Chương 112: Ta muốn lập một thế lực
Takuda123000
27/01/2019
Long đứng trước thân xác tàn tạ của Cự Xà.Hắn dồn mana vào đôi mắt cong
ngón trỏ vào ngón cái tạo thành một vòng tròn đưa lên mắt.Sư Miêu cùng
Kỳ Thổ nhìn thấy liền khó hiểu.
Long đưa đôi mắt ngó nghiên khắp nơi sau đó hướng thẳng lên trời nhảy thẳng lên nhưng vẫn không bỏ vòng tròn ngón tay.
Từ trong hư không bàn tay Long hiện ra một chiếc lọ.Hắn hành động như vừa hứng thứ gì đó rồi đóng nắp lại.Sau đó thân ảnh hắn rơi xuống mặt đất.
Cú rơi rất nhanh nhưng khi rơi xuống mặt đất chẳng hề để lại dư chấn gì.Kỳ Thổ cùng Sư Miêu nhìn thấy mà tự hỏi: “Tên quái vật này còn có thể mạnh đến mức nào chứ?”
Bọn họ nhìn vào chiếc lọ trống không liền khó hiểu mà vô tình thốt ra:
-Chiếc lọ trống không sao?
Long nghe thấy vui vẻ quay sang nói:
-Các ngươi thật sự muốn nhìn thấy bên trong này có gì sao?
Bọn chúng nhìn nhau sau đó gật đầu.Nếu Long muốn hại bọn hắn thì dù trả lời có hay không cũng vậy.
Long nhìn thấy sự hiếu kỳ này mà mỉm cười sau đó đưa vòng tròn ngón tay lên mắt trái Sư Miêu.
Vừa đưa vào Sư Miêu hốt hoảng nhảy lùi về sau.Sắc mặt hắn có khủng hoảng đến mức cổ họng hắn gắt lại ho như bệnh lao.
Kỳ Thổ nhìn thấy khó hiểu quay sang hỏi Sư Miêu:
-Đệ nhìn thấy gì vậy?
Sư Miêu mồ hôi đổ ra như nước ướt cả bộ lông vàng nói:
-Đệ vừa nhìn thấy bà ngoại của huynh!
Kỳ Thổ nghe thấy xanh mặt ngã quỵ xuống đánh rơi cả thân thể của Hoàng Ưng.Long nhìn thấy cảnh tượng này mà nghi vấn rốt cuộc lúc còn sống bà ngoại của tên kia là thứ quái vật gì mà bọn này lại sợ hãi đến như vậy?
Một lúc sau Sư Miêu lấy lại được bình tĩnh đi tới nắm hai tay của Long nói:
-Ngài có thể nhìn thấy được thế giới linh hồn!Xin ngài hãy dạy ta!
Long khuôn mặt lúc này bổng ửng hồng lên miệng cười tè ra cả khuôn mặt thậm chí tóc của hắn đang còn đỏ ửng thì lại nhanh chóng hóa xanh miệng trong vô thức nói:
-Ôi bàn tay mèo!
Vốn dĩ Long lúc nhỏ là người cuồng meo nhưng vì bà vú bị dị ứng với lông mèo nên sở thích này đã sớm bị ẩn đi.Đến hôm nay khi được Sư Miêu chạm vào thì sở thích này lại bộc phát.
Phải mất một lúc sau Long mới bình tỉnh trở lại mà nói:
-Không phải cái gì muốn cũng được ta không thể giúp ngươi.
Nói xong hắn vô tình nhìn vào mắt của Sư Miêu.Khuôn mặt đầy lông hai cái lỗ tai xìu xuống vì buồn bã đôi mắt nâu to tròn làm thân thể Long như muốn tan chảy.
Biến hóa sinh ra tóc Long hóa xanh toàn bộ dài ra tận hai mét chúng lơ lửng trên không trung Kỳ Thổ nhìn cảnh tượng này mà bị cuống hút.
Bên trong Long bản thể nhìn thấy không gian sinh biến hóa chấm đỏ lan ra một nửa phần trên còn chấm xanh lan ra một nửa phần dưới.Hai vùng này tiếp tục lan ra và sắp chạm vào nhau.May mắn là bản thể đã kịp thời ngăn chặn có lẽ hắn biết nơi đây chưa phải thời cơ thích hợp.
