Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất
Chương 399: Cứu vớt tiểu yêu tinh (3)
Lam Bạch Đích Thiên
14/03/2020
Translator: Wave Literature
Editor: Wave Literature
Các người chơi đang ở vì hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt tiểu yêu tinh, mà cố gắng phấn đấu hết mình.
Hạ Lạc Khắc thì lại vô cùng thanh nhàn, tuy trên diễn đàn tràn ngập những lời "Khen ngợi" nhưng anh sẽ kiêu ngạo sao? Sẽ không.
Thân là một thành chủ thành phố ngầm xứng chức, một thượng vị ác ma ưu tú có tiền đồ, mỗi ngày Hạ Lạc Khắc đều làm những chuyện có lợi để hoàn thành mộng tưởng của một vị thành chủ, là xây dựng lên một thành phố ngầm vĩ đại nhất.
"Này! Thượng vị ác ma! Mau thả tôi ra! Vũ Trà phải rời khỏi đây! Con dân của anh, Vũ Trà phải rời khỏi đây! Rốt cuộc anh đang làm gì vậy! Anh xem cái lấp lánh phát sáng đủ loại màu sắc kia là cái khỉ gì vậy! Mau thả tôi ra!"
Tuy tiểu yêu tinh một mực la lên ở trong lồng sắt, nhưng Hạ Lạc Khắc không hề có ý định buông tha cô nàng, anh vẫn đang trêu ghẹo máy tính của mình.
Chỉ có một con mèo, híp mắt, liếm móng vuốt của mình, ngồi ở bên cạnh lồng sắt, nhìn tiểu yêu tinh bên trong:
"Đây là đồ ăn cho tôi, meo?"
"Đây là tiểu yêu tinh, nô lệ của Hạ Lạc Khắc đại nhân, cũng không phải là đồ ăn của anh."
Một con Hắc Long mập mạp vặn vẹo thân hình, móng vuốt ôm lấy tách trà bên cạnh, bên trong chính là lá trà đẫm máu màu đỏ tươi căng mọng, bởi vì đang làm dịch vụ khách hàng nên trà hoa cúc đẫm máu của Hắc Long Cẩu Đản còn nhiều hơn ngày xưa một ít, đây đại khái là một trong số những phúc lợi không nhiều của Hắc Long Cẩu Đản tại Vĩnh Hằng Quốc Độ.
"Tôi đương nhiên biết đây là tiểu yêu tinh meo! Nhưng là nô dịch tiểu yêu tinh của thượng vị ác ma? Vì sao chứ? Làm nghề làm vườn sao meo? Hay cứ để tôi ăn luôn đi, meo!"
Ba La trong hình thái của mèo thong thả đến gần tiểu yêu tinh còn đang la to, nhưng rất nhanh bên cạnh đã duỗi đến một bộ móng vuốt, gại gại cái cằm của Ba La.
Ba La rất nhanh đã phát ra những tiếng gừ gừ thoải mái.
"Hai người các anh, đã làm xong công việc được phân rồi sao?"
Hình như vì hai người Ba La và Hắc Long Cẩu Đản làm ra động tĩnh quá lớn, Hạ Lạc Khắc quay đầu, gọi bọn họ.
"Meo!"
Ba La khẽ kêu một tiếng, sau đó rất nhanh chóng chạy tới góc gian phòng, hơn nữa còn bắt đầu dùng móng vuốt của mình gại mặt đất, tựa hồ đang phiền não vì chuyện đặt tên cho đoàn lính đánh thuê, hai ngày qua Ba La đã thay đổi vài cái tên, nhưng vẫn không cách nào hài lòng cho được.
Thậm chí còn phát ra thanh âm meo meo, vì sao cứ phải đặt tên chứ!
"Thả tôi ra ngoài đi! Chúng ta có hiệp nghị! Anh không thể xử tôi như vậy được! Anh bảo đảm Vũ Trà an toàn, tôi vì anh mà huấn luyện con dân của anh, nhưng hiện tại Vũ Trà cũng đã đi rồi! Có phải anh định giết chết cô ấy hay không? Có phải anh muốn thất hứa hay không? Chúng ta đã từng ký tên trên hiệp định rồi!"
