Chương 221: Huyết Lôi
Katsuragi Keima
07/05/2020
Y Hoa rời khỏi khách điếm thì liền lên đường tìm kiếm manh mối.
- Nếu như không phải hắn thì kẻ nào đã tấn công người của Yến Phi gia? Hay là mình tới hỏi Trần Phái Vân thử xem, dù sao huynh ấy cũng là cao thủ dùng đao có lẽ sẽ nhận ra đao pháp của đối phương.
Y Hoa trong lòng chế tạo được một lý do để tới thăm Trần Phái Vân thì thì liền vui vẻ đi tới khách điếm mà Trần Phái Vân đang ở.
Nhưng khi đến nơi thì tâm trạng vui vẻ của nàng lập tức bị trùng xuống.
- Ngươi nói là Phái Vân không còn ở đây nữa?
Tên tiểu nhị nhìn Y Hoa đáp:
- Đúng vậy thưa Y Hoa tiểu thư, Trần công tử sáng sớm nay đã rời khỏi đây rồi ạ.
Y Hoa liền hỏi:
- Ngươi có biết huynh ấy muốn đi đâu không?
Tên tiểu nhị đáp:
- Ta có nghe qua Trần công tử muốn trở về Hắc Sơn Phái.
Y Hoa tâm tình buồn bực rời khỏi khách điếm, trên đường đi nàng thầm oán trách:
- Phái Vân thật là, lâu lắm rồi mới có cơ hội gặp lại. Vậy mà chỉ vì thua cuộc mà không chịu nổi phải cúp đuôi trốn về sư môn sao?
Y Hoa đang buồn bực đi trên đường thì bất ngờ đi ngang qua một người. Trong lòng nàng bỗng nổi lên một cảm giác kỳ quái khiến toàn thân run lên một cái.
Y Hoa vội vàng quay lại nhìn thì thấy một người nam nhân tay cầm binh khí vừa đi qua mình. Điều khiến nàng chú ý tới là binh khí trên tay đối phương lại là một thanh đao lớn trông rất kỳ lạ.
- Thanh đao đó…
Y Hoa trong lòng nổi lên một cảm giác cực kỳ bất an, nàng cảm thấy kẻ này tuyệt đối là một cao thủ.
- Cao thủ dùng đao… chẳng lẽ là hắn sao?
Trong lúc Y Hoa còn đang suy nghĩ thì nam nhân kia đã đi một đoạn dài rồi, mắt thấy đối phương sắp biến mất ở cuối đường Y Hoa không kịp suy nghĩ nhiều liền gia tốc đuổi theo.
Y Hoa vừa mới đuổi theo thì Tú Lệ liền xuất hiện ở nơi nàng vừa đứng. Nàng thầm nghĩ một lúc sau đó liền quyết định đem việc này báo lại cho Phạm Thiên bởi vì trực giác của Tú Lệ nói cho nàng biết nam nhân kia rất nguy hiểm.
……
Y Hoa đi theo phía sau nam nhân cầm đao mà đối phương tỏ ra hoàn toàn không hề hay biết. Đi theo một thời gian dài nàng bỗng nhiên nhận ra nam nhân này đang đi ra khỏi thành thì có chút do dự.
- Mình có nên đem chuyện này báo lại cho cha không?
Y Hoa nghĩ một chút rồi lại cảm thấy cha mình đã hơn chục năm nay không cầm kiếm đấu võ hơn nữa tuổi tác cũng đã lớn nên liền bỏ qua ý nghĩ này.
Y Hoa cắn răng một cái rồi rút kiếm làm một cái ám hiệu ở trên tường sau đó tiếp tục đuổi theo.
Y Hoa theo nam nhân cầm đao đi ra khỏi thành Yến Châu một đoạn thì trong lòng cảm thấy có chút không ổn.
Nhưng khi định quay đầu rời đi thì bỗng nhiên có bốn kẻ mặc hắc y xuất hiện cản nàng lại. Một kẻ trong đó nói:
- Không ngờ lại có kẻ to gan dám theo dõi Huyết Lôi đại nhân, ta xem tiểu nha đầu ngươi chán sống rồi.
