Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
Chương 67: Chương 48-2
Điềm Tức Chính Nghĩa
28/04/2020
Chu Dương không biết Tinh Tinh , chỉ biết cô là hộ lý của Triển Thanh Việt , lúc thấy đối phương lén lén lút lút làm gì đó , biết chắc
là gì đó mờ ám nên yên lặng không một tiếng động đi theo .
Tinh Tinh động của cẩn thận , lúc Chu Dương ở ngoài cửa đang suy nghĩ xem có nên phá cửa vào không , hay là đợi người bên trong đi ra chui đầu vào lưới thì Tinh Tinh đã thay anh ta lựa chọn , “ cạch ” một cái , cánh cửa được mở ra .
Tinh Tinh không nghĩ rằng bên ngoài sẽ có người , cô có tật giật mình , lúc mở của chứng kiến một người đang đứng ở ngoài thì sợ hết hồn , sợ hãi ném đồ vật trong tay đi , ở đây không có rải thảm , vật kia tiếp xúc với mặt đất vỡ tan tành .
Đó là mảnh xương ngọc bị vỡ vừa mới được đổi ra .
" Mẹ kiếp . "
Tinh Tinh thấy anh ta thì thở phào nhẹ nhõm , chỉ cần không phải là Triển Thanh Việt thì mọi thứ đều tốt , cô sợ kinh động đến Triển Thanh Việt nên hạ giọng nói : “ Anh làm gì thế ? Âm thầm đứng ngoài cửa , dọa chết tôi rồi . "
Mẹ nó , Tinh Tinh nhìn mảnh xương ngọc vỡ làm mấy mảnh kia , món đồ này cô không cần bồi thường chứ .
Mang cô đi bán cũng không bồi thường nổi !
Không được , nhất định phải mang tên Chu Dương này ra làm đệm lót lưng .
Đáng tiếc cái đệm lưng này lại không cùng cô thông đồng làm bậy , Chu Dương lạnh lùng nói : “ Đã ăn cắp lại còn muốn la làng hả ? "
Tinh Tinh đang cúi xuống nhặt mảnh vỡ : " ? ? ? "
Bị câu này kích thích , Tinh Tinh không cẩn thận bị mảnh vỡ miếng ngọc cắt vào tay , máu đỏ thoáng chảy ra .
Cô không quan tâm đến nỗi đau , tùy tiện lấy ngón tay cái ấn xuống , cô đứng lên tranh cãi với Chu Dương : " Sao anh lại nói tôi thành kẻ trộm , tôi rõ ràng là một hộ lý cực kỳ nghiêm túc ! "
" Nhân chứng . "
Chu Dương chỉ vào những mảnh vỡ trên mặt đất : " Vật chứng đều ở đây , cô không phải trộm lại lén lén lút lút làm gì , mời cô giải thích cho tôi nghe , cô hộ lý nghiêm túc . "
Tinh Tinh : " . . . "
Cô giải thích như thế nào đây , nói thật cho anh ta biết , anh ta sẽ nói cho Triển Thnh Việt sao ?
Chắc chắn là sẽ nói rồi , hãy xem cái tên đeo giày da này đi , nhìn qua chính là một tên chó săn , hừ !
Tinh Tinh ác ý mà suy đoán về anh ta , ai bảo anh ta nói cô là trộm . " Không thể giải thích ? "
Chu Dương cười chế nhạo : " Lợi dụng chức vụ và sự tín nhiệm của ông chủ mà trộm đồ của ông chủ , cô hộ lý , cô còn trẻ nhưng lá gan lại rất lớn . "
" . . . Tôi thực sự không có ! "
Tinh Tinh không ngờ rằng bình thường người này gặp các cô đều lịch sự lại xem mạng người như cỏ rác mà định tội , " Tôi chỉ là , chỉ là , ai nha , tôi sẽ nói thật với anh . "
" Không cần nói với tôi , " Chu Dương không cho cô ấy cơ hội để biện minh .
" Cô xem anh Triển có tin cô hay không đi . "
Tin cái đầu anh , Tinh Tinh bị thái độ thờ ơ của anh chàng đẹp trai này chọc tức , lúc đang định lên tiếng nói chuyện thì cửa phòng làm việc lại một lần nữa được mở ra , nhưng lần này là Triển Thanh Việt xong việc đi ra .
