Gả Cho Quan Quân Tàn Phế Làm Quả Phụ, Mỹ Nhân Con Đàn Cháu Đống

Chương 37:

Lâm Vũ Mộc

24/12/2024

Cô đưa tay xoa đầu em trai Diệp Sơ Dương, không thể phủ nhận rằng em trai hiện giờ vô tư vô lo như vậy cũng là một điều tốt.

Chào tạm biệt bà nội, cô xách theo quà đáp lễ bà chuẩn bị cho nhà chồng rồi đạp xe về.

Bà Lý Đại Phân đứng ở cổng sân, nhìn bóng lưng của Diệp Sơ Hạ khuất dần ở cuối con hẻm rồi mới đóng cửa lại.

Trong bệnh viện, Diệp Vãn Thu nằm trên giường bệnh với gương mặt tái nhợt.

Bác sĩ yêu cầu cô ta phải nằm yên để dưỡng thai, nếu tình trạng chảy máu nghiêm trọng hơn thì đứa bé trong bụng khó mà giữ được.

Tôn Quế Hương ngồi bên giường con gái, vừa khóc vừa chửi Diệp Sơ Hạ: “Con nhãi đó sao tự nhiên thông minh ra vậy? Đợi mẹ về xem mẹ có đánh chết nó không!”

Diệp Vãn Thu tức giận trừng mắt nhìn mẹ mình: “Còn không phải do mẹ sao? Sao mẹ lại nói chuyện con mang thai ra ngoài chứ?! Mẹ hại con thảm quá rồi đấy!”

Tôn Quế Hương vội vàng xua tay: “Không phải mẹ nói, là nó đoán ra đấy! Là nó đoán được!”

Chuyện như thế này bà làm sao dám nhận chứ! Diệp Vãn Thu không tin lời mẹ, bà ta như thế nào cô ta hiểu rõ nhất.

Cắn răng, cô nghiến giọng nói: “Đợi khi cái thai này ổn định, xem tôi xử lý nó thế nào! Khiến nó phải làm quả phụ đã là quá nhân từ rồi. Nếu tôi không đẩy nó xuống địa ngục thì tôi không còn là Diệp Vãn Thu nữa!”

Tôn Quế Hương hỏi: “Con định làm gì? Con nói mẹ nghe, mẹ giúp con.”

Diệp Vãn Thu hừ lạnh một tiếng: “Dựa vào mẹ giúp con? Với cái miệng của mẹ, sớm muộn gì cũng làm lộ kế hoạch của con thôi! Hừ!”

Khóe miệng cô ta nhếch lên đầy lạnh lẽo, một kế hoạch độc ác đã hình thành trong đầu.



Nếu Diệp Sơ Hạ không để nhà mình yên ổn, thì cô ta sẽ khiến Diệp Sơ Hạ sống không bằng chết!

Cảnh Văn Hạo cuối cùng cũng tìm được Diệp Vãn Thu. Anh ta không biết cô ta ở bệnh viện nào nên đành đi tìm từng bệnh viện một. Đến bệnh viện thứ tư, anh ta mới tìm được.

Chân mày anh nhíu chặt, bước tới giường bệnh hỏi: “Đứa bé giữ được không? Sao em lại bất cẩn như vậy?!”

Diệp Vãn Thu tức đến nỗi muốn đánh anh một cái, cô gắt lên: “Là tôi bất cẩn à?! Còn không phải tại anh đẩy tay của Diệp Sơ Hạ, làm tôi ngã một cú sao?! Bác sĩ bảo tôi phải nằm yên, không được tức giận, không được kích động. Nếu không thì đứa bé sẽ không giữ nổi đâu!

Anh đã báo với mẹ chồng chuyện tôi nhập viện chưa? Tôi đói rồi, bảo bà ấy mang ít đồ bổ dưỡng vào đây. Tôi cần ăn đồ bổ mới có thể dưỡng thai!”

Cảnh Văn Hạo nói: “Anh còn chưa kịp báo. Để anh về nói với mẹ ngay!”

Tôn Quế Hương thấy Cảnh Văn Hạo chuẩn bị rời đi, nên vội nói: "Nhớ mang nhiều đồ ăn ngon về nhé, cả buổi sáng đến giờ tôi chưa có gì vào bụng đâu! Nếu mẹ cậu không kịp nấu thì cứ mua bánh bột mì cuốn thịt kho! Ăn gì bổ nấy, ăn thịt bổ thịt!"

Ăn thịt có thực sự bổ cho thai nhi hay không bà không biết, nhưng trước mắt thì bà đang đói!

Cảnh Văn Hạo thuận miệng đồng ý, rồi bảo tài xế lái chiếc Jeep đưa anh về nhà.

Chiếc xe này là anh ta mượn của ông nội, chạy cả ngày rồi, cũng đến lúc để tài xế về nhà.

Anh lấy từ túi áo ra một hộp thuốc lá Trung Hoa, nhét vào tay tài xế rồi dặn dò: "Đừng nói với ông nội về chuyện hôm nay."

Tài xế rất hiểu chuyện, lập tức cam đoan với Cảnh Văn Hạo: "Cậu yên tâm, tôi sẽ không hé nửa lời đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Cho Quan Quân Tàn Phế Làm Quả Phụ, Mỹ Nhân Con Đàn Cháu Đống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook