Chương 114: Thê thiếp thành đàn
Katsuragi Keima
16/12/2019
Năm 1227, Tây Hạ bị đế quốc Mông Cổ tiêu diệt. Theo lịch sử thì Thành Cát Tư Hãn qua đời không lâu sau đó và lập con trai Oa Khoát Đài lên làm khả hãn tiếp theo nhưng có sự tham dự của Phạm Thiên nên Thiết Mộc Chân vẫn rất khỏe mạnh.
Có Thiết Mộc Chân làm đầu tàu thì những mâu thuẫn trong dòng tộc còn không có cơ hội bộc phát ra thì đã bị dập tắt. Toàn quân Mông Cổ không bị ảnh hưởng bởi sự thay đổi quyền lực nên cuộc chiến mở rộng lãnh thổ diễn ra liên miên.
Trước năm 1227 lãnh thổ của đế quốc Mông Cổ chiếm tới 14 triệu km vuông và sau khi con trai Đà Lôi là Hốt Tất Liệt chết thì tổng diện tích lớn nhất là 24 triệu km vuông, là đế quốc rộng lớn thứ 2 trong lịch sử thế giới chỉ đứng sau đế quốc Anh.
Nay Thiết Mộc Chân vẫn còn khỏe mạnh nên tốc độ xâm chiếm lãnh thổ của Mông Cổ càng được tăng nhanh. Năm 1230, nhà Kim bị Mông cổ tiêu diệt, sớm hơn 4 năm so với lịch sử và lần này hoàn toàn không cần bắt tay với Nam Tống.
Nam Tống thấy Mông Cổ khí thế xuôi nam thì vội vàng tổ kiến quân đội chống trả quyết liệt nhưng trước vó ngựa thảo nguyên đã liên tiếp bại lui.
Tình hình chiến sự ngày càng căng thẳng và thành Tương Dương trở thành nơi giao chiến cực kỳ khốc liệt giữa hai nước.
Có điều nơi sơn cốc mà Phạm Thiên đang nuôi dưỡng Bồ Tư Khúc Xà thì lại được quân Mông Cổ tự động né tránh và không hề đặt nửa bước chân vào.
Nửa năm sau khi Phạm Thiên rời khỏi Mông Cổ thì Hoa Tranh công chúa đã được đưa tới Trung Nguyên và cùng hắn thành thân. Hoa Tranh lúc trước trong lòng mến mộ Quách Tĩnh nhưng kẻ sau chỉ coi nàng là muội muội nên tình cảm dần phai nhạt.
Nhất là sau khi Quách Tĩnh bị đuổi khỏi Mông Cổ thì Hoa Tranh biết duyên phận giữa hai người đã hết nên sau này khi Thiết Mộc Chân ban hôn cho nàng và Phạm Thiên thì Hoa Tranh chỉ yên lặng chấp nhận.
Yên phận là một đặc điểm cực kỳ nổi bật của nữ nhân thời xưa, mặc dù bị ép gả cho một người mình chưa từng gặp mặt nhưng trong lòng các nàng rất nhanh thì tự sinh ra thứ gọi là tình nghĩa phu thê.
Những thứ như tình cũ nhớ mãi không quên hay đi về nhà chồng chỉ như một cái xác không hồn hoàn toàn không tồn tại. Hoa Tranh đã chấp nhận số phận của mình nên nàng không việc gì phải tự làm khổ bản thân. Gả cho Phạm Thiên không bao lâu thì Hoa Tranh đã trở nên hết sức ngoan ngoãn và trở thành một thê tử xứng chức.
……
Gần hai mươi năm trôi qua, lúc này thiếu nữ cũng đã trở thành nhân phụ, hài tử thì cũng lớn lên tới tuổi thành thân.
Tại phía tây ngoại thành Tương Dương có một sơn trang nằm sâu trong một sơn cốc ít người đặt chân tới.
Phạm Thiên ngồi trong phòng luyện công mở mắt ra sau khi luyện hóa toàn bộ số đan dược do mình luyện chế.
Hai mươi năm trôi qua rồi nhưng công lực của Phạm Thiên chỉ mới tăng lên có 86 năm. Hắn cần phải kiệt lực đè ép tu vi của mình nên việc tu luyện thông thường trở nên rất khó khăn.