Y Hoa quay lại nhìn thì thấy nam nhân được mấy tên hắc y nhân này gọi là Huyết Lôi đại nhân đang ngồi trên một tảng đá lớn nhìn mình với vẻ giễu cợt. Xem ra đối phương đã sớm biết mình đi theo nên mới cố tình kéo mình ra đây để tiến hành mai phục tránh kinh động đến Yến Phi gia.
- Mình đã quá lỗ mãng rồi, đám hắc y nhân này không đơn giản chút nào, mong là tên Huyết Lôi kia không ra tay.
Nói thật Y Hoa cảm thấy nếu Huyết Lôi ra tay thì nàng hoàn toàn không có chút cơ hội phản kháng nào. Bây giờ nàng chỉ còn cách vừa đánh cầm chừng vừa kiếm cơ hội chạy về cửa thành thôi.
- Xoạt!
Bốn tên hắc y nhân lập tức rút kiếm lao tới tấn công Y Hoa.
Y Hoa nhanh chóng phòng thủ nhưng bốn tên này dường như biết một loại kiếm trận hợp kích nào đó nên thay phiên tấn công cực kỳ nhịp nhàng.
- Không thể dây dưa được, mình phải tập trung tìm kiếm sơ hở của bọn chúng…
Y Hoa nhanh chóng nhận ra sơ hở của một tên hắc y nhân đang lao tới chém mình.
- Keng!
Y Hoa đưa kiếm lên cản lại kiếm của đối phương, ngay khi đối phương đắc ý cho rằng mình đã khóa lại kiếm của Y Hoa thì kiếm của nàng bỗng tách ra thành song kiếm.
- Xoạt!
Y Hoa lợi dụng việc đối phương không biết mình sử dụng song kiếm và xuất kỳ bất ý đả thương một tên hắc y nhân.
Nàng không chút chậm trễ nhân cơ hội đột phá vòng vây và chạy về phía bìa rừng bên cạnh đường lớn.
- Đừng hòng chạy!
Một tên hắc y nhân khác lao tới muốn cản đường của Y Hoa nhưng hắn sao có thể là đối thủ của nàng.
Y Hoa đưa kiếm đâm trúng lồng ngực đối phương nhưng bất ngờ bị tên này bắt lấy cổ tay.
- Khặc… bắt được ngươi rồi…
Y Hoa vội vàng dùng thanh kiếm còn lại chém về phía tên hắc y nhân nhưng nào ngờ đối phương không tránh không né tùy ý để kiếm của nàng chém trúng.
Y Hoa hoảng hốt:
- Hắn muốn đồng quy vu tận với mình!
Y Hoa bị quấn lấy thì không thể thoát thân, ngay lúc này hai tên hắc y nhân còn lại đã chạy tới và vận lến kiếm khí chém về phía nàng.
- Xoạt!!
Hai kẻ này không chút ngần ngại dùng kiếm khí chém xuyên qua người tên đồng bọn đang giữ chặt Y Hoa. Hai luồng kiếm khí sau đó khí thế không giảm chém trúng Y Hoa, dù nàng kịp đưa kiếm ra đỡ nhưng do phải trực diện đón đỡ nên phải chịu trùng kích mạnh mẽ.
- A!
Y Hoa ngã ra phía sau khóe miệng phun máu chứng tỏ nàng đã bị nội thương rồi.
- Tiểu nha đầu, khiến cho bọn ta tổn thất tới 2 người mới có thể bắt được thì ngươi cũng khá đấy. Tiếc là giờ ngươi hết giãy dụa được rồi.
Hai tên hắc y nhân giơ kiếm trong tay chém về phía Y Hoa mà không chút do dự.
- Chẳng lẽ mình sẽ phải chết ở đây sao…
Y Hoa hai mắt nhắm chặt lại không cam lòng. Ngay vào lúc này bỗng một tiếng xé gió vang lên từ phía sau lưng của nàng.
- Vù!!!
Hai tên hắc y nhân giật mình hoảng hốt khi nhìn thấy một vật đang cấp tốc xoay tròn bay về phía mình.
