Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất
Chương 350: Quái nhân xuất hiện!
Lam Bạch Đích Thiên
21/02/2020
Editor: Wave Literature
(Bất Tri Tam: "Không cập nhật bug không hạnh phúc.")
(Sakura Chit-Chat::Đừng tưởng rằng làm NPC liền kê cao gối mà ngủ, nên bỏ tiền vẫn phải bỏ tiền, ai bảo ngươi là chủ Lâm Đông Thành.")
(Rau Bina Xanh: "Lần thứ ba Lâm Đông Thành có khủng hoảng.")
(Không Ngày: "Những quái nhân còn chưa chết sao? An Đức Lỗ đều bị giết chết rồi, bọn họ lại không có chuyện gì.")
...
Các người trả lời rất nhiệt tình, mà Bố Lỗ thấy Hạ Lạc Khắc thông báo nội dung cập nhật thì rất kinh ngạc hỏi.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân? Anh tính để người chơi trận doanh Duy Đa Lợi Á cũng tham dự vào sao?!"
"Ừm, tôi nghĩ đây là cơ hội rất tốt để người chơi của hai trận doanh tiến hành tiếp xúc lần đầu tiên, đồng thời tiến hành nghiên cứu và thực nghiệm những phương diện liên quan để thời gian tới tiến hành quản lý."
Hạ Lạc Khắc nói rất thẳng thắn.
"Ừm, cẩn thận mà suy nghĩ thì đây đúng là một cơ hội vô cùng tốt, thế nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài định làm gì?"
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đầu tiên, chúng ta cần phải bắt được một quái nhân."
Hạ Lạc Khắc đứng lên, chọn một cái áo choàng hơi sờn, quay sang phía Hắc Long Cẩu Đản nói: "Tôi rời đi vài ngày, đi bắt một quái nhân, trông nhà cho tốt Cẩu Đản."
Cẩu Đản vốn dĩ đang chơi trò chơi, hai mắt lập tức phát sáng: "A? Lĩnh chủ đại nhân muốn ra cửa sao? Nhất định phải mặc nhiều quần áo một chút, uống nhiều nước nóng, chú ý sức khỏe, trở về sớm một chút, nhất định phải nhớ trở về sớm một chút nha."
Cẩu Đản tha thiết nói. Vốn dĩ Hạ Lạc Khắc đã dự định nhấc chân rời đi lại dừng lại một chút, nhìn về phía Cẩu Đản trước mặt, lại nhìn máy tính đang mở một chút: "Tôi cảm thấy nên tìm ít việc cho cậu làm."
"A?!"
"Diện tích của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chiếm gần một nửa phiến rừng, đương nhiên diện tích nói ở đây là chỉ diện tích quy hoạch, mà diện tích sử dụng thực tế chỉ là một chút trong rừng rậm mà thôi, nhưng đã bắt đầu xây dựng hàng rào gỗ sát biên giới rừng, ngoài ra dựa vào truyền thống của những người chơi, mọi người đặt một cái tên dễ nghe cho cánh rừng rậm này... Rừng ánh trăng."
"Là bởi vì buổi tối sẽ có ánh trăng chiếu sáng cánh rừng rậm sao?"
Hạ Lạc Khắc bước đi trong rừng, đằng sau anh còn có ba quái nhân với ánh mắt đờ đẫn, đó là quái nhân mà Hạ Lạc Khắc mang ra từ căn cứ điểm của quái nhân.
Phương pháp mang ra ngoài cũng đơn giản, tìm được cổng lớn, lẻn vào, mang những người đứng ở cổng lớn đi, đại khái cũng chính là ba quái nhân này.
Bố Lỗ nghe được câu hỏi của Hạ Lạc Khắc, nhanh chóng trả lời: "Không, tôi nghĩ ý của bọn họ chắc là hy vọng có thể chặt phá khu rừng vào cuối tháng."
"Như vậy sao..."
Hạ Lạc Khắc trầm ngâm một chút, không định nghiên cứu kỹ vấn đề này nữa.
Anh đứng trong rừng rậm, nhìn xung quanh một chút: "Dường như là ở đây, tiếp theo chính là thiết lập một số hướng dẫn."
