Chương 60: Địa cấp hạ phẩm
Katsuragi Keima
04/08/2019
Triệu Mẫn đã có Tiểu Chiêu trông chừng, Thù Nhi ở trong căn phòng vừa
nãy còn Phạm Thiên thì cùng Dương Tuyết Di tiến vào bên trong căn phòng
mới thuê thêm.
Mấy tên đầu óc đen tối các ngươi không nên hiểu lầm, Phạm Thiên tiến vào trong phòng của Dương Tuyết Di hoàn toàn là có mục đích trong sáng.
- Tuyết Di, công pháp tu luyện của ngươi là Cửu Âm Chân Kinh có phải không ?
Dương Tuyết Di thân là hậu nhân của Dương Quá và Tiểu Long Nữ thì đương nhiên ngoài võ công của phái Cổ Mộ ra nàng còn tu luyện Cửu Âm Chân Kinh nữa.
Lúc đầu Phạm Thiên chưa nghĩ tới chuyện này nhưng tới khi gặp được Dương Tuyết Di thấy nàng thi triển Cửu Âm Thần Trảo thì mới nhớ ra tại thế giới Ỷ Thiên này vẫn còn người có được Cửu Âm Chân Kinh hoàn chỉnh.
Đó cũng chính là lý do mà Phạm Thiên dùng tới 5 tấm Tỏa Linh Lệnh để cứu mạng Dương Tuyết Di. Bây giờ nàng đã trở thành thuộc hạ của Phạm Thiên thì đương nhiên sẽ nguyện ý giao Cửu Âm Chân Kinh cho hắn.
Dưới yêu cầu của Phạm Thiên Dương Tuyết Di đem nội dung của Cửu Âm Chân Kinh quyển thượng viết ra giấy. Ngoài ra hắn còn đưa phần Cửu Âm Chân Kinh mình lấy được trong Ỷ Thiên Kiếm ra cho Dương Tuyết Di xác nhận xem có chỗ sai sót nào không.
Dương Tuyết Di sau khi kiểm tra cẩn thận thì xác nhân đây quả là nội dung của Cửu Âm Chân Kinh quyển hạ và không có chỗ nào sai sót cả.
Lúc này Phạm Thiên mới vui vẻ cầm nội dung Cửu Âm Chân Kinh mà Dương Tuyết Di vừa viết ra trên tay.
- “Hệ thống, dung hợp Cửu Âm Chân Kinh”
“Dung hợp thành công, Vô Tự Thiên Thư đã tiến hóa lên Địa Cấp hạ phẩm”
Phạm Thiên vừa dung hợp Cửu Âm Chân Kinh vào thì ngay lập tức toàn thân của hắn liền tỏa ra một luồng khí tức mạnh mẽ khiến cho Dương Tuyết Di đã gần tiếp cận cảnh giới Võ Sư đỉnh phong còn không chịu nổi.
Toàn thân Phạm Thiên bắt đầu bài tiết ra những chất bẩn đen ngòm qua làn da, đây chính là hiện tượng Tẩy Kinh Phạt Tủy.
Dịch Cân Đoán Cốt Thiên sau khi được dung nhập vào Vô Tự Thiên Thư thì liền được nâng cao hiệu qua và trở thành Dịch Cân Tẩy Tủy Thiên khiến cho Phạm Thiên thoát thai hoán cốt.
Đan điền và 365 khiếu huyệt của Phạm Thiên được mở rộng ra khiến cho lượng nội kình của hắn tăng lên gần gấp đôi.
Đặc biệt Cửu Âm Chân Kinh còn có một chương đặc biệt là Di Hồn Đại Pháp, một môn võ học hiếm có ghi lại cách tu luyện tinh thần và nhiễu loạn tinh thần đối thủ.
Khi được nâng lên tới Địa Cấp hạ phẩm thì Di Hồn Đại Pháp lập tức hóa thành một loại công pháp tu luyện thần hồn phối hợp với những công pháp khác gia tăng hiệu quả tu bổ võ hồn của Vô Tự Thiên Thư.