Nhanh chóng Long bên ngoài nhắm mắt lại mà nói:
-Nếu như ngươi đã có quyết tâm thì ta sẽ giúp.
Sư Miêu đang buồn bã nhưng khi nghe thấy thì vui vẻ liền quỳ xuống dập đầu bái kiến sư phụ.
Long mở mắt ra thấy thân thể vàng hoe khép nép hành lễ.Tay hắn đưa ra muốn vuốt ve nhưng tay còn lại đã ngăn chặn hắn.
Cứ thế hắn quay người lại mà nói:
-Đứng dậy đi!
Sư Miêu nghe thấy liền đứng dậy.Ngay lập tức Long liền bảo:
-Một khi đi theo ta nhất định sẽ rất khổ cực.Nếu ngươi có một câu than thở ta liền trảm chết có rõ chưa!
Giọng nói uy nghiêm của Long phát ra càng làm Sư Miêu phấn chấn hắn chấp hai tay cuối người xuống hô to:
-Con đã rõ sư phụ!
Long nghe thấy mỉm cười một cái rồi lẳng lặng đi tới xác Cự Xà mở nắp chiếc lọ bổng từ trong chiếc lọ trống bay ra một ngọn lửa xanh nó chui thẳng vào người của Cự Xà.Một cơn họ yếu ớt phát ra từ Cự Xà làm bọn người kia giật mình.Rõ trước mắt là một cái xác đã lạnh tanh nhưng bây giờ lại hoạt động như bình thường.
Chúng cứ nghĩ Long biết thuật Cải Tử Hoàn Sinh nhưng chúng nào biết Long vốn không đánh chết Cự Xà mà hắn chỉ khởi động y phục đánh cho Cự Xà bay mất linh hồn.Rồi chỉ đợi đến gom lại linh hồn thả về thân xác của lão.
-Đem theo xác Cự Xà sau đó theo ta về hang động.
Kỳ Thổ nghe thấy nâng lên một vai là Hoàng Ưng một bên vai là Cự Xà.Có vẻ như tên to tướng này không có điểm dừng trong việc khuân vác.
Về đến hang động Tiểu Tỵ lập tức chạy ra nói:
-Mừng ngài trở về.
Long nghe thấy giơ tay chào
Đi theo đó là Kỳ Thổ cùng Sư Miêu.Bọn chúng có vẻ như khác e ngại khi bước là lãnh định này.
Tiểu Tỵ nhìn thấy chúng liền sợ hãi leo lên người Long trốn.Riêng Kỳ Thổ cùng Sư Miêu nhìn thấy liền bất ngờ.Rõ ràng lúc đó bọn chúng đã đánh Tiểu Tỵ đến bán sống bán chết nhưng sao bây giờ nó lại không có vẻ gì là bị thương.
Long lúc này xoa đầu rắn Tiểu Tỵ vài cái rồi nói:
-Ngươi yên tâm bọn này giờ là người của ta rồi.Bọn chúng không dám làm gì ngươi đâu.
Nói xong Long vẫy tay kêu lên:
-Các ngươi vào đây ta có chuyện muốn bàn!
Nói xong tất cả mọi người đồng loạt đi vào bên trong.Đi vào sâu trong hang động thì ánh sáng ngày một tối Long lập tức lấy Hồn Ngọc hệ Quang phát sáng toàn bộ đường hầm.
Càng đi hang lại càng sâu.Tiểu Tỵ nhìn đường hầm này mà sợ hãi không nghĩ đến nó lại sâu đến như vậy.Giữa đường Long quay sang hỏi Tiểu Tỵ:
-Sát Điêu vẫn còn trong vỏ trứng sao?
Tiểu Tỵ lại sát tai Long thì thầm gì đó rồi đáp lại là một vẻ mặt cười mỉm kỳ lạ của Long.
Đám ngươi kia nhìn liền biết Long đang mưu đồ thứ gì đó.
Mất một lúc bọn họ mới đến được đáy của hang động.Ở đây là một khoảng không gian rộng lớn tựa như một hầm trú ẩn.
