Chương 101: Âu Dương Khắc chết
Katsuragi Keima
16/12/2019
Trình Dao Già vốn là đại tiểu thư của Trình gia tại huyện Bảo Ứng, thị Dương Châu, tỉnh Giang Tô. Nàng lớn lên xinh đẹp động lòng người thân lại là đệ tử của một trong Toàn Chân thất tử Thanh Tịnh tán nhân Tôn Bất Nhị.
Trình Dao Già học được công phu phái Toàn Chân từ Tôn Bất Nhị thì trên giang hồ cũng có thể được xếp vào hàng hảo thủ. Nàng trời sinh tính tình mạnh mẽ có võ công nơi thân thì thường hóa thân nữ hiệp trừ gian diệt ác.
Nay Toàn Chân Giáo ra Bố Cáo Lệnh truy nã kẻ đã hại chết thủ tịch đệ tử đời thứ 3 là Doãn Chí Bình thì Trình Dao Già thân là đệ tử đắc ý của Tôn Bất Nhị liền được nàng triệu tới Trùng Dương Cung.
Trên đường đi tới Chung Nam Sơn, Trình Dao Già đi ngang qua vùng Hà Nam này thì nghe được tin có thiếu nữ mất tích bí ẩn nên liền cùng hai vị cao thủ của Cái Bang là Lê Sinh cùng Dư Triệu Hưng cùng tìm hiểu chuyện này.
Ba người bàn mưu tính kế cuối cùng cũng đã phát hiện ra tung tích của kẻ chủ mưu chính là Âu Dương Khắc. Hắn bắt những cô nương trong huyện về để làm nhục họ khiến cho ba người giận dữ mà lập tức ra tay.
Có điều Âu Dương Khắc thân là con riêng của Tây Độc Âu Dương Phong thì được hắn cực kỳ yêu thương nuông chiều.
Âu Dương Khắc được Âu Dương Phong tự mình truyền thụ võ công. Mặc dù hắn hay tự phụ rằng võ công của mình đứng thứ hai sau thiên hạ chỉ thua có thúc phụ Âu Dương Phong của mình nên rất kiêu ngạo nhưng vẫn phải công nhận rằng võ công của hắn khá cao.
Âu Dương Khắc tuyệt đối là thuộc hàng cao thủ nhất lưu trong võ lâm nên mấy người Trình Dao Già, Lê Sinh và Dư Triệu Hưng khó lòng mà đánh bại được.
Thậm chí ba người muốn vượt qua được đám tỳ thiếp của Âu Dương Phong còn khó khăn. Những tỳ thiếp này được Âu Dương Phong chọn làm tùy tùng cho con trai mình nên võ công không kém, khi hợp kích lại hoàn toàn không thua gì mấy người họ.
Hơn nữa Âu Dương Khắc được chân truyền của Tây Độc thì cách hành xử cũng đầy quỷ kế thâm độc. Hắn nhân cơ hội ba người đang mải miết đánh nhau với mấy nữ tỳ của mình thì lén nhảy ra sau tung chưởng đánh bây Lê Sinh và Dư Triệu Hưng.
Trình Dao Già giật mình không kịp phản ứng bỗng bị mấy nữ tỳ của Âu Dương Khắc ra tay bắt giữ.
Âu Dương Khắc đi tới trước mặt Trình Dao Già cười lớn:
- Ha ha!! Ta tới nơi này thì chỉ tìm được những nữ nhân nhan sắc tầm thường thậm chí còn chẳng bằng mấy tỳ thiếp của ta nên chỉ định tìm mấy cô nương tới để đổi vị nhưng không ngờ nay lại có một vị mỹ nhân nũng nịu tự dâng mình tới trước mặt ta thế này.
Âu Dương Khắc đưa tay ra bóp lấy cằm của Trình Dao Già nâng lên quan sát với ánh mắt dâm tà.
Trình Dao Già bị rơi vào tình cảnh này thì biến sắc, mấy cô nương bị Âu Dương Khắc làm nhục còn đang ở một bên, nàng không muốn phải rơi vào kết cục như vậy.
- Xuân tiêu nhất khắc đáng giá ngàn vàng… mỹ nhân, ngươi và ta mau vào động phòng đi thôi.
Âu Dương Khắc nói ra câu này thì mấy nữ tỳ lập tức khống chế tay chân của Trình Dao Già định dẫn nàng đi.
- Không… mau thả ta ra!! Có ai không? Mau cứu ta!!
Trình Dao Già bắt đầu sợ hãi kêu cứu khiến cho mấy nữ tỳ cười nhạo.
Âu Dương Khắc nói:
- Cần gì phải kêu cứu chứ? Lát nữa ta cùng ngươi sẽ được hưởng nhân gian khoái lạc thì ngươi sẽ trở nên ngoan ngoãn thôi.
Âu Dương Phong nói xong ra lệnh cho mấy nữ tỳ mang Trình Dao Già vào bên trong miếu và bản thân cũng lập tức đi theo. Nhưng bọn họ vừa tới trước cửa miếu thì bỗng nhiên nhìn thấy một thiếu niên tuấn tú đang đứng ở trước cửa.
Âu Dương Khắc không nhận ra thiếu niên này là ai nhưng trong lòng hắn lại nổi lên một cảm giác bất an. Từ trước tới nay Âu Dương Khắc được Âu Dương Phong nuông chiều thì chưa bao giờ sợ kẻ nào, ngoại trừ những người trong Ngũ Tuyệt được Âu Dương Phong dặn phải tránh xa thì hắn cũng chưa e ngại ai cả.
Nhưng kẻ trước mặt này dù chỉ là một thiếu niên nhưng lại khiến cho hắn hết sức bồn chồn.
- Ngươi là kẻ nào sao dám cản đường chúng ta!?
Âu Dương Khắc còn chưa nói gì thì mấy nữ tỳ của hắn đã lên tiếng quát tháo.
Phạm Thiên nhìn mấy nữ nhân áo trắng trước mặt với ánh mắt lạnh lùng.
Nữ nhân tây vực mang theo một vẻ đẹp đặc biệt rất hấp dânc nam nhân nhưng Phạm Thiên đã từng thưởng thức qua đóa mẫu nữ hoa tuyệt sắc tới từ Ba Tư thì thì mấy nữ tỳ của Âu Dương Khắc hoàn toàn không thể lọt vào mắt xanh của hắn được.
- Ngươi bị điếc sao!!
Mấy nữ tỳ thấy Phạm Thiên coi thường mình thì lập tức ra tay tấn công hắn.
Nhưng lúc này Phạm Thiên bỗng động, Tồi Tâm Chưởng trong tay hắn liên tục được tung ra đánh văng đám nữ tỳ này.
Âu Dương Khắc giật mình, khi thấy đám nữ tỳ của mình đang thổ huyết liên tục thì trong lòng hắn xuất hiện một ngọn lửa giận.
Mấy nữ tỳ này dù chỉ là công cụ tiết dục của Âu Dương Khắc nhưng dù thế nào cũng là người của hắn. Phạm Thiên tấn công họ cũng chính là đang vả mặt Âu Dương Khắc.
- Hừ!
Âu Dương Khắc tức giật đóng lại cây quạt trên tay và dùng khinh công lao tới.
Phạm Thiên thấy hắn lao tới thì không hề di chuyển mà để một chưởng này đánh lên ngực mình.
Âu Dương Khắc thấy mình đánh trúng còn chưa kịp vui mừng đã cảm thấy một luồng cương khí nóng rực bắn ngược trở lại.
- A!!
Âu Dương Khắc bị hất văng ra thì Phạm Thiên liền đưa tay ra tóm lấy cổ tay của hắn.
Bàn tay còn lại của Phạm Thiên thi triển Cửu Âm Thần Trảo tóm lấy cổ của Âu Dương Khắc.
Răng rắc một tiếng cái đầu của Âu Dương Khắc đã vẹo hẳn sang một bên hai mắt trợn trừng ra không thể tin được.
- Công tử gia!!!
Mấy nữ tỳ còn chưa bị Phạm Thiên đánh trúng liền hoảng hốt kêu lên. Mấy người bọn họ thấy cảnh này thì không hề bỏ chạy mà ngược lại còn lao về phía Phạm Thiên muốn cứu Âu Dương Khắc.
- Trung thành đấy, nếu vậy thì các ngươi hãy cùng chủ nhân của mình tới địa ngục đi.
Mấy người này trợ giúp Âu Dương Khắc bắt cóc hoàng hoa khuê nữ về để hắn làm nhục thì cũng chẳng phải loại tốt lành gì. Phạm Thiên không định tha mạng cho bọn chúng.
Nhưng chưa cần đến Phạm Thiên ra tay một bóng người đã xuất hiện ở phía sau ném ra mấy viên ngân châm về phía họ.
- Mấy con tiện tỳ sao dám ra tay với Thiên ca ca!!!
Lý Mạc Sầu ném ra mấy miếng Băng Phách Ngân Châm khiến cho mấy nữ tỳ kia lập tức ngã lăn ra đất mà toàn thân run rẩy do dính kịch độc trên ngân châm, một lát sau thì khí tuyệt bỏ mình.
Lý Mạc Sầu được nuôi dạy tại Cổ Mộ thì vốn không coi nhân mạng ra gì nên vừa ra tay là đã dùng chiêu thức thâm độc lấy mạng mấy nữ tỳ này.
Ngay sau đó Hoàng Dung cùng Mục Niệm Từ đang ôm Tiểu Long Nữ cũng chạy tới trước mặt Phạm Thiên.
Trình Dao Già vốn đang tuyệt vọng thấy một thiếu niên tuấn tú tới cứu mình thì trong lòng nàng liền rung động. Nhưng khi thấy ba thiếu nữ xinh đẹp không kém gì mình thậm chí còn xinh đẹp hơn xuất hiện thì nụ cười của nàng liền cứng lại.
Trình Dao Già đi tới trước mặt Phạm Thiên và chắp tay theo quy củ giang hồ và nói:
- Cảm tạ thiếu hiệp đã cứu giúp tiểu nữ, tiểu nữ tên Trình Dao Già, đệ tử Toàn Chân Giáo xin hỏi quý tính đại danh của thiếu hiệp.
Phạm Thiên liền đi qua mấy người Hoàng Dung và tới trước mặt Trình Dao Già chắp tay mỉm cười đáp:
- Tại hạ họ Phạm tên chỉ có một chữ Thiên, trên đường đi ngang qua thấy cô nương bị ngộ hại nên mới không thể ngó lơ mà ra tay cứu giúp. Còn đây là đệ tử của ta Mục Niệm Từ, hai nàng là Hoàng Dung và Lý Mạc Sầu, cũng coi là một nửa đệ tử của ta.
Trình Dao Già vốn trong lòng đang não nề nghe Phạm Thiên nói ba thiếu nữ xinh đẹp này đều chỉ là đệ tử của mình thôi thì trong lòng nàng liền vui như hoa nở.
- Nếu không có Phạm thiếu hiệp thì ta đã bị tên dâm tặc này làm nhục rồi, ơn nghĩa của ngươi ta khó lòng mà đền đáp được.
Phạm Thiên cùng Trình Dao Già trò chuyện một lát thì liền trở nên thân thiết.
- Ta năm nay vừa tròn 16 tuổi, còn nhỏ hơn ngươi vài tháng thì ta phải gọi ngươi là Phạm Thiên đại ca mới đúng.
- Dao Già tiểu muội không cần phải khách khí như vậy, chúng ta mới gặp mà như đã quen ta cảm thấy chúng ta có thể kết nghĩa huynh muội… có điều Dao Già tiểu muội ngươi dung nhan tú lệ khiến lòng ta thực sự khiến ta muốn được thân càng thêm thân nhưng lại không muốn cả đời chỉ gọi ngươi là tiểu muội.
Trình Dao Già thấy Phạm Thiên nói chuyện lớn mật như vậy thì hai má đỏ bừng lên. Nhưng thân là nhi nữ giang hồ thì lá gan của nàng cũng không nhỏ nên liền đáp:
- Dù cho không làm huynh muội, nhưng cũng không phải không thể trở thành người một nhà…
Phạm Thiên nghe vậy thì khuôn mặt tỏ ra mừng rỡ lén lút nắm lấy tay Trình Dao Già khiến nàng càng trở nên thẹn thùng.
Mục Niệm Từ là đệ tử duy nhất và cũng là người duy nhất Phạm Thiên chưa tiến hành Tỏa Linh từ lúc thấy sư phụ mình lừa gạt Trình Dao Già rằng Hoàng Dung và Lý Mạc Sầu cũng là đệ tử của hắn thì nàng đã nhận ra ý đồ của hắn rồi.
- Sư phụ không chỉ võ công cao mà công phu lừa gạt nữ nhân cũng giỏi nữa… vị Trình cô nương này mới vừa gặp mặt đã rơi vào lưới của sư phụ rồi, liệu hắn có khi nào nhắm tới mình không.
Mục Niệm Từ thầm xấu hổ vì suy nghĩ của mình nhưng trong lòng nàng ngược lại còn có chút mong chờ nữa…
- ------☆☆☆☆-------
Trình Dao Già học được công phu phái Toàn Chân từ Tôn Bất Nhị thì trên giang hồ cũng có thể được xếp vào hàng hảo thủ. Nàng trời sinh tính tình mạnh mẽ có võ công nơi thân thì thường hóa thân nữ hiệp trừ gian diệt ác.
Nay Toàn Chân Giáo ra Bố Cáo Lệnh truy nã kẻ đã hại chết thủ tịch đệ tử đời thứ 3 là Doãn Chí Bình thì Trình Dao Già thân là đệ tử đắc ý của Tôn Bất Nhị liền được nàng triệu tới Trùng Dương Cung.
Trên đường đi tới Chung Nam Sơn, Trình Dao Già đi ngang qua vùng Hà Nam này thì nghe được tin có thiếu nữ mất tích bí ẩn nên liền cùng hai vị cao thủ của Cái Bang là Lê Sinh cùng Dư Triệu Hưng cùng tìm hiểu chuyện này.
Ba người bàn mưu tính kế cuối cùng cũng đã phát hiện ra tung tích của kẻ chủ mưu chính là Âu Dương Khắc. Hắn bắt những cô nương trong huyện về để làm nhục họ khiến cho ba người giận dữ mà lập tức ra tay.
Có điều Âu Dương Khắc thân là con riêng của Tây Độc Âu Dương Phong thì được hắn cực kỳ yêu thương nuông chiều.
Âu Dương Khắc được Âu Dương Phong tự mình truyền thụ võ công. Mặc dù hắn hay tự phụ rằng võ công của mình đứng thứ hai sau thiên hạ chỉ thua có thúc phụ Âu Dương Phong của mình nên rất kiêu ngạo nhưng vẫn phải công nhận rằng võ công của hắn khá cao.
Âu Dương Khắc tuyệt đối là thuộc hàng cao thủ nhất lưu trong võ lâm nên mấy người Trình Dao Già, Lê Sinh và Dư Triệu Hưng khó lòng mà đánh bại được.
Thậm chí ba người muốn vượt qua được đám tỳ thiếp của Âu Dương Phong còn khó khăn. Những tỳ thiếp này được Âu Dương Phong chọn làm tùy tùng cho con trai mình nên võ công không kém, khi hợp kích lại hoàn toàn không thua gì mấy người họ.
Hơn nữa Âu Dương Khắc được chân truyền của Tây Độc thì cách hành xử cũng đầy quỷ kế thâm độc. Hắn nhân cơ hội ba người đang mải miết đánh nhau với mấy nữ tỳ của mình thì lén nhảy ra sau tung chưởng đánh bây Lê Sinh và Dư Triệu Hưng.
Trình Dao Già giật mình không kịp phản ứng bỗng bị mấy nữ tỳ của Âu Dương Khắc ra tay bắt giữ.
Âu Dương Khắc đi tới trước mặt Trình Dao Già cười lớn:
- Ha ha!! Ta tới nơi này thì chỉ tìm được những nữ nhân nhan sắc tầm thường thậm chí còn chẳng bằng mấy tỳ thiếp của ta nên chỉ định tìm mấy cô nương tới để đổi vị nhưng không ngờ nay lại có một vị mỹ nhân nũng nịu tự dâng mình tới trước mặt ta thế này.
Âu Dương Khắc đưa tay ra bóp lấy cằm của Trình Dao Già nâng lên quan sát với ánh mắt dâm tà.
Trình Dao Già bị rơi vào tình cảnh này thì biến sắc, mấy cô nương bị Âu Dương Khắc làm nhục còn đang ở một bên, nàng không muốn phải rơi vào kết cục như vậy.
- Xuân tiêu nhất khắc đáng giá ngàn vàng… mỹ nhân, ngươi và ta mau vào động phòng đi thôi.
Âu Dương Khắc nói ra câu này thì mấy nữ tỳ lập tức khống chế tay chân của Trình Dao Già định dẫn nàng đi.
- Không… mau thả ta ra!! Có ai không? Mau cứu ta!!
Trình Dao Già bắt đầu sợ hãi kêu cứu khiến cho mấy nữ tỳ cười nhạo.
Âu Dương Khắc nói:
- Cần gì phải kêu cứu chứ? Lát nữa ta cùng ngươi sẽ được hưởng nhân gian khoái lạc thì ngươi sẽ trở nên ngoan ngoãn thôi.
Âu Dương Phong nói xong ra lệnh cho mấy nữ tỳ mang Trình Dao Già vào bên trong miếu và bản thân cũng lập tức đi theo. Nhưng bọn họ vừa tới trước cửa miếu thì bỗng nhiên nhìn thấy một thiếu niên tuấn tú đang đứng ở trước cửa.
Âu Dương Khắc không nhận ra thiếu niên này là ai nhưng trong lòng hắn lại nổi lên một cảm giác bất an. Từ trước tới nay Âu Dương Khắc được Âu Dương Phong nuông chiều thì chưa bao giờ sợ kẻ nào, ngoại trừ những người trong Ngũ Tuyệt được Âu Dương Phong dặn phải tránh xa thì hắn cũng chưa e ngại ai cả.
Nhưng kẻ trước mặt này dù chỉ là một thiếu niên nhưng lại khiến cho hắn hết sức bồn chồn.
- Ngươi là kẻ nào sao dám cản đường chúng ta!?
Âu Dương Khắc còn chưa nói gì thì mấy nữ tỳ của hắn đã lên tiếng quát tháo.
Phạm Thiên nhìn mấy nữ nhân áo trắng trước mặt với ánh mắt lạnh lùng.
Nữ nhân tây vực mang theo một vẻ đẹp đặc biệt rất hấp dânc nam nhân nhưng Phạm Thiên đã từng thưởng thức qua đóa mẫu nữ hoa tuyệt sắc tới từ Ba Tư thì thì mấy nữ tỳ của Âu Dương Khắc hoàn toàn không thể lọt vào mắt xanh của hắn được.
- Ngươi bị điếc sao!!
Mấy nữ tỳ thấy Phạm Thiên coi thường mình thì lập tức ra tay tấn công hắn.
Nhưng lúc này Phạm Thiên bỗng động, Tồi Tâm Chưởng trong tay hắn liên tục được tung ra đánh văng đám nữ tỳ này.
Âu Dương Khắc giật mình, khi thấy đám nữ tỳ của mình đang thổ huyết liên tục thì trong lòng hắn xuất hiện một ngọn lửa giận.
Mấy nữ tỳ này dù chỉ là công cụ tiết dục của Âu Dương Khắc nhưng dù thế nào cũng là người của hắn. Phạm Thiên tấn công họ cũng chính là đang vả mặt Âu Dương Khắc.
- Hừ!
Âu Dương Khắc tức giật đóng lại cây quạt trên tay và dùng khinh công lao tới.
Phạm Thiên thấy hắn lao tới thì không hề di chuyển mà để một chưởng này đánh lên ngực mình.
Âu Dương Khắc thấy mình đánh trúng còn chưa kịp vui mừng đã cảm thấy một luồng cương khí nóng rực bắn ngược trở lại.
- A!!
Âu Dương Khắc bị hất văng ra thì Phạm Thiên liền đưa tay ra tóm lấy cổ tay của hắn.
Bàn tay còn lại của Phạm Thiên thi triển Cửu Âm Thần Trảo tóm lấy cổ của Âu Dương Khắc.
Răng rắc một tiếng cái đầu của Âu Dương Khắc đã vẹo hẳn sang một bên hai mắt trợn trừng ra không thể tin được.
- Công tử gia!!!
Mấy nữ tỳ còn chưa bị Phạm Thiên đánh trúng liền hoảng hốt kêu lên. Mấy người bọn họ thấy cảnh này thì không hề bỏ chạy mà ngược lại còn lao về phía Phạm Thiên muốn cứu Âu Dương Khắc.
- Trung thành đấy, nếu vậy thì các ngươi hãy cùng chủ nhân của mình tới địa ngục đi.
Mấy người này trợ giúp Âu Dương Khắc bắt cóc hoàng hoa khuê nữ về để hắn làm nhục thì cũng chẳng phải loại tốt lành gì. Phạm Thiên không định tha mạng cho bọn chúng.
Nhưng chưa cần đến Phạm Thiên ra tay một bóng người đã xuất hiện ở phía sau ném ra mấy viên ngân châm về phía họ.
- Mấy con tiện tỳ sao dám ra tay với Thiên ca ca!!!