Tinh Tinh : " . . . "
Ông t . . . . ờ . i ơi , sao lại đối xử với cô như vậy , cô muốn chết , tại sao cô lại xui xẻo đến thế !
Cô Ninh đã dặn đi dặn lại là không được Triển Thanh Việt biết , cái này . . . cô Ninh chắc chắn sẽ đánh chết cô .
" Sao vậy ? "
Triển Thanh Việt thấy hai người đang lôi kéo trước phòng làm việc lên lên tiếng hỏi .
Chu Dương : " Cô ấy ăn cắp . "
Tinh Tinh : " . . . "
Ăn cắp em gái anh !
Triển Thanh Việt tin rằng Tinh Tinh không phải loại người như vậy , nhưng Chu Dương sẽ không nói dối , vì vậy anh điều khiển chiếc xe lăn đi qua .
Trong một khoảng thời gian ngắn như vậy , Tinh Tinh cảm thấy cái chết đang đến rất gần , cô nhắm mắt lại và nói : " Anh Triển , tôi có thể giải thích ! "
Triển Thanh Việt liếc nhìn mảnh ngọc vỡ thành nhiều mảnh trên mặt đất và ngước mắt lên : " Cô nói đi . "
Trong lòng Tinh Tinh nhẩm lẩm câu cô Ninh xin lỗi ba lần , sau đó nói ra chân tướng sự thật với Triển Thanh Việt .
Sau khi nói chuyện xong , cô vẫn không quên vuốt mông ngựa giúp đỡ nữ chủ nhân : “ Cô Ninh nhất định là sợ anh biết được tâm tình sẽ không tốt , cô ấy quan tâm anh , yêu quý anh , hết lòng cũng vì anh , bởi vậy nên mới làm cái giống như đúc lặng lẽ đặt lại chỗ cũ , hu hu hu , điều này thực sự rất cảm động . "
Triển Thanh Việt gật đầu sau khi nghe những lời nhảm nhí này , " Đúng vậy , rất cảm động . "
Còn biết giấu anh làm lại một cái y hệt lén lút đặt lại chỗ cũ .
" Đúng , đúng , đúng , tôi cảm động muốn khóc luôn rồi . "
Tinh Tinh nói xong liền đưa tay lên lau nước mắt không có tồn tại ở trên mặt .
Chu Dương : " . . . "
Anh ta cảm thấy vị cô hộ lý này xem phim hơi nhiều , hơn nữa Triển Thanh Việt thực sự có thể chịu đựng được cô ta , có vẻ như anh Triển của bọn họ thích linh hoạt hơn người thú vị .
" Chuyện này hôm nay ai cũng không được nói . "
Triển Thanh Việt liếc nhìn bọn họ , " Dọn dẹp sạch sẽ đi . "
" Vậy anh . . . sẽ không giận cô Ninh chứ ? " , Tinh Tinh thăm dò hỏi .
Triển Thanh Việt nói : " Tùy tâm trạng . "
Tinh Tinh : " . . . "
Khi Triển Thanh Việt rời đi , Tinh Tinh buồn bực ngồi xổm xuống nhặt những mảnh vỡ dưới đất , chỉ là tay của cô chưa chạm đến những mảnh vỡ đã bị một bàn tay thon dài nắm lấy .
Đồng thời , giọng nói lạnh lùng của Chu Dương truyền đến : " Để tôi , chuyện vừa nãy cho tôi xin lỗi , tôi nghĩ oan cho cô rồi . "
" Hừ ! "
Tinh Tinh nghĩ đến lúc này bị người này nói là ăn trộm liền cảm thấy tức giận , nếu không phải là anh ta , cô ấy sẽ không bị Triển Thanh Việt phát hiện , bây giờ cô ấy không biết phải giải thích với cô Ninh như thế nào , không chừng còn bị lăng trì một trận .
Vì vậy cô ấy không khách khí nói : " Nhớ dọn dẹp mấy mảnh vỡ cho cẩn thận , đừng để sót lại bất kỳ cái gì . "
" Được . "
Chu Dương không có ý kiến gì , " Nhớ băng bó về thương ở tay , đừng để bị nhiễm trùng . "
Tinh Tinh không thèm đếm xỉa đến anh ta mà chạy đi .
