Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất
Chương 180: Ta đã nói 2 lần
Lam Bạch Đích Thiên
24/12/2019
"Wow."
Cùng với một viên đá màu đen ném vào,ngọn lửa trong lò sưởi lửa ở đại sảnh của thành chủ Lâm Đông Thành, lập tức tóe ra những chấm bay nhảy.
"Quá xa xỉ, thậm chí lần này một nhóm quân đoàn pháp sư trực tiếp tấn công vào quân đoàn Cổ Thần, Vĩnh Hằng chi hỏa sức mạnh thực sự là mạnh mẽ."
Dã thú đứng trong đại sảnh, cầm trong tay tin tức của chiến trường, cảm khái nói.
"Ngục tối Vĩnh Hằng chi hỏa là thành phố ngầm lớn nhất của phương bắc, điều ấy nội tình vẫn là có.
"Thành chủ Dương Thông Đầu đứng tại chỗ ngồi chủ vị, hỏi:
"Tình hình chiến đấu ở tiền tuyến như thế nào."
"Ban đầu thuộc về khu vực địa điểm khảo cổ di tích số 85, và bây giờ đã bị Lâm Đông Thành chúng ta và các thành phố ngầm lớn khác cho quân bao vây. Bây giờ đang chờ đợi trận chiến cuối cùng, sự đe dọa của Cổ Thần đã không còn, tài vụ bên kia bắt đầu tính toán đến vấn đề trả thù lao cho các thành phố dưới lòng đất."
Dã thú nhìn tình hình chiến trường, báo cáo lại.
"Chà, rất tốt, tình hình chiến đấu tốt hơn nhiều so với chúng ta dự đoán.." Thành chủ Dương Thông Đầu gật đầu với sự hài lòng, tiếp tục nói:
"Vấn đề thù lao của nhóm thành chủ, như đã nói trước đây bây giờ kết toán là được rồi, đối với ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng bên kia, có ý kiến khiếu nại gì không?"
"Khiếu nại?" Con dã thú sửng sốt một chút, thành chủ Dương Thông Đầu nói:
"Chúng ta không thuê bọn hắn để đi ra tiền tuyến chiến đấu với Cổ Thần, chỉ vỏn vẹn để cho bọn hắn đi bảo vệ rừng rậm ở thành phố ngầm thứ ba, phải cho Hạ Lạc Khắc đại nhân một ít lợi ích, không thể để cho Hạ Lạc Khắc đại nhân bất mãn với chúng ta."
"Ta biết, chúng ta sẽ đưa thêm chút ưu đãi cho Hạ Lạc Khắc đại nhân." Dã thú gật gật đầu, nói nghiêm túc.
"Tốt, đưa bao nhiêu thì đưa, sau đó tiêu phí về sau, trong việc gửi phiếu giảm giá, có, giảm giá trong 10 cửa hàng, hoặc trên mười vạn ma thú thì gửi thẻ hội viên, người tiêu dùng của Lâm Đông Thành đã được 9,5 lần, thẻ hội viên được nạp tiền được thêm 10%."
Thành chủ Dương Thông Đầu nói một hơi xong, rồi lại nói tiếp ngay sau đó:
"Nhưng ta còn nhớ một chút lúc sinh nhật Hạ Lạc Khắc đại nhân,thời điểm đó, ngoài cung cấp ưu đãi hãy tặng thêm một phần huyết tinh trà hoa cúc thì tốt."
"Thật không hổ danh là nhạc phụ đại nhân." Con dã thú cảm khái nói:
"Phải,
Ngươi có muốn phái người đi xem xét một chút tình hình rừng rậm của thế giới ngầm thứ ba? Dù sao cũng là thượng vị ác ma....."
"Yên tâm đi, thế giới ngầm thứ ba sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!" Thành chủ Dương Thông Đầu khẳng định chắc chắn.
"Nhưng nhạc phụ đại nhân, ta có một vấn đề muốn hỏi một chút." Dã thú nghĩ nghĩ, nói:
"Vì sao nhạc phụ đại nhân lại một mực đối tốt với vị Hạ Lạc Khắc đại nhân này, chỉ là bởi vì Alexander đại nhân đã để ý hay là bởi vì hắn là thượng vị ác ma, ta vẫn là có chút không thể nào hiểu được."