Nhân vật: Phạm Thiên
Đẳng cấp: 36 (79%)
Cảnh giới: Tứ tinh Đại Võ Sư
Lực Đạo: 440
Nội Kính: 444
Thể Phách: 434
Cân Cốt: 438
Ngộ Tính: 274
Từ việc tu luyện Càn Khôn Đại Na Di tới việc tẩy kinh phạt tủy khiến cho thể chất của Phạm Thiên tăng mạnh cùng với đó ngộ tính của hắn cũng được gia tăng rất nhiều.
Mặc dù cảnh giới hiện tại vẫn chỉ là tứ tinh Đại Võ Sư nhưng Phạm Thiên cảm thấy mình có thể đánh được hai người như hắn lúc trước.
Hơn nữa chỉ cần Phạm Thiên bước chân vào cảnh giới Võ Linh khi đó lợi thế của công pháp sẽ bộc phát khiến cho chiến lực của hắn càng tăng mạnh thêm nữa.
Không chỉ có vậy, hiện giờ khi đã có được thuộc tính nội công của Cửu Âm Chân Kinh thì Phạm Thiên còn có thể tu luyện võ công ghi lại ở bên trong mà không lo bị tẩu hỏa nhập ma do lệ khí tích tụ nữa.
Phạm Thiên cảm nhận lực lượng khổng lồ bên trong thân thể mình thì hài lòng thu công và nhảy vào thùng nước đã chuẩn bị sẵn từ trước. Tắm rửa sạch sẽ rồi thì hắn bỗng nhiên để ý tới mỹ nhân vẫn đang ôn uyển nhu thuận ngồi bên cạnh mình.
Bây giờ ngồi đối mặt với Dương Tuyết Di thì Phạm Thiên mới đánh giá được kỹ lưỡng vẻ đẹp của nàng.
Dương Tuyết Di thừa hưởng vẻ thanh khiết thoát tục của Tiểu Long Nữ nhưng lại thiếu đi vẻ lạnh lẽo vô tình như tổ phụ của mình.
Nếu như có thể miêu tả Tiểu Long Nữ là tiên nữ trên trời thì Dương Tuyết Di lại giống như một vị tiểu thư đài các thanh tao thoát tục. Phạm Thiên nhìn một lúc lâu thì cũng bị vẻ đẹp của nàng hút hồn bởi khuôn mặt tự nhiên không trang điểm của nàng.
Bất tri bất giác Phạm Thiên đã xích lại gần Dương Tuyết Di và nắm lấy bàn tay ngọc mềm mại của nàng. Dương Tuyết Di hơi đỏ mặt làm tăng thêm phần diễm lệ cho nàng.
Phạm Thiên bỗng thô bạo chiếm lấy đôi môi không thoa son vẫn hồng hào của Dương Tuyết Di và đẩy ngã nàng xuống giường.
Bàn tay của Phạm Thiên xâm chiếm lấy khắp mọi nơi trên thân thể hoàn mỹ của Dương Tuyết Di. Từng mảnh quần áo trên hai người dần giảm bớt sau đó một tia huyết hồng chảy xuống cùng với tiếng kêu đau đớn của mỹ nhân.
(Nếu có người hỏi sao lúc đầu mới nói là có mục đích trong sáng mà cuối cùng lại thành ra như vậy. Thế thì rốt cuộc ai mới là kẻ có đầu óc đen tối ?
Phạm Thiên sẽ rất vui vẻ đáp lại rằng:
Ông đây thích thế đấy ! Làm gì được nhau :)))
……
- A…
Ban đêm, bên ngoài cực kỳ yên tĩnh chỉ có tiếng côn trùng kêu.
Bên trong phòng của mình Triệu Mẫn mới bị Tiểu Chiêu điểm huyệt vì có ý đồ bỏ chạy và đặt nàng ngồi trên giường thì bỗng nghe thấy âm thanh kỳ lạ.
Triệu Mẫn lúc ban đầu còn không biết âm thanh kỳ quái này là gì nhưng sau đó nàng liền nhận ra âm thanh này phát ra từ căn phòng của Dương Tuyết Di. Vừa rồi nàng còn thấy Phạm Thiên cùng với Dương Tuyết Di đi vào cùng nhau thì liền đỏ bừng mặt.
- Đăng đồ tử… dâm tặc… gian phu dâm phụ…
Triệu Mẫn ngồi đó thầm chửi rủa thì bên cạnh Tiểu Chiêu cũng không khá hơn là bao. Nàng trước đó cũng không biết âm thanh này là cái gì. Nhưng trong một lần vào buổi đêm thức dậy đi ra ngoài thì Tiểu Chiêu thấy được cảnh Phạm Thiên và Thù Nhi quấn lấy nhau ở trên giường thì tâm linh của tiểu cô nương liền bị rung động.
- Thiên ca ca đang làm chuyện vợ chồng với Dương tỷ tỷ… không biết sau này liệu mình có thể…
Tiểu Chiêu càng nghĩ càng xa và cuối cùng mặt nàng liền nóng bừng lên với những suy nghĩ của mình.
Một lúc lâu sau đó âm thanh này mới chấm dứt nhưng ngay sau đó nó lại một lần nữa vang lên. Nhưng lần này không phải giọng của Dương Tuyết Di nữa mà là giọng của Thù Nhi.
Ở phía bên kia vách tường có hai nữ nhân đang hưởng thụ nhân gian cực lạc còn ở phía bên này lại có hai nữ nhân đang phải chịu đựng sự dày vò.
……
Ngày hôm sau Triệu Mẫn mang theo hai mắt thâm quầng cùng với Tiểu Chiêu đi ra khỏi phòng của mình. Vừa ra ngoài thì hai nàng liền nhìn thấy Phạm Thiên cùng với Thù Nhi và Dương Tuyết Di cùng nhau ra khỏi phòng.
Triệu Mẫn lại tiếp tục lầm bẩm mắng chửi Phạm Thiên còn Tiểu Chiêu thì đỏ mặt tiến lên vấn an hắn.
- Hôm nay chúng ta sẽ lên đường sớm, đồ ăn sáng ta để trong phòng Tuyết Di muội cùng tiểu quận chúa hãy vào ăn đi. Ta cùng Thù Nhi và Tuyết Di đã ăn rồi nên sẽ đi kiếm xe ngựa.
Thấy Phạm Thiên cùng Thù Nhi và Dương Tuyết Di bỏ đi thì Triệu Mẫn bực mình hứ một cái rồi sau đó tiến vào trong phòng của Dương Tuyết Di và Tiểu Chiêu cũng đi theo.
Bên trong phòng bày đủ các loại đồ ăn do hệ thống chế tạo, Triệu Mẫn biết món ăn Phạm Thiên làm rất ngon nên cho dù tức giận nhưng vẫn tận tình thưởng thức.
Một lát sau đó Phạm Thiên liền mang theo một chiếc xe ngựa về tới khách điếm. Triệu Mẫn và Tiểu Chiêu cũng đã ăn sáng xong và ngồi chờ ở bên dưới.
Bọn họ ngay lập tức lên đường.
Đi tới vùng phía đông thì đồi núi đã dần giảm bớt nên tốc độ đi đường tăng lên. Với tiến độ như thế này thì chỉ mất khoảng 3 ngày là Phạm Thiên đã tới được Hải Tân trấn bên bờ Đông Hải.
Tới nơi này thì Phạm Thiên liền bỏ tiền ra thuê một chiếc thuyền chở hàng để ra biển. Không ai trong số bọn họ biết về hàng hải ngoại trừ Tiểu Chiêu. Hơn nữa ra biển không phải chuyện đùa nên Phạm Thiên đã thuê thêm khoảng 5 người ngư dân đưa mình ra biển.
Dựa theo sự chỉ đường của Tiểu Chiêu những ngư dân lái thuyền xuôi theo hướng đông nam. Khoảng 2 ngày sau chiếc thuyền này của bọn họ liền đi được tới đích.
- Công tử, phía trước có một hòn đảo. Nếu không sai lầm thì đó chính là Linh Xà Đảo mà ngươi nói tới.
Phạm Thiên nhìn qua mạn thuyền thì liền thấy được ở phía đằng trước có một hòn đảo khá lớn. Mặc dù hiện tại trời mới đầu xuân vẫn còn rất lạnh nhưng hòn đảo này nằm ở phía nam nên không khí dễ chịu cây cối mọc rất tươi tốt.
- Các người hay thả neo ở đây chờ, bọn ta sẽ dùng thuyền nhỏ đi lên đảo và sẽ quay về ngay thôi.
