Gả Vào Hào Môn 77 Ngày

Chương 20: chồng ngươi đâu

Giáng Mỹ Nhân

01/10/2019

Vân Khai kéo ra khóe miệng, không có trả lời câu hỏi của Lâm Trình liền rời đi.........

Lâm Trình khẽ nhếch miệng, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Vân Khai, thẳng đến khi bóng cô biến mất.

Hắn thập phần kinh ngạc quay đầu nhìn Kỷ Hoài Dư, không hiểu hỏi: "Ta vừa mới nói bậy sao? "

Kỷ Hoài Dư cười tủm tỉm đối với hắn nói: "Không có. "

Lâm Trình buông tay: "Cô ấy vì cái gì, trong lúc rời đi? "

Đôi mắt Kỷ Hoài Dư, cười đến híp lại, "Đại khái, khả năng...... Là dị ứng đối với phấn hoa. "

Lâm Trình nhíu mày trầm tư, một lát sau nói, "Ta đây không thể đưa hoa, dư ca, ngươi cảm thấy hoa mẫu đơn thế nào, lớn lên rất giống hoa, nhưng lại không có phấn hoa. "

Kỷ Hoài Dư: "........."

Hoa mẫu đơn, đây không phải là cây xương rồng cảnh ư?

Theo đuổi nữ nhân bằng xương rồng cảnh

?

Nhân tài!

-

Vân Khai không cách nào hình dung tâm tình chính mình trong giờ phút này.



Hoa hồng không phải là vị hàng xóm tiên sinh kia tặng, mà là Lâm Trình tặng, Lâm Trình quen biết Kỷ Hoài Dư, Kỷ Hoài Dư lại có quan hệ tốt với hàng xóm tiên sinh, như vậy hàng xóm tiên sinh không có khả năng không biết là Lâm Trình tặng hoa.

Vậy vừa rồi hắn vì cái gì không nói.........

Còn có Lâm Trình này, cô và hắn mới thấy mặt một lần, hắn tại sao phải tặng hoa cho cô, ba người này là trêu chọc cô ư?

Cô muốn chuyển cái nhà ở.

Vân Khai bật máy tính lên tìm tòi phòng trọ, tìm cả buổi cũng không có tìm được phòng phù hợp.

Ở trên mạng tuyên bố tin tức tìm phòng trọ xong, cô liền đi tắm rửa, thuận tiện đem quần áo đi giặt sạch, lúc Vân Khai đi qua sân thượng giặt quần áo, tiện tay khoá cánh cửa, để ngừa con muỗi chạy vào phòng.

Mà khi cô giặt quần áo xong phải về phòng, khiếp sợ phát hiện cửa phòng đẩy không ra.

Thò tay kéo khoá trên cửa, thử nhiều lần, cô ra sức kéo, cánh cửa chính là kéo không ra, khoá trên cửa dường như là bị hư.

Vân Khai lại đẩy một cánh cửa thủy tinh khác, cửa thủy tinh này đã bị khoá ở bên trong, đẩy không ra.

Cô vô ý thức mà đi sờ túi, muốn lấy điện thoại tìm cứu viện.

Nhưng là rỗng tuếch.

Vân Khai giật mình!

Cô nhìn xuyên qua cửa kính, nhìn điện thoại của mình đặt trên bàn trà, khóc không ra nước mắt.

Xui xẻo?

Vân Khai quay người, ghé vào trên ban công, tay với ra lấy dây thép bảo vệ nhìn xuống, đáng tiếc cái gì cũng nhìn không thấy.



Đây là lầu mười sáu, căn bản không có con muỗi, giả bộ khoá cửa cái gì, cô tại sao lại bởi vì sợ muỗi bay vào, mà vô ý thức mà đem khoá cửa lại? !

Cái này tốt rồi, bị khóa ở trên ban công.

Lại không có điện thoại, cô muốn tìm ai cầu cứu? Đêm hôm khuya khoắt.........

Hơn nữa nơi đây bảo vệ dường như làm rất tốt, trực tiếp hô to sẽ có người nghe được ư?

Vân Khai trong lúc đó liếc về sân thượng bên cạnh.

Một tầng hai nhà, sân thượng liền nhau, nếu như nàng kêu to, người bên cạnh chắc có thể nghe được a.

Vân Khai phải không muốn gây phiền toái cho vị Thất gia này, tại chính mình hôm nay rơi vào tình huống này chỉ có thể nhờ hắn.

"Có.........Có ai không?......Hàng xóm tiên sinh, ngươi ở đâu? " Cô lên tiếng kêu nhỏ vài câu, không có ai đáp lại.

Vân Khai có chút đề cao thanh âm, lại gọi: "Thất tiên sinh, Thất gia, Thất ca........."

Lại hô vài tiếng, cũng không có bất kỳ phản ứng nào.

Ngay tại lúc Vân Khai chuẩn bị từ bỏ, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng cách tường vang lên: "Có việc? "

Nam nhân tiếng nói trầm thấp từ tính, rơi vào trong tai Vân Khai, giờ phút này đặc biệt êm tai.

Vân Khai nội tâm vui vẻ, lập tức nói ra: "Hàng xóm tiên sinh, chuyện là......Ta không cẩn thận bị khóa ở trên ban công, ngươi được hay không được giúp ta gọi người tới. "

Nam nhân ở bên kia yên lặng một lát, nghiền ngẫm mà trả lời một câu: "Chồng ngươi đâu? "

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Vào Hào Môn 77 Ngày

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook