Gả Cho Thanh Mai Trúc Mã Vô Tình
Chương 10: Tự Phạt Ba Ly
Nguyện Him
17/10/2021
Edit by Triệu Viu
"Không có gì phải buồn cả, váy không mặc trên người chị, nếu chị thật lòng thương tôi, vậy chị đổi bộ lễ phục đang mặc trên người cho tôi đi." Khúc Yên không thích dáng vẻ giả tạo của cô ta, lạnh lùng đáp trả.
Không có hàng thật để so sánh, hàng giả sẽ không bị vạch trần.
Tạ Yên Nhiên đứng ở cạnh đó lạnh lùng nói: “Tại sao phải đổi cho cô? Chỉ là con gái của tiểu tam mà dám cuồng vọng như vậy, đúng là không biết điều!"
Khúc Ngưng khẽ mỉm cười, không trả lời thẳng những lời của Tạ Yên Nhiên, lại nói: “Nhưng bộ lễ phục trên người em... Như vậy đi, trên xe của Trác Nhiên còn có một bộ lễ phục dự bị của chị, là hàng thật, em thay đi, đừng để Khúc gia chúng ta mất thể diện."
Cô ta nhấn mạnh hai chữ "Dự bị" này, như muốn nói bản thân Khúc Yên cũng chỉ là thứ công cụ dự bị.
Thậm chí, cô ta còn nhấn mạnh từ "Là hàng thật", chứa đầy ác ý.
"Không cần, cô tới đây chơi, còn tôi tới đây để làm việc, tôi không rảnh đi thay đồ đâu." Khúc Yên nói xong, bỏ lại bọn họ rời đi thẳng.
Nhưng những lời chỉ trích phía sau lưng cô vẫn không hề gián đoạn.
"Cô ta nghĩ mình là ai chứ, con gái tiểu tam mặc hàng giả mà còn dám vênh váo, đúng là kinh tởm, sớm muộn gì ông trời cũng sẽ thu thập cô ta!" Tạ Yên Nhiên tức giận nói.
"Cậu đừng nói vậy Yên Nhiên, không chừng tiểu Yên cũng chỉ bị lừa thôi, dù sao cô ta cũng chưa được trải sự đời, mua phải hàng giả cũng là chuyện bình thường." Khúc Ngưng vẫn tiếp tục diễn kịch.
"A Ngưng, cậu đúng là hiền lành, mình thấy có vẻ em gái cậu cố tình mặc hàng giả tới đây để lòe người thôi, nhưng như vậy cũng ảnh hưởng đến hình tượng của Khúc thị các cậu, không biết cha cậu sẽ dạy dỗ cô ta thế nào..."
Khúc Yên cảm thấy rất khó chịu với những tiếng nói này, cũng thấy tam quan của bọn họ vặn vẹo, cô mặc hàng giả là phạm vào tội ác tày trời hay sao?
Rõ ràng là không cho cô tiền mua quần áo, nhưng lại yêu cầu cô ra vào những nơi cao cấp này như thế này bàn chuyện kinh doanh, Khúc Thủ Toàn đúng là không biết xấu hổ!
May mắn thay, lúc này cô nhìn thấy Dương tổng đang được đám người Thắng Huy vây quanh.
Có vẻ Thắng Huy rất quan tâm đến dự án cải tạo Nhất Phẩm Tiên này, điều động đến bảy người vây quanh Dương tổng.
Bọn họ ngồi ở trong góc phòng tiệc, trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Cô điều chỉnh lại biểu tình của mình, nở nụ cười công thức hóa, đi tới bên cạnh Dương tổng, bỏ rơi những lời đàm tiếu phía sau lưng.
Nhân kẽ hở trong câu chuyện của bọn họ, Khúc Yên lên tiếng: “Xin chào Dương tổng, tôi là Khúc Yên quản lý bộ phận Marketing của Khúc thị..."
"Oh, quản lý Khúc tới muộn quá đấy!" Một người của Thắng Huy cắt ngang lời cô.
"Đúng vậy, chúng tôi đã tới lâu lắm rồi, quản lý Khúc muốn chào Dương tổng, thì phải tự phạt ba ly trước đã." Có người ồn ào nói.
Tuy Thắng Huy rất giỏi, nhưng bọn họ cũng từng bị Khúc Yên cướp mất mấy đơn hàng ngay trước miệng cọp, vậy nên nhìn thấy Khúc Yên tới, bọn họ tự nhiên muốn làm khó dễ cô.
Chỉ cần chuốc say được cô, cô tự nhiên sẽ không có cách nào cướp đơn đặt hàng được nữa.
