Chương 17: Cuồng Phong Côn Pháp
Katsuragi Keima
04/08/2019
Phạm Thiên nhận lấy quyển trục Cuồng Phong Côn Pháp từ trong tay của Linh Nhi thì nhíu mày.
- Tại sao ngươi lại có được nó ? Chỉ có võ giả cấp Đại Võ Sư mới có thể đi lên tầng 3 của Tàng Kinh Các kia mà ?
Chẳng lẽ Linh Nhi trộm nó ? Không thể nào, một khi đã bước vào Tàng Kinh Các thì sẽ phải chịu sự giám sát của vị cao thủ giấu mặt trong bóng tối kia nên muốn ăn trộm trừ khi có thực lực vượt qua cả cấp độ Võ Linh.
Nhưng nếu đã đạt tới Võ Linh thì Linh Nhi chẳng cần phải mất công ăn trộm làm gì mà có thể thản nhiên bước lên tầng 3 mà lấy đi bất cứ công pháp võ kỹ nào mà mình muốn.
Nhưng điều này là không thể nào, 16 tuổi Võ Linh ? Cho dù là ở nơi khác có vẻ như cũng hết sức hoang đường chứ đừng nói là ở một vương quốc nhỏ bé như nơi này.
Mà hạ xuống một bước là Đại Võ Sư cũng hết sức khó khăn, ít nhất Phạm Thiên nghe nói tại Linh Phong vương quốc Đại Võ Sư trẻ tuổi nhất cũng phải 30 tuổi mới đạt tới đẳng cấp đó.
- Chuyện đó không quan trọng, ngươi cứ yên tâm mà luyện tập võ kỹ đi là được - Linh Nhi nói xong thì liền quay người bỏ đi - ta còn có chút việc phải đi trước đây.
Nhìn bóng lưng Linh Nhi đi xa thì Phạm Thiên âm thầm ghi nhớ chuyện lần này, nếu sau này có dịp hắn sẽ báo đáp lại cô nàng này.
Sau đó Phạm Thiên lại nhìn vào quyển Cuồng Phong Côn Pháp hoàn chỉnh trong tay mình mà vui vẻ. Nếu như bình thường hắn phải đạt tới cấp độ Đại Võ Sư mới được phép học Huyền Cấp võ kỹ nhưng bây giờ dù mới chỉ là Võ Sĩ hắn đã có được nó rồi thì quả là một lợi thế lớn.
Dĩ nhiên là hiện giờ Phạm Thiên chưa thể kích hoạt được võ hồn nên không thể nào phát huy được toàn bộ sức mạnh của Huyền Cấp võ kỹ nhưng ít nhất thì trong tay hắn nó vẫn có thể coi là một môn Hoàng Cấp thượng phẩm võ kỹ mà vốn dĩ phải đạt tới cảnh giới Võ Sư hắn mới có thể học.
Phạm Thiên liền mở quyển trục ra và bắn đầu ghi nhớ nó, hắn không biết rằng mình có phải trả lại quyển trục này cho Tàng Kinh Các không nên liền cố gắng nhớ kỹ nó.
Thực chất với ngộ tính của Phạm Thiên thì rất nhanh đã lĩnh ngộ được hoàn toàn bộ võ kỹ Huyền Cấp này. Chỉ có điều do chưa đạt tới Võ Linh nên có một vài chiêu thức chưa thể thi triển được.
Luyện thêm nửa buổi chiều thì Phạm Thiên đã hoàn toàn ghi nhớ chiêu thức của Cuồng Phong Côn Pháp, chỉ cần luyện thêm 1 tuần nữa là có thể đạt tới tiểu thành do hắn đã luyện quyển thượng tới tiểu thành rồi nên luyện quyển trung sẽ nhanh hơn lúc ban đầu.
Vài ngày sau Linh Nhi vẫn tới tìm Phạm Thiên nhưng mấy ngày nay cô lại không hề làm phiền hắn luyện tập côn pháp mà chỉ ngồi ở trước cửa nhìn hắn luyện võ kỹ mà thôi.
- Phù !!
Sau 5 ngày Phạm Thiên cuối cùng cảm thấy mình đã luyện Cuồng Phong Côn Pháp quyển trung tới tiểu thành thì liền thu côn.
Lúc này sau lưng Phạm Thiên liền vang lên tiếng vỗ tay của Linh Nhi.
- Chúc mừng ngươi đã luyện Cuồng Phong Côn Pháp tới tiểu thành, tốc độ này còn nhanh hơn cả mấy tên đáng ghét ở Lạc Thiên hoàng thành nữa.
Nghe Linh Nhi nhắc tới Lạc Thiên hoàng thành thì Phạm Thiên ngạc nhiên, hắn đương nhiên biết Lạc Thiên hoàng thành là ở đâu.
- Ngươi đã tới Lạc Thiên hoàng thành rồi ư ?
Lạc Thiên Thành chính là hoàng thành của Lạc Thiên hoàng triều, một trong tứ đại hoàng triều tại Đông Vực này. Linh Phong vương quốc chính là một trong những quốc gia phụ thuộc của Lạc Thiên hoàng triều. Mỗi năm Linh Phong vương quốc bọn họ còn phải tiến cống rất nhiều tiền bạc và vật tư cho Lạc Thiên hoàng triều.
- Đương nhiên rồi, ta chính là tới từ Lạc Thiên hoàng thành mà - Linh Nhi thản nhiên thừa nhận.
Lời này của Linh Nhi khiến cho Phạm Thiên phải suy nghĩ rất nhiều.
- Vậy ngươi tới từ thế lực phía trên của Phạm gia ư ?
Theo hắn nghĩ nếu như bên trên Linh Phong vương quốc là Lạc Thiên hoàng triều thì Phạm gia có là thế lực phụ thuộc vào thế lực nào đó lớ hơn cũng không có gì kỳ lạ
- Không phải.
Linh Nhi lắc cái đầu nhỏ của mình nói.
- Phạm gia không có thế lực nào ở trên hết, Phạm gia tại Linh Phong Thành này chỉ là một chi tộc của Phạm gia tại Lạc Thiên hoàng triều mà thôi.
Phạm Thiên lập tức gãi đầu. Như vậy có nghĩa là nơi mà hắn vẫn cho là chủ tộc này lại chỉ là một chi tộc của Phạm gia thôi ư ?
Thảo nào Phạm gia có thể áp đảo hai gia tộc còn lại và trở thành gia tộc mạnh nhất Linh Phong Thành này. Còn việc không thể hiện ra thế lực thực sự có lẽ chỉ là để giữ chút thể diện cho Linh Phong Vương mà thôi.
Chắc hẳn Linh Phong Vương cũng biết sức mạnh thực sự của Phạm gia nên cho dù Phạm gia có mạnh hơn cả 2 gia tộc còn lại phá vỡ thế cân bằng tại Linh Phong Thành nhưng vẫn không hề bị động tới.
Linh Phong Vương chỉ là quốc chủ của một vương quốc nhỏ bé thì hoàn toàn không muốn hứng chịu lửa giận của Phạm gia nên mới để mặc gia tộc bọn họ tùy ý phát triển.
Và nếu Linh Phong Vương không làm gì thì Phạm gia cũng sẽ không đả động đến địa vị của ông ta vì dù sao Hồng gia của Linh Phong Vương cũng là gia tộc được Lạc Thiên Hoàng chỉ định trực tiếp làm chủ của Linh Phong vương quốc.
- Tại sao ngươi lại có được nó ? Chỉ có võ giả cấp Đại Võ Sư mới có thể đi lên tầng 3 của Tàng Kinh Các kia mà ?
Chẳng lẽ Linh Nhi trộm nó ? Không thể nào, một khi đã bước vào Tàng Kinh Các thì sẽ phải chịu sự giám sát của vị cao thủ giấu mặt trong bóng tối kia nên muốn ăn trộm trừ khi có thực lực vượt qua cả cấp độ Võ Linh.
Nhưng nếu đã đạt tới Võ Linh thì Linh Nhi chẳng cần phải mất công ăn trộm làm gì mà có thể thản nhiên bước lên tầng 3 mà lấy đi bất cứ công pháp võ kỹ nào mà mình muốn.
Nhưng điều này là không thể nào, 16 tuổi Võ Linh ? Cho dù là ở nơi khác có vẻ như cũng hết sức hoang đường chứ đừng nói là ở một vương quốc nhỏ bé như nơi này.
Mà hạ xuống một bước là Đại Võ Sư cũng hết sức khó khăn, ít nhất Phạm Thiên nghe nói tại Linh Phong vương quốc Đại Võ Sư trẻ tuổi nhất cũng phải 30 tuổi mới đạt tới đẳng cấp đó.
- Chuyện đó không quan trọng, ngươi cứ yên tâm mà luyện tập võ kỹ đi là được - Linh Nhi nói xong thì liền quay người bỏ đi - ta còn có chút việc phải đi trước đây.
Nhìn bóng lưng Linh Nhi đi xa thì Phạm Thiên âm thầm ghi nhớ chuyện lần này, nếu sau này có dịp hắn sẽ báo đáp lại cô nàng này.
Sau đó Phạm Thiên lại nhìn vào quyển Cuồng Phong Côn Pháp hoàn chỉnh trong tay mình mà vui vẻ. Nếu như bình thường hắn phải đạt tới cấp độ Đại Võ Sư mới được phép học Huyền Cấp võ kỹ nhưng bây giờ dù mới chỉ là Võ Sĩ hắn đã có được nó rồi thì quả là một lợi thế lớn.