Một con bọ hung nhỏ màu đen đẩy quả cầu phân không biết lăn từ đâu tới, đi qua chân giường gỗ, một người đàn ông ngồi trên giường đang đi giày sắt, trong căn phòng mờ tối, có thể nhìn thấy quầng thâm mắt hãm sâu dưới mắt anh ta, nhìn qua giống như lông ngực.
Lan Tư Lạc Đặc ngồi ở mép giường, thở dài một hơi.
Mệt mỏi quá!
"Rầm Rầm Rầm!"
Ngoài cửa phòng truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập.
"Lan Tư Lạc Đặc đại nhân, Lan Tư Lạc Đặc đại nhân, rời giường làm việc! Khởi công!"
Ngoài cửa rất nhanh liền truyền đến tiếng ồn ào mơ hồ.
"NPC đi ra khởi công đi!"
"Sao còn chưa đi làm?!"
"Cười chết, NPC của trò này còn đi làm tan tầm, thật sự phục luôn."
"Hiểu cái mẹ gì, cậu chưa nhìn thấy Tân Ba ở thành phố ngầm vì đúng giờ tan tầm, mà trực tiếp ném trang bị đang cường hóa trên tay vào trong bếp lò, sau đó cường hóa thất bại."
"Đợi đã, hiệu ứng gõ bể đâu? Không có đặc hiệu trực tiếp làm tan chảy à?"
"Tôi lừa cậu làm gì, lúc đó mọi người trên diễn đàn đều đơ luôn."
"Quả thực cười chết người ha ha ha ha!"
Lan Tư Lạc Đặc lại thở dài một hơi, từ lúc đi tới Thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, ban đầu anh ta cho rằng chỉ dẫn dắt những công nhân xây dựng chơi trò chiến tranh, học một chút kỹ xảo chiến đấu gì đó, thế nhưng sau này anh ta mới phát hiện mình quá ngây thơ.
Những người này không phải công nhân xây dựng gì cả, mà là người điên.
Bọn họ giống như không thấy đau không thấy mệt, mỗi ngày làm việc, ngoại trừ làm việc chính là tới tìm anh ta học kỹ thuật chiến đấu, cho dù bị thương trong quá trình học tập cũng không xin nghỉ ngơi, trái lại càng ra sức thao luyện, mãi đến khi cơ thể của bọn họ không chịu nổi... Sau đó liền đổi một cơ thể.
Không sai, Lan Tư Lạc Đặc tận mắt nhìn thấy có một người vóc dáng giống như đúc chân trước vừa mới chết xong, chân sau liền bước ra từ cổng vận chuyển sau lưng, không chỉ là một người, mà là rất nhiều người đều có loại năng lực giống như có thể sống lại này, về phần thi thể của bọn họ sau khi chết, sẽ nhanh chóng biến thành ma lực mà biến mất.
Thậm chí có lúc Lan Tư Lạc Đặc còn sẽ cảm thấy có phải những người kia là ác ma khoác da người hay không, thế nhưng khi anh ta thấy bọn họ vì trở thành một thánh kỵ sĩ nổi danh mà liều mạng học tập, Lan Tư Lạc Đặc mới xóa bỏ suy nghĩ trong nội tâm của mình, ác ma không thể học tri thức thánh quang.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vậy vì sao bọn họ có thể sống lại nhiều lần như vậy?!
Có thể thật sự giống như thần quan hói đầu kia nói: "Bọn họ đã là người được thần lựa chọn, mọi chuyện xảy ra trên người bọn họ đều là phép màu!"
Ngoại trừ giải thích như vậy, Lan Tư Lạc Đặc thực sự không biết nên giải thích những chuyện này như thế nào.
"Cốc cốc cốc!"
Ngoài cửa lại một lần nữa vang lên tiếng gõ cửa.
Lan Tư Lạc Đặc mặc áo giáp chỉnh tề, sau đó treo cây kiếm ở thắt lưng liền đi ra ngoài.