Ai nấy nhìn vào không gian này cũng choáng ngợp.Riêng Long lại cảm thấy bình thường.Nơi này vốn dĩ được tạo ra cho đỡ thấy nhớ phòng luyện tập ở Địa Cầu không nghĩ lại có lúc dùng đến.
Long phóng mana ra xunh quanh bọc kín toàn bộ không gian.Đây là để hắn đề phòng việc có kẻ nào đó nghe lén.Tất cả mọi thành viên mà hắn quen biết đều có ở đây.
-Sát Điêu,Tiểu Tỵ,Sư Miêu,Kỳ Thổ,Hoàng Ưng,Cự Xà.
Long đứng trước mọi người đọc tên.Mỗi cái tên vang lên như một sự uy nghiêm khiến người bị nhắc tới hay người nghe cũng đều tập trung theo.
Nhìn thấy những ánh mắt đang tập trung vào mình Long hít một hơi sâu rồi nói:
-Ta đến đây đã là lần thứ 2,lần đầu ta đã gặp Sát Điêu sau đó giết chết hắn,đến lần thứ hai ta đã gặp thêm các ngươi.
Ban đầu ta không muốn giao tiếp với bất kỳ tộc thú nào trong dungeon này vì chỉ sau 3 năm nữa ta sẽ ra khỏi nơi này.Nhưng thiết nghĩ đây có thể là định mệnh sắp đặt với cả ta không nghĩ đây sẽ là lần cuối ta đến dungeon này....
Vừa nói hắn liền ngắt quãng hắn ngước mặt lên trời cười một cái sau đó nói tiếp:
...Bởi thế ta muốn gây dựng nên một thế lực trong dungeon này.Và ta xin nói thẳng sẽ là quân cờ dành cho ta.
Kèm theo đó Tiểu Tỵ ta đã giết chết cha ngươi nhưng giờ thì lão ta ổn rồi.Nếu ngươi có oán hận ta thì cứ mặc hiên đi ra khỏi nơi này.
Tiểu Tỵ nghe thấy nghiêm mặc nói:
-Mạng ta là do ngài mang lại việc ngài làm chắc chắn có lý do được đi theo ngài là một vinh hạnh nào có chuyện ta dám bỏ đi.
Long nghe thấy không nói gì nhưng lại mừng trong bụng hắn vỗ tay một cái rồi nói:
-Vậy mọi chuyện đã ổn bắt đầu cuộc họp.
Long đưa đôi mắt ngó nghiên khắp nơi sau đó hướng thẳng lên trời nhảy thẳng lên nhưng vẫn không bỏ vòng tròn ngón tay.
Từ trong hư không bàn tay Long hiện ra một chiếc lọ.Hắn hành động như vừa hứng thứ gì đó rồi đóng nắp lại.Sau đó thân ảnh hắn rơi xuống mặt đất.
Cú rơi rất nhanh nhưng khi rơi xuống mặt đất chẳng hề để lại dư chấn gì.Kỳ Thổ cùng Sư Miêu nhìn thấy mà tự hỏi: “Tên quái vật này còn có thể mạnh đến mức nào chứ?”
Bọn họ nhìn vào chiếc lọ trống không liền khó hiểu mà vô tình thốt ra:
-Chiếc lọ trống không sao?
Long nghe thấy vui vẻ quay sang nói:
-Các ngươi thật sự muốn nhìn thấy bên trong này có gì sao?
Bọn chúng nhìn nhau sau đó gật đầu.Nếu Long muốn hại bọn hắn thì dù trả lời có hay không cũng vậy.
Long nhìn thấy sự hiếu kỳ này mà mỉm cười sau đó đưa vòng tròn ngón tay lên mắt trái Sư Miêu.
Vừa đưa vào Sư Miêu hốt hoảng nhảy lùi về sau.Sắc mặt hắn có khủng hoảng đến mức cổ họng hắn gắt lại ho như bệnh lao.
Kỳ Thổ nhìn thấy khó hiểu quay sang hỏi Sư Miêu:
-Đệ nhìn thấy gì vậy?
Sư Miêu mồ hôi đổ ra như nước ướt cả bộ lông vàng nói:
-Đệ vừa nhìn thấy bà ngoại của huynh!
Kỳ Thổ nghe thấy xanh mặt ngã quỵ xuống đánh rơi cả thân thể của Hoàng Ưng.Long nhìn thấy cảnh tượng này mà nghi vấn rốt cuộc lúc còn sống bà ngoại của tên kia là thứ quái vật gì mà bọn này lại sợ hãi đến như vậy?
Một lúc sau Sư Miêu lấy lại được bình tĩnh đi tới nắm hai tay của Long nói:
-Ngài có thể nhìn thấy được thế giới linh hồn!Xin ngài hãy dạy ta!
Long khuôn mặt lúc này bổng ửng hồng lên miệng cười tè ra cả khuôn mặt thậm chí tóc của hắn đang còn đỏ ửng thì lại nhanh chóng hóa xanh miệng trong vô thức nói:
-Ôi bàn tay mèo!
Vốn dĩ Long lúc nhỏ là người cuồng meo nhưng vì bà vú bị dị ứng với lông mèo nên sở thích này đã sớm bị ẩn đi.Đến hôm nay khi được Sư Miêu chạm vào thì sở thích này lại bộc phát.
Phải mất một lúc sau Long mới bình tỉnh trở lại mà nói:
-Không phải cái gì muốn cũng được ta không thể giúp ngươi.
Nói xong hắn vô tình nhìn vào mắt của Sư Miêu.Khuôn mặt đầy lông hai cái lỗ tai xìu xuống vì buồn bã đôi mắt nâu to tròn làm thân thể Long như muốn tan chảy.
Biến hóa sinh ra tóc Long hóa xanh toàn bộ dài ra tận hai mét chúng lơ lửng trên không trung Kỳ Thổ nhìn cảnh tượng này mà bị cuống hút.
Bên trong Long bản thể nhìn thấy không gian sinh biến hóa chấm đỏ lan ra một nửa phần trên còn chấm xanh lan ra một nửa phần dưới.Hai vùng này tiếp tục lan ra và sắp chạm vào nhau.May mắn là bản thể đã kịp thời ngăn chặn có lẽ hắn biết nơi đây chưa phải thời cơ thích hợp.
Nhanh chóng Long bên ngoài nhắm mắt lại mà nói:
-Nếu như ngươi đã có quyết tâm thì ta sẽ giúp.
Sư Miêu đang buồn bã nhưng khi nghe thấy thì vui vẻ liền quỳ xuống dập đầu bái kiến sư phụ.
Long mở mắt ra thấy thân thể vàng hoe khép nép hành lễ.Tay hắn đưa ra muốn vuốt ve nhưng tay còn lại đã ngăn chặn hắn.
Cứ thế hắn quay người lại mà nói:
-Đứng dậy đi!
Sư Miêu nghe thấy liền đứng dậy.Ngay lập tức Long liền bảo:
-Một khi đi theo ta nhất định sẽ rất khổ cực.Nếu ngươi có một câu than thở ta liền trảm chết có rõ chưa!
Giọng nói uy nghiêm của Long phát ra càng làm Sư Miêu phấn chấn hắn chấp hai tay cuối người xuống hô to:
-Con đã rõ sư phụ!
Long nghe thấy mỉm cười một cái rồi lẳng lặng đi tới xác Cự Xà mở nắp chiếc lọ bổng từ trong chiếc lọ trống bay ra một ngọn lửa xanh nó chui thẳng vào người của Cự Xà.Một cơn họ yếu ớt phát ra từ Cự Xà làm bọn người kia giật mình.Rõ trước mắt là một cái xác đã lạnh tanh nhưng bây giờ lại hoạt động như bình thường.
Chúng cứ nghĩ Long biết thuật Cải Tử Hoàn Sinh nhưng chúng nào biết Long vốn không đánh chết Cự Xà mà hắn chỉ khởi động y phục đánh cho Cự Xà bay mất linh hồn.Rồi chỉ đợi đến gom lại linh hồn thả về thân xác của lão.
-Đem theo xác Cự Xà sau đó theo ta về hang động.
Kỳ Thổ nghe thấy nâng lên một vai là Hoàng Ưng một bên vai là Cự Xà.Có vẻ như tên to tướng này không có điểm dừng trong việc khuân vác.
Về đến hang động Tiểu Tỵ lập tức chạy ra nói:
-Mừng ngài trở về.
Long nghe thấy giơ tay chào
Đi theo đó là Kỳ Thổ cùng Sư Miêu.Bọn chúng có vẻ như khác e ngại khi bước là lãnh định này.
Tiểu Tỵ nhìn thấy chúng liền sợ hãi leo lên người Long trốn.Riêng Kỳ Thổ cùng Sư Miêu nhìn thấy liền bất ngờ.Rõ ràng lúc đó bọn chúng đã đánh Tiểu Tỵ đến bán sống bán chết nhưng sao bây giờ nó lại không có vẻ gì là bị thương.
Long lúc này xoa đầu rắn Tiểu Tỵ vài cái rồi nói:
-Ngươi yên tâm bọn này giờ là người của ta rồi.Bọn chúng không dám làm gì ngươi đâu.
Nói xong Long vẫy tay kêu lên:
-Các ngươi vào đây ta có chuyện muốn bàn!
Nói xong tất cả mọi người đồng loạt đi vào bên trong.Đi vào sâu trong hang động thì ánh sáng ngày một tối Long lập tức lấy Hồn Ngọc hệ Quang phát sáng toàn bộ đường hầm.
Càng đi hang lại càng sâu.Tiểu Tỵ nhìn đường hầm này mà sợ hãi không nghĩ đến nó lại sâu đến như vậy.Giữa đường Long quay sang hỏi Tiểu Tỵ:
-Sát Điêu vẫn còn trong vỏ trứng sao?
Tiểu Tỵ lại sát tai Long thì thầm gì đó rồi đáp lại là một vẻ mặt cười mỉm kỳ lạ của Long.
Đám ngươi kia nhìn liền biết Long đang mưu đồ thứ gì đó.
Mất một lúc bọn họ mới đến được đáy của hang động.Ở đây là một khoảng không gian rộng lớn tựa như một hầm trú ẩn.
Ai nấy nhìn vào không gian này cũng choáng ngợp.Riêng Long lại cảm thấy bình thường.Nơi này vốn dĩ được tạo ra cho đỡ thấy nhớ phòng luyện tập ở Địa Cầu không nghĩ lại có lúc dùng đến.
Long phóng mana ra xunh quanh bọc kín toàn bộ không gian.Đây là để hắn đề phòng việc có kẻ nào đó nghe lén.Tất cả mọi thành viên mà hắn quen biết đều có ở đây.
-Sát Điêu,Tiểu Tỵ,Sư Miêu,Kỳ Thổ,Hoàng Ưng,Cự Xà.
Long đứng trước mọi người đọc tên.Mỗi cái tên vang lên như một sự uy nghiêm khiến người bị nhắc tới hay người nghe cũng đều tập trung theo.
Nhìn thấy những ánh mắt đang tập trung vào mình Long hít một hơi sâu rồi nói:
-Ta đến đây đã là lần thứ 2,lần đầu ta đã gặp Sát Điêu sau đó giết chết hắn,đến lần thứ hai ta đã gặp thêm các ngươi.
Ban đầu ta không muốn giao tiếp với bất kỳ tộc thú nào trong dungeon này vì chỉ sau 3 năm nữa ta sẽ ra khỏi nơi này.Nhưng thiết nghĩ đây có thể là định mệnh sắp đặt với cả ta không nghĩ đây sẽ là lần cuối ta đến dungeon này....
Vừa nói hắn liền ngắt quãng hắn ngước mặt lên trời cười một cái sau đó nói tiếp:
...Bởi thế ta muốn gây dựng nên một thế lực trong dungeon này.Và ta xin nói thẳng sẽ là quân cờ dành cho ta.
Kèm theo đó Tiểu Tỵ ta đã giết chết cha ngươi nhưng giờ thì lão ta ổn rồi.Nếu ngươi có oán hận ta thì cứ mặc hiên đi ra khỏi nơi này.
Tiểu Tỵ nghe thấy nghiêm mặc nói:
-Mạng ta là do ngài mang lại việc ngài làm chắc chắn có lý do được đi theo ngài là một vinh hạnh nào có chuyện ta dám bỏ đi.
Long nghe thấy không nói gì nhưng lại mừng trong bụng hắn vỗ tay một cái rồi nói:
-Vậy mọi chuyện đã ổn bắt đầu cuộc họp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.