Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
Chương 142: Chương 72-3
Điềm Tức Chính Nghĩa
12/05/2020
" Cắt ! "
Đạo diễn hô lên , " Biểu cảm của Thu Thu không đúng , lần đầu tiên cô nhận được thứ gì đó từ người mà cô thích , vẻ mặt vừa phải vui mừng hạnh phúc vừa phải ngượng ngùng , biểu cảm vừa rồi của cô là gì , tình thương của người mẹ sao ? "
Ninh Thu Thu : " . . . "
Nói rất đúng , chính là tình thương của mẹ .
Tiếu Thanh nói , " Phải thật ngọt ngào , biết chưa hả , nụ cười của một cô gái đáng hoài xuân , lại đi . "
" . . . Được . "
Tiếu Thanh : " Làm lại một lần nữa ! "
Tuy nhiên , quay lại một lần mà vẫn không đáp ứng được kỳ vọng của Tiếu Thanh .
" Chà , Thu Thu , cô suy nghĩ một chút , cô cảm thấy thế nào khi lần đầu tiên nhận được một món quà từ người mà cô thích ? "
Lần đầu tiên nhận được một món từ người mình thích ?
Thời xa xưa thì cô không nhớ rõ , nhưng phía Triển Thanh Việt . . . món quà đầu tiên cô nhận là được là cái chức cổ đông của Phong Nghi , món quà mà cô phải bán thân để bồi thường .
Fuck , dựng thẳng ngón giữa !
Tiếu Thanh : " . . . "
Sao vẻ mặt lại oán giận như vậy !
Tống Sở đã đi xa lại một lần nữa quay về , khi biết vẫn không đạt liền muốn đột quỵ , chỉ có trời mới biết anh ta đi nhanh vất vả như thế nào !
Lý do là Ninh Thu Thu không thể tìm thấy cảm giác và biểu cảm ngọt ngào mà đạo diễn yêu cầu , anh ta hả hê nói .
" Ai bảo mỗi ngày cậu đều gọi tôi là con trai yêu nên mới không diễn được cảnh này , đáng đời lắm hai ha ha ha . "
Tiếu Thanh : " . . . "
Đoàn làm phim này của ông ta đều là một đám yêu ma quỷ quái !
Ông ta thật sự bị vẻ ngoài ngoan ngoãn của Tổng Sở lừa gạt , khi tiếp xúc một thời gian dài , ông ta phát hiện ra rằng anh chàng này là một tên ngốc chính hiệu .
" Có cần tôi giúp đỡ gì không ? "
Trong lúc Tiếu Thanh đang chỉ dẫn hai người , Triển Thanh Việt đứng ở bên ngoài lên tiếng hỏi .
Ninh Thu Thu : " . . . "
Mẹ nhà nó , anh tới hỗ trợ làm cái gì , đừng có làm gì hết !
Khi Tiếu Thanh nhìn thấy anh , đôi mắt ông ta sáng lên , và biểu cảm của Ninh Thu Thu là cận mặt nên không cần phải có mặt Tổng Sở , Triển Thanh Việt nguyện ý phối hợp là chuyện không thể nào tốt hơn .
Kết quả là cảnh quay biến thành , Tống Sở rời đi , Triển Thanh Việt thay thế , anh cũng không làm gì cả mà chỉ mỉm cười và sờ vào đầu Ninh Thu Thu .
Anh chưa nghe câu không được tùy tiện sờ đầu con gái sao ?
Tuy nhiên , thay đổi người không giống nhau , Triển Thanh Việt chỉ mới sờ vào đầu cô một chút , vẻ mặt hoài xuân của Ninh Thu Thu bắt đầu hiện lên , toàn thân đều đỏ lên .
Mọi người : " Ồ . "
Đây không phải là nơi để công khai chuyện tình cảm !
Cổ Hàm Như , người đã một nỗ lực châm ngòi trước mặt Triển Thanh Việt không nói nên lời , khi nhìn thấy một màn này , sắc mặt rất khó coi đi vào phòng nghỉ ngơi .
Quá xấu hổ !
Vì hôm nay không có phương tiện truyền thông đến thăm đoàn làm phim , nhân viên trong đoàn làm phim đều phải ký một thỏa thuận giữ bí mật , nếu nói ra mà bị phát hiện rã bị phạt tiền thậm chí còn bị kiện .