Ở ngoài cửa, mặt trời mới chỉ hơi ló rạng, tương đối nhu hòa, mà mảnh đất trống trước cửa nhà anh ta đã có một đống người chơi tinh thần phấn chấn đứng đó, bọn họ đều đang chờ bắt đầu chương trình học mới!
Gõ cửa cũng là bọn họ.
Lan Tư Lạc Đặc xoa xoa đôi mắt gấu mèo của mình, vỗ vỗ mặt, đi về phía bọn họ.
...
Nội dung công việc Lan Tư Lạc Đặc đã tương đối quen thuộc, anh ta dạy những người này kỹ thuật chiến đấu, cũng không phải cao thâm cỡ nào, chỉ là dạy những tư thế tác chiến cơ bản, đánh trúng mục tiêu, né tránh và nội dung phòng ngự cơ bản.
Những nội dung này không phức tạp, cơ bản hơn một giờ là có thể nắm giữ toàn bộ, về phần thạo hay không, đó chính là chuyện của bọn họ.
Có điều bài học đầu tiên của Lan Tư Lạc Đặc còn chưa kết thúc đã nghe thấy có người kêu to: "Ôi trời! Quái nhân! Tôi thấy trong rừng rậm có quái nhân!"
Người này lên tiếng lập tức giống như một thùng thuốc nổ phát nổ, toàn bộ thành phố tự do Duy Đa Lợi Á đều sôi trào lên, các người chơi nhanh chóng tụ tập lại, nhao nhao ầm ĩ đi theo người kêu la kia về rừng mà quái nhân xuất hiện.
Đầu tiên Lan Tư Lạc Đặc muốn ngăn cản bọn họ, thế nhưng khi anh ta thấy hơn một nghìn người tụ tập cùng đi tới một chỗ bên đó thì đã không còn kịp nữa, anh ta chỉ có thể bỏ lại việc huấn luyện những người khác, thật ra cũng không có ai, đều đã chạy sạch, sau đó chạy vào lâu đài tìm kiếm nữ công tước Lị La.
Quái nhân chính là chủng tộc của thế giới dưới lòng đất, chủng tộc có dáng vẻ như vậy xuất hiện ở thế giới mặt đất, điều đó chứng tỏ cái lối vào thông với thế giới dưới lòng đất ở hang núi kia đã bị quái nhân phát hiện!
Sinh vật ở thế giới ngầm tà ác, rất có khả năng đã tập kết ở đâu đó, thậm chí đã tràn ra ngoài!
Mà thành phố tự do Duy Đa Lợi Á cách hang núi gần nhất, hầu như không có khả năng may mắn nào thoát khỏi.
Không chỉ là Duy Đa Lợi Á, cho dù là toàn bộ vương quốc nhân loại cũng có thể gặp phải tai họa ngập đầu!
Có điều khi Lan Tư Lạc Đặc chạy tới lâu đài lại đụng phải ba con chuột hamster mới vừa đi ra, Lan Tư Lạc Đặc thấy ba con hamster là phụ tá đắc lực của nữ công tước Lị La, hầu như là người phát ngôn của cô, dù sao nữ công tước thần bí này rất ít khi ra khỏi tòa lâu đài của mình.
"Anh ở đây này làm cái gì? Kỵ sĩ Lan Tư Lạc Đặc? Không phải bây giờ anh nên cùng đám học sinh chống lại quái nhân sao?"
Hamster lão đại đứng ra, nhíu lông mày xù xù của nó hỏi.
"Đó chính là quái nhân! Chắc chắn sinh vật của thế giới ngầm đã phát hiện lối đi kia, nếu mà có quái nhân, khả năng cao còn có thể có nhiều sinh vật tà ác xuất hiện nữa, tôi đề nghị hiện tại nên lập tức rời đi, đi đến lâu đài của công tước Ước Khắc xin giúp đỡ trước!"
Lan Tư Lạc Đặc nói rất chân thành.
"Tìm lĩnh chủ nhân loại xin giúp đỡ? Sợ không nắm chắc..."
Lão nhị nhấc cái bụng tròn trĩnh của mình tinh ranh mỉm cười, có điều còn chưa nói hết, đã bị lão đại dùng nắm đấm nhỏ đánh lên bụng.
