Chương 2: Người đàn ông tài phiệt
Xanh Biếc
08/09/2024
Ngoài là gia tộc Bạch gia , người ta còn gọi đại thiếu thiếu gia Bạch Nghiêm là người đàn ông tài phiệt quả là không sai .
Tiếng tăm của anh lừng lãy khắp Châu Á . Luôn xuất hiện trên tạp chí lớn , tin đồn cũng nhiều vô số , nhất là những thông tin hẹn hò luôn được công chúng quan tâm hơn cả một ngôi sao hạng A đang hot .
Ngoài những dự án kinh doanh vượt mức chỉ tiêu . Bạch Nghiêm còn tự mở cho mình quán bar lớn nhất thành phố , khách sạn xa xỉ , casino cho những tên bá chủ . Tất cả các dự án dưới sự điều hành một tay của Bạch Nghiêm mà không ngừng phát triển thành công ngoạn mục .
Đối với Bạch Nghiêm , phụ nữ đối với anh ta chỉ là phù hoa , ham mê hư vinh , dưới trướng của anh chỉ là tình một đêm .
Người đàn ông cuồng công việc như Bạch Nghiêm luôn đặt sự nghiệp làm trọng tâm . Từ nhỏ đã có đầu óc thiên tài , đối với những đứa bạn cùng trang lứa thì trí tuệ của anh luôn nổi bật . Đứa trẻ hào môn được ông nội Bạch Chỉ dạy từng chút một , ông sớm nhận ra đứa trẻ này giống ông vô cùng , từ máu kinh doanh quyết đoán , dứt khoát đến cái bản tính lạnh lùng kia , ngang tàng kia .
Càng lớn bản tính đó càng được bộc lộ ra , cái tôi của Bạch Nghiêm vô cùng lớn . Ông trời thật ưu ái cho người đàn ông này , đã tài giỏi , phong lưu . Lại ban cho anh ta khuân mặt yêu nghiệt , nam tính vô cùng .
Trên tầng nhà cao nhất quán bar , tiếng nhạc sập sình , ánh đèn lắc lư . Nơi đây là thú vui của các cậu ấm cô chiêu đốt tiền như giấy chỉ để hưởng thụ , thoát lạc sung sướng .
Bạch Nghiêm cầm liếu thuốc hút một hơi , đứng trên tầng cao nhất quan sát mọi thứ , đứng trên nơi cao nhất này , làm sau ai có thể qua được đôi mắt chim ưng kia .
- Anh Nghiêm , tối nay 2h đúng theo kế hoạch , ông ta sẽ cướp lô súng của chúng ta .
- Cậu cứ thả lỏng , cho ông ta cướp đi . Không để người của mình bị thương biết không .
- Em biết rồi anh Nghiêm .
- Được rồi cậu đi ra đi .
A Báo lúc này đang quay đầu bước đi thì Bạch Nghiêm kêu lại .
- A Báo , cậu thấy hai người đang ông kia không ?
A Báo nhìn theo hướng của Bạch Nghiêm
- Em thấy rồi .
Bạch Nghiêm quăng liếu thuốc đang hút dở xuống sàn , chà mủi giày bóng loáng khiến cho tàng thuốc bị dập nhanh chóng .
- Biết xử lý như thế nào rối chứ .
- Đã biết thưa anh .
Bạch Nghiêm nhếch môi cười như không cười thu lại đôi mắt chim ưng , bước đi để lại bóng lưng cao lớn mất khuất trong ánh đèn lấp lánh , mờ ảo .
...........
A Báo cùng vài đàn em đi xuống , ra lệnh lôi đầu hai tên đó vào căn phòng kín trên tầng hai .
Thấy một màn trước mắt ai cũng hoảng sợ , bất động vài dây . Tránh sự nghi ngờ của mọi người A Báo lên tiếng giãi vây .
- Mọi người cứ tiếp tục vui vẻ , đây là người của chúng tôi , anh ta làm sai nên bị phạt một chút không sau .
A Báo kiêng nhẫn nở nụ cười thân thiện , sau khi quay lưng khuất bóng anh ta lại thể hiện nụ cười đầy vẻ ẩn ý , khác xa một trời một vực .
Hai tên đó được lôi vào căng phòng trống trãi vô cùng , nhìn lại chỉ có bốn bức tường trắng muốt . Ánh đèn vàng mờ ảo , não nề vô cùng . Bức tường cách âm rất tốt , không một âm thanh bên ngoài sâm chiếm .
Hai đàn em áo đen kiềm chặt hai tay của hai người đàn ông vừa rồi , dù cố gắng vùng vãy nhưng cũng không thoát được những đôi tay lực lưỡng kia .
