Gả Cho Một Tòa Thành Hoàng

Quyển 5 - Chương 22: Quyển 5 - Chương 196

Thiết Đầu Miêu

01/10/2023

Vô Danh hét lên: “Điều này không thể nào!”

Tượng Cửu Châu đã vỡ, làm sao Cửu Châu có thể tỉnh lại được!

Đó không phải Cửu Châu, đó chắc chắn không phải Cửu Châu!

Nhưng khí thế đáng sợ đó là sao, khí thế đó đáng sợ hơn bất kỳ ý thức của quốc gia nào mà bọn nó từng gặp phải. Rốt cuộc là chuyện gì đây?

Không có lệnh của mẹ, đội quân ma quỷ dưới lòng đất sợ đến mức không dám phát ra âm thanh nào.

Đó là loại tồn tại gì vậy chứ?

“Mẹ, đó có phải là Cửu Châu không?”

Vô Danh lần đầu tiên giống như một đứa trẻ bơ vơ tìm đến mẹ để cầu cứu, mong nhận được sự phủ nhận của mẹ.

Ngay khi ánh mắt của nó rơi trên người Mẹ Quỷ, cơ thể nó cứng đờ.

Nụ cười tao nhã luôn thường trực trên khuôn mặt Mẹ Quỷ đã biến mất, khí đen đáng lẽ phải quay nhanh xung quanh nó giờ đây dường như đã bị ấn vào nút chậm lại, gần như bất động.

Khí đen là đại diện cho Mẹ Quỷ, chất lỏng màu đen vốn là lực lượng chi phối để Mẹ Quỷ phóng ra khí đen, nhưng hiện tại nó dường như lại bị áp chế rất lớn.

Chết tiệt!

Vô Danh nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề.

Nó dùng cách liên lạc giữa bọn ma quỷ với nhau, thì thầm với Mẹ Quỷ: “Mẹ ơi, chúng ta có cần lùi lại một bước trước không?”

Tuy nhiên, Mẹ Quỷ dường như không nghe thấy lời nó nói.

Không đúng, ngay cả khi mẹ không đồng ý với ý kiến ​​​​của nó, mẹ cũng tuyệt đối sẽ phản hồi lại gì đó chứ không in lặng như vậy.

Vô Danh rất nhanh đã biết tại sao lại thế.

Từ trong ý thức tòa thành Cửu Châu, hai giọng nói với giọng điệu chế nhạo vang lên.

Anh trai Trà Phủ nói: “Vô Danh, mày đang muốn khuyên mẹ mày dẫn bọn mày rút lui à?”

Em trai Trà Phủ nói: “Ở trước mặt hai anh em bọn tao mà mày lại thì thầm to nhỏ, có coi thường hai anh em bọn tao quá không đấy?”

Vô Danh bàng hoàng.

Ý thức tòa thành được Cửu Châu đánh thức lại lần nữa không chỉ đạt đến trạng thái đỉnh cao, mà tài năng dường như cũng được củng cố rất nhiều.

Trà Phủ vốn có tài năng cắt đứt liên lạc, giờ đây đã có thể nghe được cuộc trò chuyện của bọn nó khi bọn nó dùng phương pháp giao tiếp của chủng tộc mình!

Trước đây, bọn họ chỉ có thể tạo ra âm thanh trong hơi thở tòa thành, nhưng giờ đây bọn họ lại giống nó, có thể khiến tất cả sinh vật nghe thấy giọng nói của mình.

Đây có phải là sức mạnh mà ý thức tòa thành nên có sau khi Cửu Châu thức tỉnh không?

Vô Danh đè nén sự hỗn loạn trong lòng.

Lúc này tình hình đã vượt quá khả năng xử lý của nó, nó liên tục nhìn về phía Mẹ Quỷ.

Sau khi Mẹ Quỷ nói chuyện trong Trà Phủ thì mới nhận ra rằng vừa nãy Vô Danh đã lén lút nói chuyện với nó.

Nó luôn nhìn chằm chằm vào ánh sáng đỏ đang hình thành trên bầu trời mà chẳng thèm để đám tay sai đang giậm chân vào mắt.

Màn đêm tối đen như mực giờ đây hoàn toàn đã phủ một màu đỏ thẫm.

Màu đỏ thẫm bao trùm toàn bộ bầu trời, ánh sáng đỏ từ từ chiếu lên người của con người trong tòa thành giống như một chiếc đồng hồ cát.