Cộng thêm với việc nam phụ tặng quà cho Ninh Thu Thu bọ phanh phui ra , ngày hôm sau đã được thay thế hết , mọi người đều biết rằng người đứng sau Ninh Thu Thu không dễ chọc , vì vậy ai cũng không dám nói lung tung .
Anh Triển không cần trợ giúp đã quay xong , tâm tư cũng đã thực hiện được , lúc về nhà lục soát nửa ngày trên Weibo cũng không thấy chuyện này bị phơi bay ra thì rất buồn bực .
Những tên nhà báo này ngày thường không phải đều viết rất mượt sao ?
Cho dù là tin tức rất nhỏ đi chăng nữa , bây giờ chuyện lớn như vậy , một chữ cũng không viết được là sao !
Quá kém , những người này mà là nhân viên của anh , anh sẽ khấu trừ thành tích nửa năm !
Công việc đã kết thúc .
Bên ngoài trời đang mưa , thời tiết ẩm ướt và lạnh lẽo , Triển Thanh Việt nhìn thấy bộ dạng muốn quay lại khách sạn , không một chút hào hứng ra ngoài của Ninh Thu Thu đành phải đè xuống ý tưởng mời cô đi xem phim .
Trên mạng nói biện pháp tốt nhất để hẹn hò với con gái là đi xem phim , nhưng ông trời lại không để anh toại nguyện !
Sau khi ăn xong , Ninh Thu Thu thấy Triển Thanh Việt muốn cùng bản thân quay về phòng , cô có chút ngại ngùng nói : " Anh đã đặt phòng chưa ? "
" Đặt rồi , ở tầng tám "
Anh Triển vẫn còn chưa lưu manh đến mức ấy .
" Ồ . . "
Ninh Thu Thu cố tình nói : " Tại sao anh lại đi theo em ? Tầng tám không phải đi hướng này . "
" Kiểm tra bài tập "
Triển Thanh Việt nghiêm túc nói : " Nhìn xem gần một tháng nay em có lười biếng hay không , sách đã đọc hay chưa , cuộc họp cổ đông sẽ được tổ chức vào giữa tháng này . "
Ninh Thu Thu : " ? ? ? ? ? "
Đạo diễn hô lên , " Biểu cảm của Thu Thu không đúng , lần đầu tiên cô nhận được thứ gì đó từ người mà cô thích , vẻ mặt vừa phải vui mừng hạnh phúc vừa phải ngượng ngùng , biểu cảm vừa rồi của cô là gì , tình thương của người mẹ sao ? "
Ninh Thu Thu : " . . . "
Nói rất đúng , chính là tình thương của mẹ .
Tiếu Thanh nói , " Phải thật ngọt ngào , biết chưa hả , nụ cười của một cô gái đáng hoài xuân , lại đi . "
" . . . Được . "
Tiếu Thanh : " Làm lại một lần nữa ! "
Tuy nhiên , quay lại một lần mà vẫn không đáp ứng được kỳ vọng của Tiếu Thanh .
" Chà , Thu Thu , cô suy nghĩ một chút , cô cảm thấy thế nào khi lần đầu tiên nhận được một món quà từ người mà cô thích ? "
Lần đầu tiên nhận được một món từ người mình thích ?
Thời xa xưa thì cô không nhớ rõ , nhưng phía Triển Thanh Việt . . . món quà đầu tiên cô nhận là được là cái chức cổ đông của Phong Nghi , món quà mà cô phải bán thân để bồi thường .
Fuck , dựng thẳng ngón giữa !
Tiếu Thanh : " . . . "
Sao vẻ mặt lại oán giận như vậy !
Tống Sở đã đi xa lại một lần nữa quay về , khi biết vẫn không đạt liền muốn đột quỵ , chỉ có trời mới biết anh ta đi nhanh vất vả như thế nào !
Lý do là Ninh Thu Thu không thể tìm thấy cảm giác và biểu cảm ngọt ngào mà đạo diễn yêu cầu , anh ta hả hê nói .
" Ai bảo mỗi ngày cậu đều gọi tôi là con trai yêu nên mới không diễn được cảnh này , đáng đời lắm hai ha ha ha . "
Tiếu Thanh : " . . . "
Đoàn làm phim này của ông ta đều là một đám yêu ma quỷ quái !