Còn nếu cô biết khó mà lui, vậy càng tốt hơn.
Dương tổng không nói câu gì, lẳng lặng nhìn vị Khúc tiểu thư đột nhiên xuất hiện trước mắt này.
Nhưng Khúc Yên cũng không hề tránh né, gọi nhân viên phục vụ ở gần đó tới, nâng ly rượu lên bắt đầu uống.
Ba ly rượu liên tiếp, dứt khoát lại gọn gàng.
Mấy người của Thắng Huy đều sững sốt nhìn, bọn họ hoàn toàn không ngờ cô dứt khoát đến vậy.
"Bây giờ, tôi có thể tự giới thiệu mình với Dương tổng được chưa?" Cô mỉm cười, khóe môi đỏ mọng hơi cong lên, thần thái tung bay, lại mang theo ánh hào quang khiến người không thể dời mắt được.
Trong lúc nhất thời, đám đàn ông ngồi đây đều kinh ngạc với khí chất của cô.
"Có thể. » Người đàn ông ngồi ở vị trí chủ tọa lên tiếng, giọng nói của ông ta trầm ấm như rượu, còn mang theo hương vị êm dịu, khiến người nghe cảm thấy thoải mái.
Sau khi tự giới thiệu về mình, Khúc Yên lại nói: "Nhưng Khúc thị vẫn chỉ là đàn em trong ngành, vì vậy chúng ta nên nghe các vị bên Thắng Huy có ý kiến hay gì trước đã."
Nói đến đây, cô tự tìm một vị trí, chậm rãi ngồi xuống.
Cô có vẻ ngoài xinh đẹp, chỉ ngồi nguyên một chỗ, cũng có thể phong cảnh thu hút ánh nhìn của vô số đàn ông.
Không ngờ, ngay sau đó có một cái đuôi nhỏ theo sau.
"Tiểu Yên cô tới rồi à!" Người đến là Đỗ Nhược cô mới gặp ban ngày, không biết cô ấy đến từ khi nào. Cô ấy ngồi xuống bên cạnh cô, nhiệt tình khoác cánh tay của cô, nói với Dương tổng: “Chú Dương, cô ấy chính là tiểu Yên mà cháu vừa nói với chú đó, tôi rất thích kế hoạch của cô ấy!"
Nghe thấy vậy, sắc mặt của người bên Thắng Huy nhất thời trở nên cực kỳ khó coi.
"Không có gì phải buồn cả, váy không mặc trên người chị, nếu chị thật lòng thương tôi, vậy chị đổi bộ lễ phục đang mặc trên người cho tôi đi." Khúc Yên không thích dáng vẻ giả tạo của cô ta, lạnh lùng đáp trả.
Không có hàng thật để so sánh, hàng giả sẽ không bị vạch trần.
Tạ Yên Nhiên đứng ở cạnh đó lạnh lùng nói: “Tại sao phải đổi cho cô? Chỉ là con gái của tiểu tam mà dám cuồng vọng như vậy, đúng là không biết điều!"
Khúc Ngưng khẽ mỉm cười, không trả lời thẳng những lời của Tạ Yên Nhiên, lại nói: “Nhưng bộ lễ phục trên người em... Như vậy đi, trên xe của Trác Nhiên còn có một bộ lễ phục dự bị của chị, là hàng thật, em thay đi, đừng để Khúc gia chúng ta mất thể diện."
Cô ta nhấn mạnh hai chữ "Dự bị" này, như muốn nói bản thân Khúc Yên cũng chỉ là thứ công cụ dự bị.
Thậm chí, cô ta còn nhấn mạnh từ "Là hàng thật", chứa đầy ác ý.
"Không cần, cô tới đây chơi, còn tôi tới đây để làm việc, tôi không rảnh đi thay đồ đâu." Khúc Yên nói xong, bỏ lại bọn họ rời đi thẳng.
Nhưng những lời chỉ trích phía sau lưng cô vẫn không hề gián đoạn.
"Cô ta nghĩ mình là ai chứ, con gái tiểu tam mặc hàng giả mà còn dám vênh váo, đúng là kinh tởm, sớm muộn gì ông trời cũng sẽ thu thập cô ta!" Tạ Yên Nhiên tức giận nói.
"Cậu đừng nói vậy Yên Nhiên, không chừng tiểu Yên cũng chỉ bị lừa thôi, dù sao cô ta cũng chưa được trải sự đời, mua phải hàng giả cũng là chuyện bình thường." Khúc Ngưng vẫn tiếp tục diễn kịch.