Cát ở trên chảy xuống và cát ở dưới chảy ngược lên trên.

Chỉ có bọn nó vẫn chưa được kết nối.

Mẹ Quỷ không hề do dự lao tới…

Cùng với sự di chuyển nhanh chóng của nó, những cơn bão nổi lên từ mặt đất, nó gầm rú la hét và lao về phía tòa thành tràn ngập con người.

Cùng lúc đó, đám ma quỷ khổng lồ chen chúc vào hơi thở tòa thành, bao phủ bên ngoài hơi thở tòa thành của mỗi tòa thành như thủy triều đang dâng.

Nhìn đâu cũng có thể thấy những bộ mặt gớm ghiếc và vặn vẹo của đám ma quỷ, dày đặc đến mức như đang ở trong một căn cứ của ma quỷ vậy.

Bọn nó cố ý sử dụng phương pháp này để chặn mối liên hệ giữa con người và Cửu Châu, nhưng cũng vô ích.



Mẹ Quỷ đã lao tới điểm yếu nhất của chiếc đồng hồ cát.

Nó hung hăng vung tay với sức lực mạnh nhất có thể.

Ánh sáng đỏ bị phân tán bởi cánh tay của nó, sau khi cánh tay của nó rời đi, ánh sáng đỏ lại từ từ trở lại vị trí ban đầu.

Dù Mẹ Quỷ dùng cách nào đi chăng nữa, nó cũng không thể ngăn được hai đầu của ánh sáng đỏ ngày càng gần lại với nhau.

Mẹ Quỷ quyết định không quan tâm đến ánh sáng đỏ chết tiệt này nữa, nó muốn giết chết tất cả những ý thức tòa thành và con người phiền phức như đám kiến ​​này.

Nó giơ tay lên và hất thật mạnh, không khí chuyển động của nó mà phát ra tiếng nổ lùng bùng.

Nếu đòn này đánh trúng, chắc chắn sẽ phá hủy toàn bộ ý thức tòa thành trong tầm tay này của nó.

Tuy nhiên, nó đã không có được cơ hội đó.

Ánh sáng đỏ phát ra từ Cửu Châu và ánh sáng đỏ trên cơ thể con người cuối cùng cũng đã chạm vào nhau!

Trong khoảnh khắc đó, năng lượng khổng lồ bùng phát từ bề mặt của hơi thở tòa thành lập tức đánh bay tất cả ma quỷ!

Ma quỷ giống như nữ thần rải hoa* bay tán loạn đi các nơi khác nhau, Mẹ Quỷ cũng bị năng lượng vô hình nào đó đánh trúng, nó giơ tay chặn đòn tấn công, lui về phía sau mấy bước, trên người để lại một vết xước thật sâu.

(*Nguyên văn là 天女散花, đây là điển tích bắt nguồn từ Phật Giáo, dùng với nghĩa miêu tả sự vật rơi với tần suất lớn như rải cánh hoa.)

Trong không khí phát ra một âm thanh nhỏ.

Mẹ Quỷ đột nhiên ngẩng đầu lên, khí đen trên người nó cuồn cuộn dữ dội.

Nó thấy màu đỏ trên bầu trời đã không còn nữa, mà ánh sáng đỏ phát ra trên cơ thể con người đã ngưng tụ thành một khối khổng lồ.

Một thân hình mờ ảo to lớn đứng dậy.

Không nhìn rõ rốt cuộc dáng vẻ đó như thế nào, chỉ biết bất cứ động tác tùy ý nào của đối phương cũng mang theo hơi thở mâu thuẫn giữa dịu dàng và lạnh lùng.

Mẹ Quỷ nhìn thấy bóng người đó dường như đang vẫy ống tay áo rộng của mình.

Chuông báo động trong lòng nó vang lên, khi cơ thể nó chuẩn bị cử động, một làn sóng không khí vô hình cuộn đến trước mặt nó, ép vào bụng nó.

Nó cúi đầu xuống nhìn, bụng nó hóp lại, sau đó một lực tấn công cực mạnh khiến nó ngã xuống đất!

Thân hình khổng lồ của Mẹ Quỷ nằm trên mặt đất, toàn thân choáng váng.

Tầm nhìn bị mờ đi, nó nhìn thấy bóng dáng màu đỏ đang di chuyển về phía của nó.

