Chương 131: Đăng Thiên Đại Hội
Katsuragi Keima
16/12/2019
Phạm Thiên đuổi theo Linh Nhi và sau đó cùng nàng và Phạm Lâm trở về tới doanh trại của Lạc Thiên hoàng triều.
Lần này tới di tích Võ Tông bọn họ không chỉ không thu phục được võ hồn mà còn tổn thất không ít người nên chuyến đi này Lạc Thiên hoàng triều hay nói chính xác hơn là tứ đại gia tộc đã bị lỗ nặng rồi.
Nhưng tại Thiên Thế đại lục nơi tôn thờ võ lực thì tranh đấu giữa hai thế lực xảy ra liên miên nên việc có người chết đi dù rất đau buồn nhưng mọi người quên đi khá nhanh.
Khi Phạm Thiên trở về tới doanh trại thì liền nhìn thấy hai huynh đệ Phạm Nhược Đông và Phạm Nhược Nam. Cả hai bị thương khá nặng nhưng tay chân vẫn đầy đủ không cụt mất cái nào cả, vì là võ giả nên sinh lực rất mạnh dù đang băng bó nhưng vẫn chạy loanh quanh khắp nơi.
Linh Nhi thì đã bị Phạm Lâm mang về gặp đại trưởng lão rồi nên không thể ở cùng với Phạm Thiên được. Lúc này hắn chỉ có thể trở về lều trại của mình thôi.
- Lần này chúng ta phải ở lại nơi này khoảng nửa tháng để chờ cho những người chưa kịp trở về hoặc bị thương quay về kịp thời.
Trong lúc ngồi dưỡng thương thì hai huynh đệ Phạm Nhược Đông kéo Phạm Thiên tới để nói chuyện cho đỡ buồn.
Phạm Nhược Đông nói:
- Nếu như bình thường thì chúng ta sẽ quay trở về ngay nhưng nếu làm vậy thì sẽ có rất nhiều người bỏ lỡ đại hội.
Phạm Thiên liền hỏi:
- Đại hội?
Phạm Nhược Nam ngạc nhiên:
- Phạm Thiên biểu đệ không biết tới đại hội sao?
Thấy hắn lắc đầu thì Phạm Nhược Đông liền giải thích:
- Đại hội mà ta nói tới chính là Đăng Thiên Đại Hội của Lạc Thiên hoàng triều chúng ta, thường được tổ chức bốn năm một lần tại hoàng thành.
Nghe hai huynh đệ giải thích hắn mới hiểu Đăng Thiên đại hội là gì.
Đăng Thiên Đại Hội nói cho dễ hiểu thì chính là một đại hội đấu võ dành cho tuổi trẻ võ giả.
Từ Đăng Thiên chính là để ghép với hai chữ Tiềm Long trong Tiềm Long Bảng thành Tiềm Long Đăng Thiên.
Hai chữ Đăng Thiên này, tưởng rằng chỉ để ghép câu với hai chữ Tiềm Long. Nhưng thực chất hai chữ Tiềm Long mới là thứ được ghép với người trước.
Đăng Thiên Đăng Thiên.
Võ chi đạo, chia làm nhiều cảnh giới, đạt tới Võ Linh mới có thể coi như là đặt chân vào võ đạo.
Dung Hồn Cảnh Võ Linh! Hóa Thần Cảnh Võ Vương! Thần Hải Cảnh Võ Hoàng!
Vượt qua ba cảnh giới trên chính là Đăng Thiên Cảnh Võ Tông!!!
Hai chữ Tiềm Long trong Tiềm Long Bảng có nghĩa kẻ nào được thượng bảng, tức là có tiềm năng Ngư Dược Long Môn, Tiềm Long Đăng Thiên, trở thành Đăng Thiên Cảnh cường giả.
Đương nhiên đó cũng chính là đang nói tới tiềm năng mà thôi, muốn thực sự đạt tới cảnh giới Siêu Phàm thì vạn người chưa chắc đã có một.