"A Ngưng, cậu đúng là hiền lành, mình thấy có vẻ em gái cậu cố tình mặc hàng giả tới đây để lòe người thôi, nhưng như vậy cũng ảnh hưởng đến hình tượng của Khúc thị các cậu, không biết cha cậu sẽ dạy dỗ cô ta thế nào..."
Khúc Yên cảm thấy rất khó chịu với những tiếng nói này, cũng thấy tam quan của bọn họ vặn vẹo, cô mặc hàng giả là phạm vào tội ác tày trời hay sao?
Rõ ràng là không cho cô tiền mua quần áo, nhưng lại yêu cầu cô ra vào những nơi cao cấp này như thế này bàn chuyện kinh doanh, Khúc Thủ Toàn đúng là không biết xấu hổ!
May mắn thay, lúc này cô nhìn thấy Dương tổng đang được đám người Thắng Huy vây quanh.
Có vẻ Thắng Huy rất quan tâm đến dự án cải tạo Nhất Phẩm Tiên này, điều động đến bảy người vây quanh Dương tổng.
Bọn họ ngồi ở trong góc phòng tiệc, trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Cô điều chỉnh lại biểu tình của mình, nở nụ cười công thức hóa, đi tới bên cạnh Dương tổng, bỏ rơi những lời đàm tiếu phía sau lưng.
Nhân kẽ hở trong câu chuyện của bọn họ, Khúc Yên lên tiếng: “Xin chào Dương tổng, tôi là Khúc Yên quản lý bộ phận Marketing của Khúc thị..."
"Oh, quản lý Khúc tới muộn quá đấy!" Một người của Thắng Huy cắt ngang lời cô.
"Đúng vậy, chúng tôi đã tới lâu lắm rồi, quản lý Khúc muốn chào Dương tổng, thì phải tự phạt ba ly trước đã." Có người ồn ào nói.
Tuy Thắng Huy rất giỏi, nhưng bọn họ cũng từng bị Khúc Yên cướp mất mấy đơn hàng ngay trước miệng cọp, vậy nên nhìn thấy Khúc Yên tới, bọn họ tự nhiên muốn làm khó dễ cô.
Chỉ cần chuốc say được cô, cô tự nhiên sẽ không có cách nào cướp đơn đặt hàng được nữa.
Còn nếu cô biết khó mà lui, vậy càng tốt hơn.
Dương tổng không nói câu gì, lẳng lặng nhìn vị Khúc tiểu thư đột nhiên xuất hiện trước mắt này.
Nhưng Khúc Yên cũng không hề tránh né, gọi nhân viên phục vụ ở gần đó tới, nâng ly rượu lên bắt đầu uống.
Ba ly rượu liên tiếp, dứt khoát lại gọn gàng.
Mấy người của Thắng Huy đều sững sốt nhìn, bọn họ hoàn toàn không ngờ cô dứt khoát đến vậy.
"Bây giờ, tôi có thể tự giới thiệu mình với Dương tổng được chưa?" Cô mỉm cười, khóe môi đỏ mọng hơi cong lên, thần thái tung bay, lại mang theo ánh hào quang khiến người không thể dời mắt được.
Trong lúc nhất thời, đám đàn ông ngồi đây đều kinh ngạc với khí chất của cô.
"Có thể. » Người đàn ông ngồi ở vị trí chủ tọa lên tiếng, giọng nói của ông ta trầm ấm như rượu, còn mang theo hương vị êm dịu, khiến người nghe cảm thấy thoải mái.
Sau khi tự giới thiệu về mình, Khúc Yên lại nói: "Nhưng Khúc thị vẫn chỉ là đàn em trong ngành, vì vậy chúng ta nên nghe các vị bên Thắng Huy có ý kiến hay gì trước đã."
Nói đến đây, cô tự tìm một vị trí, chậm rãi ngồi xuống.
Cô có vẻ ngoài xinh đẹp, chỉ ngồi nguyên một chỗ, cũng có thể phong cảnh thu hút ánh nhìn của vô số đàn ông.
Không ngờ, ngay sau đó có một cái đuôi nhỏ theo sau.
"Tiểu Yên cô tới rồi à!" Người đến là Đỗ Nhược cô mới gặp ban ngày, không biết cô ấy đến từ khi nào. Cô ấy ngồi xuống bên cạnh cô, nhiệt tình khoác cánh tay của cô, nói với Dương tổng: “Chú Dương, cô ấy chính là tiểu Yên mà cháu vừa nói với chú đó, tôi rất thích kế hoạch của cô ấy!"
Nghe thấy vậy, sắc mặt của người bên Thắng Huy nhất thời trở nên cực kỳ khó coi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.