"Rất xin lỗi, kỵ sĩ Lan Tư Lạc Đặc, mặc dù đề nghị của anh rất có tính kiến thiết, nhưng mà nữ công tước Lị La vĩ đại của chúng ta tuyệt đối sẽ không vứt bỏ lãnh địa và con dân của cô ấy!"
Mặc dù lão đại nói rất khí thế, thế nhưng nghĩ đến tiếng nói như hít khí Heli của hamster, nó lại là một loại cảm giác khác.
"Nhưng mà..."
Lan Tư Lạc Đặc còn muốn nói gì đó, nhưng lão đại đã ngắt lời anh ta rồi nói.
"Không cần như, kỵ sĩ Lan Tư Lạc Đặc, bây giờ chúng tôi phải đến chỗ có sự cố, chúng ta phải nghênh chiến chính diện với ba quái nhân, mà không phải chạy trốn!"
Lão đại lên tiếng tuyên bố.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đợi đã, không phải chúng ta đi ăn gì đó sao?"
Phì Trạch rất nghi ngờ hỏi, chỉ có vẻ mặt Lan Tư Lạc Đặc nghi ngờ.
"Chờ một chút, chỉ có ba quái nhân? Các người đã sớm biết sao?"
"A?"
Lão đại ngây ra một lúc, lão nhị nhanh chóng nói lắp bắp:
"Đương, đương nhiên không phải, làm sao chúng tôi có thể biết sớm được chứ, là... Là nữ công tước Lị La! Ma pháp của cô ấy vĩ đại, chút năng lực bói toán biết trước này không làm khó được cô ấy!"
"Đúng, không sai, chính là như vậy!"
Lão đại cũng nói theo.
"Có thể ăn cơm chưa?"
Vẻ mặt Phì Trạch đầy mong chờ.
Mặc dù Lan Tư Lạc Đặc cảm thấy ba con hamster rất khả nghi, nhưng chuyện chủ yếu hiện giờ chính là giải quyết đám quái nhân này thật nhanh, sau khi suy xét một chút, Lan Tư Lạc Đặc vẫn đi theo ba con hamster, chạy tới chỗ sâu trong rừng rậm.
(Bất Tri Tam: "Không cập nhật bug không hạnh phúc.")
(Sakura Chit-Chat::Đừng tưởng rằng làm NPC liền kê cao gối mà ngủ, nên bỏ tiền vẫn phải bỏ tiền, ai bảo ngươi là chủ Lâm Đông Thành.")
(Rau Bina Xanh: "Lần thứ ba Lâm Đông Thành có khủng hoảng.")
(Không Ngày: "Những quái nhân còn chưa chết sao? An Đức Lỗ đều bị giết chết rồi, bọn họ lại không có chuyện gì.")
...
Các người trả lời rất nhiệt tình, mà Bố Lỗ thấy Hạ Lạc Khắc thông báo nội dung cập nhật thì rất kinh ngạc hỏi.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân? Anh tính để người chơi trận doanh Duy Đa Lợi Á cũng tham dự vào sao?!"
"Ừm, tôi nghĩ đây là cơ hội rất tốt để người chơi của hai trận doanh tiến hành tiếp xúc lần đầu tiên, đồng thời tiến hành nghiên cứu và thực nghiệm những phương diện liên quan để thời gian tới tiến hành quản lý."
Hạ Lạc Khắc nói rất thẳng thắn.
"Ừm, cẩn thận mà suy nghĩ thì đây đúng là một cơ hội vô cùng tốt, thế nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài định làm gì?"
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đầu tiên, chúng ta cần phải bắt được một quái nhân."
Hạ Lạc Khắc đứng lên, chọn một cái áo choàng hơi sờn, quay sang phía Hắc Long Cẩu Đản nói: "Tôi rời đi vài ngày, đi bắt một quái nhân, trông nhà cho tốt Cẩu Đản."
Cẩu Đản vốn dĩ đang chơi trò chơi, hai mắt lập tức phát sáng: "A? Lĩnh chủ đại nhân muốn ra cửa sao? Nhất định phải mặc nhiều quần áo một chút, uống nhiều nước nóng, chú ý sức khỏe, trở về sớm một chút, nhất định phải nhớ trở về sớm một chút nha."