Đăng Thiên Đại Hội tổ chức bốn năm một lần chính là nơi mà các thiếu niên cường giả bộc lộ hết tài năng của mình. Đặc biệt là đại hội này cũng chính là nơi sẽ quyết định xem những thiên kiêu trên Tiềm Long Bảng có thực sự xứng với hai chữ Tiềm Long hay không.
Bình thường muốn đạt tới đỉnh cao ngoài khắc khổ tu luyện thì còn phải đạp trên những kẻ khác mà tiến lên. Nếu như ngươi có đủ tài năng để đạp lên thiên tài trên Tiềm Long Bảng, ngươi sẽ có thể thay thế vị trí đó của hắn.
Đăng Thiên Đại Hội sẽ được tổ chức vào khoảng một tháng sau, cho nên bọn bọ mới đợi nửa tháng để mọi người trở về kịp.
Đi bằng phi chu cao cấp của tứ đại gia tộc mà còn cần tới khoảng 1 tuần để trở về từ nơi biên cảnh này. Nếu đi bằng phi chu bình thường thì thời gian có lẽ còn phải lâu gấp mấy lần sẽ không thể về kịp lúc đại hội diễn ra được.
Vì lần này những người được chọn đi theo đa phần là con cháu các vị trưởng lão, chấp sự nhưng cũng không thiếu những người thiên phú cao nên các vị trưởng lão mới quyết định như vậy. Dù sao những thiếu niên này đều là tương lai của gia tộc, nếu để lỡ dịp này sẽ phải chờ 4 năm tới đại hội lần sau khi đó có thể đã có người quá tuổi tham gia rồi.
Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh, mặc dù vẫn còn một ít người chưa thấy quay về nhưng tứ đại gia tộc vẫn quyết định lên đường trở về trước. Những người tới sau thì phải chịu để lỡ kỳ đại hội này thôi.
Phạm Thiên lên phi chu của Phạm gia thì bắt đầu nhìn về phía Hoàng Liên Sơn Mạch. Khi đi hắn đã đi cùng Thanh Nhã nhưng quay về thì lại không có nàng.
- Khi nào gặp lại, ta sẽ khiến ngươi phải kinh ngạc đấy Nhã tỷ…
Phạm Thiên xoay người đi trở vào bên trong.
……
Đăng Thiên Đại Hội có thể nói giống như là World Cup ở thế giới này vậy, trên đường trở về Phạm Thiên có thể nhìn thấy có rất nhiều phi chu cũng đi cùng hướng với bọn họ tới Lạc Thiên Thành.
Khi trở về tới nơi Phạm Thiên còn thấy Lạc Thiên Thành trở nên đông đúc gấp mấy nhiều lần trước đây. Trên đường đi đâu đâu cũng có thể nghe thấy người nói tới Đăng Thiên Đại Hội.
- Ngươi nghe nói tới phần thưởng lần này chưa?
- Ta nghe nói năm nay hoàng chủ đã gia tăng thêm một phần thưởng đặc biệt cho người chiến thắng đấy.
- Thật sao? Ngươi nghe ở đâu tin này vậy?
- Biểu ca của ta là bạn thân của người hầu của huynh đệ kết nghĩa của một vị thị vệ trong cung nên mới biết được tin này đấy...
- Các ngươi nói năm nay vị trí trên Tiềm Long Bảng có gì thay đổi không?
Phạm Thiên tạm thời không có hứng thú nghe những chuyện này mà muốn trở về nhà nghỉ ngơi một chút, hắn đã phong ba ở ngoài suốt một tháng nay rồi. Những thông tin mà dân chúng cũng biết thì không có gì là bí mật cả, hắn có thể tìm hiểu sau.
Đang trên đường trở về Phạm gia trang thì Phạm Thiên bỗng nhìn thấy có một trận huyên náo ở phía trước.
- Sao cảnh này quen thế nhỉ?
Phạm Thiên gãi đầu một chút sau đó thì nghe được tiếng bàn tán của dân chúng:
- Lại là lũ đó nữa… bọn chúng mấy ngày nay chỉ giỏi gây chuyện không coi hoàng thành ra gì nữa rồi…
Phạm Thiên nhìn về phía trước thì thấy có khoảng vài tên thanh niên đang đứng đối mặt với nhau, một bên thì mặc trang phục của một gia tộc nhỏ tại Lạc Thiên Thành còn một bên thì trang phục lạ hoắc.
