Gái Ế Không Hiền

Chương 9: Việc hôn nhân

Ý Thiên Trọng

06/03/2017

“Ba” một tiếng vang giòn, ba cái chén Nhữ Diêu còn lại của Hạ Thụy Nhi cùng lúc tiêu tùng. Hạ Thụy Bội vẫn đang hận khó giải thích, còn muốn đập bể thêm, Hạ Thụy Hi đen mặt giang hai tay cánh tay chắn trước mặt nàng, nói : “Tỷ, ngươi đều nhìn thấy, là ai không nói đạo lý, là ai ở giở trò ngang ngược.”

Hạ Thụy Nam sợ hai người sẽ động thủ, vội chen đến giữa hai người hòa giải: “Quên đi, quên đi. Cái chén bị vỡ có thể mua, quần áo rách cũng có thể tiếp tục mua, người mới là trọng yếu a? Bội Bội, ngươi xem, ngươi đánh vỡ cái chén của Nhị tỷ ngươi, nàng cũng không nói gì không phải?”

Hạ Thụy Bội há miệng thở dốc, nước mắt chuyển động trong vành mắt, chỉ vào Hạ Thụy hi, muốn không thuận theo nhất định không buông tha, lại cảm giác mình mới vừa cố ý đánh vỡ cái chén của người ta, người ta quả thật cũng không nói gì. Muốn nói hai câu dễ nghe, hiện tại quả là nói không nên lời, dậm chân oán hận bỏ đi.

Chờ Hạ Thụy Bội đi xa, Hạ Thụy Nam mới chỉ vào Hạ Thụy Hi thở dài: “Còn nói ngươi đã khỏe, ai biết vẫn là bộ dạng không chịu thiệt này. Ngươi nha!”

Hạ Thụy Hi nói: “Nàng kia quần áo, tuy nói là tấc gấm tấc vàng, suy cho cùng vẫn là có tiền mua được, mười kiện cũng không bằng nổi một cái chén của ta đây. Một bộ cái chén như vậy không trọn vẹn, ai bị thiệt đây?”

“Xem ra ngươi đều đã quên? Đây là bộ y phục cẩm vân (gấm hoa) quan trọng nhất của nàng. Chúng ta nữ nhân Hạ gia vừa được mười hai tuổi, nương liền sẽ đích thân làm cho một bộ y phục cẩm vân, bộ y phục này chúng ta cũng đều hảo hảo bảo quản. Của ta đến bây giờ vẫn còn, ngươi quá đáng rồi đó.”

Hạ Thụy Hi vừa nghe, trợn tròn mắt, nàng không biết bộ y phục này ý nghĩa đặc biệt, càng sợ hãi bởi vậy khiến cho Hạ phu nhân giận dữ. Hãy còn cãi bướng nói: “Nếu trân quý như vậy, nàng vì sao không cất kĩ, còn thường xuyên đi ra đi vào khoe khoang? Của ta không phải không có mặc sao?” Nàng đã từng thấy một chiếc ngoại bào mới tinh màu xanh nhạt chiết chi hoa ở dưới đáy thùng của chính mình, gấp xếp chỉnh tề, mặt trên còn dùng giấy dầu chống ẩm bao hết, đủ thấy nguyên thân (chủ cũ) đối với nó coi trọng. Nguyên lai là Hạ phu nhân tự mình làm, có ý nghĩa đặc biệt như vậy.

“Tính nết nàng chính là như vậy. Sợ mọi người đã quên nàng nhỏ nhất, Tam thiểu thư được sủng ái nhất. Ngươi cũng đừng trách nàng, nàng nhỏ nhất, theo đạo lý cha mẹ hẳn là nhiều cưng chìu nàng hơn một ít, chuyện ngươi bị bất tỉnh nhân sự, toàn gia đều lo lắng phấp phỏng cho ngươi, không có thời gian rảnh rỗi, cũng có lạnh nhạt nàng. Nàng bộ dáng cũng muốn xem ngươi tốt không, người cũng thông minh hơn ngươi, chính là nàng khôn khéo, cũng không như ngươi được sủng ái làm xằng làm bậy, trong lòng có chút ý kiến cũng là khó tránh.”

Thì ra nguyên nhân căn bản ở trong này, Hạ Thụy Hi nhớ tới bộ dạng vừa chạy lại ủy khuất khó chịu của Hạ Thụy Bội, rốt cuộc mười bốn tuổi vẫn là trẻ con, liền lập tức yếu lòng, ủ rũ nói: “Ta đi tìm nàng giải thích.”