Thêm vào đó là đám Bồ Tư Khúc Xà trong những năm này sinh sản rất ít và tuổi thọ cũng không cao nên hiệu quả của Bão Nguyên Đan càng thêm yếu ớt.
- Quả nhiên đạt tới 100 năm công lực không đơn giản chút nào, nếu cứ tiếp tục thế này thì chắc mất thêm 20 năm nữa mình mới có thể đạt tới 100 năm công lực mất.
Phạm Thiên thở dài và bước ra khỏi phòng luyện công. Lúc này hắn đã tuổi gần 40, bên ngoài cũng mang theo vẻ thành thục mà không còn giống như một thiếu niên như lúc mới tiến vào phó bản nữa.
Phạm Thiên đã từng hỏi hệ thống về vấn đề tuổi thọ và nó đã đáp lại rằng khi tiến vào phó bản tuổi thọ của hắn vẫn sẽ tiếp tục trôi qua nhưng khi trở về Thiên Thế đại lục thì tuổi thọ của hắn sẽ được trả lại.
Điều này có nghĩa là Phạm Thiên vẫn sẽ già đi trong khi ở trong phó bản và thậm chí là còn có thể chết già trong này nhưng chỉ cần quay trở về Thiên Thế đại lục toàn bộ tuổi thọ của hắn sẽ được hồi phục.
Đương nhiên là Phạm Thiên sẽ không để cho mình chết già ở trong phó bản, khi nào cảm thấy tuổi thọ của mình đã gần hết hắn sẽ chủ động lựa chọn trở về Thiên Thế đại lục như thế sẽ tránh được đại nạn.
Phạm Thiên rời khỏi khu vực luyện công của mình đi tới hậu viện thì liền thấy được một đám thiếu phụ đang trò chuyện vui vẻ trong sân.
Hoàng Dung, Mục Niệm Từ, Lý Mạc Sầu, Trình Dao Già, Hà Nguyên Quân và Hoa Tranh nay đã đều đã tuổi quá ba mươi nhưng bề ngoài trông vẫn chỉ như mới 27-28 tuổi mà thôi. Được vậy cũng là nhờ các nàng tu luyện Cửu Âm Chân Kinh vốn là công pháp Hoàng Thường ngộ ra từ thư tịch đạo gia nên có công dụng trú nhan dưỡng sinh khá tốt.
Ngoại trừ 6 người các nàng thì bên cạnh còn có một vị thiếu phụ hoa quý đang ngồi thưởng trà, nàng trông lớn tuổi hơn hẳn những nữ nhân khác vì năm nay nàng đã gần tuổi ngũ tuần nhưng trên khuôn mặt không hề có vẻ già nua mà lại cực kỳ kiều diễm ướt át.
- Phu quân đã tới rồi, ngươi đã luyện công xong rồi sao.
Bao Tích Nhược thấy Phạm Thiên tới thì liền đứng dậy đi tới ân cần hỏi thăm hắn, mặc dù khuôn mặt nàng vẫn tươi cười nhưng trong mắt lại có vẻ u sầu.
Phạm Thiên đưa tay kéo Bao Tích Nhược vào lòng và thì thầm:
- Nàng không cần phải lo lắng, sau khi đi tới thế giới của ta nàng sẽ lại trở nên trẻ trung như cũ thôi.
Bao Tích Nhược nghe vậy thì trong lòng ấm áp khẽ tựa đầu vào vai Phạm Thiên mà mỉm cười hạnh phúc.
Quy luật tuổi thọ của hệ thống không chỉ áp dụng cho một mình Phạm Thiên mà còn áp dụng cho những người mà hắn đưa trở về Thiên Thế đại lục nữa. Vì thế nên hắn không lo lắng về chuyện nữ nhân của mình sẽ già đi.
Lúc này mấy người Hoàng Dung cũng đi tới gần hắn và vui vẻ cười nói.
Được một lát sau thì từ bên ngoài bỗng nhiên có 8-9 thiếu nữ xinh đẹp chạy vào hậu viện. Hậu viện vốn đang yên tĩnh bắt đầu tràn ngập âm thanh huyên náo.
Một thiếu nữ áo trắng dung mạo xinh đẹp như tiên bỗng chạy tới ôm lấy tay Phạm Thiên nũng nịu nói:
- Phu quân, Tương nhi bắt nạt ta…
Nhìn Tiểu Long Nữ làm nũng thì Phạm Thiên liền nhéo nhẹ cái mũi tinh xảo của nàng và hỏi:
- Long nhi, nàng là di nương của Tương nhi thì sao Tương nhi lại bắt nạt nàng được.