- Ha ha ha!!! Tại hoàng thành này mà cũng có đám phế vật các ngươi sao?
Đám thanh niên ăn mặc lạ lẫm kia hiển nhiên là tới từ những ngôi thành khác của Lạc Thiên hoàng triều, nếu tới từ vương quốc phụ thuộc thì đã không kiêu ngạo như vậy.
Phạm Thiên cũng không có ý định can dự vào chuyện này. Nên nhớ nơi này là hoàng thành, đại gia tộc san sát với nhau không thiếu người có thể giáo huấn lũ này.
Quả nhiên không bao lâu sau đã có người của Nam Cung gia cũng là một trong tứ đại gia tộc ra mặt và đánh cho tên thanh niên kia một trận.
Nhưng hiển nhiên một tên phản diện não tàn điển hình như vậy thì sao có thể chịu nhục mà rời đi đơn giản như vậy.
- Hừ… các ngươi chó cậy gần nhà tới đây đánh ta, các ngươi có biết đại ca ta là ai không!?
Một câu cực kỳ kinh điển phọt ra từ miệng của tên thanh niên kia.
- Đại ca ngươi là ai thì tới hoàng thành này cũng phải nằm xuống cho ta.
Người thanh niên của Nam Cung gia vừa nói xong thì bất ngờ nhảy lui ra phía sau. Đúng lúc này một luồng chưởng phong đã ập tới, hắn liền đưa tay lên cản trước ngực nhưng vẫn bị đánh ngã.
- A!!
Phạm Thiên nhìn người thanh niên mới xuất hiện đánh ngã người của Nam Cung gia một chút.
Vương Thiên Hổ
Đẳng cấp: 42
Tên thanh niên lúc đầu bị đánh thấy Vương Thiên Hổ xuất hiện thì đắc ý nói:
- Ha ha! Ngươi là cái thá gì mà dám đòi đối mặt với đại ca ta? Đại ca ta chính là thiên tài đứng thứ 5 trên Tiềm Long Bảng đấy!!
Tên này đắc ý cười như thể chính hắn mới là người đứng trên Tiềm Long Bảng vậy.
Người thanh niên của Nam Cung gia tộc từ từ ngồi dậy và lau đi vệt máu ở khóe miệng mà không tiếp tục lên tiếng. Danh tiếng của Vương Thiên Hổ hắn đã nghe từ lâu, nếu đối phương là cường giả Võ Linh thì phản kháng sẽ chỉ khiến hắn chịu nhiều thiệt thòi hơn thôi.
- Hừ! Đừng tưởng rằng ngươi đứng thứ 5 trên Tiềm Long Bảng mà đã ghê gớm, thiếu tộc trưởng của chúng ta còn hơn ngươi một bậc đấy!
Vương Thiên Hổ cười nhạt đáp:
- Nam Cung Thanh Phong? Nếu không phải hắn là người của Nam Cung gia thì đáng ra phải xếp cuối bảng mới đúng. Đem ta so sánh với Nam Cung Thanh Phong, hắn cũng xứng sao?
Đúng lúc này một giọng nói vang lên:
- Nếu như Nam Cung Thanh Phong không xứng, nếu vậy còn bản hoàng tử thì sao?
Vương Thiên Hổ giật mình nhìn ra phía sau mình thì liền thấy một người thanh niên mặc cẩm bảo đang đứng.
- Tam hoàng tử… Tam hoàng tử cũng đã tới thì để xem tên Vương Thiên Hổ kia còn dám lớn lối nữa không?
Mọi người hiển nhiên là thiên vị đồng hương nên khá là bài xích đám người từ ngoài tới gây chuyện như Vương Thiên Hổ nhưng ngại việc hắn là cao thủ đứng thứ 5 trên Tiềm Long Bảng nên không dám ra mặt.