Sau khi mèo và Hắc Long đều đã tránh đi, tiểu yêu tinh lại một lần nữa quát to.
Trên màn hình trước mặt Hạ Lạc Khắc xuất hiện hai chữ 'nguy lớn' thật to, sau đó màn hình liên tục chịu công kích, rồi cuối cùng đen lại tối thui, một chữ Thái thật to dính đầy màn hình.
Hạ Lạc Khắc bưng kín mặt mình, sau đó đứng lên, đi tới ngăn tủ bên cạnh, rót mình một chén trà hoa cúc đẫm máu, rồi nói với tiểu yêu tinh: "Tôi là đang giúp cô đó, nếu không phải tôi bắt cô, hiện tại Vũ Trà cũng đã rời khỏi thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ rồi, nhưng hiện tại bởi vì cô bị tôi bắt, nên bây giờ Vũ Trà có thể vì cô mà đang cố gắng làm việc, cô xem."
Hạ Lạc Khắc lấy thủy tinh cầu đến, hình ảnh phản chiếu trên thủy tinh cầu, chính là bóng dáng Vũ Trà đang cố gắng đào quáng làm việc, thân tình yêu tinh nhỏ gầy, chìm ngập trong biển khoáng vật vô tận, nhìn qua vừa nhỏ yếu lại bất lực đáng thương.
"Thượng vị ác ma đáng giận, vậy mà vì hành hạ tôi mà làm ra chuyện này! Tôi sẽ không tha thứ cho anh! Vĩnh viễn sẽ không! Cho dù anh có giết tôi, tôi cũng tuyệt đối không khuất phục anh!"
Không hề có sự cảm kích như trong tưởng tượng, tiểu yêu tinh hô lớn.
Hạ Lạc Khắc suy nghĩ một chút cũng hiểu, tuy anh có lòng tốt, hoặc là nói, vì giữ lại Vũ Trà mới làm như vậy, nhưng tiểu yêu tinh lại không biết nó có liên quan đến việc xóa tài khoản, có thể theo ý của cô nàng, Vũ Trà là vì đến hạn hợp đồng, nên lập tức có thể về nhà, nhưng thượng vị ác ma Hạ Lạc Khắc đáng giận này không hy vọng Vũ Trà rời đi, cho nên bắt tiểu yêu tinh đến kiềm chế Vũ Trà.
Mà hiện tại, vốn dĩ Vũ Trà có thể ở trong vườn hoa trồng hoa ngắt cỏ, lại bị ép đến mỏ quặng vất vả công tác, cả thể xác và tinh thần mới mệt mỏi, chịu dày vò vô cùng, nhìn biểu tình trên mặt của Vũ trà trong thủy tinh cầu là biết!
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, không thể không nói, hình như tình huống hiện thực chính là như vậy! Cũng không phải tôi có nghi ngờ với anh, chẳng lẽ anh tính giam cầm tiểu yêu tinh vĩnh viễn, thời khắc uy hiếp xử quyết cô nàng, để tới uy hiếp Vũ Trà không được xóa tài khoản sao? Nếu là vậy, tác dụng của Vũ Trà hoàn toàn không phát huy được, chúng ta vốn hy vọng có thể lợi dụng Vũ Trà tới khống chế tiểu yêu tinh, để cho cô nàng dạy các người chơi học cách làm ma dược, nhưng nhìn tình huống hiện tại của tiểu yêu tinh, căn bản không có biện pháp để cho cô nàng dạy bảo các người chơi a! Hạ Lạc Khắc đại nhân, vẫn nên chấp nhận ý kiến của tôi đi, sử dụng một vài thủ đoạn đặc biệt tới khống chế tiểu yêu tinh là chuyện vô cùng quan trọng!"
Lúc này Bố Lỗ ở trong đầu Hạ Lạc Khắc lại một lần nữa đề nghị nói, nhưng Hạ Lạc Khắc cũng không trả lời Bố Lỗ, ngược nói với Bố Lỗ: "Những chuyện tôi bảo anh làm, anh đã làm xong chưa?"
