Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
Chương 184
Điềm Tức Chính Nghĩa
23/05/2020
Tuy nhiên , khi phải đối mặt với súng đạn thật , sự đỏ mặt đáng xấu hổ của Ninh Thu Thu , không phải là đỏ bình thường , mà là đỏ đến
nỗi cô không thể ngẩng mặt lên .
Ninh Thu Thu trong tiềm thức muốn rút tay lại , nhưng Triển Thanh Việt giữ tay cô để ngăn cô rút lại , cô không đeo bùa sức mạnh trên cơ thể , nên yếu đến nỗi cô không thể phá vỡ sự kiềm chế của anh .
Triển Thanh Việt thấy rằng cô gái mạnh mẽ , miệng lưỡi lưu manh hằng ngày , đột nhiên lúc này lại giống như một nữ sinh mới lớn , trong lòng vui thích .
" Anh có thể không ? "
Triển Thanh Việt cười , giọng trêu chọc nói khẽ bên tai cô .
Ninh Thu Thu : " . . . "
Người này đúng là xấu xa mà , đồ chó !
Cho đến khi trợ lý mang bữa tối tới , mặt của Ninh Thu Thu vẫn còn đỏ , đồng thời cô cũng có chút bực mình , thật là ngại ngùng ?
Là một cô gái đọc truyện người lớn , cô nên mạnh dạn bắt lấy nó , sau đó trêu chọc : " Ồ , tăm xỉa răng nhỏ . "
" . . . "
Đoản chừng , Triển Thanh Việt sẽ thù dai cho tới năm sau .
Tiểu Trì mang cơm tới cho bọn họ ăn tối , thấy Ninh Thu Thu đã tỉnh dậy , cô ấy vừa khóc vừa cười , ba ngày qua cô ấy bị cô hù cho sợ chết khiếp , hôm đó cô ấy và trợ lý của Cổ Hàm Như đứng ở bên ngoài , chờ Ninh Thu Thu và Cổ Hàm Nhà tập thoại , kết quả là đột nhiên có người bịt miệng từ phía sau , sau đó liền bất tỉnh nhân sự .
Khi tỉnh dậy , cô ấy đã ở trong bệnh viện , sau đó cô ấy nghe người khác kể lại , mới biết được chuyện gì đã xảy ra với Ninh Thu Thu .
Ninh Thu Thu đã hôn mê suốt ba ngày , cô ấy cũng sợ hãi suốt ba ngày , vì sợ Ninh Thu Thu xảy ra bất kỳ chuyện không hay nào , cô ấy sẽ tự trách mình tới chết .
May mắn thay , Ninh Thu Thu đã tỉnh lại .
Ngày hôm sau , vì muốn Ninh Thu Thu an tâm tịnh dưỡng , đoàn làm phim chỉ cử một mình đạo diễn Tiếu là người đại diện tới thăm , tiếp theo Tổng Sở cũng đến , khi anh ấy đến , Triển Thanh Việt cũng vừa ra khỏi phòng .
Tống Sở hiếm khi cất đi dáng vẻ kiêu ngạo , tự cao của mình , tự trách nói : " Tôi xin lỗi , Thu Thu , tôi không nên để cậu một mình ở đó với cô ta , tôi thấy tinh thần cô ta hôm đó không được bình thường cho lắm , nên mơ hồ tôi cũng đoán được cô ta có âm mưu . "
Ninh Thu Thu buộc tóc cô lại , rồi nói , " Không sao đâu , vấn đề này không liên quan gì đến cậu , không ai là nhà tiên tri hết , là do tôi không đủ cẩn thận , đã quá chủ quan trong chuyện này . "
Tống Sở nói , " Con đàn bà chết bầm đó , không biết đã trốn đi nơi nào , tôi đã cho người lùng sụt hết tất cả hang cùng ngõ hẹp , nhất định phải tìm gặp cô ta cho bằng được . "
" Cậu không cần phải lãng phí nhân lực như vậy đâu " , Ninh Thu Thu nói , “ Chỉ cần chúng ta bắt được chủ nhân đứng đằng sau cô ta , tự nhiên cô ta sẽ hiện thân . "
Tống Sở giật mình : " Chủ nhân đứng đằng sau , ai ? "
Ninh Thu Thu đại khái kể về cảnh tượng ngày hôm đó cho anh ấy nghe .
Tống Sở ngay lập tức dậm chân , sau khi nghe cô kể hết : " Con mẹ nó , lại là người đàn ông xấu xa đó , tôi phải giết chết anh ta , đừng nghĩ anh ta không để lại chứng cứ gì , thì không cần lo nghĩ , lão tử nhất định sẽ giết chết anh ta , con chó . "
" Trước hết , cậu khoan hãy dính vào "
Ninh Thu Thu vô thức nhìn ra cánh cửa phòng bệnh , sợ phóng viên nghe lén được cuộc hội thoại của hai người .
Ninh Thu Thu nói tiếp : " Bây giờ khẳng định một việc là , anh ta nhất định sẽ tăng tuyến phòng thủ để ngăn chặn sự trả thù từ phía của chúng ta , chúng ta không nên bứt dây động rừng , anh ta chắc chắn sẽ bị pháp luật trừng phạt , bây giờ chúng ta không được vội , cần phải bày thiên la địa võng , bắt anh ta ! "
Những câu này phát ra từ miệng của Ninh Thu Thu , anh ấy cũng không tin tưởng cho lắm đâu , nhưng nghĩ về người đàn ông của Ninh Thu Thu.