Cả hai lúc này đang trong thế công không kịp thu chiêu chỉ có thể biến chiêu chém về phía vật kia nhưng ngay lập tức bọn chúng liền cảm thấy một lực đạo rất mạnh truyền tới.
- Xoạt!!
Hai thanh kiếm trên tay của hai tên hắc y nhân lập tức bị đánh bay sau đó trên người liền xuất hiện một vết thương lớn.
- A!
Vật kia xoay tròn bay ngược trở lại sau lưng Y Hoa và hiện rõ ra là một thanh đao lớn rơi vào tay của một người. Y Hoa nhìn thấy người này thì vô cùng mừng rỡ.
- Phái Vân!
Trần Phái Vân trên đường đi nghỉ chân tại cách đó không xa bỗng nhiên nhận ra có người đang chiến đấu lập tức quay trở lại thì thấy Y Hoa đang bị vây công.
Hắn không chút chậm trễ liền ném ra đao của mình nhằm giải cứu Y Hoa rồi nhanh chân chạy tới.
- Y Hoa, ngươi không sao chứ?
Y Hoa dù bị thương nhưng trong lòng vui như nở hoa, nàng liền đáp:
- Ta không sao… tại sao huynh lại có mặt ở đây?
Trần Phái Vân nói:
- Ta đang trên đường đi thì… cẩn thận!!!
Hai tên hắc y nhân bị Trần Phái Vân đánh lén thì mới chỉ bị thương đôi chút chúng lập tức nhặt lên vũ khí và lao tới tấn công.
Bọn chúng là võ sĩ của Thần Địa nên sẽ không vì chút thương thế mà sợ hãi thay vào đó chúng sẽ chiến đấu tới chết mới thôi.
Có điều khi nãy cả bốn tên cùng vây công còn không làm gì nổi Y Hoa nếu không sử dụng chiêu đồng quy vu tận. Trấn Phái Vân võ công còn cao hơn cả Y Hoa thì hai tên hắc y nhân này sao có thể đánh lén thành công.
Chỉ thấy Trần Phái Vân nhẹ nhàng đưa đao cản lại kiếm của hai tên hắc y nhân sau đó liền vận kình chém ra.
- Rắc!!!
Hai thanh kiếm lập tức bị đánh nát và đao khí tiếp tục lao tới chém trúng hai tên hắc y nhân.
- A!
Thất cả hai tên hắc y nhân đều bị thương nặng ngã ra đất thì Trần Phái Vân nói:
- Y Hoa, không sao rồi… bọn chúng đều đã bị ta đánh bại rồi.
Trần Phái Vân còn chưa nói xong Y Hoa đã ngắt lời:
- Phái Vân, bọn chúng vẫn còn cao thủ, chúng ta mau rời khỏi đây!
Y Hoa chỉ mới vừa nói xong thì bỗng nhiên Huyết Lôi đã xuất hiện trước mặt bọn họ.
- Khá đấy, không ngờ ngươi có thể đánh bại đám Lâm Hạ Lục dễ dàng như vậy.
Nghe Huyết Lôi nói thế thì một trong hai tên hắc y nhân bị Trần Phái Vân chém bay cố nén thương thế nói:
- Huyết Lôi đại nhân…
Không để ý tới đối phương mà Huyết Lôi chỉ nhìn Trần Phái Vân nói tiếp:
- Gặp được một kẻ thú vị như ngươi ở đây quả là có chút ngoài ý muốn. Để xem ngươi có thể giúp ta giải trí một chút trong khi làm nhiệm vụ không?
Toàn thân Huyết Lôi bất ngờ rung lên, một luồng sát khí khủng khiếp lập tức bao phủ lấy toàn thân Trần Phái Vân.
……
(Chỗ này không để main làm anh hùng cứu mỹ chứ k phải bởi vì như đã nói từ chương trước thì Trần Phái Vân từng cứu Y Hoa khỏi con gấu khi còn nhỏ một lần rồi nên cho dù main có ra tay thì cũng không tạo được ấn tượng mạnh như khi còn nhỏ:3. Cứ để cho Trần Phái Vân ra cứu rồi gặp Huyết Lôi thì chắc ai cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi đấy:v)
- ------☆☆☆☆-------
- Nếu như không phải hắn thì kẻ nào đã tấn công người của Yến Phi gia? Hay là mình tới hỏi Trần Phái Vân thử xem, dù sao huynh ấy cũng là cao thủ dùng đao có lẽ sẽ nhận ra đao pháp của đối phương.