"Đã làm xong rồi, quả nhiên giống như Hạ Lạc Khắc đại nhân đoán, chính là những người đó làm! Làm sao bây giờ, có muốn tôi cấm hiệu tất cả bọn họ, vĩnh cửu loại bỏ hay không? Thành thật mà nói, chuyện thuê thủy quân này, tôi cũng vô cùng hận bọn họ!"
Bố Lỗ rất nhanh liền đáp.
"Không cần, sự tồn tại của bọn họ vẫn còn ý nghĩa, cứ làm dựa theo kế hoạch mà chúng ta đã định sẵn ra là được."
"Nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân, nói thật, tôi thật sự không hiểu được ý nghĩa kế hoạch của ngài, đương nhiên, tôi vẫn sẽ trung thực chấp hành kế hoạch của người!"
Sau khi Bố Lỗ nói xong, liền không còn âm thanh nào nữa.
Mà Hạ Lạc Khắc lại đi đến trước mặt tiểu yêu tinh, trong tay bưng một ly trà hoa cúc đẫm máu, sau đó ngồi chồm hổm xuống, hung tợn nhìn chằm chằm tiểu yêu tinh bởi vì sợ hãi mà thân thể trốn trong góc rẽ run rẩy.
Hạ Lạc Khắc nói: "Tôi cảm thấy có thể cô đã hiểu lầm rồi, thật ra tôi cũng không phải kẻ thù của cô, thậm chí còn là người cùng trận tuyến với cô, cô không hy vọng bạn tốt Vũ Trà của mình có thể rời đi, tôi đương nhiên cũng vậy, cho nên chúng tôi mới thống nhất thế này, còn nếu cô cảm thấy tôi đang hại Vũ Trà, tôi cảm thấy như vậy rất không công bằng với tôi đó, trên thực tế trong khoảng thời gian này, có người khác hãm hại Vũ Trà, mà tôi phải duy trì trật tự một phương, nếu không có lời nói của tôi, có thể Vũ Trà đã sớm chết rồi."
"Lời anh nói, một chữ tôi cũng sẽ không tin!"
Tiểu yêu tinh rất có cốt khí gào lên, nhưng thân thể của cô ta co nhỏ lại, không chỉ có đang lạnh run, hiển nhiên là vô cùng e sợ đối với vị thượng vị ác ma Hạ Lạc Khắc này, nhất là sau khi Hạ Lạc Khắc nói muốn trừng phạt cô nàng.
"Tôi hiểu vì sao cô lại không tin tôi, dù sao giữa hai chúng ta, vẫn có một chút hiểu lầm nho nhỏ, nhưng đại đa số thời gian ở chung tôi thấy chúng ta tuyệt đối là sống chung hòa hợp. Vì để cô tín nhiệm tôi, thời gian gần đây tôi đã đặc biệt điều tra sưu tầm, sau đó ta tìm ra danh sách một số người đã khiến Vũ Trà gần đây tâm thần không yên..."
Hạ Lạc Khắc nói tới đây, tiểu yêu tinh liền ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Lạc Khắc, cau mày hỏi: "Đầu sỏ gây nên? Những người nhục mạ công kích Vũ Trà, không phải đều đã bị tôi đánh lui rồi sao?!"
"Hả? Người này còn dám rạch đầu người ta ra mà chỉ nói là đánh lui thôi sao?"
Bố Lỗ châm chọc nói, nhưng hiển nhiên tiểu yêu tinh không nghe được lời nói châm chọc của Bố Lỗ.
"Những người này chỉ là nhân vật bên ngoài, trên thực tế lại liên quan đến Vũ Trà, Bọn họ không ngừng đưa ra những âm mưu quỷ kế, mục đích cuối cùng, chính là muốn xử lý Vũ Trà, hủy diệt Vũ Trà!"
Hạ Lạc Khắc mang theo thanh âm mê hoặc nói với tiểu yêu tinh.
"Nhưng, nhưng vì sao?Tiểu yêu tinh không làm gì mà? Cô nàng căn bản không tham gia vào phân tranh của người khác, thậm chí lại vẫn cố gắng chế tạo độc dược tới để cho những người thống khổ này sớm ngày được giải thoát, giúp bọn họ sám hối tội lỗi!"