Cẩu Đản tha thiết nói. Vốn dĩ Hạ Lạc Khắc đã dự định nhấc chân rời đi lại dừng lại một chút, nhìn về phía Cẩu Đản trước mặt, lại nhìn máy tính đang mở một chút: "Tôi cảm thấy nên tìm ít việc cho cậu làm."
"A?!"
"Diện tích của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chiếm gần một nửa phiến rừng, đương nhiên diện tích nói ở đây là chỉ diện tích quy hoạch, mà diện tích sử dụng thực tế chỉ là một chút trong rừng rậm mà thôi, nhưng đã bắt đầu xây dựng hàng rào gỗ sát biên giới rừng, ngoài ra dựa vào truyền thống của những người chơi, mọi người đặt một cái tên dễ nghe cho cánh rừng rậm này... Rừng ánh trăng."
"Là bởi vì buổi tối sẽ có ánh trăng chiếu sáng cánh rừng rậm sao?"
Hạ Lạc Khắc bước đi trong rừng, đằng sau anh còn có ba quái nhân với ánh mắt đờ đẫn, đó là quái nhân mà Hạ Lạc Khắc mang ra từ căn cứ điểm của quái nhân.
Phương pháp mang ra ngoài cũng đơn giản, tìm được cổng lớn, lẻn vào, mang những người đứng ở cổng lớn đi, đại khái cũng chính là ba quái nhân này.
Bố Lỗ nghe được câu hỏi của Hạ Lạc Khắc, nhanh chóng trả lời: "Không, tôi nghĩ ý của bọn họ chắc là hy vọng có thể chặt phá khu rừng vào cuối tháng."
"Như vậy sao..."
Hạ Lạc Khắc trầm ngâm một chút, không định nghiên cứu kỹ vấn đề này nữa.
Anh đứng trong rừng rậm, nhìn xung quanh một chút: "Dường như là ở đây, tiếp theo chính là thiết lập một số hướng dẫn."
Một con bọ hung nhỏ màu đen đẩy quả cầu phân không biết lăn từ đâu tới, đi qua chân giường gỗ, một người đàn ông ngồi trên giường đang đi giày sắt, trong căn phòng mờ tối, có thể nhìn thấy quầng thâm mắt hãm sâu dưới mắt anh ta, nhìn qua giống như lông ngực.
Lan Tư Lạc Đặc ngồi ở mép giường, thở dài một hơi.
Mệt mỏi quá!
"Rầm Rầm Rầm!"
Ngoài cửa phòng truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập.
"Lan Tư Lạc Đặc đại nhân, Lan Tư Lạc Đặc đại nhân, rời giường làm việc! Khởi công!"
Ngoài cửa rất nhanh liền truyền đến tiếng ồn ào mơ hồ.
"NPC đi ra khởi công đi!"
"Sao còn chưa đi làm?!"
"Cười chết, NPC của trò này còn đi làm tan tầm, thật sự phục luôn."
"Hiểu cái mẹ gì, cậu chưa nhìn thấy Tân Ba ở thành phố ngầm vì đúng giờ tan tầm, mà trực tiếp ném trang bị đang cường hóa trên tay vào trong bếp lò, sau đó cường hóa thất bại."
"Đợi đã, hiệu ứng gõ bể đâu? Không có đặc hiệu trực tiếp làm tan chảy à?"
"Tôi lừa cậu làm gì, lúc đó mọi người trên diễn đàn đều đơ luôn."
"Quả thực cười chết người ha ha ha ha!"
Lan Tư Lạc Đặc lại thở dài một hơi, từ lúc đi tới Thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, ban đầu anh ta cho rằng chỉ dẫn dắt những công nhân xây dựng chơi trò chiến tranh, học một chút kỹ xảo chiến đấu gì đó, thế nhưng sau này anh ta mới phát hiện mình quá ngây thơ.
Những người này không phải công nhân xây dựng gì cả, mà là người điên.