Gần 20 năm chăn nuôi thì tiểu nữ hài ngày nào nay đã trở thành Tiểu Long Nữ xinh đẹp động lòng người và đã gả cho Phạm Thiên.
Không chỉ có một mình Tiểu Long Nữ được Phạm Thiên coi như nàng dâu nuôi dưỡng từ nhỏ mà trong hai mươi năm này hắn đã nhiều lần ra ngoài và tìm được hai đệ tử của Lý Mạc Sầu là Hồng Lăng Ba cùng Lục Vô Song cùng với biểu tỷ của Lục Vô Song là Trình Anh về.
Hai tiểu cô nương vốn sẽ trở thành phu nhân của Đại Võ và Tiểu Võ là Gia Luật Yến và Hoàn Nhan Bình cũng bị hắn lừa gạt tới tay. Đương nhiên đối với tiểu cô nương hàng xóm của Phạm Thiên tại Tuyệt Tình Cốc là Công Tôn Lục Ngạc hắn cũng không bỏ qua mà cứu vớt trở về.
Bảy vị thê tử cùng với bảy vị tiểu thiếp tổng cộng mười bốn người vợ đang cùng hắn sinh sống ở trong sơn cốc này. Còn về phần Tương nhi mà Tiểu Long Nữ mới nhắc đến.
Đó chính là con gái của Phạm Thiên và Bao Tích Nhược, ngoài ra hắn còn có một người con gái nữa lớn hơn nàng 2 tuổi gọi là Phù nhi là con của hắn với Hoàng Dung… lý do thì, khụ khụ… chắc ai cũng biết rồi đấy.
(Đoạn này mình kể liệt kê ra những em xuất hiện ở phần Thần Điêu thôi nhé, tại mình không muốn kéo dài thêm chục chương nữa kể về giai đoạn cưa mấy em này)
Tiểu Long Nữ là tiểu thiếp của Phạm Thiên nên đương nhiên Tương nhi phải gọi nàng là di nương mặc dù hai người không hơn kém nhau mấy tuổi.
- Được rồi, đừng đùa giỡn nữa, mau tới đây nào.
Phạm Thiên gọi toàn bộ vợ con của mình tới sau đó bắt đầu đưa các nàng vào không gian hệ thống. Hắn cảm thấy phó bản này đã không còn thứ gì cho mình thu thập nữa rồi nên mới quyết định rời đi.
Trước khi rời đi Phạm Thiên đưa mắt nhìn lại một lần nơi mà mình đã sinh sống suốt hơn 20 năm rồi sau đó bắt đầu trả nhiệm vụ.
“Ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ [Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân], phần thưởng đã được phát tới hành trang của ký chủ”
Điểm tích lũy - 10 vạn
Tu vi tăng lên - Cửu tinh Đại Võ Sư
Đề Thần Đan Phương - Cấp 4
Tiến Cấp Đan - 1
Phó Bản Thông Hành Lệnh - 1
Phạm Thiên vốn chỉ theo thói quen trả nhiệm vụ thôi nhưng không ngờ phần thưởng lần này lại phong phú đến như vậy.
Cả ba loại phần thưởng này Phạm Thiên đều biết đến, đầu tiên chính là Đề Thần Đan Phương, một loại đan phương cấp 4 được bán trong thương thành với giá 10 vạn KNB (kim nguyên bảo). Tiếp đến là Tiến Cấp Đan, loại đan dược này không phải là để cho Phạm Thiên dùng mà là cho chiến sủng của hắn dùng.
Sau khi đạt tới cấp 40 thì điều kiện tiến hóa của tiểu Xích không chỉ yêu cầu Linh Thú Đan nữa mà còn cần tới Tiến Cấp Đan.
Số lượng cụ thể cần bao nhiêu thì Phạm Thiên cũng không rõ nhưng hệ thống tặng hắn một viên Tiến Cấp Đan có giá 10 vạn KNB thì cũng đỡ được cho hắn một khoản.