“Không cần, ngươi chọc phải tổ ong vò vẽ, nàng sẽ không tha thứ cho ngươi. Bội Bội keo kiệt, phải nhớ sẽ không biết dùng biện pháp gì chán ghét ngươi, ngươi sau này vẫn phải cẩn thận một chút đi.” Hạ Thụy Nam giật giật eo, Hạ Thụy Hi vội đưa cho cái gối thắt lưng cho nàng, đợi nàng thư thái ngồi xuống, mới nói: “Vừa rồi nha đầu kia nói có người tới cửa cầu hôn, cũng không hiểu được là chuyện gì xảy ra.”

Hạ Thụy Nam trầm ngâm một chút, gọi một nương tử tiến vào: “Trương gia, ngươi đem lễ vật ta mang tới qua bên kia tặng phu nhân, nói ta lát nữa sẽ tới thỉnh an. Nhân tiện hỏi thăm một chút.”

Trong quá trình chờ đợi, Hạ Thụy Hi đứng ngồi không yên, không biết vận mệnh mình sẽ đi theo hướng nào. Hạ Thụy Nam nắm tay nàng, hòa nhã nói: “Không nên gấp gáp, cha mẹ chắc chắn không nỡ để ngươi chịu khổ.”

Hạ Thụy Hi vẻ mặt đau khổ: “Tỷ tỷ, ta sợ nha.”

“Ngươi sợ cái gì? Nha đầu ngốc?” Hạ Thụy Nam vuốt ve tóc nàng, khẽ mỉm cười nói: “Ngươi phải tin tưởng vào khả năng của cha mẹ. Ngươi xem ta, tỷ phu ngươi chính là phụ thân tự mình chọn cho ta, tuy rằng hắn lợi hại đó, nhưng hắn đối với ta cũng một lòng, không thể không chọn. Ngươi không biết đi? Nhà hắn nguyên lai tới cửa cầu hôn thì phụ thân giả dạng làm một anh chàng lỗ mãng chạy đi nha môn tìm tỷ phu ngươi đang làm việc, cố ý thử một lúc sau, hài lòng, cuối cùng mới quyết định là hắn. Nhãn quang của cha thật là chuẩn.”

Kỳ thật Hạ lão gia quả nhiên là không phụ với trách nhiệm của một phụ thân, nhưng Hạ Thụy Hi sợ nhất chính là điều này, lão nhân gia ông ta, cảm thấy được, nàng không nhất định cũng cảm thấy tốt. Nếu ông ta nhất định bắt nàng phải gả cho một người lạ, nàng làm sao bây giờ? Lý do để phản đối đều không thể nói.

Đang lúc bất an không yên, Trương gia đến đây, vừa vào cửa liền cười hì hì chúc mừng hai người, chứng thật quan mai tới cửa lấy thông tin. Hạ Thụy Hi nghe nhắc tới tâm liền không an, lại không dám trực tiếp hỏi, vội kéo kéo Hạ Thụy Nam, Hạ Thụy Nam cười nói: “Là nhà ai?”



Trương gia cười nói: “Nghe nói là Âu gia.”

“Âu gia?” Hai tỷ muội nhìn nhau, kinh ngạc nói không nên lời.

“Người nào ở Âu gia?” Hạ Thụy Nam vội truy vấn.

“Tự nhiên là Âu Chi Quân lão gia. Còn là Âu tứ thiếu gia đề cập đến, chúc mừng Nhị tiểu thư.” Trương gia cười đến thấy mi không thấy mắt.

Hạ Thụy Hi vừa nghe, quả thực cảm thấy được có chút không thể tưởng tượng. Hạ phu nhân có ý giao lưu với Âu tứ thiếu gia cũng không kỳ quái, kỳ quái là vì sao Âu gia cũng có cùng chủ ý này? Nàng trong đầu nhất thời hiện ra thân ảnh Âu Thanh Cẩn lãnh ngạo kia, đến mức liếc ánh mắt, cũng là đứng đầu trong thập đại thanh niên kiệt xuất nha, hơn nữa Âu gia là thế gia như vậy, lại có thể sẽ xem xét dã nha đầu như nàng? Nàng biết thời đại này quan niệm của nhà thật là nặng, Hạ gia mặc dù có tiền, Hạ lão gia y thuật cao tới đâu, nhưng nói cho cùng cũng là một thầy thuốc, chỉ sợ là không xứng với Âu gia.

Nàng về sau mới biết được, Hạ gia cũng là nhà quan lại, Hạ lão gia cũng không phải trắng thân, cũng là xuất thân tiến sĩ , chẳng qua không ham ở trong quan trường, chỉ yêu y dược, còn lợi dụng đầy đủ ưu thế trong nhà, mở tại toàn bộ Đại Tần đều có tên tiệm thuốc bắc (edit tới đây sao lại ngửi thấy mùi thuốc bắc vậy ta >”<), tài nguyên cuồn cuộn, nổi danh có tài. Đây cũng là vì sao mà Hạ lão gia lại có thể thỏa đáng cưới Tây Kinh tài nữ Tuyên Đại tiểu thư danh chấn bốn phương, Hạ Thụy Nam có thể gả cho sĩ đồ đắc ý Vũ Tử An, mà hào môn thế gia ở Tây Kinh cũng không dám khinh thị Hạ lão gia là có nguyên nhân.

“Mẫu thân của ta có ý gì?” Hạ Thụy Nam cầm tay Hạ Thụy Hi chậm rãi vuốt ve, làm nàng tâm tình vô cùng lo lắng yên lòng.

“Phu nhân nói lão gia không có nhà, phải đợi lão gia sau khi trở về thương nghị, chẳng qua là bát tự niên canh cũng đã lưu lại.”

Chờ Trương gia lui ra, Hạ Thụy Nam nói : “Hi Hi, nhìn ngươi có vẻ không được vui?”

Hạ Thụy Hi cúi đầu nói : “Ta chỉ là cảm thấy kỳ quái. Tên kia hắn gia thế, nhân tài như vậy, lại tài danh, như thế nào xem trọng một nữ tử như ta? Huống chi, ngày ấy, ngươi là không có thấy bộ dạng của hắn, là cực xem thường ta.”

Hạ Thụy Nam thấy nàng ủ rũ, không khỏi đau lòng, đem nàng ôm vào trong lòng: “Hi Hi, ngươi không thể tự coi nhẹ mình như vậy. Ngươi diện mạo thay đổi, tâm địa thiện lương, tính tình rộng rãi, tính tình chân thật, tuy rằng trước kia tính tình không tốt lắm, chính là hiện giờ không phải đã trưởng thành hơn lúc trước rồi sao? Không chỉ nói Âu gia hắn , ngay cả tôn thất cũng xứng đôi. Những người khác họ không biết chỗ tốt của ngươi, một khi đã biết, khẳng định đánh chết cũng muốn tới cửa cầu thân. Ngươi hay là đi ra ngoài cùng mẫu thân nhiều một chút.”

Hạ Thụy Hi phát hiện nàng Trọng sinh vào Hạ gia này, từ trên xuống dưới đều có một bệnh chung, chính là đặc biệt bao che khuyết điểm. Nhìn thấy người trong nhà như thế nào đều so với nhà khác là thuận mắt, người trong nhà vừa ý nhà khác, là nhà đó có phúc khí; nếu nhà khác người chướng mắt, thì chính xác người nhà đó có mắt không tròng.

“Tỷ tỷ, bản thân hắn như vậy, trong mắt không có người khác, ta nếu gả tới, tất nhiên chịu tức giận. Ta chỉ muốn tìm một cùng ta không sai biệt lắm, phu quân không chê ta. Hắn không cần có mạo có tài, gia thế cũng không cần danh môn vọng tộc, phú quý bức người, chỉ cần nhân phẩm đoan chính, tâm có trách nhiệm, hiếu học tiến tới, thiệt tình yêu ta kính ta, quan tâm người nhà của chúng ta, như vậy đủ rồi.” Tốt nhất, còn thêm một điều, có một bà mẹ chồng thiện lương ở chung, vậy có thể nói hoàn mỹ. (ước thế em cũng ước nhá =.=”)

Hạ Thụy Nam nghe Hạ Thụy Hi nói chuyện cả buổi, thở dài một hơi: “Thế nhân thường thường bị vẻ bề ngoài mê hoặc, khó được chân thật như ngươi. Suy nghĩ của ngươi là phi thường, bất quá, nhân duyên, nhân duyên, chung quy là duyên phận, người như vậy, ngươi đi đâu mà tìm? Coi như gặp được, không có cơ hội kết giao hiểu biết, cũng sẽ bỏ qua.”

Hạ Thụy Hi đứng dậy hướng Hạ Thụy Nam vén áo thi lễ, Hạ Thụy Nam giữ chặt nàng nói : “Ngươi làm cái gì vậy?”

“Xin tỷ tỷ đi tìm mẫu thân nói chuyện, Hi Hi không muốn gả cho Âu tứ thiếu gia.”