Y Hoa trong lòng chế tạo được một lý do để tới thăm Trần Phái Vân thì thì liền vui vẻ đi tới khách điếm mà Trần Phái Vân đang ở.
Nhưng khi đến nơi thì tâm trạng vui vẻ của nàng lập tức bị trùng xuống.
- Ngươi nói là Phái Vân không còn ở đây nữa?
Tên tiểu nhị nhìn Y Hoa đáp:
- Đúng vậy thưa Y Hoa tiểu thư, Trần công tử sáng sớm nay đã rời khỏi đây rồi ạ.
Y Hoa liền hỏi:
- Ngươi có biết huynh ấy muốn đi đâu không?
Tên tiểu nhị đáp:
- Ta có nghe qua Trần công tử muốn trở về Hắc Sơn Phái.
Y Hoa tâm tình buồn bực rời khỏi khách điếm, trên đường đi nàng thầm oán trách:
- Phái Vân thật là, lâu lắm rồi mới có cơ hội gặp lại. Vậy mà chỉ vì thua cuộc mà không chịu nổi phải cúp đuôi trốn về sư môn sao?
Y Hoa đang buồn bực đi trên đường thì bất ngờ đi ngang qua một người. Trong lòng nàng bỗng nổi lên một cảm giác kỳ quái khiến toàn thân run lên một cái.
Y Hoa vội vàng quay lại nhìn thì thấy một người nam nhân tay cầm binh khí vừa đi qua mình. Điều khiến nàng chú ý tới là binh khí trên tay đối phương lại là một thanh đao lớn trông rất kỳ lạ.
- Thanh đao đó…
Y Hoa trong lòng nổi lên một cảm giác cực kỳ bất an, nàng cảm thấy kẻ này tuyệt đối là một cao thủ.
- Cao thủ dùng đao… chẳng lẽ là hắn sao?
Trong lúc Y Hoa còn đang suy nghĩ thì nam nhân kia đã đi một đoạn dài rồi, mắt thấy đối phương sắp biến mất ở cuối đường Y Hoa không kịp suy nghĩ nhiều liền gia tốc đuổi theo.
Y Hoa vừa mới đuổi theo thì Tú Lệ liền xuất hiện ở nơi nàng vừa đứng. Nàng thầm nghĩ một lúc sau đó liền quyết định đem việc này báo lại cho Phạm Thiên bởi vì trực giác của Tú Lệ nói cho nàng biết nam nhân kia rất nguy hiểm.
……
Y Hoa đi theo phía sau nam nhân cầm đao mà đối phương tỏ ra hoàn toàn không hề hay biết. Đi theo một thời gian dài nàng bỗng nhiên nhận ra nam nhân này đang đi ra khỏi thành thì có chút do dự.
- Mình có nên đem chuyện này báo lại cho cha không?
Y Hoa nghĩ một chút rồi lại cảm thấy cha mình đã hơn chục năm nay không cầm kiếm đấu võ hơn nữa tuổi tác cũng đã lớn nên liền bỏ qua ý nghĩ này.
Y Hoa cắn răng một cái rồi rút kiếm làm một cái ám hiệu ở trên tường sau đó tiếp tục đuổi theo.
Y Hoa theo nam nhân cầm đao đi ra khỏi thành Yến Châu một đoạn thì trong lòng cảm thấy có chút không ổn.
Nhưng khi định quay đầu rời đi thì bỗng nhiên có bốn kẻ mặc hắc y xuất hiện cản nàng lại. Một kẻ trong đó nói:
- Không ngờ lại có kẻ to gan dám theo dõi Huyết Lôi đại nhân, ta xem tiểu nha đầu ngươi chán sống rồi.