Về phần Phó Bản Thông Hành Lệnh thì là thứ Phạm Thiên quen thuộc nhất nhưng lại có ít kiến thức về nó nhất. Loại vật phẩm này không hề bán trong thương thành mà từ trước tới nay hắn chỉ nhận được từ trong Tân Thủ Đại Lễ Bao mà thôi.
- ------☆☆☆☆-------
Có Thiết Mộc Chân làm đầu tàu thì những mâu thuẫn trong dòng tộc còn không có cơ hội bộc phát ra thì đã bị dập tắt. Toàn quân Mông Cổ không bị ảnh hưởng bởi sự thay đổi quyền lực nên cuộc chiến mở rộng lãnh thổ diễn ra liên miên.
Trước năm 1227 lãnh thổ của đế quốc Mông Cổ chiếm tới 14 triệu km vuông và sau khi con trai Đà Lôi là Hốt Tất Liệt chết thì tổng diện tích lớn nhất là 24 triệu km vuông, là đế quốc rộng lớn thứ 2 trong lịch sử thế giới chỉ đứng sau đế quốc Anh.
Nay Thiết Mộc Chân vẫn còn khỏe mạnh nên tốc độ xâm chiếm lãnh thổ của Mông Cổ càng được tăng nhanh. Năm 1230, nhà Kim bị Mông cổ tiêu diệt, sớm hơn 4 năm so với lịch sử và lần này hoàn toàn không cần bắt tay với Nam Tống.
Nam Tống thấy Mông Cổ khí thế xuôi nam thì vội vàng tổ kiến quân đội chống trả quyết liệt nhưng trước vó ngựa thảo nguyên đã liên tiếp bại lui.
Tình hình chiến sự ngày càng căng thẳng và thành Tương Dương trở thành nơi giao chiến cực kỳ khốc liệt giữa hai nước.
Có điều nơi sơn cốc mà Phạm Thiên đang nuôi dưỡng Bồ Tư Khúc Xà thì lại được quân Mông Cổ tự động né tránh và không hề đặt nửa bước chân vào.
Nửa năm sau khi Phạm Thiên rời khỏi Mông Cổ thì Hoa Tranh công chúa đã được đưa tới Trung Nguyên và cùng hắn thành thân. Hoa Tranh lúc trước trong lòng mến mộ Quách Tĩnh nhưng kẻ sau chỉ coi nàng là muội muội nên tình cảm dần phai nhạt.
Nhất là sau khi Quách Tĩnh bị đuổi khỏi Mông Cổ thì Hoa Tranh biết duyên phận giữa hai người đã hết nên sau này khi Thiết Mộc Chân ban hôn cho nàng và Phạm Thiên thì Hoa Tranh chỉ yên lặng chấp nhận.
Yên phận là một đặc điểm cực kỳ nổi bật của nữ nhân thời xưa, mặc dù bị ép gả cho một người mình chưa từng gặp mặt nhưng trong lòng các nàng rất nhanh thì tự sinh ra thứ gọi là tình nghĩa phu thê.
Những thứ như tình cũ nhớ mãi không quên hay đi về nhà chồng chỉ như một cái xác không hồn hoàn toàn không tồn tại. Hoa Tranh đã chấp nhận số phận của mình nên nàng không việc gì phải tự làm khổ bản thân. Gả cho Phạm Thiên không bao lâu thì Hoa Tranh đã trở nên hết sức ngoan ngoãn và trở thành một thê tử xứng chức.
……
Gần hai mươi năm trôi qua, lúc này thiếu nữ cũng đã trở thành nhân phụ, hài tử thì cũng lớn lên tới tuổi thành thân.
Tại phía tây ngoại thành Tương Dương có một sơn trang nằm sâu trong một sơn cốc ít người đặt chân tới.
Phạm Thiên ngồi trong phòng luyện công mở mắt ra sau khi luyện hóa toàn bộ số đan dược do mình luyện chế.
Hai mươi năm trôi qua rồi nhưng công lực của Phạm Thiên chỉ mới tăng lên có 86 năm. Hắn cần phải kiệt lực đè ép tu vi của mình nên việc tu luyện thông thường trở nên rất khó khăn.
Thêm vào đó là đám Bồ Tư Khúc Xà trong những năm này sinh sản rất ít và tuổi thọ cũng không cao nên hiệu quả của Bão Nguyên Đan càng thêm yếu ớt.