Chu Dương : " . . . "
Tinh Tinh động của cẩn thận , lúc Chu Dương ở ngoài cửa đang suy nghĩ xem có nên phá cửa vào không , hay là đợi người bên trong đi ra chui đầu vào lưới thì Tinh Tinh đã thay anh ta lựa chọn , “ cạch ” một cái , cánh cửa được mở ra .
Tinh Tinh không nghĩ rằng bên ngoài sẽ có người , cô có tật giật mình , lúc mở của chứng kiến một người đang đứng ở ngoài thì sợ hết hồn , sợ hãi ném đồ vật trong tay đi , ở đây không có rải thảm , vật kia tiếp xúc với mặt đất vỡ tan tành .
Đó là mảnh xương ngọc bị vỡ vừa mới được đổi ra .
" Mẹ kiếp . "
Tinh Tinh thấy anh ta thì thở phào nhẹ nhõm , chỉ cần không phải là Triển Thanh Việt thì mọi thứ đều tốt , cô sợ kinh động đến Triển Thanh Việt nên hạ giọng nói : “ Anh làm gì thế ? Âm thầm đứng ngoài cửa , dọa chết tôi rồi . "
Mẹ nó , Tinh Tinh nhìn mảnh xương ngọc vỡ làm mấy mảnh kia , món đồ này cô không cần bồi thường chứ .
Mang cô đi bán cũng không bồi thường nổi !
Không được , nhất định phải mang tên Chu Dương này ra làm đệm lót lưng .
Đáng tiếc cái đệm lưng này lại không cùng cô thông đồng làm bậy , Chu Dương lạnh lùng nói : “ Đã ăn cắp lại còn muốn la làng hả ? "
Tinh Tinh đang cúi xuống nhặt mảnh vỡ : " ? ? ? "
Bị câu này kích thích , Tinh Tinh không cẩn thận bị mảnh vỡ miếng ngọc cắt vào tay , máu đỏ thoáng chảy ra .
Cô không quan tâm đến nỗi đau , tùy tiện lấy ngón tay cái ấn xuống , cô đứng lên tranh cãi với Chu Dương : " Sao anh lại nói tôi thành kẻ trộm , tôi rõ ràng là một hộ lý cực kỳ nghiêm túc ! "
" Nhân chứng . "
Chu Dương chỉ vào những mảnh vỡ trên mặt đất : " Vật chứng đều ở đây , cô không phải trộm lại lén lén lút lút làm gì , mời cô giải thích cho tôi nghe , cô hộ lý nghiêm túc . "
Tinh Tinh : " . . . "
Cô giải thích như thế nào đây , nói thật cho anh ta biết , anh ta sẽ nói cho Triển Thnh Việt sao ?
Chắc chắn là sẽ nói rồi , hãy xem cái tên đeo giày da này đi , nhìn qua chính là một tên chó săn , hừ !
Tinh Tinh ác ý mà suy đoán về anh ta , ai bảo anh ta nói cô là trộm . " Không thể giải thích ? "
Chu Dương cười chế nhạo : " Lợi dụng chức vụ và sự tín nhiệm của ông chủ mà trộm đồ của ông chủ , cô hộ lý , cô còn trẻ nhưng lá gan lại rất lớn . "
" . . . Tôi thực sự không có ! "
Tinh Tinh không ngờ rằng bình thường người này gặp các cô đều lịch sự lại xem mạng người như cỏ rác mà định tội , " Tôi chỉ là , chỉ là , ai nha , tôi sẽ nói thật với anh . "
" Không cần nói với tôi , " Chu Dương không cho cô ấy cơ hội để biện minh .
" Cô xem anh Triển có tin cô hay không đi . "
Tin cái đầu anh , Tinh Tinh bị thái độ thờ ơ của anh chàng đẹp trai này chọc tức , lúc đang định lên tiếng nói chuyện thì cửa phòng làm việc lại một lần nữa được mở ra , nhưng lần này là Triển Thanh Việt xong việc đi ra .
