Chương 17
Giáng Mỹ Nhân
19/09/2019
Vân Khai ở bên cạnh nói: chi phí ở ký túc xá, đồ trang điểm, còn có mấy lần trước mua quần áo, cậu mượn tiền tớ, tổng cộng là sáu vạn bảy ngàn lẻ tám mươi tệ, chúng ta là bạn tốt, số tiền lẻ thì bỏ qua, cậu đưa tớ sáu vạn bảy thì tốt rồi.
Liễu Ti Ti bút ngừng một chút, xém chút phun máu.
Tám mươi tệ, Vân Khai nói là bỏ qua, nhà Vân Khai có tiền như vậy, chỉ cho cô ta một chút tiền lẻ còn bảo cô ta trả, thật sự là quá keo kiệt !
Liễu Ti Ti ghi từng chữ số đặc biệt dùng sức.
Lúc đem phiếu nợ đưa cho Vân Khai, cô ta đặc biệt do dự cùng không muốn, trong mắt rơi ra hai giọt nước mắt, bộ dáng ủy khuất, Vân Khai......
Vân Khai vươn tay tiếp nhận, trực tiếp cầm phiếu ghi nợ bỏ vào túi.
Liễu Ti Ti tức giận đến mức mặt đều tái, nắm chặt nắm đấm, hung dữ mà trừng Diêu Diễm Nhi.
Bên trong hận ý đều không ngăn được.
Đều là tại Diêu Diễm Nhi xú nữ nhân này, nếu không phải là cô ta, Vân Khai cũng sẽ không đối với mình như vậy.
Cô ta hận, thật sự là quá hận nữ nhân này !
Vân Khai vừa đi, Liễu Ti Ti liền giận không kềm được, đem cơm giận của mình, hướng về Diêu Diễm Nhi bước đi qua xô cô ta, đồ tiện nhân! !
Không thể đắc tội Vân Khai, cùng Vân Khai vạch mặt.
Nhưng trước mặt là Diêu Diễm Nhi, Liễu Ti Ti một chút cũng không để vào mắt, càng sinh khí.
Nhìn thấy chính mình quần áo tất cả đều là vết bẩn, Diêu Diễm Nhi trừng to mắt, Liễu Ti Ti, ngươi điên rồi, vừa nãy nếu không phải ta giúp ngươi, Vân Khai cũng sẽ không tha thứ ngươi, ngươi sao có thể đối đãi với ân nhân của ngươi như vậy......
Liễu Ti Ti mắng: Ân nhân cái rắm, con mẹ nó ngươi chính là một kẻ tâm cơ, cố ý giả bộ làm người tốt, chẳng những đoạt đi cơ hội thử kính của ta, còn châm ngòi ta với Vân Khai! Ta sẽ không để yên cho ngươi, đồ tâm địa độc ác, ta đánh chết ngươi!
Vân Khai ở bên ngoài căn tin, nhìn xuyên qua lớp cửa thủy tinh, chứng kiến cảnh đánh nhau của Liễu Ti Ti và Diêu Diễm Nhi, mỉa mai mà nhíu mày.
Diêu Diễm Nhi không phải nói muốn làm một người thiện lương, cô ta kia là đang làm gì?
Đao cắt trên người mình, mới biết được có bao nhiêu đau đớn? !
Thiện lương không phải lạm dụng như vậy !
Dựa vào cái gì đối với chuyện của người khác, khoa tay múa chân, đạo đức giả, thật là một thánh nữ.
Chỉ là một vai diễn thử kính, liền đem nhược điểm lộ rõ.
Khiến cho thánh nữ Diêu Diễm Nhi cùng bạch liên hoa Liễu Ti Ti đánh nhau, bị Liễu Ti Ti để mắt, đây chỉ là bắt đầu......
Về phần thử kính kia, cô căn bản không có ý định đi.
Kiếp trước, sau khi tốt nghiệp cô cũng tiến vào ngành giải trí, mẹ vì giúp cô cố ý đầu tư một bộ phim, xin nhiều cái đại nhân vật giúp đỡ để nâng đỡ cho cô.
Nhưng cô chẳng những không có nổi tiếng, còn bị mắng cho thương tích đầy mình.
Cô từ nhỏ đến lớn đã nghiên cứu tất cả các loại nhạc cụ, với giọng hát xuất sắc, hoàn hảo trong âm thanh tầm trung và cao, lại có thể thuần thục mà kiểm soát giọng thấp khéo léo.
Vũ đạo không tính đặc biệt tốt, nhưng miễn cưỡng đủ để trúng tuyển.
Trái lại diễn xuất lại có thành tích kém cỏi nhất, nhưng vì Hứa Già Nam, nên cô mới lựa chọn nghành diễn xuất.
Thực ngu ngốc!
Vân Khai vừa học xong bài chuyên ngành, liền từ trường học về nhà, ở trước cửa nhà liền thấy nhân viên chuyển phát nhanh ngày hôm qua đứng ở đấy, dường như đợi cô đã lâu, mục đích như cũ là đến đưa hoa hồng, vẫn như trước là【your neighbor】
Lúc này đây, Vân Khai không muốn nhận.
Nhân viên chuyển phát nhanh tỏ vẻ 'cô không nhận, có thể ném vào thùng rác, nhưng nhất định phải ký đơn'.
Vân Khai đành phải lần nữa ký đơn nhậm hoa, cô cầm lấy hoa, trực tiếp gõ cửa phòng hàng xóm bên cạnh.
Chuông cửa vang lên vài cái, cửa liền bị mở ra, Vân Khai ngước mắt vừa nhìn, theo phản xạ mà lui về sau hai bước.