Những nơi ngón chân bước đến đều xuất hiện những gợn sóng ánh sáng đỏ.

Ngay lập tức, ô nhiễm biến mất, sông núi khôi phục về nguyên trạng, ngày xuân ấm áp, trăm hoa đua nở.

Mẹ Quỷ giơ hai tay lên muốn đứng dậy, giây tiếp theo, trên mặt phải của nó xuất hiện một vết lõm.

Lại một đợt sóng tấn công không thể chống lại ập tới!

Toàn bộ phần mặt trái của nó cắm sâu vào đất, dù có vùng vẫy thế nào cũng không thể đứng dậy khỏi mặt đất được.

Bóng dáng màu đỏ đó đã dừng lại và đứng trước mặt Mẹ Quỷ.

Mẹ Quỷ chỉ có thể nhìn thấy thứ dường như là chân của đối phương, mắt nó chuyển động, cố gắng dời ánh mắt lên trên.

Tay áo của bóng dáng màu đỏ có đuôi áo kéo dài như sao băng, lòng bàn tay hướng vào nhau, dần dần ở đó xuất hiện một màn sương đen.

Trong màn sương đen cuồn cuộn, mơ hồ có thể nhìn thấy một cái bục được chống đỡ bởi những cây cột vuông và một lối đi phức tạp như tổ kiến.

Đó là… Mẹ Quỷ mở to mắt, hang ổ của bọn nó!

Những thứ có ý đồ muốn xâm lược Cửu Châu nên rời khỏi Cửu Châu…

Bóng dáng màu đỏ búng tay một cái, Tổ Quỷ đã bay ra khỏi Cửu Châu, không biết đã bay đến nơi nào.

Mẹ Quỷ tức giận đến nỗi khí đen lăn lộn trên người biến thành những mũi tên sắc nhọn, đâm vào Cửu Châu với tốc độ cực nhanh.

Khí đen xuyên thẳng qua cơ thể được ngưng tụ bởi ánh sáng đỏ của Cửu Châu, đòn tấn công không trúng một thứ gì cả.

Nên làm gì đối với kẻ thù mà bản thân mình không thể đánh họ được, nhưng họ lại có thể đánh mình đây?

Mẹ Quỷ đã phải đối mặt với một vấn đề khó khăn như vậy.

Cho dù nó mạnh đến đâu, thủ đoạn của nó xảo quyệt đến đâu, nó cũng không thể đánh bại kẻ thù mà nó không thể tấn công được.



Nó chỉ có thể liên tục bị năng lượng vô hình đập xuống đất, hết lần này đến lần khác.



Người dân trong tòa thành ngạc nhiên nhìn cảnh tượng này.

Ánh sáng đỏ xuất hiện từ trên cơ thể con người nhưng con người lại không thể nhìn thấy gì.

Nếu không có ý thức tòa thành thông báo, bọn họ thậm chí còn không biết Cửu Châu đã tỉnh lại.

Họ không thể nhìn thấy dáng vẻ của Cửu Châu trông như thế nào.

Họ chỉ có thể nhìn thấy ma quỷ vây quanh mình đang la hét và bị đánh bay bởi một năng lượng vô hình, đám ma quỷ mà họ không thể giết hay làm bị thương, xem họ như những con mồi để săn đuổi, đã nằm trên mặt đất và không thể cử động được nữa, như thể đang khủng hoảng và vô cùng sợ hãi.

Họ chỉ nhìn thấy vùng đất đã bị ô nhiễm bởi chất lỏng ma quỷ từ lâu, toàn bộ màu đen đột nhiên biến mất. Môi trường bên ngoài tòa thành như được nhấn nút tua nhanh, ngay lập tức đã quay trở lại với nhịp sống sôi động mà lẽ ra mùa xuân phải có.

Họ chỉ có thể nhìn thấy Mẹ Quỷ cực kỳ mạnh trước mặt liên tục ngã xuống đất hết lần này đến lần khác, cơ thể và khuôn mặt lấm bùn, nhìn rất giống dáng vẻ chẳng thể chịu nổi một đòn vậy.

Đây có phải là… sức mạnh của Cửu Châu không?

Đây có phải là… sức mạnh to lớn mà đất nước họ sở hữu không?

Đây có phải là… cảm giác được một đất nước hùng mạnh bảo vệ không?