A Báo đứng dạy xoắn xoắn cái tay áo , bước đi chậm rãi , nắm chặt đàn tay tạo thành cú đấm như dùng sức hết sức lực lần lượt đấm thật mạnh vào hai người đàn ông kia .
Họng cũng đã đầy máu , tuông ra ngoài ước hết mảng áo sơ mi trắng trông gê tợn vô cùng .
- Các người biết đây là địa bàn của ai không ?
- Tụi em sai rồi , anh Báo tha cho em với .
- Tụi mày láo thật đấy , ngay cả địa bàn của anh Nghiêm mà tụi mày cũng buôn ma tuý được à ?
- Chúng em biết sai rồi mong anh tha cho tụi em với .
Hai người đàn ông vô cùng đáng thương , dập đầu liên tục , quỳ dưới chân A Báo mà van xin .
Bóng dáng cao lớn xuất hiện , mở vửa bước vào . Khuân mặt vô cùng điềm tĩnh nhưng ánh mắt lạnh lẽo khó đoán . Ngồi xuống cái ghế gỗ bóng loáng , vắt chéo chân , khoe đôi chân dài kiêu ngạnh . Áo sơ mi đen trông bí ẩn vô cùng .
Tay cầm điếu thuốc cho vào miệng , A Báo đứng bên cạnh cầm que diêm châm điếu thuốc cho Bạch Nghiêm .
Giọng trầm khàn lên tiếng
- Nói ai đưa bọn mày tới đây ?
Hai người đàn ông run rẩy trước khí thế của người đàn ông này .
- Tụi em hồ đồ , muốn đến đây kiếm mối làm ăn nhỏ chứ không có ai sai bọn em đến . Anh Nghiêm tha cho bọn em với , đây là lần ngu dại của bọn em , sẽ không có lần sau nữa .
Bạch Nghiêm hít một hơi thuốc phả ra làng khói nghi ngút .
- Giao cho cảnh sát .
- Dạ .
A Báo rất nhanh đưa hai người đàn ông ra ngoài .
Ở đây ai mà không biết đây là địa bàn của Bạch Nghiêm chứ , chỉ có kẻ khờ mới tới đây mà mạo phạm làm ăn . Bạch Nghiêm làm ăn vô cùng rõ ràng , anh không bao giờ sâm phạm đến người khác vì vậy người khác cũng vậy . Ai làm ăn buôn bán trái phép sẽ được anh ta giao cho cảnh sát .
Tiếng tăm của anh lừng lãy khắp Châu Á . Luôn xuất hiện trên tạp chí lớn , tin đồn cũng nhiều vô số , nhất là những thông tin hẹn hò luôn được công chúng quan tâm hơn cả một ngôi sao hạng A đang hot .
Ngoài những dự án kinh doanh vượt mức chỉ tiêu . Bạch Nghiêm còn tự mở cho mình quán bar lớn nhất thành phố , khách sạn xa xỉ , casino cho những tên bá chủ . Tất cả các dự án dưới sự điều hành một tay của Bạch Nghiêm mà không ngừng phát triển thành công ngoạn mục .
Đối với Bạch Nghiêm , phụ nữ đối với anh ta chỉ là phù hoa , ham mê hư vinh , dưới trướng của anh chỉ là tình một đêm .
Người đàn ông cuồng công việc như Bạch Nghiêm luôn đặt sự nghiệp làm trọng tâm . Từ nhỏ đã có đầu óc thiên tài , đối với những đứa bạn cùng trang lứa thì trí tuệ của anh luôn nổi bật . Đứa trẻ hào môn được ông nội Bạch Chỉ dạy từng chút một , ông sớm nhận ra đứa trẻ này giống ông vô cùng , từ máu kinh doanh quyết đoán , dứt khoát đến cái bản tính lạnh lùng kia , ngang tàng kia .
Càng lớn bản tính đó càng được bộc lộ ra , cái tôi của Bạch Nghiêm vô cùng lớn . Ông trời thật ưu ái cho người đàn ông này , đã tài giỏi , phong lưu . Lại ban cho anh ta khuân mặt yêu nghiệt , nam tính vô cùng .
Trên tầng nhà cao nhất quán bar , tiếng nhạc sập sình , ánh đèn lắc lư . Nơi đây là thú vui của các cậu ấm cô chiêu đốt tiền như giấy chỉ để hưởng thụ , thoát lạc sung sướng .
Bạch Nghiêm cầm liếu thuốc hút một hơi , đứng trên tầng cao nhất quan sát mọi thứ , đứng trên nơi cao nhất này , làm sau ai có thể qua được đôi mắt chim ưng kia .
- Anh Nghiêm , tối nay 2h đúng theo kế hoạch , ông ta sẽ cướp lô súng của chúng ta .
- Cậu cứ thả lỏng , cho ông ta cướp đi . Không để người của mình bị thương biết không .
- Em biết rồi anh Nghiêm .
- Được rồi cậu đi ra đi .
A Báo lúc này đang quay đầu bước đi thì Bạch Nghiêm kêu lại .
- A Báo , cậu thấy hai người đang ông kia không ?
A Báo nhìn theo hướng của Bạch Nghiêm
- Em thấy rồi .
Bạch Nghiêm quăng liếu thuốc đang hút dở xuống sàn , chà mủi giày bóng loáng khiến cho tàng thuốc bị dập nhanh chóng .
- Biết xử lý như thế nào rối chứ .
- Đã biết thưa anh .
Bạch Nghiêm nhếch môi cười như không cười thu lại đôi mắt chim ưng , bước đi để lại bóng lưng cao lớn mất khuất trong ánh đèn lấp lánh , mờ ảo .
...........
A Báo cùng vài đàn em đi xuống , ra lệnh lôi đầu hai tên đó vào căn phòng kín trên tầng hai .
Thấy một màn trước mắt ai cũng hoảng sợ , bất động vài dây . Tránh sự nghi ngờ của mọi người A Báo lên tiếng giãi vây .
- Mọi người cứ tiếp tục vui vẻ , đây là người của chúng tôi , anh ta làm sai nên bị phạt một chút không sau .
A Báo kiêng nhẫn nở nụ cười thân thiện , sau khi quay lưng khuất bóng anh ta lại thể hiện nụ cười đầy vẻ ẩn ý , khác xa một trời một vực .
Hai tên đó được lôi vào căng phòng trống trãi vô cùng , nhìn lại chỉ có bốn bức tường trắng muốt . Ánh đèn vàng mờ ảo , não nề vô cùng . Bức tường cách âm rất tốt , không một âm thanh bên ngoài sâm chiếm .
Hai đàn em áo đen kiềm chặt hai tay của hai người đàn ông vừa rồi , dù cố gắng vùng vãy nhưng cũng không thoát được những đôi tay lực lưỡng kia .
A Báo đứng dạy xoắn xoắn cái tay áo , bước đi chậm rãi , nắm chặt đàn tay tạo thành cú đấm như dùng sức hết sức lực lần lượt đấm thật mạnh vào hai người đàn ông kia .
Họng cũng đã đầy máu , tuông ra ngoài ước hết mảng áo sơ mi trắng trông gê tợn vô cùng .
- Các người biết đây là địa bàn của ai không ?
- Tụi em sai rồi , anh Báo tha cho em với .
- Tụi mày láo thật đấy , ngay cả địa bàn của anh Nghiêm mà tụi mày cũng buôn ma tuý được à ?
- Chúng em biết sai rồi mong anh tha cho tụi em với .
Hai người đàn ông vô cùng đáng thương , dập đầu liên tục , quỳ dưới chân A Báo mà van xin .
Bóng dáng cao lớn xuất hiện , mở vửa bước vào . Khuân mặt vô cùng điềm tĩnh nhưng ánh mắt lạnh lẽo khó đoán . Ngồi xuống cái ghế gỗ bóng loáng , vắt chéo chân , khoe đôi chân dài kiêu ngạnh . Áo sơ mi đen trông bí ẩn vô cùng .
Tay cầm điếu thuốc cho vào miệng , A Báo đứng bên cạnh cầm que diêm châm điếu thuốc cho Bạch Nghiêm .
Giọng trầm khàn lên tiếng
- Nói ai đưa bọn mày tới đây ?
Hai người đàn ông run rẩy trước khí thế của người đàn ông này .
- Tụi em hồ đồ , muốn đến đây kiếm mối làm ăn nhỏ chứ không có ai sai bọn em đến . Anh Nghiêm tha cho bọn em với , đây là lần ngu dại của bọn em , sẽ không có lần sau nữa .
Bạch Nghiêm hít một hơi thuốc phả ra làng khói nghi ngút .
- Giao cho cảnh sát .
- Dạ .
A Báo rất nhanh đưa hai người đàn ông ra ngoài .
Ở đây ai mà không biết đây là địa bàn của Bạch Nghiêm chứ , chỉ có kẻ khờ mới tới đây mà mạo phạm làm ăn . Bạch Nghiêm làm ăn vô cùng rõ ràng , anh không bao giờ sâm phạm đến người khác vì vậy người khác cũng vậy . Ai làm ăn buôn bán trái phép sẽ được anh ta giao cho cảnh sát .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.