- Quả nhiên đạt tới 100 năm công lực không đơn giản chút nào, nếu cứ tiếp tục thế này thì chắc mất thêm 20 năm nữa mình mới có thể đạt tới 100 năm công lực mất.
Phạm Thiên thở dài và bước ra khỏi phòng luyện công. Lúc này hắn đã tuổi gần 40, bên ngoài cũng mang theo vẻ thành thục mà không còn giống như một thiếu niên như lúc mới tiến vào phó bản nữa.
Phạm Thiên đã từng hỏi hệ thống về vấn đề tuổi thọ và nó đã đáp lại rằng khi tiến vào phó bản tuổi thọ của hắn vẫn sẽ tiếp tục trôi qua nhưng khi trở về Thiên Thế đại lục thì tuổi thọ của hắn sẽ được trả lại.
Điều này có nghĩa là Phạm Thiên vẫn sẽ già đi trong khi ở trong phó bản và thậm chí là còn có thể chết già trong này nhưng chỉ cần quay trở về Thiên Thế đại lục toàn bộ tuổi thọ của hắn sẽ được hồi phục.
Đương nhiên là Phạm Thiên sẽ không để cho mình chết già ở trong phó bản, khi nào cảm thấy tuổi thọ của mình đã gần hết hắn sẽ chủ động lựa chọn trở về Thiên Thế đại lục như thế sẽ tránh được đại nạn.
Phạm Thiên rời khỏi khu vực luyện công của mình đi tới hậu viện thì liền thấy được một đám thiếu phụ đang trò chuyện vui vẻ trong sân.
Hoàng Dung, Mục Niệm Từ, Lý Mạc Sầu, Trình Dao Già, Hà Nguyên Quân và Hoa Tranh nay đã đều đã tuổi quá ba mươi nhưng bề ngoài trông vẫn chỉ như mới 27-28 tuổi mà thôi. Được vậy cũng là nhờ các nàng tu luyện Cửu Âm Chân Kinh vốn là công pháp Hoàng Thường ngộ ra từ thư tịch đạo gia nên có công dụng trú nhan dưỡng sinh khá tốt.
Ngoại trừ 6 người các nàng thì bên cạnh còn có một vị thiếu phụ hoa quý đang ngồi thưởng trà, nàng trông lớn tuổi hơn hẳn những nữ nhân khác vì năm nay nàng đã gần tuổi ngũ tuần nhưng trên khuôn mặt không hề có vẻ già nua mà lại cực kỳ kiều diễm ướt át.
- Phu quân đã tới rồi, ngươi đã luyện công xong rồi sao.
Bao Tích Nhược thấy Phạm Thiên tới thì liền đứng dậy đi tới ân cần hỏi thăm hắn, mặc dù khuôn mặt nàng vẫn tươi cười nhưng trong mắt lại có vẻ u sầu.
Phạm Thiên đưa tay kéo Bao Tích Nhược vào lòng và thì thầm:
- Nàng không cần phải lo lắng, sau khi đi tới thế giới của ta nàng sẽ lại trở nên trẻ trung như cũ thôi.
Bao Tích Nhược nghe vậy thì trong lòng ấm áp khẽ tựa đầu vào vai Phạm Thiên mà mỉm cười hạnh phúc.
Quy luật tuổi thọ của hệ thống không chỉ áp dụng cho một mình Phạm Thiên mà còn áp dụng cho những người mà hắn đưa trở về Thiên Thế đại lục nữa. Vì thế nên hắn không lo lắng về chuyện nữ nhân của mình sẽ già đi.
Lúc này mấy người Hoàng Dung cũng đi tới gần hắn và vui vẻ cười nói.
Được một lát sau thì từ bên ngoài bỗng nhiên có 8-9 thiếu nữ xinh đẹp chạy vào hậu viện. Hậu viện vốn đang yên tĩnh bắt đầu tràn ngập âm thanh huyên náo.
Một thiếu nữ áo trắng dung mạo xinh đẹp như tiên bỗng chạy tới ôm lấy tay Phạm Thiên nũng nịu nói:
- Phu quân, Tương nhi bắt nạt ta…
Nhìn Tiểu Long Nữ làm nũng thì Phạm Thiên liền nhéo nhẹ cái mũi tinh xảo của nàng và hỏi:
- Long nhi, nàng là di nương của Tương nhi thì sao Tương nhi lại bắt nạt nàng được.