Dã thú bổ sung nói:
"Nếu như muốn nói là người có năng lực, dạng người này cũng có rất nhiều, nhưng cũng không thấy nhạc phụ đại nhân đối xử với bọn hắn tốt như vậy."
"Dã thú, khi nào ngươi thay ta lên vị trí này, ngươi liền có thể hiểu rõ." Thành chủ Dương Thông Đầu lộ ra thần sắc thông thái:
"Vị lãnh chúa Hạ Lạc Khắc này, tuyệt đối không giống bình thường."
.....
Phiên chợ Lâm Đông Thành.
".... Những vật này gần như không giống nhau lắm?"
Mặc chiến váy giáp kì quái, Y Phù Lâm nhìn vào trong danh sách, đầu lắc lắc liên tục.
" Chà, chắc là không có cái khác."
Hạ Lạc Khắc gật đầu, nói như thế.
"Điều này, Hạ Lạc Khắc đại nhân muốn hay không muốn uống trà? Đã đi đã hơn nửa ngày, cũng không có ăn cái gì... " Y Phù Lâm nhăn nhó, nhìn qua có chút thẹn thùng.
Hạ Lạc Khắc thỉnh thoảng nhìn qua đám người bên cạnh, rõ ràng Y Phù Lâm vì những người này mà cảm thấy thẹn thùng.
"Không, thượng vị ác ma là không cần ăn cái gì. "
Hạ Lạc Khắc lắc đầu, đang định nói gì nhưng nhìn thấy Y Phù Lâm sau lưng nên sửng sốt một chút.
"A, vậy chúng ta hãy trở về...."
Y Phù Lâm đang nói, nhưng đã bị Hạ Lạc Khắc kéo tay, hướng về phía quán trà.
"Đi thôi, ta mời ngươi uống trà."
"Sao?"
Hạ Lạc Khắc kéo Y Phù Lâm đang sửng sốt đi tới ven đường.
Thời gian lúc này đang là xế chiều, quán trà bên trong cũng không có ai, Hạ Lạc Khắc cùng Y Phù Lâm đứng ở cửa quán, cùng nhìn vào menu được đặt ở phía cửa ra vào.
"Ngươi muốn uống cái gì?"
Hạ Lạc Khắc nói một câu, sau đó Y Phù Lâm ngồi xuống, đọc một cách cẩn thận:
"Vậy cho ta hai chén huyết tinh trà hoa cúc."
"Xin chờ một chút! " Con dã thú chủ cửa hàng hô lên một tiếng, rồi sau đó chạy về bếp.
Hạ Lạc Khắc và Y Phù Lâm đi vào tìm một chỗ ngồi xuống, Hạ Lạc Khắc nhìn một người nào đó ở phía ven đường bên trên.
Người đàn ông mặc áo choàng to lớn, thân hình to cao, so với những người khác thì đi chậm hơn một chút, toàn thân trên dưới đều được mặc quần áo che kín.
"Đó là, trước đây Hạ Lạc Khắc đại nhân đi học ở nơi đó sao? Thượng vị ác ma chắc hẳn là phải học ở học viện ác ma tốt nhất phải không?"
Trong lúc đợi huyết tinh trà hoa cúc, Y Phù Lâm nhìn quanh cố gắng tìm chủ đề để nói chuyện.
"Chà, cái kia là học viện ta đã học." Hạ Lạc Khắc quay đầu lại, nhìn về phía Y Phù Lâm.
"A, thật đẹp, nữ quái muốn vào trong đó, còn muốn nhập học nhưng kỳ thi tuyển sinh nó rất là khó..."
Y Phù Lâm tỏ ra vẻ ngưỡng mộ:
"Hạ Lạc Khắc đại nhân ưu tú như vậy, nhất định là thành tích phải tương đối tốt? "
"Cũng không khá lắm, vẫn có thất bại."
Hạ Lạc Khắc nói rất tự nhiên.
"Ồ..." Y Phù Lâm cảm thấy xấu hổ một chút, trong lúc đó không biết nên nói cái gì.
Cũng may lúc đó con dã thú bưng hai chén huyết tinh trà hoa cúc tới, sau đó đặt ở trước mặt Hạ Lạc Khắc và Y Phù Lâm rồi rời đi.
Y Phù Lâm cầm huyết tinh trà hoa cúc lên, loại có ống hút và từ từ hút lên.
Bầu không khí bỗng trở nên khó xử.
Bên ngoài cửa sổ, người mặc chiếc áo choàng màu xám cao lớn, đi ngang qua quán trà mà Hạ Lạc Khắc vừa bước vào, và bước đi vô định trong chợ, bóng dáng của chiếc áo choàng màu xám cao lớn nhìn về phía nhà nào đó trong những cửa hàng -
Tiệm thợ rèn [Không có gì quý nhất].
"Chào mừng quý khách! Hôm nay là ngày kỉ niệm tròn hai năm của chúng ta, chúng ta có vài mặt hàng giảm giá...…."
Một con Thạch Đầu Nhân rất thành thạo nói như vậy, nhưng sau khi thấy người đàn ông cao lớn đến trước mặt, hắn ta ngây ngẩn cả người:
"Người này, có phải chúng ta đã gặp qua nhau trước đây?"
"Gặp qua? Làm sao lại được, chúng ta vừa mới từ trong ngục giam, không phải, là từ nơi khác đến không phải đến từ Lâm Đông Thành.
Bóng người cao lớn, phát ra tiếng nói như vậy.
"Không sai, chúng ta vừa mới đến."
"Ở giữa bụng phát ra thanh âm như vậy."
"Thật đói, mệt mỏi quá. "
Hạ bộ phát ra âm thanh như vậy.
" Này... Nếu như các ngươi là muốn tìm Hạ Lạc Khắc đại nhân."
Con Thạch Đầu Nhân rất thành thạo nói:
"Ta đã nói với các ngươi hai lần, Hạ Lạc Khắc đại nhân tại ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng, cách Lâm Đông Thành khoảng mười ngày đi bộ."
Cùng với một viên đá màu đen ném vào,ngọn lửa trong lò sưởi lửa ở đại sảnh của thành chủ Lâm Đông Thành, lập tức tóe ra những chấm bay nhảy.
"Quá xa xỉ, thậm chí lần này một nhóm quân đoàn pháp sư trực tiếp tấn công vào quân đoàn Cổ Thần, Vĩnh Hằng chi hỏa sức mạnh thực sự là mạnh mẽ."
Dã thú đứng trong đại sảnh, cầm trong tay tin tức của chiến trường, cảm khái nói.
"Ngục tối Vĩnh Hằng chi hỏa là thành phố ngầm lớn nhất của phương bắc, điều ấy nội tình vẫn là có.
"Thành chủ Dương Thông Đầu đứng tại chỗ ngồi chủ vị, hỏi:
"Tình hình chiến đấu ở tiền tuyến như thế nào."
"Ban đầu thuộc về khu vực địa điểm khảo cổ di tích số 85, và bây giờ đã bị Lâm Đông Thành chúng ta và các thành phố ngầm lớn khác cho quân bao vây. Bây giờ đang chờ đợi trận chiến cuối cùng, sự đe dọa của Cổ Thần đã không còn, tài vụ bên kia bắt đầu tính toán đến vấn đề trả thù lao cho các thành phố dưới lòng đất."
Dã thú nhìn tình hình chiến trường, báo cáo lại.
"Chà, rất tốt, tình hình chiến đấu tốt hơn nhiều so với chúng ta dự đoán.." Thành chủ Dương Thông Đầu gật đầu với sự hài lòng, tiếp tục nói:
"Vấn đề thù lao của nhóm thành chủ, như đã nói trước đây bây giờ kết toán là được rồi, đối với ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng bên kia, có ý kiến khiếu nại gì không?"
"Khiếu nại?" Con dã thú sửng sốt một chút, thành chủ Dương Thông Đầu nói:
"Chúng ta không thuê bọn hắn để đi ra tiền tuyến chiến đấu với Cổ Thần, chỉ vỏn vẹn để cho bọn hắn đi bảo vệ rừng rậm ở thành phố ngầm thứ ba, phải cho Hạ Lạc Khắc đại nhân một ít lợi ích, không thể để cho Hạ Lạc Khắc đại nhân bất mãn với chúng ta."
"Ta biết, chúng ta sẽ đưa thêm chút ưu đãi cho Hạ Lạc Khắc đại nhân." Dã thú gật gật đầu, nói nghiêm túc.
"Tốt, đưa bao nhiêu thì đưa, sau đó tiêu phí về sau, trong việc gửi phiếu giảm giá, có, giảm giá trong 10 cửa hàng, hoặc trên mười vạn ma thú thì gửi thẻ hội viên, người tiêu dùng của Lâm Đông Thành đã được 9,5 lần, thẻ hội viên được nạp tiền được thêm 10%."
Thành chủ Dương Thông Đầu nói một hơi xong, rồi lại nói tiếp ngay sau đó:
"Nhưng ta còn nhớ một chút lúc sinh nhật Hạ Lạc Khắc đại nhân,thời điểm đó, ngoài cung cấp ưu đãi hãy tặng thêm một phần huyết tinh trà hoa cúc thì tốt."
"Thật không hổ danh là nhạc phụ đại nhân." Con dã thú cảm khái nói:
"Phải,
Ngươi có muốn phái người đi xem xét một chút tình hình rừng rậm của thế giới ngầm thứ ba? Dù sao cũng là thượng vị ác ma....."
"Yên tâm đi, thế giới ngầm thứ ba sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!" Thành chủ Dương Thông Đầu khẳng định chắc chắn.
"Nhưng nhạc phụ đại nhân, ta có một vấn đề muốn hỏi một chút." Dã thú nghĩ nghĩ, nói:
"Vì sao nhạc phụ đại nhân lại một mực đối tốt với vị Hạ Lạc Khắc đại nhân này, chỉ là bởi vì Alexander đại nhân đã để ý hay là bởi vì hắn là thượng vị ác ma, ta vẫn là có chút không thể nào hiểu được."
Dã thú bổ sung nói:
"Nếu như muốn nói là người có năng lực, dạng người này cũng có rất nhiều, nhưng cũng không thấy nhạc phụ đại nhân đối xử với bọn hắn tốt như vậy."
"Dã thú, khi nào ngươi thay ta lên vị trí này, ngươi liền có thể hiểu rõ." Thành chủ Dương Thông Đầu lộ ra thần sắc thông thái:
"Vị lãnh chúa Hạ Lạc Khắc này, tuyệt đối không giống bình thường."
.....
Phiên chợ Lâm Đông Thành.
".... Những vật này gần như không giống nhau lắm?"
Mặc chiến váy giáp kì quái, Y Phù Lâm nhìn vào trong danh sách, đầu lắc lắc liên tục.
" Chà, chắc là không có cái khác."
Hạ Lạc Khắc gật đầu, nói như thế.
"Điều này, Hạ Lạc Khắc đại nhân muốn hay không muốn uống trà? Đã đi đã hơn nửa ngày, cũng không có ăn cái gì... " Y Phù Lâm nhăn nhó, nhìn qua có chút thẹn thùng.
Hạ Lạc Khắc thỉnh thoảng nhìn qua đám người bên cạnh, rõ ràng Y Phù Lâm vì những người này mà cảm thấy thẹn thùng.
"Không, thượng vị ác ma là không cần ăn cái gì. "
Hạ Lạc Khắc lắc đầu, đang định nói gì nhưng nhìn thấy Y Phù Lâm sau lưng nên sửng sốt một chút.
"A, vậy chúng ta hãy trở về...."
Y Phù Lâm đang nói, nhưng đã bị Hạ Lạc Khắc kéo tay, hướng về phía quán trà.
"Đi thôi, ta mời ngươi uống trà."
"Sao?"
Hạ Lạc Khắc kéo Y Phù Lâm đang sửng sốt đi tới ven đường.