Nam nhân đang mặc áo choàng tắm màu trắng, mái tóc đen ướt đẫm nước, đôi môi khẽ nhấp nhẹ, đôi mắt mang theo lạnh lùng và kiêu ngạo đang nhìn cô.
Vân Khai kinh ngạc!
Thế nào lại là vị Thất gia kia........................
Liễu Ti Ti bút ngừng một chút, xém chút phun máu.
Tám mươi tệ, Vân Khai nói là bỏ qua, nhà Vân Khai có tiền như vậy, chỉ cho cô ta một chút tiền lẻ còn bảo cô ta trả, thật sự là quá keo kiệt !
Liễu Ti Ti ghi từng chữ số đặc biệt dùng sức.
Lúc đem phiếu nợ đưa cho Vân Khai, cô ta đặc biệt do dự cùng không muốn, trong mắt rơi ra hai giọt nước mắt, bộ dáng ủy khuất, Vân Khai......
Vân Khai vươn tay tiếp nhận, trực tiếp cầm phiếu ghi nợ bỏ vào túi.
Liễu Ti Ti tức giận đến mức mặt đều tái, nắm chặt nắm đấm, hung dữ mà trừng Diêu Diễm Nhi.
Bên trong hận ý đều không ngăn được.
Đều là tại Diêu Diễm Nhi xú nữ nhân này, nếu không phải là cô ta, Vân Khai cũng sẽ không đối với mình như vậy.
Cô ta hận, thật sự là quá hận nữ nhân này !
Vân Khai vừa đi, Liễu Ti Ti liền giận không kềm được, đem cơm giận của mình, hướng về Diêu Diễm Nhi bước đi qua xô cô ta, đồ tiện nhân! !
Không thể đắc tội Vân Khai, cùng Vân Khai vạch mặt.
Nhưng trước mặt là Diêu Diễm Nhi, Liễu Ti Ti một chút cũng không để vào mắt, càng sinh khí.
Nhìn thấy chính mình quần áo tất cả đều là vết bẩn, Diêu Diễm Nhi trừng to mắt, Liễu Ti Ti, ngươi điên rồi, vừa nãy nếu không phải ta giúp ngươi, Vân Khai cũng sẽ không tha thứ ngươi, ngươi sao có thể đối đãi với ân nhân của ngươi như vậy......
Liễu Ti Ti mắng: Ân nhân cái rắm, con mẹ nó ngươi chính là một kẻ tâm cơ, cố ý giả bộ làm người tốt, chẳng những đoạt đi cơ hội thử kính của ta, còn châm ngòi ta với Vân Khai! Ta sẽ không để yên cho ngươi, đồ tâm địa độc ác, ta đánh chết ngươi!
Vân Khai ở bên ngoài căn tin, nhìn xuyên qua lớp cửa thủy tinh, chứng kiến cảnh đánh nhau của Liễu Ti Ti và Diêu Diễm Nhi, mỉa mai mà nhíu mày.
Diêu Diễm Nhi không phải nói muốn làm một người thiện lương, cô ta kia là đang làm gì?
Đao cắt trên người mình, mới biết được có bao nhiêu đau đớn? !
Thiện lương không phải lạm dụng như vậy !
Dựa vào cái gì đối với chuyện của người khác, khoa tay múa chân, đạo đức giả, thật là một thánh nữ.
Chỉ là một vai diễn thử kính, liền đem nhược điểm lộ rõ.
Khiến cho thánh nữ Diêu Diễm Nhi cùng bạch liên hoa Liễu Ti Ti đánh nhau, bị Liễu Ti Ti để mắt, đây chỉ là bắt đầu......
Về phần thử kính kia, cô căn bản không có ý định đi.
Kiếp trước, sau khi tốt nghiệp cô cũng tiến vào ngành giải trí, mẹ vì giúp cô cố ý đầu tư một bộ phim, xin nhiều cái đại nhân vật giúp đỡ để nâng đỡ cho cô.
Nhưng cô chẳng những không có nổi tiếng, còn bị mắng cho thương tích đầy mình.
Cô từ nhỏ đến lớn đã nghiên cứu tất cả các loại nhạc cụ, với giọng hát xuất sắc, hoàn hảo trong âm thanh tầm trung và cao, lại có thể thuần thục mà kiểm soát giọng thấp khéo léo.
Vũ đạo không tính đặc biệt tốt, nhưng miễn cưỡng đủ để trúng tuyển.
Trái lại diễn xuất lại có thành tích kém cỏi nhất, nhưng vì Hứa Già Nam, nên cô mới lựa chọn nghành diễn xuất.
Thực ngu ngốc!
Vân Khai vừa học xong bài chuyên ngành, liền từ trường học về nhà, ở trước cửa nhà liền thấy nhân viên chuyển phát nhanh ngày hôm qua đứng ở đấy, dường như đợi cô đã lâu, mục đích như cũ là đến đưa hoa hồng, vẫn như trước là【your neighbor】
Lúc này đây, Vân Khai không muốn nhận.
Nhân viên chuyển phát nhanh tỏ vẻ 'cô không nhận, có thể ném vào thùng rác, nhưng nhất định phải ký đơn'.
Vân Khai đành phải lần nữa ký đơn nhậm hoa, cô cầm lấy hoa, trực tiếp gõ cửa phòng hàng xóm bên cạnh.
Chuông cửa vang lên vài cái, cửa liền bị mở ra, Vân Khai ngước mắt vừa nhìn, theo phản xạ mà lui về sau hai bước.
Nam nhân đang mặc áo choàng tắm màu trắng, mái tóc đen ướt đẫm nước, đôi môi khẽ nhấp nhẹ, đôi mắt mang theo lạnh lùng và kiêu ngạo đang nhìn cô.
Vân Khai kinh ngạc!
Thế nào lại là vị Thất gia kia........................
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.