Tiểu yêu tinh lớn tiếng nói.
"Chờ một chút, vừa rồi có nói tới độc dược? Tuy tôi biết nước thuốc sinh mệnh có tác dụng phụ rất lớn, nhưng tiểu yêu tinh hoàn toàn coi đây là độc dược sao? Thuốc dạy chế đầu tiên là độc dược, lại còn để cho các người chơi tự mình uống, Hạ Lạc Khắc đại nhân, thầy dạy các người chơi chế thuốc độc này, ta đề nghị ngài nên xử quyết đi thôi! Công bố ra ngoài, các người chơi tuyệt đối sẽ không chửi bới."
Giọng nói của Bố Lỗ lại một lần nữa vang lên, nhưng Hạ Lạc Khắc vẫn không trả lời Bố Lỗ, mà tiếp tục nói với tiểu yêu tinh bằng giọng nói đầy hấp dẫn: "Nhưng thiên phú của Vũ Trà, khiến cho bọn họ ghen tỵ, trong thế giới ngầm, cũng không có nhiều lý do như vậy đâu, tài hoa chính là lý do tốt nhất khiến cô ấy bị phán tội chết rồi."
"Chờ một chút, những gì anh nói đều là sự thật sao? Những tên nhãi này sẽ gây bất lợi cho Vũ Trà?"
Tiểu yêu tinh từ từ nhích lại gần, cô nàng lập tức bắt được lồng sắt lan can, tuy thân thể vẫn còn run rẩy sợ hãi, nhưng cô nàng vẫn lớn tiếng nói với Hạ Lạc Khắc: "Anh là thành chủ nhỉ? Con dân của anh làm ra loại chuyện này, anh hẳn phải đứng ra ngăn cản chứ? Vì sao anh vẫn còn trấn định như vậy! Hiện tại chuyện anh phải làm không phải là giam giữ tôi, mà là đuổi những người có ý đồ gây bất lợi cho Vũ Trà đi mới đúng? Nếu Vũ Trà bị bọn họ hãm hại, tôi tuyệt đối sẽ không giúp anh dạy những người đó chế ma dược! Tuyệt đối sẽ không!"
"Hả?"
Hạ Lạc Khắc đứng lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn tiểu yêu tinh.
"Cô đang uy hiêp tôi ư? Nếu tôi đã muốn xử quyết cô thì cô cảm thấy tôi còn để ý đến mấy thứ này sao? Lại nói, cô cảm thấy tôi sẽ vì một mình Vũ Trà mà xử quyết nhiều người như vậy sao? Cô cảm thấy là một cuộc mua bán có lợi? Đương nhiên, Vũ Trà ở lại thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ sẽ tốt hơn là cô ấy rời đi hoặc là chết, cho nên cô yên tâm đi, tôi sẽ không để cho chuyện này thăng cấp đến độ không thể khống chế được như vậy, còn về cô, vậy mà lại có ý định dùng cách này mà độc hại con dân thành phố ngầm của tôi, tôi quyết định xử quyết cô quả thật không có sai mà."
Hạ Lạc Khắc nói xong, quay đầu lại, không thèm nhìn đến tiểu yêu tinh ở phía sau nữa.
Mà lúc này, Bố Lỗ thì đang trả lời câu hỏi trong đầu của Hạ Lạc Khắc: "Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi nhớ rõ độc dược này, hình như là thuốc sinh mệnh mà anh muốn cô nàng làm ra với tốc độ nhanh nhất, đơn giản nhất, tiện nghi nhất mà, chỉ cần không có tác dụng phụ là lập tức chết ngay thì đều có thể được, thế nên tiểu yêu tinh mới giao cho ngài đó."
"Hửm? Là như thế sao? Hoàn toàn không có chút ấn tượng nào."
Hạ Lạc Khắc đáp lời nhẹ như không.
"Nhưng thành thật mà nói, hành động của Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài thật sự là càng ngày càng cao siêu đó, hành động sau đó của tiểu yêu tinh, hoàn toàn nằm trong khống chế của ngài, chiếu theo sự phát triển của kế hoạch, tôi đại khái có thể nhìn ra một chút rồi... Tôi muốn hỏi một câu, Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài là ác ma sao?"