Nhưng giờ Tam hoàng tử thân là người đứng đầu Tiềm Long Bảng xuất hiện thì đương nhiên họ phải hô hào trợ uy cho hắn rồi.
- ------☆☆☆☆-------
Lần này tới di tích Võ Tông bọn họ không chỉ không thu phục được võ hồn mà còn tổn thất không ít người nên chuyến đi này Lạc Thiên hoàng triều hay nói chính xác hơn là tứ đại gia tộc đã bị lỗ nặng rồi.
Nhưng tại Thiên Thế đại lục nơi tôn thờ võ lực thì tranh đấu giữa hai thế lực xảy ra liên miên nên việc có người chết đi dù rất đau buồn nhưng mọi người quên đi khá nhanh.
Khi Phạm Thiên trở về tới doanh trại thì liền nhìn thấy hai huynh đệ Phạm Nhược Đông và Phạm Nhược Nam. Cả hai bị thương khá nặng nhưng tay chân vẫn đầy đủ không cụt mất cái nào cả, vì là võ giả nên sinh lực rất mạnh dù đang băng bó nhưng vẫn chạy loanh quanh khắp nơi.
Linh Nhi thì đã bị Phạm Lâm mang về gặp đại trưởng lão rồi nên không thể ở cùng với Phạm Thiên được. Lúc này hắn chỉ có thể trở về lều trại của mình thôi.
- Lần này chúng ta phải ở lại nơi này khoảng nửa tháng để chờ cho những người chưa kịp trở về hoặc bị thương quay về kịp thời.
Trong lúc ngồi dưỡng thương thì hai huynh đệ Phạm Nhược Đông kéo Phạm Thiên tới để nói chuyện cho đỡ buồn.
Phạm Nhược Đông nói:
- Nếu như bình thường thì chúng ta sẽ quay trở về ngay nhưng nếu làm vậy thì sẽ có rất nhiều người bỏ lỡ đại hội.
Phạm Thiên liền hỏi:
- Đại hội?
Phạm Nhược Nam ngạc nhiên:
- Phạm Thiên biểu đệ không biết tới đại hội sao?
Thấy hắn lắc đầu thì Phạm Nhược Đông liền giải thích:
- Đại hội mà ta nói tới chính là Đăng Thiên Đại Hội của Lạc Thiên hoàng triều chúng ta, thường được tổ chức bốn năm một lần tại hoàng thành.
Nghe hai huynh đệ giải thích hắn mới hiểu Đăng Thiên đại hội là gì.
Đăng Thiên Đại Hội nói cho dễ hiểu thì chính là một đại hội đấu võ dành cho tuổi trẻ võ giả.
Từ Đăng Thiên chính là để ghép với hai chữ Tiềm Long trong Tiềm Long Bảng thành Tiềm Long Đăng Thiên.
Hai chữ Đăng Thiên này, tưởng rằng chỉ để ghép câu với hai chữ Tiềm Long. Nhưng thực chất hai chữ Tiềm Long mới là thứ được ghép với người trước.
Đăng Thiên Đăng Thiên.
Võ chi đạo, chia làm nhiều cảnh giới, đạt tới Võ Linh mới có thể coi như là đặt chân vào võ đạo.
Dung Hồn Cảnh Võ Linh! Hóa Thần Cảnh Võ Vương! Thần Hải Cảnh Võ Hoàng!
Vượt qua ba cảnh giới trên chính là Đăng Thiên Cảnh Võ Tông!!!
Hai chữ Tiềm Long trong Tiềm Long Bảng có nghĩa kẻ nào được thượng bảng, tức là có tiềm năng Ngư Dược Long Môn, Tiềm Long Đăng Thiên, trở thành Đăng Thiên Cảnh cường giả.
Đương nhiên đó cũng chính là đang nói tới tiềm năng mà thôi, muốn thực sự đạt tới cảnh giới Siêu Phàm thì vạn người chưa chắc đã có một.
Đăng Thiên Đại Hội tổ chức bốn năm một lần chính là nơi mà các thiếu niên cường giả bộc lộ hết tài năng của mình. Đặc biệt là đại hội này cũng chính là nơi sẽ quyết định xem những thiên kiêu trên Tiềm Long Bảng có thực sự xứng với hai chữ Tiềm Long hay không.