Y Hoa quay lại nhìn thì thấy nam nhân được mấy tên hắc y nhân này gọi là Huyết Lôi đại nhân đang ngồi trên một tảng đá lớn nhìn mình với vẻ giễu cợt. Xem ra đối phương đã sớm biết mình đi theo nên mới cố tình kéo mình ra đây để tiến hành mai phục tránh kinh động đến Yến Phi gia.
- Mình đã quá lỗ mãng rồi, đám hắc y nhân này không đơn giản chút nào, mong là tên Huyết Lôi kia không ra tay.
Nói thật Y Hoa cảm thấy nếu Huyết Lôi ra tay thì nàng hoàn toàn không có chút cơ hội phản kháng nào. Bây giờ nàng chỉ còn cách vừa đánh cầm chừng vừa kiếm cơ hội chạy về cửa thành thôi.
- Xoạt!
Bốn tên hắc y nhân lập tức rút kiếm lao tới tấn công Y Hoa.
Y Hoa nhanh chóng phòng thủ nhưng bốn tên này dường như biết một loại kiếm trận hợp kích nào đó nên thay phiên tấn công cực kỳ nhịp nhàng.
- Không thể dây dưa được, mình phải tập trung tìm kiếm sơ hở của bọn chúng…
Y Hoa nhanh chóng nhận ra sơ hở của một tên hắc y nhân đang lao tới chém mình.
- Keng!
Y Hoa đưa kiếm lên cản lại kiếm của đối phương, ngay khi đối phương đắc ý cho rằng mình đã khóa lại kiếm của Y Hoa thì kiếm của nàng bỗng tách ra thành song kiếm.
- Xoạt!
Y Hoa lợi dụng việc đối phương không biết mình sử dụng song kiếm và xuất kỳ bất ý đả thương một tên hắc y nhân.
Nàng không chút chậm trễ nhân cơ hội đột phá vòng vây và chạy về phía bìa rừng bên cạnh đường lớn.
- Đừng hòng chạy!
Một tên hắc y nhân khác lao tới muốn cản đường của Y Hoa nhưng hắn sao có thể là đối thủ của nàng.
Y Hoa đưa kiếm đâm trúng lồng ngực đối phương nhưng bất ngờ bị tên này bắt lấy cổ tay.
- Khặc… bắt được ngươi rồi…
Y Hoa vội vàng dùng thanh kiếm còn lại chém về phía tên hắc y nhân nhưng nào ngờ đối phương không tránh không né tùy ý để kiếm của nàng chém trúng.
Y Hoa hoảng hốt:
- Hắn muốn đồng quy vu tận với mình!
Y Hoa bị quấn lấy thì không thể thoát thân, ngay lúc này hai tên hắc y nhân còn lại đã chạy tới và vận lến kiếm khí chém về phía nàng.
- Xoạt!!
Hai kẻ này không chút ngần ngại dùng kiếm khí chém xuyên qua người tên đồng bọn đang giữ chặt Y Hoa. Hai luồng kiếm khí sau đó khí thế không giảm chém trúng Y Hoa, dù nàng kịp đưa kiếm ra đỡ nhưng do phải trực diện đón đỡ nên phải chịu trùng kích mạnh mẽ.
- A!
Y Hoa ngã ra phía sau khóe miệng phun máu chứng tỏ nàng đã bị nội thương rồi.
- Tiểu nha đầu, khiến cho bọn ta tổn thất tới 2 người mới có thể bắt được thì ngươi cũng khá đấy. Tiếc là giờ ngươi hết giãy dụa được rồi.
Hai tên hắc y nhân giơ kiếm trong tay chém về phía Y Hoa mà không chút do dự.
- Chẳng lẽ mình sẽ phải chết ở đây sao…
Y Hoa hai mắt nhắm chặt lại không cam lòng. Ngay vào lúc này bỗng một tiếng xé gió vang lên từ phía sau lưng của nàng.
- Vù!!!
Hai tên hắc y nhân giật mình hoảng hốt khi nhìn thấy một vật đang cấp tốc xoay tròn bay về phía mình.