"Đúng, thượng vị ác ma."
Editor: Wave Literature
Các người chơi đang ở vì hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt tiểu yêu tinh, mà cố gắng phấn đấu hết mình.
Hạ Lạc Khắc thì lại vô cùng thanh nhàn, tuy trên diễn đàn tràn ngập những lời "Khen ngợi" nhưng anh sẽ kiêu ngạo sao? Sẽ không.
Thân là một thành chủ thành phố ngầm xứng chức, một thượng vị ác ma ưu tú có tiền đồ, mỗi ngày Hạ Lạc Khắc đều làm những chuyện có lợi để hoàn thành mộng tưởng của một vị thành chủ, là xây dựng lên một thành phố ngầm vĩ đại nhất.
"Này! Thượng vị ác ma! Mau thả tôi ra! Vũ Trà phải rời khỏi đây! Con dân của anh, Vũ Trà phải rời khỏi đây! Rốt cuộc anh đang làm gì vậy! Anh xem cái lấp lánh phát sáng đủ loại màu sắc kia là cái khỉ gì vậy! Mau thả tôi ra!"
Tuy tiểu yêu tinh một mực la lên ở trong lồng sắt, nhưng Hạ Lạc Khắc không hề có ý định buông tha cô nàng, anh vẫn đang trêu ghẹo máy tính của mình.
Chỉ có một con mèo, híp mắt, liếm móng vuốt của mình, ngồi ở bên cạnh lồng sắt, nhìn tiểu yêu tinh bên trong:
"Đây là đồ ăn cho tôi, meo?"
"Đây là tiểu yêu tinh, nô lệ của Hạ Lạc Khắc đại nhân, cũng không phải là đồ ăn của anh."
Một con Hắc Long mập mạp vặn vẹo thân hình, móng vuốt ôm lấy tách trà bên cạnh, bên trong chính là lá trà đẫm máu màu đỏ tươi căng mọng, bởi vì đang làm dịch vụ khách hàng nên trà hoa cúc đẫm máu của Hắc Long Cẩu Đản còn nhiều hơn ngày xưa một ít, đây đại khái là một trong số những phúc lợi không nhiều của Hắc Long Cẩu Đản tại Vĩnh Hằng Quốc Độ.
"Tôi đương nhiên biết đây là tiểu yêu tinh meo! Nhưng là nô dịch tiểu yêu tinh của thượng vị ác ma? Vì sao chứ? Làm nghề làm vườn sao meo? Hay cứ để tôi ăn luôn đi, meo!"
Ba La trong hình thái của mèo thong thả đến gần tiểu yêu tinh còn đang la to, nhưng rất nhanh bên cạnh đã duỗi đến một bộ móng vuốt, gại gại cái cằm của Ba La.
Ba La rất nhanh đã phát ra những tiếng gừ gừ thoải mái.
"Hai người các anh, đã làm xong công việc được phân rồi sao?"
Hình như vì hai người Ba La và Hắc Long Cẩu Đản làm ra động tĩnh quá lớn, Hạ Lạc Khắc quay đầu, gọi bọn họ.
"Meo!"
Ba La khẽ kêu một tiếng, sau đó rất nhanh chóng chạy tới góc gian phòng, hơn nữa còn bắt đầu dùng móng vuốt của mình gại mặt đất, tựa hồ đang phiền não vì chuyện đặt tên cho đoàn lính đánh thuê, hai ngày qua Ba La đã thay đổi vài cái tên, nhưng vẫn không cách nào hài lòng cho được.
Thậm chí còn phát ra thanh âm meo meo, vì sao cứ phải đặt tên chứ!
"Thả tôi ra ngoài đi! Chúng ta có hiệp nghị! Anh không thể xử tôi như vậy được! Anh bảo đảm Vũ Trà an toàn, tôi vì anh mà huấn luyện con dân của anh, nhưng hiện tại Vũ Trà cũng đã đi rồi! Có phải anh định giết chết cô ấy hay không? Có phải anh muốn thất hứa hay không? Chúng ta đã từng ký tên trên hiệp định rồi!"
Sau khi mèo và Hắc Long đều đã tránh đi, tiểu yêu tinh lại một lần nữa quát to.
Trên màn hình trước mặt Hạ Lạc Khắc xuất hiện hai chữ 'nguy lớn' thật to, sau đó màn hình liên tục chịu công kích, rồi cuối cùng đen lại tối thui, một chữ Thái thật to dính đầy màn hình.
Hạ Lạc Khắc bưng kín mặt mình, sau đó đứng lên, đi tới ngăn tủ bên cạnh, rót mình một chén trà hoa cúc đẫm máu, rồi nói với tiểu yêu tinh: "Tôi là đang giúp cô đó, nếu không phải tôi bắt cô, hiện tại Vũ Trà cũng đã rời khỏi thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ rồi, nhưng hiện tại bởi vì cô bị tôi bắt, nên bây giờ Vũ Trà có thể vì cô mà đang cố gắng làm việc, cô xem."
Hạ Lạc Khắc lấy thủy tinh cầu đến, hình ảnh phản chiếu trên thủy tinh cầu, chính là bóng dáng Vũ Trà đang cố gắng đào quáng làm việc, thân tình yêu tinh nhỏ gầy, chìm ngập trong biển khoáng vật vô tận, nhìn qua vừa nhỏ yếu lại bất lực đáng thương.
"Thượng vị ác ma đáng giận, vậy mà vì hành hạ tôi mà làm ra chuyện này! Tôi sẽ không tha thứ cho anh! Vĩnh viễn sẽ không! Cho dù anh có giết tôi, tôi cũng tuyệt đối không khuất phục anh!"
Không hề có sự cảm kích như trong tưởng tượng, tiểu yêu tinh hô lớn.
Hạ Lạc Khắc suy nghĩ một chút cũng hiểu, tuy anh có lòng tốt, hoặc là nói, vì giữ lại Vũ Trà mới làm như vậy, nhưng tiểu yêu tinh lại không biết nó có liên quan đến việc xóa tài khoản, có thể theo ý của cô nàng, Vũ Trà là vì đến hạn hợp đồng, nên lập tức có thể về nhà, nhưng thượng vị ác ma Hạ Lạc Khắc đáng giận này không hy vọng Vũ Trà rời đi, cho nên bắt tiểu yêu tinh đến kiềm chế Vũ Trà.
Mà hiện tại, vốn dĩ Vũ Trà có thể ở trong vườn hoa trồng hoa ngắt cỏ, lại bị ép đến mỏ quặng vất vả công tác, cả thể xác và tinh thần mới mệt mỏi, chịu dày vò vô cùng, nhìn biểu tình trên mặt của Vũ trà trong thủy tinh cầu là biết!
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, không thể không nói, hình như tình huống hiện thực chính là như vậy! Cũng không phải tôi có nghi ngờ với anh, chẳng lẽ anh tính giam cầm tiểu yêu tinh vĩnh viễn, thời khắc uy hiếp xử quyết cô nàng, để tới uy hiếp Vũ Trà không được xóa tài khoản sao? Nếu là vậy, tác dụng của Vũ Trà hoàn toàn không phát huy được, chúng ta vốn hy vọng có thể lợi dụng Vũ Trà tới khống chế tiểu yêu tinh, để cho cô nàng dạy các người chơi học cách làm ma dược, nhưng nhìn tình huống hiện tại của tiểu yêu tinh, căn bản không có biện pháp để cho cô nàng dạy bảo các người chơi a! Hạ Lạc Khắc đại nhân, vẫn nên chấp nhận ý kiến của tôi đi, sử dụng một vài thủ đoạn đặc biệt tới khống chế tiểu yêu tinh là chuyện vô cùng quan trọng!"
Lúc này Bố Lỗ ở trong đầu Hạ Lạc Khắc lại một lần nữa đề nghị nói, nhưng Hạ Lạc Khắc cũng không trả lời Bố Lỗ, ngược nói với Bố Lỗ: "Những chuyện tôi bảo anh làm, anh đã làm xong chưa?"
"Đã làm xong rồi, quả nhiên giống như Hạ Lạc Khắc đại nhân đoán, chính là những người đó làm! Làm sao bây giờ, có muốn tôi cấm hiệu tất cả bọn họ, vĩnh cửu loại bỏ hay không? Thành thật mà nói, chuyện thuê thủy quân này, tôi cũng vô cùng hận bọn họ!"
Bố Lỗ rất nhanh liền đáp.
"Không cần, sự tồn tại của bọn họ vẫn còn ý nghĩa, cứ làm dựa theo kế hoạch mà chúng ta đã định sẵn ra là được."
"Nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân, nói thật, tôi thật sự không hiểu được ý nghĩa kế hoạch của ngài, đương nhiên, tôi vẫn sẽ trung thực chấp hành kế hoạch của người!"
Sau khi Bố Lỗ nói xong, liền không còn âm thanh nào nữa.
Mà Hạ Lạc Khắc lại đi đến trước mặt tiểu yêu tinh, trong tay bưng một ly trà hoa cúc đẫm máu, sau đó ngồi chồm hổm xuống, hung tợn nhìn chằm chằm tiểu yêu tinh bởi vì sợ hãi mà thân thể trốn trong góc rẽ run rẩy.
Hạ Lạc Khắc nói: "Tôi cảm thấy có thể cô đã hiểu lầm rồi, thật ra tôi cũng không phải kẻ thù của cô, thậm chí còn là người cùng trận tuyến với cô, cô không hy vọng bạn tốt Vũ Trà của mình có thể rời đi, tôi đương nhiên cũng vậy, cho nên chúng tôi mới thống nhất thế này, còn nếu cô cảm thấy tôi đang hại Vũ Trà, tôi cảm thấy như vậy rất không công bằng với tôi đó, trên thực tế trong khoảng thời gian này, có người khác hãm hại Vũ Trà, mà tôi phải duy trì trật tự một phương, nếu không có lời nói của tôi, có thể Vũ Trà đã sớm chết rồi."
"Lời anh nói, một chữ tôi cũng sẽ không tin!"
Tiểu yêu tinh rất có cốt khí gào lên, nhưng thân thể của cô ta co nhỏ lại, không chỉ có đang lạnh run, hiển nhiên là vô cùng e sợ đối với vị thượng vị ác ma Hạ Lạc Khắc này, nhất là sau khi Hạ Lạc Khắc nói muốn trừng phạt cô nàng.
"Tôi hiểu vì sao cô lại không tin tôi, dù sao giữa hai chúng ta, vẫn có một chút hiểu lầm nho nhỏ, nhưng đại đa số thời gian ở chung tôi thấy chúng ta tuyệt đối là sống chung hòa hợp. Vì để cô tín nhiệm tôi, thời gian gần đây tôi đã đặc biệt điều tra sưu tầm, sau đó ta tìm ra danh sách một số người đã khiến Vũ Trà gần đây tâm thần không yên..."
Hạ Lạc Khắc nói tới đây, tiểu yêu tinh liền ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Lạc Khắc, cau mày hỏi: "Đầu sỏ gây nên? Những người nhục mạ công kích Vũ Trà, không phải đều đã bị tôi đánh lui rồi sao?!"
"Hả? Người này còn dám rạch đầu người ta ra mà chỉ nói là đánh lui thôi sao?"
Bố Lỗ châm chọc nói, nhưng hiển nhiên tiểu yêu tinh không nghe được lời nói châm chọc của Bố Lỗ.
"Những người này chỉ là nhân vật bên ngoài, trên thực tế lại liên quan đến Vũ Trà, Bọn họ không ngừng đưa ra những âm mưu quỷ kế, mục đích cuối cùng, chính là muốn xử lý Vũ Trà, hủy diệt Vũ Trà!"
Hạ Lạc Khắc mang theo thanh âm mê hoặc nói với tiểu yêu tinh.
"Nhưng, nhưng vì sao?Tiểu yêu tinh không làm gì mà? Cô nàng căn bản không tham gia vào phân tranh của người khác, thậm chí lại vẫn cố gắng chế tạo độc dược tới để cho những người thống khổ này sớm ngày được giải thoát, giúp bọn họ sám hối tội lỗi!"
Tiểu yêu tinh lớn tiếng nói.