Tống Sở cảm thấy đáng tin cậy hơn một chút , hỏi , " Cậu có cách nào không ? "
Ninh Thu Thu trong tiềm thức muốn rút tay lại , nhưng Triển Thanh Việt giữ tay cô để ngăn cô rút lại , cô không đeo bùa sức mạnh trên cơ thể , nên yếu đến nỗi cô không thể phá vỡ sự kiềm chế của anh .
Triển Thanh Việt thấy rằng cô gái mạnh mẽ , miệng lưỡi lưu manh hằng ngày , đột nhiên lúc này lại giống như một nữ sinh mới lớn , trong lòng vui thích .
" Anh có thể không ? "
Triển Thanh Việt cười , giọng trêu chọc nói khẽ bên tai cô .
Ninh Thu Thu : " . . . "
Người này đúng là xấu xa mà , đồ chó !
Cho đến khi trợ lý mang bữa tối tới , mặt của Ninh Thu Thu vẫn còn đỏ , đồng thời cô cũng có chút bực mình , thật là ngại ngùng ?
Là một cô gái đọc truyện người lớn , cô nên mạnh dạn bắt lấy nó , sau đó trêu chọc : " Ồ , tăm xỉa răng nhỏ . "
" . . . "
Đoản chừng , Triển Thanh Việt sẽ thù dai cho tới năm sau .
Tiểu Trì mang cơm tới cho bọn họ ăn tối , thấy Ninh Thu Thu đã tỉnh dậy , cô ấy vừa khóc vừa cười , ba ngày qua cô ấy bị cô hù cho sợ chết khiếp , hôm đó cô ấy và trợ lý của Cổ Hàm Như đứng ở bên ngoài , chờ Ninh Thu Thu và Cổ Hàm Nhà tập thoại , kết quả là đột nhiên có người bịt miệng từ phía sau , sau đó liền bất tỉnh nhân sự .
Khi tỉnh dậy , cô ấy đã ở trong bệnh viện , sau đó cô ấy nghe người khác kể lại , mới biết được chuyện gì đã xảy ra với Ninh Thu Thu .
Ninh Thu Thu đã hôn mê suốt ba ngày , cô ấy cũng sợ hãi suốt ba ngày , vì sợ Ninh Thu Thu xảy ra bất kỳ chuyện không hay nào , cô ấy sẽ tự trách mình tới chết .
May mắn thay , Ninh Thu Thu đã tỉnh lại .
Ngày hôm sau , vì muốn Ninh Thu Thu an tâm tịnh dưỡng , đoàn làm phim chỉ cử một mình đạo diễn Tiếu là người đại diện tới thăm , tiếp theo Tổng Sở cũng đến , khi anh ấy đến , Triển Thanh Việt cũng vừa ra khỏi phòng .
Tống Sở hiếm khi cất đi dáng vẻ kiêu ngạo , tự cao của mình , tự trách nói : " Tôi xin lỗi , Thu Thu , tôi không nên để cậu một mình ở đó với cô ta , tôi thấy tinh thần cô ta hôm đó không được bình thường cho lắm , nên mơ hồ tôi cũng đoán được cô ta có âm mưu . "
Ninh Thu Thu buộc tóc cô lại , rồi nói , " Không sao đâu , vấn đề này không liên quan gì đến cậu , không ai là nhà tiên tri hết , là do tôi không đủ cẩn thận , đã quá chủ quan trong chuyện này . "
Tống Sở nói , " Con đàn bà chết bầm đó , không biết đã trốn đi nơi nào , tôi đã cho người lùng sụt hết tất cả hang cùng ngõ hẹp , nhất định phải tìm gặp cô ta cho bằng được . "
" Cậu không cần phải lãng phí nhân lực như vậy đâu " , Ninh Thu Thu nói , “ Chỉ cần chúng ta bắt được chủ nhân đứng đằng sau cô ta , tự nhiên cô ta sẽ hiện thân . "
Tống Sở giật mình : " Chủ nhân đứng đằng sau , ai ? "
Ninh Thu Thu đại khái kể về cảnh tượng ngày hôm đó cho anh ấy nghe .
Tống Sở ngay lập tức dậm chân , sau khi nghe cô kể hết : " Con mẹ nó , lại là người đàn ông xấu xa đó , tôi phải giết chết anh ta , đừng nghĩ anh ta không để lại chứng cứ gì , thì không cần lo nghĩ , lão tử nhất định sẽ giết chết anh ta , con chó . "
" Trước hết , cậu khoan hãy dính vào "
Ninh Thu Thu vô thức nhìn ra cánh cửa phòng bệnh , sợ phóng viên nghe lén được cuộc hội thoại của hai người .
Ninh Thu Thu nói tiếp : " Bây giờ khẳng định một việc là , anh ta nhất định sẽ tăng tuyến phòng thủ để ngăn chặn sự trả thù từ phía của chúng ta , chúng ta không nên bứt dây động rừng , anh ta chắc chắn sẽ bị pháp luật trừng phạt , bây giờ chúng ta không được vội , cần phải bày thiên la địa võng , bắt anh ta ! "
Những câu này phát ra từ miệng của Ninh Thu Thu , anh ấy cũng không tin tưởng cho lắm đâu , nhưng nghĩ về người đàn ông của Ninh Thu Thu.
Tống Sở cảm thấy đáng tin cậy hơn một chút , hỏi , " Cậu có cách nào không ? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.