuyện gì có lỗi với nhà họ Triển , có lỗi với anh , anh lại chặt đứt đường lui của cậu hai , không thấy cắn dứt lương tâm sao ? Anh căn bản là không có tình cảm chân thành , vì vậy không thể hiểu được cảm giác yêu thích một người đến mức điên cuồng mà đánh mất đi lý trí là như thế nào . "
Lời nói logic này đã khiến Triển Thanh Việt mỉm cười vì cảm động
Nếu nói Triển Thanh Viễn vì Trác Sâm mà nổ lực , vậy còn anh thì sao ?
Người nào mà chẳng vì nhà họ Triển mà chăm chỉ nỗ lực.
Lúc trước anh tiếp quản Trác Sâm , công ty còn thối nát hơn so với lúc Triển Thanh Viễn tiếp quản , anh cũng phải yên lặng gánh vác đó thôi.
Trái lại Triển Thanh Viễn lần này , không nghe lời khuyên can của anh , vì một người phụ nữ mà vứt bỏ hết trách nhiệm , hoàn toàn không quan tâm cơ thể anh đã hồi phục chưa , có thể ứng phó được hay không .
Là người nào bức bách người nào , người nào vô lương tâm đáng bị khiển trách ?
Triển Thanh Viễn không còn là một đứa trẻ , nó phải luôn đặt trách nhiệm trên vai , thay vì hở chút là mặc kệ , nếu như nó tùy hứng lựa chọn , vậy cũng trả giá cho sự tùy hứng của mình .
Hơn nữa còn Quý Vi Lương kia .
Từ lúc cô ta nói chuyện riêng với anh , Triển Thanh Việt biết rõ cô ta không phải là người đơn giản .
Nếu cô ta thực sự thích Triển Thanh Viễn , cô ta sẽ không vì Triển Thanh Viễn không có tiền , vì Triển Thanh Việt chiếm ưu thế hơn , cũng sẽ không vì thoái vốn mà không hợp lại với Triển Thanh Viễn , ngược lại phải thấy cảm động khi Triển Thanh Viễn vì mình mà bị người nhà ép thành ra như vậy .
Nếu như cô ta không thích thì mọi thứ cô ta cũng có thể lấy ra làm lý do chia tay .
Nghĩ vậy , Triển Thanh Viễn mỉm cười và nói : " Sai rồi , tình cảm chân thành của tôi sẽ không như thiêu thân vào đầu vào lửa , sẽ không điên cuồng đánh mất lý trí . "
Thu Thu nhà anh không phiền phức như vậy , thỉnh thoảng cô bỗng nhiên tuy hứng một chút cũng bởi vì bị anh trêu chọc .
Nghĩ đến cô , ánh mắt của Triển Thanh Việt dịu dàng hơn rất nhiều , ngay cả giọng nói cũng ôn hòa hơn : " Đi đi , xử lý mọi việc cho thỏa đáng , nếu không . . . "
" . . . "
Tổng Kiều lại cảm thấy lạnh ở cổ , sau đó lại nghe thấy Triển Thanh Việt nói : " Nếu không thì đừng trách tôi đối xử với anh như vậy . "
Tống Kiều : " . . . "
Đúng là đáng sợ !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.