Tinh Tinh : " . . . "
Ông t . . . . ờ . i ơi , sao lại đối xử với cô như vậy , cô muốn chết , tại sao cô lại xui xẻo đến thế !
Cô Ninh đã dặn đi dặn lại là không được Triển Thanh Việt biết , cái này . . . cô Ninh chắc chắn sẽ đánh chết cô .
" Sao vậy ? "
Triển Thanh Việt thấy hai người đang lôi kéo trước phòng làm việc lên lên tiếng hỏi .
Chu Dương : " Cô ấy ăn cắp . "
Tinh Tinh : " . . . "
Ăn cắp em gái anh !
Triển Thanh Việt tin rằng Tinh Tinh không phải loại người như vậy , nhưng Chu Dương sẽ không nói dối , vì vậy anh điều khiển chiếc xe lăn đi qua .
Trong một khoảng thời gian ngắn như vậy , Tinh Tinh cảm thấy cái chết đang đến rất gần , cô nhắm mắt lại và nói : " Anh Triển , tôi có thể giải thích ! "
Triển Thanh Việt liếc nhìn mảnh ngọc vỡ thành nhiều mảnh trên mặt đất và ngước mắt lên : " Cô nói đi . "
Trong lòng Tinh Tinh nhẩm lẩm câu cô Ninh xin lỗi ba lần , sau đó nói ra chân tướng sự thật với Triển Thanh Việt .
Sau khi nói chuyện xong , cô vẫn không quên vuốt mông ngựa giúp đỡ nữ chủ nhân : “ Cô Ninh nhất định là sợ anh biết được tâm tình sẽ không tốt , cô ấy quan tâm anh , yêu quý anh , hết lòng cũng vì anh , bởi vậy nên mới làm cái giống như đúc lặng lẽ đặt lại chỗ cũ , hu hu hu , điều này thực sự rất cảm động . "
Triển Thanh Việt gật đầu sau khi nghe những lời nhảm nhí này , " Đúng vậy , rất cảm động . "
Còn biết giấu anh làm lại một cái y hệt lén lút đặt lại chỗ cũ .
" Đúng , đúng , đúng , tôi cảm động muốn khóc luôn rồi . "
Tinh Tinh nói xong liền đưa tay lên lau nước mắt không có tồn tại ở trên mặt .
Chu Dương : " . . . "
Anh ta cảm thấy vị cô hộ lý này xem phim hơi nhiều , hơn nữa Triển Thanh Việt thực sự có thể chịu đựng được cô ta , có vẻ như anh Triển của bọn họ thích linh hoạt hơn người thú vị .
" Chuyện này hôm nay ai cũng không được nói . "
Triển Thanh Việt liếc nhìn bọn họ , " Dọn dẹp sạch sẽ đi . "
" Vậy anh . . . sẽ không giận cô Ninh chứ ? " , Tinh Tinh thăm dò hỏi .
Triển Thanh Việt nói : " Tùy tâm trạng . "
Tinh Tinh : " . . . "
Khi Triển Thanh Việt rời đi , Tinh Tinh buồn bực ngồi xổm xuống nhặt những mảnh vỡ dưới đất , chỉ là tay của cô chưa chạm đến những mảnh vỡ đã bị một bàn tay thon dài nắm lấy .
Đồng thời , giọng nói lạnh lùng của Chu Dương truyền đến : " Để tôi , chuyện vừa nãy cho tôi xin lỗi , tôi nghĩ oan cho cô rồi . "
" Hừ ! "
Tinh Tinh nghĩ đến lúc này bị người này nói là ăn trộm liền cảm thấy tức giận , nếu không phải là anh ta , cô ấy sẽ không bị Triển Thanh Việt phát hiện , bây giờ cô ấy không biết phải giải thích với cô Ninh như thế nào , không chừng còn bị lăng trì một trận .
Vì vậy cô ấy không khách khí nói : " Nhớ dọn dẹp mấy mảnh vỡ cho cẩn thận , đừng để sót lại bất kỳ cái gì . "
" Được . "
Chu Dương không có ý kiến gì , " Nhớ băng bó về thương ở tay , đừng để bị nhiễm trùng . "
Tinh Tinh không thèm đếm xỉa đến anh ta mà chạy đi .
Chu Dương : " . . . "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.