Nói xong liền cùng Thù Nhi, Tiểu Chiêu, Triệu Mẫn và Dương Tuyết Di dùng thuyền nhỏ đi về phía Linh Xà Đảo.
Mấy tên đầu óc đen tối các ngươi không nên hiểu lầm, Phạm Thiên tiến vào trong phòng của Dương Tuyết Di hoàn toàn là có mục đích trong sáng.
- Tuyết Di, công pháp tu luyện của ngươi là Cửu Âm Chân Kinh có phải không ?
Dương Tuyết Di thân là hậu nhân của Dương Quá và Tiểu Long Nữ thì đương nhiên ngoài võ công của phái Cổ Mộ ra nàng còn tu luyện Cửu Âm Chân Kinh nữa.
Lúc đầu Phạm Thiên chưa nghĩ tới chuyện này nhưng tới khi gặp được Dương Tuyết Di thấy nàng thi triển Cửu Âm Thần Trảo thì mới nhớ ra tại thế giới Ỷ Thiên này vẫn còn người có được Cửu Âm Chân Kinh hoàn chỉnh.
Đó cũng chính là lý do mà Phạm Thiên dùng tới 5 tấm Tỏa Linh Lệnh để cứu mạng Dương Tuyết Di. Bây giờ nàng đã trở thành thuộc hạ của Phạm Thiên thì đương nhiên sẽ nguyện ý giao Cửu Âm Chân Kinh cho hắn.
Dưới yêu cầu của Phạm Thiên Dương Tuyết Di đem nội dung của Cửu Âm Chân Kinh quyển thượng viết ra giấy. Ngoài ra hắn còn đưa phần Cửu Âm Chân Kinh mình lấy được trong Ỷ Thiên Kiếm ra cho Dương Tuyết Di xác nhận xem có chỗ sai sót nào không.
Dương Tuyết Di sau khi kiểm tra cẩn thận thì xác nhân đây quả là nội dung của Cửu Âm Chân Kinh quyển hạ và không có chỗ nào sai sót cả.
Lúc này Phạm Thiên mới vui vẻ cầm nội dung Cửu Âm Chân Kinh mà Dương Tuyết Di vừa viết ra trên tay.
- “Hệ thống, dung hợp Cửu Âm Chân Kinh”
“Dung hợp thành công, Vô Tự Thiên Thư đã tiến hóa lên Địa Cấp hạ phẩm”
Phạm Thiên vừa dung hợp Cửu Âm Chân Kinh vào thì ngay lập tức toàn thân của hắn liền tỏa ra một luồng khí tức mạnh mẽ khiến cho Dương Tuyết Di đã gần tiếp cận cảnh giới Võ Sư đỉnh phong còn không chịu nổi.
Toàn thân Phạm Thiên bắt đầu bài tiết ra những chất bẩn đen ngòm qua làn da, đây chính là hiện tượng Tẩy Kinh Phạt Tủy.
Dịch Cân Đoán Cốt Thiên sau khi được dung nhập vào Vô Tự Thiên Thư thì liền được nâng cao hiệu qua và trở thành Dịch Cân Tẩy Tủy Thiên khiến cho Phạm Thiên thoát thai hoán cốt.
Đan điền và 365 khiếu huyệt của Phạm Thiên được mở rộng ra khiến cho lượng nội kình của hắn tăng lên gần gấp đôi.
Đặc biệt Cửu Âm Chân Kinh còn có một chương đặc biệt là Di Hồn Đại Pháp, một môn võ học hiếm có ghi lại cách tu luyện tinh thần và nhiễu loạn tinh thần đối thủ.
Khi được nâng lên tới Địa Cấp hạ phẩm thì Di Hồn Đại Pháp lập tức hóa thành một loại công pháp tu luyện thần hồn phối hợp với những công pháp khác gia tăng hiệu quả tu bổ võ hồn của Vô Tự Thiên Thư.
Nhân vật: Phạm Thiên
Đẳng cấp: 36 (79%)
Cảnh giới: Tứ tinh Đại Võ Sư
Lực Đạo: 440
Nội Kính: 444
Thể Phách: 434
Cân Cốt: 438
Ngộ Tính: 274
Từ việc tu luyện Càn Khôn Đại Na Di tới việc tẩy kinh phạt tủy khiến cho thể chất của Phạm Thiên tăng mạnh cùng với đó ngộ tính của hắn cũng được gia tăng rất nhiều.
Mặc dù cảnh giới hiện tại vẫn chỉ là tứ tinh Đại Võ Sư nhưng Phạm Thiên cảm thấy mình có thể đánh được hai người như hắn lúc trước.
Hơn nữa chỉ cần Phạm Thiên bước chân vào cảnh giới Võ Linh khi đó lợi thế của công pháp sẽ bộc phát khiến cho chiến lực của hắn càng tăng mạnh thêm nữa.
Không chỉ có vậy, hiện giờ khi đã có được thuộc tính nội công của Cửu Âm Chân Kinh thì Phạm Thiên còn có thể tu luyện võ công ghi lại ở bên trong mà không lo bị tẩu hỏa nhập ma do lệ khí tích tụ nữa.
Phạm Thiên cảm nhận lực lượng khổng lồ bên trong thân thể mình thì hài lòng thu công và nhảy vào thùng nước đã chuẩn bị sẵn từ trước. Tắm rửa sạch sẽ rồi thì hắn bỗng nhiên để ý tới mỹ nhân vẫn đang ôn uyển nhu thuận ngồi bên cạnh mình.
Bây giờ ngồi đối mặt với Dương Tuyết Di thì Phạm Thiên mới đánh giá được kỹ lưỡng vẻ đẹp của nàng.
Dương Tuyết Di thừa hưởng vẻ thanh khiết thoát tục của Tiểu Long Nữ nhưng lại thiếu đi vẻ lạnh lẽo vô tình như tổ phụ của mình.
Nếu như có thể miêu tả Tiểu Long Nữ là tiên nữ trên trời thì Dương Tuyết Di lại giống như một vị tiểu thư đài các thanh tao thoát tục. Phạm Thiên nhìn một lúc lâu thì cũng bị vẻ đẹp của nàng hút hồn bởi khuôn mặt tự nhiên không trang điểm của nàng.
Bất tri bất giác Phạm Thiên đã xích lại gần Dương Tuyết Di và nắm lấy bàn tay ngọc mềm mại của nàng. Dương Tuyết Di hơi đỏ mặt làm tăng thêm phần diễm lệ cho nàng.
Phạm Thiên bỗng thô bạo chiếm lấy đôi môi không thoa son vẫn hồng hào của Dương Tuyết Di và đẩy ngã nàng xuống giường.
Bàn tay của Phạm Thiên xâm chiếm lấy khắp mọi nơi trên thân thể hoàn mỹ của Dương Tuyết Di. Từng mảnh quần áo trên hai người dần giảm bớt sau đó một tia huyết hồng chảy xuống cùng với tiếng kêu đau đớn của mỹ nhân.
(Nếu có người hỏi sao lúc đầu mới nói là có mục đích trong sáng mà cuối cùng lại thành ra như vậy. Thế thì rốt cuộc ai mới là kẻ có đầu óc đen tối ?
Phạm Thiên sẽ rất vui vẻ đáp lại rằng:
Ông đây thích thế đấy ! Làm gì được nhau :)))
……
- A…
Ban đêm, bên ngoài cực kỳ yên tĩnh chỉ có tiếng côn trùng kêu.
Bên trong phòng của mình Triệu Mẫn mới bị Tiểu Chiêu điểm huyệt vì có ý đồ bỏ chạy và đặt nàng ngồi trên giường thì bỗng nghe thấy âm thanh kỳ lạ.
Triệu Mẫn lúc ban đầu còn không biết âm thanh kỳ quái này là gì nhưng sau đó nàng liền nhận ra âm thanh này phát ra từ căn phòng của Dương Tuyết Di. Vừa rồi nàng còn thấy Phạm Thiên cùng với Dương Tuyết Di đi vào cùng nhau thì liền đỏ bừng mặt.
- Đăng đồ tử… dâm tặc… gian phu dâm phụ…
Triệu Mẫn ngồi đó thầm chửi rủa thì bên cạnh Tiểu Chiêu cũng không khá hơn là bao. Nàng trước đó cũng không biết âm thanh này là cái gì. Nhưng trong một lần vào buổi đêm thức dậy đi ra ngoài thì Tiểu Chiêu thấy được cảnh Phạm Thiên và Thù Nhi quấn lấy nhau ở trên giường thì tâm linh của tiểu cô nương liền bị rung động.