Ông ta thật sự bị vẻ ngoài ngoan ngoãn của Tổng Sở lừa gạt , khi tiếp xúc một thời gian dài , ông ta phát hiện ra rằng anh chàng này là một tên ngốc chính hiệu .
" Có cần tôi giúp đỡ gì không ? "
Trong lúc Tiếu Thanh đang chỉ dẫn hai người , Triển Thanh Việt đứng ở bên ngoài lên tiếng hỏi .
Ninh Thu Thu : " . . . "
Mẹ nhà nó , anh tới hỗ trợ làm cái gì , đừng có làm gì hết !
Khi Tiếu Thanh nhìn thấy anh , đôi mắt ông ta sáng lên , và biểu cảm của Ninh Thu Thu là cận mặt nên không cần phải có mặt Tổng Sở , Triển Thanh Việt nguyện ý phối hợp là chuyện không thể nào tốt hơn .
Kết quả là cảnh quay biến thành , Tống Sở rời đi , Triển Thanh Việt thay thế , anh cũng không làm gì cả mà chỉ mỉm cười và sờ vào đầu Ninh Thu Thu .
Anh chưa nghe câu không được tùy tiện sờ đầu con gái sao ?
Tuy nhiên , thay đổi người không giống nhau , Triển Thanh Việt chỉ mới sờ vào đầu cô một chút , vẻ mặt hoài xuân của Ninh Thu Thu bắt đầu hiện lên , toàn thân đều đỏ lên .
Mọi người : " Ồ . "
Đây không phải là nơi để công khai chuyện tình cảm !
Cổ Hàm Như , người đã một nỗ lực châm ngòi trước mặt Triển Thanh Việt không nói nên lời , khi nhìn thấy một màn này , sắc mặt rất khó coi đi vào phòng nghỉ ngơi .
Quá xấu hổ !
Vì hôm nay không có phương tiện truyền thông đến thăm đoàn làm phim , nhân viên trong đoàn làm phim đều phải ký một thỏa thuận giữ bí mật , nếu nói ra mà bị phát hiện rã bị phạt tiền thậm chí còn bị kiện .
Cộng thêm với việc nam phụ tặng quà cho Ninh Thu Thu bọ phanh phui ra , ngày hôm sau đã được thay thế hết , mọi người đều biết rằng người đứng sau Ninh Thu Thu không dễ chọc , vì vậy ai cũng không dám nói lung tung .
Anh Triển không cần trợ giúp đã quay xong , tâm tư cũng đã thực hiện được , lúc về nhà lục soát nửa ngày trên Weibo cũng không thấy chuyện này bị phơi bay ra thì rất buồn bực .
Những tên nhà báo này ngày thường không phải đều viết rất mượt sao ?
Cho dù là tin tức rất nhỏ đi chăng nữa , bây giờ chuyện lớn như vậy , một chữ cũng không viết được là sao !
Quá kém , những người này mà là nhân viên của anh , anh sẽ khấu trừ thành tích nửa năm !
Công việc đã kết thúc .
Bên ngoài trời đang mưa , thời tiết ẩm ướt và lạnh lẽo , Triển Thanh Việt nhìn thấy bộ dạng muốn quay lại khách sạn , không một chút hào hứng ra ngoài của Ninh Thu Thu đành phải đè xuống ý tưởng mời cô đi xem phim .
Trên mạng nói biện pháp tốt nhất để hẹn hò với con gái là đi xem phim , nhưng ông trời lại không để anh toại nguyện !
Sau khi ăn xong , Ninh Thu Thu thấy Triển Thanh Việt muốn cùng bản thân quay về phòng , cô có chút ngại ngùng nói : " Anh đã đặt phòng chưa ? "
" Đặt rồi , ở tầng tám "
Anh Triển vẫn còn chưa lưu manh đến mức ấy .
" Ồ . . "
Ninh Thu Thu cố tình nói : " Tại sao anh lại đi theo em ? Tầng tám không phải đi hướng này . "
" Kiểm tra bài tập "
Triển Thanh Việt nghiêm túc nói : " Nhìn xem gần một tháng nay em có lười biếng hay không , sách đã đọc hay chưa , cuộc họp cổ đông sẽ được tổ chức vào giữa tháng này . "
Ninh Thu Thu : " ? ? ? ? ? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.