"Chờ một chút, vừa rồi có nói tới độc dược? Tuy tôi biết nước thuốc sinh mệnh có tác dụng phụ rất lớn, nhưng tiểu yêu tinh hoàn toàn coi đây là độc dược sao? Thuốc dạy chế đầu tiên là độc dược, lại còn để cho các người chơi tự mình uống, Hạ Lạc Khắc đại nhân, thầy dạy các người chơi chế thuốc độc này, ta đề nghị ngài nên xử quyết đi thôi! Công bố ra ngoài, các người chơi tuyệt đối sẽ không chửi bới."
Giọng nói của Bố Lỗ lại một lần nữa vang lên, nhưng Hạ Lạc Khắc vẫn không trả lời Bố Lỗ, mà tiếp tục nói với tiểu yêu tinh bằng giọng nói đầy hấp dẫn: "Nhưng thiên phú của Vũ Trà, khiến cho bọn họ ghen tỵ, trong thế giới ngầm, cũng không có nhiều lý do như vậy đâu, tài hoa chính là lý do tốt nhất khiến cô ấy bị phán tội chết rồi."
"Chờ một chút, những gì anh nói đều là sự thật sao? Những tên nhãi này sẽ gây bất lợi cho Vũ Trà?"
Tiểu yêu tinh từ từ nhích lại gần, cô nàng lập tức bắt được lồng sắt lan can, tuy thân thể vẫn còn run rẩy sợ hãi, nhưng cô nàng vẫn lớn tiếng nói với Hạ Lạc Khắc: "Anh là thành chủ nhỉ? Con dân của anh làm ra loại chuyện này, anh hẳn phải đứng ra ngăn cản chứ? Vì sao anh vẫn còn trấn định như vậy! Hiện tại chuyện anh phải làm không phải là giam giữ tôi, mà là đuổi những người có ý đồ gây bất lợi cho Vũ Trà đi mới đúng? Nếu Vũ Trà bị bọn họ hãm hại, tôi tuyệt đối sẽ không giúp anh dạy những người đó chế ma dược! Tuyệt đối sẽ không!"
"Hả?"
Hạ Lạc Khắc đứng lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn tiểu yêu tinh.
"Cô đang uy hiêp tôi ư? Nếu tôi đã muốn xử quyết cô thì cô cảm thấy tôi còn để ý đến mấy thứ này sao? Lại nói, cô cảm thấy tôi sẽ vì một mình Vũ Trà mà xử quyết nhiều người như vậy sao? Cô cảm thấy là một cuộc mua bán có lợi? Đương nhiên, Vũ Trà ở lại thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ sẽ tốt hơn là cô ấy rời đi hoặc là chết, cho nên cô yên tâm đi, tôi sẽ không để cho chuyện này thăng cấp đến độ không thể khống chế được như vậy, còn về cô, vậy mà lại có ý định dùng cách này mà độc hại con dân thành phố ngầm của tôi, tôi quyết định xử quyết cô quả thật không có sai mà."
Hạ Lạc Khắc nói xong, quay đầu lại, không thèm nhìn đến tiểu yêu tinh ở phía sau nữa.
Mà lúc này, Bố Lỗ thì đang trả lời câu hỏi trong đầu của Hạ Lạc Khắc: "Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi nhớ rõ độc dược này, hình như là thuốc sinh mệnh mà anh muốn cô nàng làm ra với tốc độ nhanh nhất, đơn giản nhất, tiện nghi nhất mà, chỉ cần không có tác dụng phụ là lập tức chết ngay thì đều có thể được, thế nên tiểu yêu tinh mới giao cho ngài đó."
"Hửm? Là như thế sao? Hoàn toàn không có chút ấn tượng nào."
Hạ Lạc Khắc đáp lời nhẹ như không.
"Nhưng thành thật mà nói, hành động của Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài thật sự là càng ngày càng cao siêu đó, hành động sau đó của tiểu yêu tinh, hoàn toàn nằm trong khống chế của ngài, chiếu theo sự phát triển của kế hoạch, tôi đại khái có thể nhìn ra một chút rồi... Tôi muốn hỏi một câu, Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài là ác ma sao?"
"Đúng, thượng vị ác ma."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.