- Thiên ca ca đang làm chuyện vợ chồng với Dương tỷ tỷ… không biết sau này liệu mình có thể…
Tiểu Chiêu càng nghĩ càng xa và cuối cùng mặt nàng liền nóng bừng lên với những suy nghĩ của mình.
Một lúc lâu sau đó âm thanh này mới chấm dứt nhưng ngay sau đó nó lại một lần nữa vang lên. Nhưng lần này không phải giọng của Dương Tuyết Di nữa mà là giọng của Thù Nhi.
Ở phía bên kia vách tường có hai nữ nhân đang hưởng thụ nhân gian cực lạc còn ở phía bên này lại có hai nữ nhân đang phải chịu đựng sự dày vò.
……
Ngày hôm sau Triệu Mẫn mang theo hai mắt thâm quầng cùng với Tiểu Chiêu đi ra khỏi phòng của mình. Vừa ra ngoài thì hai nàng liền nhìn thấy Phạm Thiên cùng với Thù Nhi và Dương Tuyết Di cùng nhau ra khỏi phòng.
Triệu Mẫn lại tiếp tục lầm bẩm mắng chửi Phạm Thiên còn Tiểu Chiêu thì đỏ mặt tiến lên vấn an hắn.
- Hôm nay chúng ta sẽ lên đường sớm, đồ ăn sáng ta để trong phòng Tuyết Di muội cùng tiểu quận chúa hãy vào ăn đi. Ta cùng Thù Nhi và Tuyết Di đã ăn rồi nên sẽ đi kiếm xe ngựa.
Thấy Phạm Thiên cùng Thù Nhi và Dương Tuyết Di bỏ đi thì Triệu Mẫn bực mình hứ một cái rồi sau đó tiến vào trong phòng của Dương Tuyết Di và Tiểu Chiêu cũng đi theo.
Bên trong phòng bày đủ các loại đồ ăn do hệ thống chế tạo, Triệu Mẫn biết món ăn Phạm Thiên làm rất ngon nên cho dù tức giận nhưng vẫn tận tình thưởng thức.
Một lát sau đó Phạm Thiên liền mang theo một chiếc xe ngựa về tới khách điếm. Triệu Mẫn và Tiểu Chiêu cũng đã ăn sáng xong và ngồi chờ ở bên dưới.
Bọn họ ngay lập tức lên đường.
Đi tới vùng phía đông thì đồi núi đã dần giảm bớt nên tốc độ đi đường tăng lên. Với tiến độ như thế này thì chỉ mất khoảng 3 ngày là Phạm Thiên đã tới được Hải Tân trấn bên bờ Đông Hải.
Tới nơi này thì Phạm Thiên liền bỏ tiền ra thuê một chiếc thuyền chở hàng để ra biển. Không ai trong số bọn họ biết về hàng hải ngoại trừ Tiểu Chiêu. Hơn nữa ra biển không phải chuyện đùa nên Phạm Thiên đã thuê thêm khoảng 5 người ngư dân đưa mình ra biển.
Dựa theo sự chỉ đường của Tiểu Chiêu những ngư dân lái thuyền xuôi theo hướng đông nam. Khoảng 2 ngày sau chiếc thuyền này của bọn họ liền đi được tới đích.
- Công tử, phía trước có một hòn đảo. Nếu không sai lầm thì đó chính là Linh Xà Đảo mà ngươi nói tới.
Phạm Thiên nhìn qua mạn thuyền thì liền thấy được ở phía đằng trước có một hòn đảo khá lớn. Mặc dù hiện tại trời mới đầu xuân vẫn còn rất lạnh nhưng hòn đảo này nằm ở phía nam nên không khí dễ chịu cây cối mọc rất tươi tốt.
- Các người hay thả neo ở đây chờ, bọn ta sẽ dùng thuyền nhỏ đi lên đảo và sẽ quay về ngay thôi.
Nói xong liền cùng Thù Nhi, Tiểu Chiêu, Triệu Mẫn và Dương Tuyết Di dùng thuyền nhỏ đi về phía Linh Xà Đảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.