Cả hai lúc này đang trong thế công không kịp thu chiêu chỉ có thể biến chiêu chém về phía vật kia nhưng ngay lập tức bọn chúng liền cảm thấy một lực đạo rất mạnh truyền tới.
- Xoạt!!
Hai thanh kiếm trên tay của hai tên hắc y nhân lập tức bị đánh bay sau đó trên người liền xuất hiện một vết thương lớn.
- A!
Vật kia xoay tròn bay ngược trở lại sau lưng Y Hoa và hiện rõ ra là một thanh đao lớn rơi vào tay của một người. Y Hoa nhìn thấy người này thì vô cùng mừng rỡ.
- Phái Vân!
Trần Phái Vân trên đường đi nghỉ chân tại cách đó không xa bỗng nhiên nhận ra có người đang chiến đấu lập tức quay trở lại thì thấy Y Hoa đang bị vây công.
Hắn không chút chậm trễ liền ném ra đao của mình nhằm giải cứu Y Hoa rồi nhanh chân chạy tới.
- Y Hoa, ngươi không sao chứ?
Y Hoa dù bị thương nhưng trong lòng vui như nở hoa, nàng liền đáp:
- Ta không sao… tại sao huynh lại có mặt ở đây?
Trần Phái Vân nói:
- Ta đang trên đường đi thì… cẩn thận!!!
Hai tên hắc y nhân bị Trần Phái Vân đánh lén thì mới chỉ bị thương đôi chút chúng lập tức nhặt lên vũ khí và lao tới tấn công.
Bọn chúng là võ sĩ của Thần Địa nên sẽ không vì chút thương thế mà sợ hãi thay vào đó chúng sẽ chiến đấu tới chết mới thôi.
Có điều khi nãy cả bốn tên cùng vây công còn không làm gì nổi Y Hoa nếu không sử dụng chiêu đồng quy vu tận. Trấn Phái Vân võ công còn cao hơn cả Y Hoa thì hai tên hắc y nhân này sao có thể đánh lén thành công.
Chỉ thấy Trần Phái Vân nhẹ nhàng đưa đao cản lại kiếm của hai tên hắc y nhân sau đó liền vận kình chém ra.
- Rắc!!!
Hai thanh kiếm lập tức bị đánh nát và đao khí tiếp tục lao tới chém trúng hai tên hắc y nhân.
- A!
Thất cả hai tên hắc y nhân đều bị thương nặng ngã ra đất thì Trần Phái Vân nói:
- Y Hoa, không sao rồi… bọn chúng đều đã bị ta đánh bại rồi.
Trần Phái Vân còn chưa nói xong Y Hoa đã ngắt lời:
- Phái Vân, bọn chúng vẫn còn cao thủ, chúng ta mau rời khỏi đây!
Y Hoa chỉ mới vừa nói xong thì bỗng nhiên Huyết Lôi đã xuất hiện trước mặt bọn họ.
- Khá đấy, không ngờ ngươi có thể đánh bại đám Lâm Hạ Lục dễ dàng như vậy.
Nghe Huyết Lôi nói thế thì một trong hai tên hắc y nhân bị Trần Phái Vân chém bay cố nén thương thế nói:
- Huyết Lôi đại nhân…
Không để ý tới đối phương mà Huyết Lôi chỉ nhìn Trần Phái Vân nói tiếp:
- Gặp được một kẻ thú vị như ngươi ở đây quả là có chút ngoài ý muốn. Để xem ngươi có thể giúp ta giải trí một chút trong khi làm nhiệm vụ không?
Toàn thân Huyết Lôi bất ngờ rung lên, một luồng sát khí khủng khiếp lập tức bao phủ lấy toàn thân Trần Phái Vân.
……
(Chỗ này không để main làm anh hùng cứu mỹ chứ k phải bởi vì như đã nói từ chương trước thì Trần Phái Vân từng cứu Y Hoa khỏi con gấu khi còn nhỏ một lần rồi nên cho dù main có ra tay thì cũng không tạo được ấn tượng mạnh như khi còn nhỏ:3. Cứ để cho Trần Phái Vân ra cứu rồi gặp Huyết Lôi thì chắc ai cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi đấy:v)
- ------☆☆☆☆-------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.