Bình thường muốn đạt tới đỉnh cao ngoài khắc khổ tu luyện thì còn phải đạp trên những kẻ khác mà tiến lên. Nếu như ngươi có đủ tài năng để đạp lên thiên tài trên Tiềm Long Bảng, ngươi sẽ có thể thay thế vị trí đó của hắn.
Đăng Thiên Đại Hội sẽ được tổ chức vào khoảng một tháng sau, cho nên bọn bọ mới đợi nửa tháng để mọi người trở về kịp.
Đi bằng phi chu cao cấp của tứ đại gia tộc mà còn cần tới khoảng 1 tuần để trở về từ nơi biên cảnh này. Nếu đi bằng phi chu bình thường thì thời gian có lẽ còn phải lâu gấp mấy lần sẽ không thể về kịp lúc đại hội diễn ra được.
Vì lần này những người được chọn đi theo đa phần là con cháu các vị trưởng lão, chấp sự nhưng cũng không thiếu những người thiên phú cao nên các vị trưởng lão mới quyết định như vậy. Dù sao những thiếu niên này đều là tương lai của gia tộc, nếu để lỡ dịp này sẽ phải chờ 4 năm tới đại hội lần sau khi đó có thể đã có người quá tuổi tham gia rồi.
Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh, mặc dù vẫn còn một ít người chưa thấy quay về nhưng tứ đại gia tộc vẫn quyết định lên đường trở về trước. Những người tới sau thì phải chịu để lỡ kỳ đại hội này thôi.
Phạm Thiên lên phi chu của Phạm gia thì bắt đầu nhìn về phía Hoàng Liên Sơn Mạch. Khi đi hắn đã đi cùng Thanh Nhã nhưng quay về thì lại không có nàng.
- Khi nào gặp lại, ta sẽ khiến ngươi phải kinh ngạc đấy Nhã tỷ…
Phạm Thiên xoay người đi trở vào bên trong.
……
Đăng Thiên Đại Hội có thể nói giống như là World Cup ở thế giới này vậy, trên đường trở về Phạm Thiên có thể nhìn thấy có rất nhiều phi chu cũng đi cùng hướng với bọn họ tới Lạc Thiên Thành.
Khi trở về tới nơi Phạm Thiên còn thấy Lạc Thiên Thành trở nên đông đúc gấp mấy nhiều lần trước đây. Trên đường đi đâu đâu cũng có thể nghe thấy người nói tới Đăng Thiên Đại Hội.
- Ngươi nghe nói tới phần thưởng lần này chưa?
- Ta nghe nói năm nay hoàng chủ đã gia tăng thêm một phần thưởng đặc biệt cho người chiến thắng đấy.
- Thật sao? Ngươi nghe ở đâu tin này vậy?
- Biểu ca của ta là bạn thân của người hầu của huynh đệ kết nghĩa của một vị thị vệ trong cung nên mới biết được tin này đấy...
- Các ngươi nói năm nay vị trí trên Tiềm Long Bảng có gì thay đổi không?
Phạm Thiên tạm thời không có hứng thú nghe những chuyện này mà muốn trở về nhà nghỉ ngơi một chút, hắn đã phong ba ở ngoài suốt một tháng nay rồi. Những thông tin mà dân chúng cũng biết thì không có gì là bí mật cả, hắn có thể tìm hiểu sau.
Đang trên đường trở về Phạm gia trang thì Phạm Thiên bỗng nhìn thấy có một trận huyên náo ở phía trước.
- Sao cảnh này quen thế nhỉ?
Phạm Thiên gãi đầu một chút sau đó thì nghe được tiếng bàn tán của dân chúng:
- Lại là lũ đó nữa… bọn chúng mấy ngày nay chỉ giỏi gây chuyện không coi hoàng thành ra gì nữa rồi…
Phạm Thiên nhìn về phía trước thì thấy có khoảng vài tên thanh niên đang đứng đối mặt với nhau, một bên thì mặc trang phục của một gia tộc nhỏ tại Lạc Thiên Thành còn một bên thì trang phục lạ hoắc.