Bọn họ giống như không thấy đau không thấy mệt, mỗi ngày làm việc, ngoại trừ làm việc chính là tới tìm anh ta học kỹ thuật chiến đấu, cho dù bị thương trong quá trình học tập cũng không xin nghỉ ngơi, trái lại càng ra sức thao luyện, mãi đến khi cơ thể của bọn họ không chịu nổi... Sau đó liền đổi một cơ thể.
Không sai, Lan Tư Lạc Đặc tận mắt nhìn thấy có một người vóc dáng giống như đúc chân trước vừa mới chết xong, chân sau liền bước ra từ cổng vận chuyển sau lưng, không chỉ là một người, mà là rất nhiều người đều có loại năng lực giống như có thể sống lại này, về phần thi thể của bọn họ sau khi chết, sẽ nhanh chóng biến thành ma lực mà biến mất.
Thậm chí có lúc Lan Tư Lạc Đặc còn sẽ cảm thấy có phải những người kia là ác ma khoác da người hay không, thế nhưng khi anh ta thấy bọn họ vì trở thành một thánh kỵ sĩ nổi danh mà liều mạng học tập, Lan Tư Lạc Đặc mới xóa bỏ suy nghĩ trong nội tâm của mình, ác ma không thể học tri thức thánh quang.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vậy vì sao bọn họ có thể sống lại nhiều lần như vậy?!
Có thể thật sự giống như thần quan hói đầu kia nói: "Bọn họ đã là người được thần lựa chọn, mọi chuyện xảy ra trên người bọn họ đều là phép màu!"
Ngoại trừ giải thích như vậy, Lan Tư Lạc Đặc thực sự không biết nên giải thích những chuyện này như thế nào.
"Cốc cốc cốc!"
Ngoài cửa lại một lần nữa vang lên tiếng gõ cửa.
Lan Tư Lạc Đặc mặc áo giáp chỉnh tề, sau đó treo cây kiếm ở thắt lưng liền đi ra ngoài.
Ở ngoài cửa, mặt trời mới chỉ hơi ló rạng, tương đối nhu hòa, mà mảnh đất trống trước cửa nhà anh ta đã có một đống người chơi tinh thần phấn chấn đứng đó, bọn họ đều đang chờ bắt đầu chương trình học mới!
Gõ cửa cũng là bọn họ.
Lan Tư Lạc Đặc xoa xoa đôi mắt gấu mèo của mình, vỗ vỗ mặt, đi về phía bọn họ.
...
Nội dung công việc Lan Tư Lạc Đặc đã tương đối quen thuộc, anh ta dạy những người này kỹ thuật chiến đấu, cũng không phải cao thâm cỡ nào, chỉ là dạy những tư thế tác chiến cơ bản, đánh trúng mục tiêu, né tránh và nội dung phòng ngự cơ bản.
Những nội dung này không phức tạp, cơ bản hơn một giờ là có thể nắm giữ toàn bộ, về phần thạo hay không, đó chính là chuyện của bọn họ.
Có điều bài học đầu tiên của Lan Tư Lạc Đặc còn chưa kết thúc đã nghe thấy có người kêu to: "Ôi trời! Quái nhân! Tôi thấy trong rừng rậm có quái nhân!"
Người này lên tiếng lập tức giống như một thùng thuốc nổ phát nổ, toàn bộ thành phố tự do Duy Đa Lợi Á đều sôi trào lên, các người chơi nhanh chóng tụ tập lại, nhao nhao ầm ĩ đi theo người kêu la kia về rừng mà quái nhân xuất hiện.
Đầu tiên Lan Tư Lạc Đặc muốn ngăn cản bọn họ, thế nhưng khi anh ta thấy hơn một nghìn người tụ tập cùng đi tới một chỗ bên đó thì đã không còn kịp nữa, anh ta chỉ có thể bỏ lại việc huấn luyện những người khác, thật ra cũng không có ai, đều đã chạy sạch, sau đó chạy vào lâu đài tìm kiếm nữ công tước Lị La.
Quái nhân chính là chủng tộc của thế giới dưới lòng đất, chủng tộc có dáng vẻ như vậy xuất hiện ở thế giới mặt đất, điều đó chứng tỏ cái lối vào thông với thế giới dưới lòng đất ở hang núi kia đã bị quái nhân phát hiện!