Thời gian lúc này đang là xế chiều, quán trà bên trong cũng không có ai, Hạ Lạc Khắc cùng Y Phù Lâm đứng ở cửa quán, cùng nhìn vào menu được đặt ở phía cửa ra vào.
"Ngươi muốn uống cái gì?"
Hạ Lạc Khắc nói một câu, sau đó Y Phù Lâm ngồi xuống, đọc một cách cẩn thận:
"Vậy cho ta hai chén huyết tinh trà hoa cúc."
"Xin chờ một chút! " Con dã thú chủ cửa hàng hô lên một tiếng, rồi sau đó chạy về bếp.
Hạ Lạc Khắc và Y Phù Lâm đi vào tìm một chỗ ngồi xuống, Hạ Lạc Khắc nhìn một người nào đó ở phía ven đường bên trên.
Người đàn ông mặc áo choàng to lớn, thân hình to cao, so với những người khác thì đi chậm hơn một chút, toàn thân trên dưới đều được mặc quần áo che kín.
"Đó là, trước đây Hạ Lạc Khắc đại nhân đi học ở nơi đó sao? Thượng vị ác ma chắc hẳn là phải học ở học viện ác ma tốt nhất phải không?"
Trong lúc đợi huyết tinh trà hoa cúc, Y Phù Lâm nhìn quanh cố gắng tìm chủ đề để nói chuyện.
"Chà, cái kia là học viện ta đã học." Hạ Lạc Khắc quay đầu lại, nhìn về phía Y Phù Lâm.
"A, thật đẹp, nữ quái muốn vào trong đó, còn muốn nhập học nhưng kỳ thi tuyển sinh nó rất là khó..."
Y Phù Lâm tỏ ra vẻ ngưỡng mộ:
"Hạ Lạc Khắc đại nhân ưu tú như vậy, nhất định là thành tích phải tương đối tốt? "
"Cũng không khá lắm, vẫn có thất bại."
Hạ Lạc Khắc nói rất tự nhiên.
"Ồ..." Y Phù Lâm cảm thấy xấu hổ một chút, trong lúc đó không biết nên nói cái gì.
Cũng may lúc đó con dã thú bưng hai chén huyết tinh trà hoa cúc tới, sau đó đặt ở trước mặt Hạ Lạc Khắc và Y Phù Lâm rồi rời đi.
Y Phù Lâm cầm huyết tinh trà hoa cúc lên, loại có ống hút và từ từ hút lên.
Bầu không khí bỗng trở nên khó xử.
Bên ngoài cửa sổ, người mặc chiếc áo choàng màu xám cao lớn, đi ngang qua quán trà mà Hạ Lạc Khắc vừa bước vào, và bước đi vô định trong chợ, bóng dáng của chiếc áo choàng màu xám cao lớn nhìn về phía nhà nào đó trong những cửa hàng -
Tiệm thợ rèn [Không có gì quý nhất].
"Chào mừng quý khách! Hôm nay là ngày kỉ niệm tròn hai năm của chúng ta, chúng ta có vài mặt hàng giảm giá...…."
Một con Thạch Đầu Nhân rất thành thạo nói như vậy, nhưng sau khi thấy người đàn ông cao lớn đến trước mặt, hắn ta ngây ngẩn cả người:
"Người này, có phải chúng ta đã gặp qua nhau trước đây?"
"Gặp qua? Làm sao lại được, chúng ta vừa mới từ trong ngục giam, không phải, là từ nơi khác đến không phải đến từ Lâm Đông Thành.
Bóng người cao lớn, phát ra tiếng nói như vậy.
"Không sai, chúng ta vừa mới đến."
"Ở giữa bụng phát ra thanh âm như vậy."
"Thật đói, mệt mỏi quá. "
Hạ bộ phát ra âm thanh như vậy.
" Này... Nếu như các ngươi là muốn tìm Hạ Lạc Khắc đại nhân."
Con Thạch Đầu Nhân rất thành thạo nói:
"Ta đã nói với các ngươi hai lần, Hạ Lạc Khắc đại nhân tại ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng, cách Lâm Đông Thành khoảng mười ngày đi bộ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.