- Ha ha ha!!! Tại hoàng thành này mà cũng có đám phế vật các ngươi sao?
Đám thanh niên ăn mặc lạ lẫm kia hiển nhiên là tới từ những ngôi thành khác của Lạc Thiên hoàng triều, nếu tới từ vương quốc phụ thuộc thì đã không kiêu ngạo như vậy.
Phạm Thiên cũng không có ý định can dự vào chuyện này. Nên nhớ nơi này là hoàng thành, đại gia tộc san sát với nhau không thiếu người có thể giáo huấn lũ này.
Quả nhiên không bao lâu sau đã có người của Nam Cung gia cũng là một trong tứ đại gia tộc ra mặt và đánh cho tên thanh niên kia một trận.
Nhưng hiển nhiên một tên phản diện não tàn điển hình như vậy thì sao có thể chịu nhục mà rời đi đơn giản như vậy.
- Hừ… các ngươi chó cậy gần nhà tới đây đánh ta, các ngươi có biết đại ca ta là ai không!?
Một câu cực kỳ kinh điển phọt ra từ miệng của tên thanh niên kia.
- Đại ca ngươi là ai thì tới hoàng thành này cũng phải nằm xuống cho ta.
Người thanh niên của Nam Cung gia vừa nói xong thì bất ngờ nhảy lui ra phía sau. Đúng lúc này một luồng chưởng phong đã ập tới, hắn liền đưa tay lên cản trước ngực nhưng vẫn bị đánh ngã.
- A!!
Phạm Thiên nhìn người thanh niên mới xuất hiện đánh ngã người của Nam Cung gia một chút.
Vương Thiên Hổ
Đẳng cấp: 42
Tên thanh niên lúc đầu bị đánh thấy Vương Thiên Hổ xuất hiện thì đắc ý nói:
- Ha ha! Ngươi là cái thá gì mà dám đòi đối mặt với đại ca ta? Đại ca ta chính là thiên tài đứng thứ 5 trên Tiềm Long Bảng đấy!!
Tên này đắc ý cười như thể chính hắn mới là người đứng trên Tiềm Long Bảng vậy.
Người thanh niên của Nam Cung gia tộc từ từ ngồi dậy và lau đi vệt máu ở khóe miệng mà không tiếp tục lên tiếng. Danh tiếng của Vương Thiên Hổ hắn đã nghe từ lâu, nếu đối phương là cường giả Võ Linh thì phản kháng sẽ chỉ khiến hắn chịu nhiều thiệt thòi hơn thôi.
- Hừ! Đừng tưởng rằng ngươi đứng thứ 5 trên Tiềm Long Bảng mà đã ghê gớm, thiếu tộc trưởng của chúng ta còn hơn ngươi một bậc đấy!
Vương Thiên Hổ cười nhạt đáp:
- Nam Cung Thanh Phong? Nếu không phải hắn là người của Nam Cung gia thì đáng ra phải xếp cuối bảng mới đúng. Đem ta so sánh với Nam Cung Thanh Phong, hắn cũng xứng sao?
Đúng lúc này một giọng nói vang lên:
- Nếu như Nam Cung Thanh Phong không xứng, nếu vậy còn bản hoàng tử thì sao?
Vương Thiên Hổ giật mình nhìn ra phía sau mình thì liền thấy một người thanh niên mặc cẩm bảo đang đứng.
- Tam hoàng tử… Tam hoàng tử cũng đã tới thì để xem tên Vương Thiên Hổ kia còn dám lớn lối nữa không?
Mọi người hiển nhiên là thiên vị đồng hương nên khá là bài xích đám người từ ngoài tới gây chuyện như Vương Thiên Hổ nhưng ngại việc hắn là cao thủ đứng thứ 5 trên Tiềm Long Bảng nên không dám ra mặt.
Nhưng giờ Tam hoàng tử thân là người đứng đầu Tiềm Long Bảng xuất hiện thì đương nhiên họ phải hô hào trợ uy cho hắn rồi.
- ------☆☆☆☆-------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.