Gần 20 năm chăn nuôi thì tiểu nữ hài ngày nào nay đã trở thành Tiểu Long Nữ xinh đẹp động lòng người và đã gả cho Phạm Thiên.
Không chỉ có một mình Tiểu Long Nữ được Phạm Thiên coi như nàng dâu nuôi dưỡng từ nhỏ mà trong hai mươi năm này hắn đã nhiều lần ra ngoài và tìm được hai đệ tử của Lý Mạc Sầu là Hồng Lăng Ba cùng Lục Vô Song cùng với biểu tỷ của Lục Vô Song là Trình Anh về.
Hai tiểu cô nương vốn sẽ trở thành phu nhân của Đại Võ và Tiểu Võ là Gia Luật Yến và Hoàn Nhan Bình cũng bị hắn lừa gạt tới tay. Đương nhiên đối với tiểu cô nương hàng xóm của Phạm Thiên tại Tuyệt Tình Cốc là Công Tôn Lục Ngạc hắn cũng không bỏ qua mà cứu vớt trở về.
Bảy vị thê tử cùng với bảy vị tiểu thiếp tổng cộng mười bốn người vợ đang cùng hắn sinh sống ở trong sơn cốc này. Còn về phần Tương nhi mà Tiểu Long Nữ mới nhắc đến.
Đó chính là con gái của Phạm Thiên và Bao Tích Nhược, ngoài ra hắn còn có một người con gái nữa lớn hơn nàng 2 tuổi gọi là Phù nhi là con của hắn với Hoàng Dung… lý do thì, khụ khụ… chắc ai cũng biết rồi đấy.
(Đoạn này mình kể liệt kê ra những em xuất hiện ở phần Thần Điêu thôi nhé, tại mình không muốn kéo dài thêm chục chương nữa kể về giai đoạn cưa mấy em này)
Tiểu Long Nữ là tiểu thiếp của Phạm Thiên nên đương nhiên Tương nhi phải gọi nàng là di nương mặc dù hai người không hơn kém nhau mấy tuổi.
- Được rồi, đừng đùa giỡn nữa, mau tới đây nào.
Phạm Thiên gọi toàn bộ vợ con của mình tới sau đó bắt đầu đưa các nàng vào không gian hệ thống. Hắn cảm thấy phó bản này đã không còn thứ gì cho mình thu thập nữa rồi nên mới quyết định rời đi.
Trước khi rời đi Phạm Thiên đưa mắt nhìn lại một lần nơi mà mình đã sinh sống suốt hơn 20 năm rồi sau đó bắt đầu trả nhiệm vụ.
“Ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ [Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân], phần thưởng đã được phát tới hành trang của ký chủ”
Điểm tích lũy - 10 vạn
Tu vi tăng lên - Cửu tinh Đại Võ Sư
Đề Thần Đan Phương - Cấp 4
Tiến Cấp Đan - 1
Phó Bản Thông Hành Lệnh - 1
Phạm Thiên vốn chỉ theo thói quen trả nhiệm vụ thôi nhưng không ngờ phần thưởng lần này lại phong phú đến như vậy.
Cả ba loại phần thưởng này Phạm Thiên đều biết đến, đầu tiên chính là Đề Thần Đan Phương, một loại đan phương cấp 4 được bán trong thương thành với giá 10 vạn KNB (kim nguyên bảo). Tiếp đến là Tiến Cấp Đan, loại đan dược này không phải là để cho Phạm Thiên dùng mà là cho chiến sủng của hắn dùng.
Sau khi đạt tới cấp 40 thì điều kiện tiến hóa của tiểu Xích không chỉ yêu cầu Linh Thú Đan nữa mà còn cần tới Tiến Cấp Đan.
Số lượng cụ thể cần bao nhiêu thì Phạm Thiên cũng không rõ nhưng hệ thống tặng hắn một viên Tiến Cấp Đan có giá 10 vạn KNB thì cũng đỡ được cho hắn một khoản.
Về phần Phó Bản Thông Hành Lệnh thì là thứ Phạm Thiên quen thuộc nhất nhưng lại có ít kiến thức về nó nhất. Loại vật phẩm này không hề bán trong thương thành mà từ trước tới nay hắn chỉ nhận được từ trong Tân Thủ Đại Lễ Bao mà thôi.
- ------☆☆☆☆-------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.