Hạ Thụy Nam thấy nàng vẻ mặt kiên quyết, thở dài một hơi: “Ngươi có thể nghĩ kỹ? Cơ hội này là giấc mộng của rất nhiều nữ tử Tây Kinh, ngươi một khi bỏ qua, hối hận cũng không còn cơ hội này đâu.”

Hạ Thụy Hi thoải mái cười nói: “Bỏ qua thì bỏ qua, tỷ tỷ không phải nói cần duyên phận sao? Chuyện kia đã nói là chúng ta không có duyên phận a.”

“Ngươi bây giò nghĩ thoáng, sau này đừng hối hận.” Hạ Thụy Nam gọi Oanh Nhi tiến vào, dẫn theo một đám người chậm rãi lên trên phòng thấy Hạ phu nhân đi tới.

Hạ phu nhân thấy đại nữ nhi rất là vui mừng, hai mẹ con hàn huyên sau một hồi, bảo hạ nhân lui ra, có chuyện riêng tư cần nói.

Hạ Thụy Nam trộm mắt thấy trên mặt bàn trang sức cùng thiếp bái đỏ thẫm, trong lòng hiểu rõ, cũng không chủ động hỏi ý, chỉ cùng Hạ phu nhân nói chuyện.

Hạ phu nhân nói : “Mẹ chồng ngươi cũng vẫn như vậy?”

Hạ Thụy Nam thở dài: “Cũng không phải, trong phòng ta tất cả đều là người của nàng. Mấy ngày trước đây lại đưa một người tên là Bích Hồng đại nha hoàn đi vào thư phòng hầu hạ Tử An, nha đầu kia tự tiền lên chiều chăn bị Tử An đuổi ra ngoài, ngày thứ hai ta tới chính phòng vấn an nàng tiện thể cho ta xem sắc mặt , nói bóng nói gió mắng ta một hồi.”

Hạ phu nhân đau lòng vạn phần: “Tử An đối với ngươi như thế nào? Hôm nay hắn tại sao không cùng ngươi trở về?”

“Tử An hắn hôm nay trong nha môn có việc, hắn đối đãi ta vô cùng tốt. Nếu không hắn cũng sẽ không đem Bích Hồng mắng đi ra,tính cả Bích Hồng, chúng ta thành thân tới nay, đã là người thứ tư.”

“Mẹ chồng ngươi kia, thật đáng giận. Chính cô ta lúc trước đã đánh chết sủng thiếp mang thai của cha chồng ngươi, suýt nữa bị hưu, hôm nay lại gây tai họa cho con dâu.”

“Ngàn năm nàng dâu chịu đựng mẹ chồng, nàng thật vất vả chịu đến hôm nay, đương nhiên phải phô trương uy phong.” Hạ Thụy Nam cười nói: “Lại nói tiếp, cái nha đầu Hi Hi này, có một cách làm thực tinh quái, ngài biết nàng vừa rồi nói với ta cái gì không?”

“Nàng cả người mưu ma chước quỷ luôn luôn rất nhiều. Ngươi nói cho ta nghe một chút, nàng có chủ ý gì, đỡ phải tương lai gả về nhà chống, ta mỗi ngày vì tính khí nóng nảy của nàng lo lắng.”

“Ta cảm thấy tính khí Hi Hi hiện giờ quả thực đáng mừng, so với trước kia ra vẻ chẳng được việc gì.” Hạ Thụy Nam cười đem chuyện Hạ Thụy Hi thu thập Tô nhũ mẫu, dạy nàng giả bộ thân thể chóng mặt không tốt nói một lần.

Hạ phu nhân cũng hiểu được xử sự của Hạ Thụy Hi với người ngoài bây giờ tiến rất xa, gật gật đầu: “Hiện giờ có một mối hôn sự như vậy, ngươi đến xem như thế nào.” Nói xong đem trang sức trên bàn lấy ra bái thiếp đỏ thẫm đưa cho Hạ Thụy Nam xem.”Đây là Âu gia tứ thiếu gia Âu Thanh Cẩn, người, ngươi đại khái cũng đã gặp, ngươi cảm thấy thế nào?”

Hạ Thụy Nam cười cười: “Âu gia danh tiếng gia đình không tệ, gia giáo cũng hơi nghiêm, huống chi Âu tứ thiếu gia tài danh bên ngoài, nếu chỉ là luận gia thế tuổi tác và diện mạo, cũng là một mối hôn sự không tồi.”

Hạ phu nhân ngón tay bạch ngọc mảnh khảnh vuốt ve tấm thiếp đỏ thẫm chữ vàng trong tay, trầm ngâm nói: “Ngươi có nhìn hắn theo hướng khác?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Gái Ế Không Hiền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook