Chương 217: Chân Bách Phong
Katsuragi Keima
07/05/2020
- Sao lại như vậy? Tên Phạm Thiên này không hề vô dụng giống lời đồn đại chút nào.
Trương Kiến Quân là nội gián do Đào Nguyệt Thiên cài vào Tống Võ Môn lần này nhận được tin Phạm Thiên đi tới Tống Võ Môn thì muốn lập mưu khiến cho Tống Võ Môn trở nên hỗn loạn.
Nhưng những gì mà Trương Kiến Quân biết được về Phạm Thiên thì vẫn là hình tượng vô dụng chỉ giỏi mỗi khinh công của Hàn Bảo Quân lúc trước mà thôi.
- Ai cho phép các ngươi bắt giữ khách quý của bản môn chủ hả!?
Khi mà Trương Kiến Quân còn đang ngỡ ngàng thì bỗng nhiên Lưu Viên Tán xuất hiện. Hắn thầm nghĩ:
- Ai thèm quan tâm tên Phạm Thiên này lợi hại ra sao? Nhiệm vụ của mình là gây náo loạn trong nội bộ Tống Võ Môn cơ mà.
Trương Kiến Quân lập tức quát lên:
- Các người còn do dự gì nữa? Tống Võ Thập Quan chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn đại nghiệp của Tống Võ Môn sụp đổ trong tay tên môn chủ này được. Hắn đã tư thông với tên tà phái mà lại còn ngậm máu phun người muốn vu oan cho ta, kẻ như vậy không xứng làm môn chủ!
Lưu Viên Tán vốn đang rất phẫn nộ nay bị Trương Kiến Quân hắt nước bẩn thì sát khí chợt dâng.
- Trương Kiến Quân, loại tiểu nhân đê tiện như ngươi không đáng được sống trên đời này nữa!!
Lưu Viên Tán rút kiếm chém ra kiếm khí bức người.
- Mọi người mau bảo vệ Trương quan chủ!
Đám môn hạ Tống Võ Môn thấy Lưu Viên Tán bất ngờ ra tay với đồng môn thì vội vàng cản lại.
- Keng!!
Ba tên quan chủ của Tống Võ Môn lao tới cản lại nhưng lập tức bị kiếm khí của Lưu Viên Tán đánh văng ra. Chỉ một kiếm tùy tiện của Lưu Viên Tán mà có thể khiến cho ba trong số Tống Võ thập quan không cản nổi thì có thể thấy được thành quả khổ luyện của hắn như thế nào.
Lưu Viên Tán
Đẳng cấp: 48
Phạm Thiên nhìn thoáng qua đẳng cấp của Lưu Viên Tán thì liền biết người này đã luyện thành Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Vũ, áo nghĩa cao cấp nhất trong Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật.
Theo Phạm Thiên cảm nhận thì một thức Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Vũ này uy lực tuyệt đối không thua gì Huyền Cấp thượng phẩm võ kỹ. Nếu như Lưu Viên Tán sở hữu hồn lực thì một thức này thi triển ra tuyệt đối là kinh thiên động địa.
Phạm Thiên lúc này liền bước tới và nói:
- Xem ra trận tái đấu giữa ta và ngươi tạm thời chưa thể diễn ra được. Ngươi cứ xử lý xong việc nội bộ đi đã.
Lưu Viên Tán thấy Phạm Thiên đi qua thì chỉ gật đầu mà không quay lại. Hắn biết Phạm Thiên có thể không ra tay lúc này đã là nể mặt mình rồi.
Phạm Thiên thân là người của tà phái thì cho dù có đại khai sát giới tại Tống Võ Môn thì cũng chẳng có gì lạ.
Nhưng nếu vậy Lưu Viên Tán sẽ trở thành tội nhân của Tống Võ Môn vì đã tự tay mang kẻ thù đến, khi đó hắn có nhảy xuống hoàng hà cũng khó mà rửa sạch ô danh được.
Phạm Thiên cũng rất thưởng thức tài năng của Lưu Viên Tán nên có thể bỏ qua cho Tống Võ Môn một lần này.
Lưu Viên Tán biết rõ điểm này nên tuyệt đối sẽ cản bước không để môn hạ Tống Võ Môn ra tay với Phạm Thiên nếu không lúc đó thì không thể lấy gì đảm bảo hắn không hạ sát thủ.
Nhưng lúc này Lưu Thăng Bình bỗng quát lên:
- Không được để tên đệ tử của Thiên Ma Thần Quân rời đi!
Uy vọng của Lưu Thăng Bình trong Tống Võ Môn lúc này vượt xa Lưu Viên Tán nên mặc kệ uy hiếp của Lưu Viên Tán đám môn hạ vẫn tiến hành vây quanh Phạm Thiên.
- Các ngươi đang định làm loạn ở đây hả!?
Quang Đông Huy dẫn theo trưởng lão hội của Tống Võ Môn xuất hiện, uy vọng của các vị trưởng lão này vẫn còn rất cao nên trong lúc nhất thời đám môn hạ của Tống Võ Môn liền trở nên do dự
Lưu Thăng Bình nhìn thấy Quang Đông Huy xuất hiện thì liền nói:
- Quang trưởng lão, kẻ này đã ngang nhiên mời kẻ thù của chính phái về Tống Võ Môn, nếu không làm rõ chuyện này thì các huynh đệ không thể bình tĩnh được.
Quang Đông Huy đương nhiên biết việc này có ảnh hưởng thế nào đến danh tiếng của Tống Võ Môn nhưng nếu như bây giờ hắn lên tiếng chỉ trích Lưu Viên Tán thì địa vị môn chủ của đối phương sẽ khó mà ngồi yên được.
- Nguy Diện đoàn chủ, việc mà môn chủ làm là có lý do riêng. Việc này môn chủ sẽ có an bài nhưng những việc mà ngươi đang làm chính là chống lại môn chủ đấy.
Lưu Thăng Bình có chút giận dữ quát:
- Như vậy chẳng lẽ hắn làm gì chúng ta cũng phải ngậm miệng coi như không thấy gì hết sao!?
Quang Đông Huy nói:
- Vậy ngươi định làm phản sao? Nếu như vậy thì ngươi hãy bước qua xác của mấy lão già này đã.
Quang Đông Huy cũng các vị trưởng lão tay nắm chặt binh khí thần tình dọa người khiến cho đám môn hạ của Tống Võ Môn có chút do dự.
Những lão già này không chỉ là cậy già lên mặt mà thôi, nếu như không có võ công cao cường thì khó lòng có được uy vọng như vậy.
Ngay cả Lưu Thăng Bình cũng không dám nói rằng mình có thể thắng được Quang Đông Huy chứ đừng nói là toàn bộ trưởng lão hội cũng có thể thi triển được kiếm trận của Tống Võ Môn nên muốn dùng số đông để uy hiếp gần như là bất khả thi.
Nhìn thấy cả đám bị chấn nhiếp thì Quang Đông Huy liền nói:
- Môn chủ, chúng ta sẽ mở đường cho ngươi.
Có trưởng lão hội tiên phong thì đám Tống Võ thập quan cũng không dám lên tiếng.
- Xin mời!
Thấy Lưu Viên Tán ra hiệu thì Phạm Thiên liền nói:
- Trước khi rời đi ta phải lấy lại kiếm cho Hoa Liên cái đã.
Quang Đông Huy nhìn Lưu Viên Tán thấy hắn gật đầu thì liền dẫn đường tiến vào nơi ở của Lưu Thăng Bình.
Không một kẻ nào dám cản đường nên bọn hắn dễ dàng tiến vào thư phòng của Lưu Thăng Bình.
Lưu Viên Tán thấy Ma Linh Kiếm được Hoa Liên cầm trên tay thì chỉ thoáng nhìn một cái rồi không để tâm lắm.
Hiện giờ hiểu được uy lực của Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật thì Lưu Viên Tán đã không còn tư tưởng phụ thuộc vào ngoại vật nữa nên tham niệm đối với Ma Linh Kiếm cũng liền biến mất.
……
Rời khỏi Hoa Đình Lưu Viên Tán đưa tiễn Phạm Thiên tới bìa rừng rồi nói:
- Không thể để ngươi thảm bại dưới Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật quả là đáng tiếc nhưng hiện giờ trong môn nhiều việc bừa bộn nên phải hẹn ngày tái ngộ rồi.
Tâm tính của Lưu Viên Tán đã thay đổi nhiều so với nửa năm trước, theo hắn thấy kẻ này tuyệt đối sẽ trở thành một đại nhân vật của chính phái.
Phạm Thiên cười đáp:
- Vậy thì hẹn gặp lại sau đi.
Phạm Thiên cùng Đàm Hoa Liên và Tú Lệ đi khuất khỏi tầm mắt của Lưu Viên Tán thì đám bọn họ mới quay đầu trở về Hoa Đình.
Phạm Thiên đã đạt được mục đích là thu được Bá Vương Quỷ Diện Giáp hơn nữa hiện giờ Lưu Viên Tán không rảnh để quyết đấu nên hắn không còn ý định ở lại Tống Võ Môn nữa.
Phạm Thiên quyết định sẽ tiếp tục lên đường đi tới Đông Lĩnh để tìm kiếm Hàn Ngọc Thần Trượng.
- Hả?
Đang đi bỗng nhiên Phạm Thiên cảm nhận được một luồng khí rất mạnh từ phía trước truyền tới.
Từ cuối đường mòn một thân ảnh cô độc dần hiện ra khiến cho Tú Lệ toàn thân trở nên căng thẳng. Nàng cảm nhận được kẻ trước mặt vô cùng nguy hiểm.
Chân Bách Phong
Đẳng cấp: 50
Phạm Thiên đồng tử thoáng có chút co rút lại.
Chân Bách Phong, tam đệ tử của Thiên Ma Thần Quân!!!
Kẻ này vậy mà đã có cảnh giới ngang ngửa với nửa bước Võ Vương?
Phạm Thiên biết Chân Bách Phong rất mạnh nhưng không nghĩ rằng hắn lại mạnh đến như vậy.
Hơi suy nghĩ một chút thì Phạm Thiên liền hiểu ra rằng Chân Bách Phong sở dĩ có cảnh giới cao như vậy chắc chắn là nhờ vào Thiên Âm Cửu Tuyệt Mạch.
Loại thể chất này giúp cho Chân Bách Phong sở hữu nội công gần như là vô hạn nhưng đổi lại thì lại bị đau đớn ngày đêm hành hạ.
Những kẻ mang loại thể chất này thường sống không quá 7 tuổi nhưng nhờ ý chí kiên cường Chân Bách Phong đã biến loại tử mạch này thành thế mạnh giúp võ công của bản thân tăng trưởng với tốc độ chóng mặt.
Không chỉ võ công tiến nhanh mà nội công hùng hậu tới mức khó có thể tưởng tượng được khiến cho Chân Bách Phong gần như không có đối thủ.
Nhưng như vậy không có nghĩa là Chân Bách Phong vô địch vì đi kèm với nội công mạnh mẽ là những cơn đau do Thiên Âm Cửu Tuyệt Mạch đem lại. Càng vận dụng nội công thì đau đớn sẽ càng tăng thêm nên càng sử dụng võ công đối phương sẽ càng tới gần cái chết.
Như vậy xem ra Chân Bách Phong mặc dù cảnh giới rất cao nhưng nếu thực sự chiến đấu có lẽ không mạnh như tưởng tượng.
Trong lúc Phạm Thiên đánh giá Chân Bách Phong thì hắn đã tiến tới trước mặt Phạm Thiên và cả hai thoáng đối diện thì liền cảm nhận được khí tràng của đối phương.
- ------☆☆☆☆-------
Trương Kiến Quân là nội gián do Đào Nguyệt Thiên cài vào Tống Võ Môn lần này nhận được tin Phạm Thiên đi tới Tống Võ Môn thì muốn lập mưu khiến cho Tống Võ Môn trở nên hỗn loạn.
Nhưng những gì mà Trương Kiến Quân biết được về Phạm Thiên thì vẫn là hình tượng vô dụng chỉ giỏi mỗi khinh công của Hàn Bảo Quân lúc trước mà thôi.
- Ai cho phép các ngươi bắt giữ khách quý của bản môn chủ hả!?
Khi mà Trương Kiến Quân còn đang ngỡ ngàng thì bỗng nhiên Lưu Viên Tán xuất hiện. Hắn thầm nghĩ:
- Ai thèm quan tâm tên Phạm Thiên này lợi hại ra sao? Nhiệm vụ của mình là gây náo loạn trong nội bộ Tống Võ Môn cơ mà.
Trương Kiến Quân lập tức quát lên:
- Các người còn do dự gì nữa? Tống Võ Thập Quan chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn đại nghiệp của Tống Võ Môn sụp đổ trong tay tên môn chủ này được. Hắn đã tư thông với tên tà phái mà lại còn ngậm máu phun người muốn vu oan cho ta, kẻ như vậy không xứng làm môn chủ!
Lưu Viên Tán vốn đang rất phẫn nộ nay bị Trương Kiến Quân hắt nước bẩn thì sát khí chợt dâng.
- Trương Kiến Quân, loại tiểu nhân đê tiện như ngươi không đáng được sống trên đời này nữa!!
Lưu Viên Tán rút kiếm chém ra kiếm khí bức người.
- Mọi người mau bảo vệ Trương quan chủ!
Đám môn hạ Tống Võ Môn thấy Lưu Viên Tán bất ngờ ra tay với đồng môn thì vội vàng cản lại.
- Keng!!
Ba tên quan chủ của Tống Võ Môn lao tới cản lại nhưng lập tức bị kiếm khí của Lưu Viên Tán đánh văng ra. Chỉ một kiếm tùy tiện của Lưu Viên Tán mà có thể khiến cho ba trong số Tống Võ thập quan không cản nổi thì có thể thấy được thành quả khổ luyện của hắn như thế nào.
Lưu Viên Tán
Đẳng cấp: 48
Phạm Thiên nhìn thoáng qua đẳng cấp của Lưu Viên Tán thì liền biết người này đã luyện thành Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Vũ, áo nghĩa cao cấp nhất trong Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật.
Theo Phạm Thiên cảm nhận thì một thức Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Vũ này uy lực tuyệt đối không thua gì Huyền Cấp thượng phẩm võ kỹ. Nếu như Lưu Viên Tán sở hữu hồn lực thì một thức này thi triển ra tuyệt đối là kinh thiên động địa.
Phạm Thiên lúc này liền bước tới và nói:
- Xem ra trận tái đấu giữa ta và ngươi tạm thời chưa thể diễn ra được. Ngươi cứ xử lý xong việc nội bộ đi đã.
Lưu Viên Tán thấy Phạm Thiên đi qua thì chỉ gật đầu mà không quay lại. Hắn biết Phạm Thiên có thể không ra tay lúc này đã là nể mặt mình rồi.
Phạm Thiên thân là người của tà phái thì cho dù có đại khai sát giới tại Tống Võ Môn thì cũng chẳng có gì lạ.
Nhưng nếu vậy Lưu Viên Tán sẽ trở thành tội nhân của Tống Võ Môn vì đã tự tay mang kẻ thù đến, khi đó hắn có nhảy xuống hoàng hà cũng khó mà rửa sạch ô danh được.
Phạm Thiên cũng rất thưởng thức tài năng của Lưu Viên Tán nên có thể bỏ qua cho Tống Võ Môn một lần này.
Lưu Viên Tán biết rõ điểm này nên tuyệt đối sẽ cản bước không để môn hạ Tống Võ Môn ra tay với Phạm Thiên nếu không lúc đó thì không thể lấy gì đảm bảo hắn không hạ sát thủ.
Nhưng lúc này Lưu Thăng Bình bỗng quát lên:
- Không được để tên đệ tử của Thiên Ma Thần Quân rời đi!
Uy vọng của Lưu Thăng Bình trong Tống Võ Môn lúc này vượt xa Lưu Viên Tán nên mặc kệ uy hiếp của Lưu Viên Tán đám môn hạ vẫn tiến hành vây quanh Phạm Thiên.
- Các ngươi đang định làm loạn ở đây hả!?
Quang Đông Huy dẫn theo trưởng lão hội của Tống Võ Môn xuất hiện, uy vọng của các vị trưởng lão này vẫn còn rất cao nên trong lúc nhất thời đám môn hạ của Tống Võ Môn liền trở nên do dự
Lưu Thăng Bình nhìn thấy Quang Đông Huy xuất hiện thì liền nói:
- Quang trưởng lão, kẻ này đã ngang nhiên mời kẻ thù của chính phái về Tống Võ Môn, nếu không làm rõ chuyện này thì các huynh đệ không thể bình tĩnh được.
Quang Đông Huy đương nhiên biết việc này có ảnh hưởng thế nào đến danh tiếng của Tống Võ Môn nhưng nếu như bây giờ hắn lên tiếng chỉ trích Lưu Viên Tán thì địa vị môn chủ của đối phương sẽ khó mà ngồi yên được.
- Nguy Diện đoàn chủ, việc mà môn chủ làm là có lý do riêng. Việc này môn chủ sẽ có an bài nhưng những việc mà ngươi đang làm chính là chống lại môn chủ đấy.
Lưu Thăng Bình có chút giận dữ quát:
- Như vậy chẳng lẽ hắn làm gì chúng ta cũng phải ngậm miệng coi như không thấy gì hết sao!?
Quang Đông Huy nói:
- Vậy ngươi định làm phản sao? Nếu như vậy thì ngươi hãy bước qua xác của mấy lão già này đã.
Quang Đông Huy cũng các vị trưởng lão tay nắm chặt binh khí thần tình dọa người khiến cho đám môn hạ của Tống Võ Môn có chút do dự.
Những lão già này không chỉ là cậy già lên mặt mà thôi, nếu như không có võ công cao cường thì khó lòng có được uy vọng như vậy.
Ngay cả Lưu Thăng Bình cũng không dám nói rằng mình có thể thắng được Quang Đông Huy chứ đừng nói là toàn bộ trưởng lão hội cũng có thể thi triển được kiếm trận của Tống Võ Môn nên muốn dùng số đông để uy hiếp gần như là bất khả thi.
Nhìn thấy cả đám bị chấn nhiếp thì Quang Đông Huy liền nói:
- Môn chủ, chúng ta sẽ mở đường cho ngươi.
Có trưởng lão hội tiên phong thì đám Tống Võ thập quan cũng không dám lên tiếng.
- Xin mời!
Thấy Lưu Viên Tán ra hiệu thì Phạm Thiên liền nói:
- Trước khi rời đi ta phải lấy lại kiếm cho Hoa Liên cái đã.
Quang Đông Huy nhìn Lưu Viên Tán thấy hắn gật đầu thì liền dẫn đường tiến vào nơi ở của Lưu Thăng Bình.
Không một kẻ nào dám cản đường nên bọn hắn dễ dàng tiến vào thư phòng của Lưu Thăng Bình.
Lưu Viên Tán thấy Ma Linh Kiếm được Hoa Liên cầm trên tay thì chỉ thoáng nhìn một cái rồi không để tâm lắm.
Hiện giờ hiểu được uy lực của Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật thì Lưu Viên Tán đã không còn tư tưởng phụ thuộc vào ngoại vật nữa nên tham niệm đối với Ma Linh Kiếm cũng liền biến mất.
……
Rời khỏi Hoa Đình Lưu Viên Tán đưa tiễn Phạm Thiên tới bìa rừng rồi nói:
- Không thể để ngươi thảm bại dưới Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật quả là đáng tiếc nhưng hiện giờ trong môn nhiều việc bừa bộn nên phải hẹn ngày tái ngộ rồi.
Tâm tính của Lưu Viên Tán đã thay đổi nhiều so với nửa năm trước, theo hắn thấy kẻ này tuyệt đối sẽ trở thành một đại nhân vật của chính phái.
Phạm Thiên cười đáp:
- Vậy thì hẹn gặp lại sau đi.
Phạm Thiên cùng Đàm Hoa Liên và Tú Lệ đi khuất khỏi tầm mắt của Lưu Viên Tán thì đám bọn họ mới quay đầu trở về Hoa Đình.
Phạm Thiên đã đạt được mục đích là thu được Bá Vương Quỷ Diện Giáp hơn nữa hiện giờ Lưu Viên Tán không rảnh để quyết đấu nên hắn không còn ý định ở lại Tống Võ Môn nữa.
Phạm Thiên quyết định sẽ tiếp tục lên đường đi tới Đông Lĩnh để tìm kiếm Hàn Ngọc Thần Trượng.
- Hả?
Đang đi bỗng nhiên Phạm Thiên cảm nhận được một luồng khí rất mạnh từ phía trước truyền tới.
Từ cuối đường mòn một thân ảnh cô độc dần hiện ra khiến cho Tú Lệ toàn thân trở nên căng thẳng. Nàng cảm nhận được kẻ trước mặt vô cùng nguy hiểm.
Chân Bách Phong
Đẳng cấp: 50
Phạm Thiên đồng tử thoáng có chút co rút lại.
Chân Bách Phong, tam đệ tử của Thiên Ma Thần Quân!!!
Kẻ này vậy mà đã có cảnh giới ngang ngửa với nửa bước Võ Vương?
Phạm Thiên biết Chân Bách Phong rất mạnh nhưng không nghĩ rằng hắn lại mạnh đến như vậy.
Hơi suy nghĩ một chút thì Phạm Thiên liền hiểu ra rằng Chân Bách Phong sở dĩ có cảnh giới cao như vậy chắc chắn là nhờ vào Thiên Âm Cửu Tuyệt Mạch.
Loại thể chất này giúp cho Chân Bách Phong sở hữu nội công gần như là vô hạn nhưng đổi lại thì lại bị đau đớn ngày đêm hành hạ.
Những kẻ mang loại thể chất này thường sống không quá 7 tuổi nhưng nhờ ý chí kiên cường Chân Bách Phong đã biến loại tử mạch này thành thế mạnh giúp võ công của bản thân tăng trưởng với tốc độ chóng mặt.
Không chỉ võ công tiến nhanh mà nội công hùng hậu tới mức khó có thể tưởng tượng được khiến cho Chân Bách Phong gần như không có đối thủ.
Nhưng như vậy không có nghĩa là Chân Bách Phong vô địch vì đi kèm với nội công mạnh mẽ là những cơn đau do Thiên Âm Cửu Tuyệt Mạch đem lại. Càng vận dụng nội công thì đau đớn sẽ càng tăng thêm nên càng sử dụng võ công đối phương sẽ càng tới gần cái chết.
Như vậy xem ra Chân Bách Phong mặc dù cảnh giới rất cao nhưng nếu thực sự chiến đấu có lẽ không mạnh như tưởng tượng.
Trong lúc Phạm Thiên đánh giá Chân Bách Phong thì hắn đã tiến tới trước mặt Phạm Thiên và cả hai thoáng đối diện thì liền cảm nhận được khí tràng của đối phương.
- ------☆☆☆☆-------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.