Sinh vật ở thế giới ngầm tà ác, rất có khả năng đã tập kết ở đâu đó, thậm chí đã tràn ra ngoài!
Mà thành phố tự do Duy Đa Lợi Á cách hang núi gần nhất, hầu như không có khả năng may mắn nào thoát khỏi.
Không chỉ là Duy Đa Lợi Á, cho dù là toàn bộ vương quốc nhân loại cũng có thể gặp phải tai họa ngập đầu!
Có điều khi Lan Tư Lạc Đặc chạy tới lâu đài lại đụng phải ba con chuột hamster mới vừa đi ra, Lan Tư Lạc Đặc thấy ba con hamster là phụ tá đắc lực của nữ công tước Lị La, hầu như là người phát ngôn của cô, dù sao nữ công tước thần bí này rất ít khi ra khỏi tòa lâu đài của mình.
"Anh ở đây này làm cái gì? Kỵ sĩ Lan Tư Lạc Đặc? Không phải bây giờ anh nên cùng đám học sinh chống lại quái nhân sao?"
Hamster lão đại đứng ra, nhíu lông mày xù xù của nó hỏi.
"Đó chính là quái nhân! Chắc chắn sinh vật của thế giới ngầm đã phát hiện lối đi kia, nếu mà có quái nhân, khả năng cao còn có thể có nhiều sinh vật tà ác xuất hiện nữa, tôi đề nghị hiện tại nên lập tức rời đi, đi đến lâu đài của công tước Ước Khắc xin giúp đỡ trước!"
Lan Tư Lạc Đặc nói rất chân thành.
"Tìm lĩnh chủ nhân loại xin giúp đỡ? Sợ không nắm chắc..."
Lão nhị nhấc cái bụng tròn trĩnh của mình tinh ranh mỉm cười, có điều còn chưa nói hết, đã bị lão đại dùng nắm đấm nhỏ đánh lên bụng.
"Rất xin lỗi, kỵ sĩ Lan Tư Lạc Đặc, mặc dù đề nghị của anh rất có tính kiến thiết, nhưng mà nữ công tước Lị La vĩ đại của chúng ta tuyệt đối sẽ không vứt bỏ lãnh địa và con dân của cô ấy!"
Mặc dù lão đại nói rất khí thế, thế nhưng nghĩ đến tiếng nói như hít khí Heli của hamster, nó lại là một loại cảm giác khác.
"Nhưng mà..."
Lan Tư Lạc Đặc còn muốn nói gì đó, nhưng lão đại đã ngắt lời anh ta rồi nói.
"Không cần như, kỵ sĩ Lan Tư Lạc Đặc, bây giờ chúng tôi phải đến chỗ có sự cố, chúng ta phải nghênh chiến chính diện với ba quái nhân, mà không phải chạy trốn!"
Lão đại lên tiếng tuyên bố.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đợi đã, không phải chúng ta đi ăn gì đó sao?"
Phì Trạch rất nghi ngờ hỏi, chỉ có vẻ mặt Lan Tư Lạc Đặc nghi ngờ.
"Chờ một chút, chỉ có ba quái nhân? Các người đã sớm biết sao?"
"A?"
Lão đại ngây ra một lúc, lão nhị nhanh chóng nói lắp bắp:
"Đương, đương nhiên không phải, làm sao chúng tôi có thể biết sớm được chứ, là... Là nữ công tước Lị La! Ma pháp của cô ấy vĩ đại, chút năng lực bói toán biết trước này không làm khó được cô ấy!"
"Đúng, không sai, chính là như vậy!"
Lão đại cũng nói theo.
"Có thể ăn cơm chưa?"
Vẻ mặt Phì Trạch đầy mong chờ.
Mặc dù Lan Tư Lạc Đặc cảm thấy ba con hamster rất khả nghi, nhưng chuyện chủ yếu hiện giờ chính là giải quyết đám quái nhân này thật nhanh, sau khi suy xét một chút, Lan Tư Lạc Đặc vẫn đi theo ba con hamster, chạy tới chỗ sâu trong rừng rậm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.