Dĩ nhiên là hiện giờ Phạm Thiên chưa thể kích hoạt được võ hồn nên không thể nào phát huy được toàn bộ sức mạnh của Huyền Cấp võ kỹ nhưng ít nhất thì trong tay hắn nó vẫn có thể coi là một môn Hoàng Cấp thượng phẩm võ kỹ mà vốn dĩ phải đạt tới cảnh giới Võ Sư hắn mới có thể học.
Phạm Thiên liền mở quyển trục ra và bắn đầu ghi nhớ nó, hắn không biết rằng mình có phải trả lại quyển trục này cho Tàng Kinh Các không nên liền cố gắng nhớ kỹ nó.
Thực chất với ngộ tính của Phạm Thiên thì rất nhanh đã lĩnh ngộ được hoàn toàn bộ võ kỹ Huyền Cấp này. Chỉ có điều do chưa đạt tới Võ Linh nên có một vài chiêu thức chưa thể thi triển được.
Luyện thêm nửa buổi chiều thì Phạm Thiên đã hoàn toàn ghi nhớ chiêu thức của Cuồng Phong Côn Pháp, chỉ cần luyện thêm 1 tuần nữa là có thể đạt tới tiểu thành do hắn đã luyện quyển thượng tới tiểu thành rồi nên luyện quyển trung sẽ nhanh hơn lúc ban đầu.
Vài ngày sau Linh Nhi vẫn tới tìm Phạm Thiên nhưng mấy ngày nay cô lại không hề làm phiền hắn luyện tập côn pháp mà chỉ ngồi ở trước cửa nhìn hắn luyện võ kỹ mà thôi.
- Phù !!
Sau 5 ngày Phạm Thiên cuối cùng cảm thấy mình đã luyện Cuồng Phong Côn Pháp quyển trung tới tiểu thành thì liền thu côn.
Lúc này sau lưng Phạm Thiên liền vang lên tiếng vỗ tay của Linh Nhi.
- Chúc mừng ngươi đã luyện Cuồng Phong Côn Pháp tới tiểu thành, tốc độ này còn nhanh hơn cả mấy tên đáng ghét ở Lạc Thiên hoàng thành nữa.
Nghe Linh Nhi nhắc tới Lạc Thiên hoàng thành thì Phạm Thiên ngạc nhiên, hắn đương nhiên biết Lạc Thiên hoàng thành là ở đâu.
- Ngươi đã tới Lạc Thiên hoàng thành rồi ư ?
Lạc Thiên Thành chính là hoàng thành của Lạc Thiên hoàng triều, một trong tứ đại hoàng triều tại Đông Vực này. Linh Phong vương quốc chính là một trong những quốc gia phụ thuộc của Lạc Thiên hoàng triều. Mỗi năm Linh Phong vương quốc bọn họ còn phải tiến cống rất nhiều tiền bạc và vật tư cho Lạc Thiên hoàng triều.
- Đương nhiên rồi, ta chính là tới từ Lạc Thiên hoàng thành mà - Linh Nhi thản nhiên thừa nhận.
Lời này của Linh Nhi khiến cho Phạm Thiên phải suy nghĩ rất nhiều.
- Vậy ngươi tới từ thế lực phía trên của Phạm gia ư ?
Theo hắn nghĩ nếu như bên trên Linh Phong vương quốc là Lạc Thiên hoàng triều thì Phạm gia có là thế lực phụ thuộc vào thế lực nào đó lớ hơn cũng không có gì kỳ lạ
- Không phải.
Linh Nhi lắc cái đầu nhỏ của mình nói.
- Phạm gia không có thế lực nào ở trên hết, Phạm gia tại Linh Phong Thành này chỉ là một chi tộc của Phạm gia tại Lạc Thiên hoàng triều mà thôi.
Phạm Thiên lập tức gãi đầu. Như vậy có nghĩa là nơi mà hắn vẫn cho là chủ tộc này lại chỉ là một chi tộc của Phạm gia thôi ư ?
Thảo nào Phạm gia có thể áp đảo hai gia tộc còn lại và trở thành gia tộc mạnh nhất Linh Phong Thành này. Còn việc không thể hiện ra thế lực thực sự có lẽ chỉ là để giữ chút thể diện cho Linh Phong Vương mà thôi.
Chắc hẳn Linh Phong Vương cũng biết sức mạnh thực sự của Phạm gia nên cho dù Phạm gia có mạnh hơn cả 2 gia tộc còn lại phá vỡ thế cân bằng tại Linh Phong Thành nhưng vẫn không hề bị động tới.
Linh Phong Vương chỉ là quốc chủ của một vương quốc nhỏ bé thì hoàn toàn không muốn hứng chịu lửa giận của Phạm gia nên mới để mặc gia tộc bọn họ tùy ý phát triển.
Và nếu Linh Phong Vương không làm gì thì Phạm gia cũng sẽ không đả động đến địa vị của ông ta vì dù sao Hồng gia của Linh Phong Vương cũng là gia tộc được Lạc Thiên Hoàng chỉ định trực tiếp làm chủ của Linh Phong vương quốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.