Lý Mạc Sầu ném ra mấy miếng Băng Phách Ngân Châm khiến cho mấy nữ tỳ kia lập tức ngã lăn ra đất mà toàn thân run rẩy do dính kịch độc trên ngân châm, một lát sau thì khí tuyệt bỏ mình.
Lý Mạc Sầu được nuôi dạy tại Cổ Mộ thì vốn không coi nhân mạng ra gì nên vừa ra tay là đã dùng chiêu thức thâm độc lấy mạng mấy nữ tỳ này.
Ngay sau đó Hoàng Dung cùng Mục Niệm Từ đang ôm Tiểu Long Nữ cũng chạy tới trước mặt Phạm Thiên.
Trình Dao Già vốn đang tuyệt vọng thấy một thiếu niên tuấn tú tới cứu mình thì trong lòng nàng liền rung động. Nhưng khi thấy ba thiếu nữ xinh đẹp không kém gì mình thậm chí còn xinh đẹp hơn xuất hiện thì nụ cười của nàng liền cứng lại.
Trình Dao Già đi tới trước mặt Phạm Thiên và chắp tay theo quy củ giang hồ và nói:
- Cảm tạ thiếu hiệp đã cứu giúp tiểu nữ, tiểu nữ tên Trình Dao Già, đệ tử Toàn Chân Giáo xin hỏi quý tính đại danh của thiếu hiệp.
Phạm Thiên liền đi qua mấy người Hoàng Dung và tới trước mặt Trình Dao Già chắp tay mỉm cười đáp:
- Tại hạ họ Phạm tên chỉ có một chữ Thiên, trên đường đi ngang qua thấy cô nương bị ngộ hại nên mới không thể ngó lơ mà ra tay cứu giúp. Còn đây là đệ tử của ta Mục Niệm Từ, hai nàng là Hoàng Dung và Lý Mạc Sầu, cũng coi là một nửa đệ tử của ta.
Trình Dao Già vốn trong lòng đang não nề nghe Phạm Thiên nói ba thiếu nữ xinh đẹp này đều chỉ là đệ tử của mình thôi thì trong lòng nàng liền vui như hoa nở.
- Nếu không có Phạm thiếu hiệp thì ta đã bị tên dâm tặc này làm nhục rồi, ơn nghĩa của ngươi ta khó lòng mà đền đáp được.
Phạm Thiên cùng Trình Dao Già trò chuyện một lát thì liền trở nên thân thiết.
- Ta năm nay vừa tròn 16 tuổi, còn nhỏ hơn ngươi vài tháng thì ta phải gọi ngươi là Phạm Thiên đại ca mới đúng.
- Dao Già tiểu muội không cần phải khách khí như vậy, chúng ta mới gặp mà như đã quen ta cảm thấy chúng ta có thể kết nghĩa huynh muội… có điều Dao Già tiểu muội ngươi dung nhan tú lệ khiến lòng ta thực sự khiến ta muốn được thân càng thêm thân nhưng lại không muốn cả đời chỉ gọi ngươi là tiểu muội.
Trình Dao Già thấy Phạm Thiên nói chuyện lớn mật như vậy thì hai má đỏ bừng lên. Nhưng thân là nhi nữ giang hồ thì lá gan của nàng cũng không nhỏ nên liền đáp:
- Dù cho không làm huynh muội, nhưng cũng không phải không thể trở thành người một nhà…
Phạm Thiên nghe vậy thì khuôn mặt tỏ ra mừng rỡ lén lút nắm lấy tay Trình Dao Già khiến nàng càng trở nên thẹn thùng.
Mục Niệm Từ là đệ tử duy nhất và cũng là người duy nhất Phạm Thiên chưa tiến hành Tỏa Linh từ lúc thấy sư phụ mình lừa gạt Trình Dao Già rằng Hoàng Dung và Lý Mạc Sầu cũng là đệ tử của hắn thì nàng đã nhận ra ý đồ của hắn rồi.
- Sư phụ không chỉ võ công cao mà công phu lừa gạt nữ nhân cũng giỏi nữa… vị Trình cô nương này mới vừa gặp mặt đã rơi vào lưới của sư phụ rồi, liệu hắn có khi nào nhắm tới mình không.
Mục Niệm Từ thầm xấu hổ vì suy nghĩ của mình nhưng trong lòng nàng ngược lại còn có chút mong chờ nữa…
- ------☆☆☆☆-------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.