Nhiều người không cầm được nước mắt vì sung sướng, giống như những đứa trẻ tìm lại được tổ ấm của mình.

Họ muốn nhìn thấy Cửu Châu, muốn biết Cửu Châu hiện tại ở đâu, muốn biết dáng vẻ Cửu Châu trông như thế nào…

Ý thức tòa thành không khỏi bật cười khi nghe câu hỏi của con người.

Đầu ngón tay của bọn họ chỉ vào ngực của con người, nơi trái tim bọn họ đang tồn tại.

“Cửu Châu luôn ở đây và chưa bao giờ rời bỏ mọi người.”

“Cửu Châu trông như thế nào tùy thuộc vào việc mọi người nghĩ Cửu Châu trông như thế nào. Mọi người nghĩ Cửu Châu trông như thế nào thì Cửu Châu chính là như thế ấy.”

Vừa dứt lời, con người đã nhìn thấy những đốm sáng lần lượt tuôn ra từ trên bề mặt của ý thức tòa thành.

Không chỉ ý thức tòa thành mà cả tòa thành đều đang tỏa sáng.

Tất cả ý thức tòa thành đều nhắm mắt lại, mở miệng và truyền đạt những lời của Cửu Châu cho con người.

Ma quỷ sinh ra đã bất tử, Cửu Châu đã làm Mẹ Quỷ bị thương nặng, tạm thời đẩy lùi chúng ở Cửu Châu, nhưng cuối cùng bọn nó cũng sẽ quay trở lại khắp hành tinh.

Để loại bỏ hoàn toàn ma quỷ, chỉ riêng Cửu Châu là chưa đủ. Trên hành tinh này từng có 4 quốc gia đã tạo nên nền văn minh và lịch sử của riêng mình.

Trải qua nhiều năm phát triển, chỉ có Cửu Châu là giữ được bối cảnh văn hóa gần như trọn vẹn, còn ba quốc gia còn lại đã trở thành lịch sử của quá khứ.

Chính lịch sử lâu đời và nền văn hóa được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác đã sinh ra những người Cửu Châu có phẩm chất xuất sắc và ý chí kiên cường.

Cũng chính vì những người Cửu Châu như vậy mà Cửu Châu mới trở nên mạnh mẽ hơn!

Chỉ những quốc gia có di tích lịch sử và văn hóa kế thừa mới có thể cạnh tranh được với ma quỷ.

Nếu muốn xua đuổi hoàn toàn ma quỷ khỏi hành tinh này, con người cần quay trở lại thời kỳ đỉnh cao khi nền văn minh thịnh vượng nhất.

Chỉ có cách tìm lại lịch sử đã mất của ba nền văn minh cổ đại khác và đánh thức họ dậy để hợp lực với Cửu Châu thì mới có thể thực sự trấn áp được ma quỷ.

Họ chỉ đạt được chiến thắng tạm thời, không nên mất cảnh giác.

Nhưng hiện tại, bọn họ có thể thư giãn một chút rồi.

“… Ít nhất ở Cửu Châu này cũng có thể đảm bảo an toàn cho mọi người.”

Vạn vật ở Cửu Châu đều nghe thấy một tiếng chuông lớn kéo dài.

Ngay lập tức, 35 tòa thành ở Cửu Châu cùng lúc phun ra những tia sáng chói lóa.

Chùm sáng từ trung tâm tòa thành xuyên qua bầu trời, đồng thời tỏa ra mọi hướng, chùm sáng phát ra từ mỗi tòa thành sau khi rơi xuống liền được kết nối với chùm sáng của tòa thành khác ở Cửu Châu.

Lập tức một luồng sáng bùng lên, trong mắt mọi người trở nên trắng xóa, nhìn không rõ cảnh tượng trước mắt, tuy nhiên, một chiếc mặt nạ bằng ánh sáng bao phủ toàn bộ Cửu Châu được hình thành.

Bên trong mặt nạ ánh sáng, đám ma quỷ không có nơi nào để trốn bèn biến mất; bên ngoài mặt nạ ánh sáng, vô số ma quỷ mới lao về phía mặt nạ ánh sáng, tạo thành những gợn sóng.

Trên bề mặt hành tinh xanh ngát, một con gà trống vươn cổ gáy vang, thân hình tỏa sáng rực rỡ dưới ánh sáng do cụm tòa thành tạo ra!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Cho Một Tòa Thành Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook