Chương 21: chương 21
Diệp Tử
26/11/2013
Dịch: Sahara
Vì bản vẽ có một vài điểm cần sửa chữa nên hôm sau vừa tan học, Doãn Tiểu Mạt liền đi thẳng tới tòa soạn. Sau khi sửa chữa theo yêu cầu của Tào Tử Di, bức tranh nhìn đã đẹp hơn nhiều.
Tào Tử Di khen không ngớt miệng: “Rất có năng lực, một chút đã hiểu!”.
Doãn Tiểu Mạt xấu hổ.
“Xem này xem này, tin siêu hot!” Lưu Tinh vẫy tay gọi hai người.
Lưu Tinh chính là người đẹp chân dài mà trước đây tìm Doãn Tiểu Mạt để mua bức vẽ đăng trên Weibo.
Sau khi đã quen thuộc với công việc ở tòa soạn được, Doãn Tiểu Mạt thoải mái hơn rất nhiều, vừa nghe thấy Lưu Tinh gọi, cô và Tào Tử Di lập tức đi tới.
Lưu Tinh quay màn hình máy tính qua để hai người nhìn rõ.
Đập vào mắt là một cái tít giật gân cực thu hút: Ngũ Trác Hiên hẹn hò cùng bạn gái bí ẩn.
Hình minh họa là một loạt các bức ảnh được chụp trộm trước cổng khu biệt thự mà Ngũ Trác Hiên ở: Ngũ Trác Hiên che tay trước mặt cô gái, Ngũ Trác Hiên ôm cô gái vào lòng, khuôn mặt cô gái nhìn nghiêng không rõ lắm, còn có một bức hai người quay lưng đi vào trong.
Doãn Tiểu Mạt chợt rùng mình, mồ hôi lạnh đầm đìa.
Lưu Tinh chỉ vài mấy dòng cuối cùng: “Nhìn này!”.
Trên đó viết, bọn họ đã đứng chờ ngoài cổng khu biệt thự nguyên một đêm nhưng không thấy cô gái bí ẩn kia đi ra. Như vậy cũng có nghĩa là, cô ta đã qua đêm ở nhà Ngũ Trác Hiên, đủ để chứng minh quan hệ giữa hai người không tầm thường.
Doãn Tiểu Mạt bội phục trí tưởng tượng của đám phóng viên này, những chuyện không có mà nói như thật.
“Tiểu Mạt! Em thấy thế nào?” Lưu Tinh cười hi hi, “Thần tượng có người tình bí mật, có phải là một cú đả kích lớn đối với fan không?”.
Doãn Tiểu Mạt không biết phải trả lời làm sao, cô là một người hâm mộ lý trí, luôn mong muốn thần tượng của mình có thể tìm được một người thật lòng thật dạ mà yêu, nếu chuyện này là sự thật, nhất định cô sẽ chúc họ hạnh phúc, nhưng vấn đề là, đây không phải chuyện không liên quan tới cô, cô rõ ràng là nữ chính trong tin đồn này. Doãn Tiểu Mạt ấp úng, không tài nào mở miệng được.
“Biết thừa là em sẽ không vui rồi.” Lưu Tinh cốc đầu cô.
Doãn Tiểu Mạt ngậm đắng nuốt cay, oan mà không thể giải thích.
“Nói đi nói lại thì Ngũ Trác Hiên chắc chắn rất coi trọng cô gái kia, mọi người nhìn xem động tác của anh ta kìa, sự bảo vệ rất rõ ràng”. Lưu Tinh lại nói, sợ chạm vào nỗi đau của Tiểu Mạt nên cố gắng tìm từ cẩn thận.
Coi trọng! Bảo vệ! Có sao? Không phải là vì anh sợ cô gặp rắc rối thôi ư? Doãn Tiểu Mạt trầm mặc nghĩ.
Tào Tử Di liếc cô, lại đảo mắt vào mấy bức ảnh: “Nhìn dáng người cô gái kia từ sau lưng hình như hơi giống Tiểu Mạt”.
Lưu Tinh tỉ mỉ quan sát, gật đầu như giã tỏi: “Chị không nói thì em không để ý, đúng là rất giống”.
Vốn dĩ là một người mà! Nghĩ vậy nhưng Doãn Tiểu Mạt đương nhiên không dám nói ra, chỉ có thể sờ mũi cười trừ.
“Hóa ra Ngũ Trác Hiên thích kiểu phụ nữ này. Tiểu Mạt, em không phải là hết cơ hội!” Lưu Tinh lại bắt đầu trêu cô.
Doãn Tiểu Mạt cúi đầu nhìn chân, cảm thấy vô cùng may mắn vì mình không mặc chiếc áo T-shirt trắng kia đến, nếu không thì đã bị Tào Tử Di tinh mắt nhìn ra rồi.
“Thôi thôi, đừng trêu Tiểu Mạt nữa!” Tào Tử Di nhéo tay Lưu Tinh, “Cô còn không mau làm việc đi, chỉ biết hóng hớt!”.
Lưu Tinh lè lưỡi: “Tin đồn về Ngũ Trác Hiên em mới hóng tý, chứ người khác em chẳng thèm!”.
Doãn Tiểu Mạt làm xong việc, thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về thì bị Lưu Tinh gọi lại: “Tiểu Mạt, Ngũ Trác Hiên sẽ ở lại thành phố S làm việc, em biết chưa?”.
“Em có nghe nói.” Doãn Tiểu Mạt thành thật đáp.
“Anh ấy mở phòng làm việc ở bên Ngải Kha, chắc chỉ nay mai là công bố chính thức thôi.” Lưu Tinh còn tỏ ra phấn khích hơn cả fan như Doãn Tiểu Mạt.
Ngải Kha… Doãn Tiểu Mạt chợt hiểu ra chuyện lần trước Lương Băng muốn nói với mình là chuyện gì.
“Thế cậu ta còn thời gian hợp tác với bên mình cái vụ chụp ảnh không?” Tào Tử Di lo xa, lúc nào cũng nghĩ cho công ty.
Lưu Tinh cười: “Chị ngốc thế! Anh ta đã tới S phát triển sự nghiệp rồi, chúng ta ở đây đương nhiên có lợi”.
“Cô nói cũng phải.”
“Đương nhiên!” Lưu Tinh đắc ý, “Tiểu Mạt, mai chị đi họp báo phỏng vấn Ngũ Trác Hiên, em muốn đi cùng chị không?”.
“Lưu Tinh, mượn việc công làm việc riêng, cẩn thận bị giám đốc tóm được thì rắc rối to đấy!” Tào Tử Di nhắc nhở.
“Da mặt em dày, bị anh ta mắng vài câu cùng chẳng sao.” Lưu Tinh bình chân như vại.
Doãn Tiểu Mạt không do dự đáp: “Dạ thôi ạ”.
“Đừng có hối hận đấy, tận dụng thời cơ, không có lần thứ hai đâu nha!” Lưu Tinh nháy mắt.
Doãn Tiểu Mạt bình thản: “Mai em phải đi học cả ngày, em không muốn trượt tốt nghiệp đâu”.
Tào Tử Di véo mũi cô: “Lấy việc học làm trọng, em làm đúng lắm, đừng có bắt chước Lưu Tinh!”.
Lưu Tinh giận giỗi “hừ” một tiếng.
Doãn Tiểu Mạt tranh thủ gọi điện hỏi thăm Lương Băng, vừa mở miệng đã gọi “chị dâu”. Cô quen rồi, sửa thế nào cũng không được.
Lương Băng chẳng buồn sửa cách gọi đó của cô nữa, chỉ hỏi cô có chuyện gì.
“Chị dâu, Ngũ Trác Hiên và Ngải Kha…” Doãn Tiểu Mạt ngập ngừng.
“Cô biết rồi à?”
“Vâng.”
Lương Băng cười: “Nhanh gớm!”.
Doãn Tiểu Mạt cười ngây ngốc.
“Vì thế lúc trước chị mới gọi cô tới công ty chị làm, có thể có nhiều cơ hội tiếp xúc với anh ta.” Lương Băng không thôi dụ dỗ cô.
“Chị dâu, không phải là em không muốn, mà là lực bất tòng tâm.” Doãn Tiểu Mạt nghiêm túc nói. Lúc bà cụ muốn cô làm trợ lý cho Ngũ Trác Hiên, cô cũng phải từ chối, vì bận chuyện học hành.
Lương Băng cười khúc khích.
Doãn Tiểu Mạt thật sự rất tiếc, nhưng chẳng còn cách nào khác.
“Vậy lễ công bố ngày mai em tới được không? Chị giành cho em một chỗ.”
“Em đến làm gì chứ, chẳng giúp gì được chị, lại thêm rắc rối.”
“Em có thể bưng trà rót nước, đặt cơm, tiếp điện thoại.” Lương Băng bình thản nói đùa.
Doãn Tiểu Mạt cáu kỉnh nói: “Em làm cũng chẳng sao, nhưng mai em còn phải đi học”.
“Tan học nếu rảnh thì qua nhé, mai chỗ chị bận lắm, rất cần người giúp.”
“Em sẽ cố gắng.” Doãn Tiểu Mạt nói nửa vời, thực ra đi học là một cái cớ quang minh chính đại, sự thật là cô thấp thỏm không yên. Sau khi xảy ra chuyện tối qua, cô còn chưa sẵn sàng gặp lại Ngũ Trác Hiên lần nữa.
“Không còn chuyện gì nữa thì chị cúp máy trước nhé, còn nhiều việc phải giải quyết quá.” Lương Băng định tắt máy.
“Chị dâu…” Doãn Tiểu Mạt lưỡng lự.
“Chuyện gì nữa?”
Doãn Tiểu Mạt nghe thấy có người gọi Lương Băng giữa những âm thanh ồn ào bên kia, biết là cô ấy rất bận nên nói ngắn gọn: “Chị dâu, anh trai em lại có bạn gái mới rồi”.
“Hở?” Lương Băng dường như không tập trung nghe lắm, “Vậy thì sao?”.
“Chị không bận tâm chứ?”
Lương Băng cười: “Tiểu Mạt, anh trai em là người thế nào em còn không rõ ư? Chị bận tâm liệu có tác dụng không? Với cả, anh chị chia tay lâu rồi, không can thiệp chuyện tình cảm của nhau nữa”.
Sau khi chia tay với Lương Băng, Hứa Chi Nhiên đã kết giao với nhiều phụ nữ khác, Doãn Tiểu Mạt đếm không xuể, nhưng lần này đối tượng là Nghê Thiến, Lương Băng cũng quen biết. Doãn Tiểu Mạt phản đối phần là vì cảm thấy Hứa Chi Nhiên không đáng tin, phần là vì Lương Băng. Cô thực sự mong muốn hai người gương vỡ lại lành, cũng đã làm công tác trung gian rất nhiều, sau khi Lương Băng nói rõ không có khả năng đó, cô mới từ bỏ hi vọng. Thế nhưng trong lòng vẫn luôn coi Hứa Chi Nhiên là người đàn ông của Lương Băng.
Huống hồ, Lương Băng một mực đặt tâm tư vào công việc, từ đó tới giờ vẫn độc thân, trong khi bên cạnh Hứa Chi Nhiên đã tới rồi đi, đi rồi tới bao nhiêu cô gái, anh ta còn xứng với Lương Băng ư? Doãn Tiểu Mạt nghĩ mà bất bình thay cho Lương Băng.
“Không còn gì nữa thì chị tắt máy thật nhé?”
“Vâng.” Doãn Tiểu Mạt nắm chặt di động, mở xem tin nhắn hôm qua, băn khoăn không biết nên đến bệnh viện hay không.
Không đi thì cảm thấy có lỗi với Nghê Thiến, mà đi thì lại sợ đụng mặt Hứa Chi Nhiên. Cô không sợ anh trai, nhưng hai người hễ gặp nhau là cãi nhau, mỗi lần cãi nhau là lại tổn thương tình cảm.
Cuối cùng Doãn Tiểu Mạt quyết định hoãn lại vài ngày, đợi mọi người ổn định lại tâm trạng, lúc ấy gặp nhau có lẽ sẽ tốt hơn.
[PREVIEW CHƯƠNG 22]
“Chú hai, cháu bảo này, nếu cháu đem bán thông tin cá nhân của cô Doãn cho họ, liệu sẽ kiếm được bao nhiêu tiền?”.
…
“Thế hai người có quan hệ gì?”
…
“Mọi chuyện đều có thể xảy ra, không phải sao?”.
…
“Chị dâu, giúp em từ chối anh ấy đi!”.
Hihi Preview càng ngày càng có sức sát thương =))
Vì bản vẽ có một vài điểm cần sửa chữa nên hôm sau vừa tan học, Doãn Tiểu Mạt liền đi thẳng tới tòa soạn. Sau khi sửa chữa theo yêu cầu của Tào Tử Di, bức tranh nhìn đã đẹp hơn nhiều.
Tào Tử Di khen không ngớt miệng: “Rất có năng lực, một chút đã hiểu!”.
Doãn Tiểu Mạt xấu hổ.
“Xem này xem này, tin siêu hot!” Lưu Tinh vẫy tay gọi hai người.
Lưu Tinh chính là người đẹp chân dài mà trước đây tìm Doãn Tiểu Mạt để mua bức vẽ đăng trên Weibo.
Sau khi đã quen thuộc với công việc ở tòa soạn được, Doãn Tiểu Mạt thoải mái hơn rất nhiều, vừa nghe thấy Lưu Tinh gọi, cô và Tào Tử Di lập tức đi tới.
Lưu Tinh quay màn hình máy tính qua để hai người nhìn rõ.
Đập vào mắt là một cái tít giật gân cực thu hút: Ngũ Trác Hiên hẹn hò cùng bạn gái bí ẩn.
Hình minh họa là một loạt các bức ảnh được chụp trộm trước cổng khu biệt thự mà Ngũ Trác Hiên ở: Ngũ Trác Hiên che tay trước mặt cô gái, Ngũ Trác Hiên ôm cô gái vào lòng, khuôn mặt cô gái nhìn nghiêng không rõ lắm, còn có một bức hai người quay lưng đi vào trong.
Doãn Tiểu Mạt chợt rùng mình, mồ hôi lạnh đầm đìa.
Lưu Tinh chỉ vài mấy dòng cuối cùng: “Nhìn này!”.
Trên đó viết, bọn họ đã đứng chờ ngoài cổng khu biệt thự nguyên một đêm nhưng không thấy cô gái bí ẩn kia đi ra. Như vậy cũng có nghĩa là, cô ta đã qua đêm ở nhà Ngũ Trác Hiên, đủ để chứng minh quan hệ giữa hai người không tầm thường.
Doãn Tiểu Mạt bội phục trí tưởng tượng của đám phóng viên này, những chuyện không có mà nói như thật.
“Tiểu Mạt! Em thấy thế nào?” Lưu Tinh cười hi hi, “Thần tượng có người tình bí mật, có phải là một cú đả kích lớn đối với fan không?”.
Doãn Tiểu Mạt không biết phải trả lời làm sao, cô là một người hâm mộ lý trí, luôn mong muốn thần tượng của mình có thể tìm được một người thật lòng thật dạ mà yêu, nếu chuyện này là sự thật, nhất định cô sẽ chúc họ hạnh phúc, nhưng vấn đề là, đây không phải chuyện không liên quan tới cô, cô rõ ràng là nữ chính trong tin đồn này. Doãn Tiểu Mạt ấp úng, không tài nào mở miệng được.
“Biết thừa là em sẽ không vui rồi.” Lưu Tinh cốc đầu cô.
Doãn Tiểu Mạt ngậm đắng nuốt cay, oan mà không thể giải thích.
“Nói đi nói lại thì Ngũ Trác Hiên chắc chắn rất coi trọng cô gái kia, mọi người nhìn xem động tác của anh ta kìa, sự bảo vệ rất rõ ràng”. Lưu Tinh lại nói, sợ chạm vào nỗi đau của Tiểu Mạt nên cố gắng tìm từ cẩn thận.
Coi trọng! Bảo vệ! Có sao? Không phải là vì anh sợ cô gặp rắc rối thôi ư? Doãn Tiểu Mạt trầm mặc nghĩ.
Tào Tử Di liếc cô, lại đảo mắt vào mấy bức ảnh: “Nhìn dáng người cô gái kia từ sau lưng hình như hơi giống Tiểu Mạt”.
Lưu Tinh tỉ mỉ quan sát, gật đầu như giã tỏi: “Chị không nói thì em không để ý, đúng là rất giống”.
Vốn dĩ là một người mà! Nghĩ vậy nhưng Doãn Tiểu Mạt đương nhiên không dám nói ra, chỉ có thể sờ mũi cười trừ.
“Hóa ra Ngũ Trác Hiên thích kiểu phụ nữ này. Tiểu Mạt, em không phải là hết cơ hội!” Lưu Tinh lại bắt đầu trêu cô.
Doãn Tiểu Mạt cúi đầu nhìn chân, cảm thấy vô cùng may mắn vì mình không mặc chiếc áo T-shirt trắng kia đến, nếu không thì đã bị Tào Tử Di tinh mắt nhìn ra rồi.
“Thôi thôi, đừng trêu Tiểu Mạt nữa!” Tào Tử Di nhéo tay Lưu Tinh, “Cô còn không mau làm việc đi, chỉ biết hóng hớt!”.
Lưu Tinh lè lưỡi: “Tin đồn về Ngũ Trác Hiên em mới hóng tý, chứ người khác em chẳng thèm!”.
Doãn Tiểu Mạt làm xong việc, thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về thì bị Lưu Tinh gọi lại: “Tiểu Mạt, Ngũ Trác Hiên sẽ ở lại thành phố S làm việc, em biết chưa?”.
“Em có nghe nói.” Doãn Tiểu Mạt thành thật đáp.
“Anh ấy mở phòng làm việc ở bên Ngải Kha, chắc chỉ nay mai là công bố chính thức thôi.” Lưu Tinh còn tỏ ra phấn khích hơn cả fan như Doãn Tiểu Mạt.
Ngải Kha… Doãn Tiểu Mạt chợt hiểu ra chuyện lần trước Lương Băng muốn nói với mình là chuyện gì.
“Thế cậu ta còn thời gian hợp tác với bên mình cái vụ chụp ảnh không?” Tào Tử Di lo xa, lúc nào cũng nghĩ cho công ty.
Lưu Tinh cười: “Chị ngốc thế! Anh ta đã tới S phát triển sự nghiệp rồi, chúng ta ở đây đương nhiên có lợi”.
“Cô nói cũng phải.”
“Đương nhiên!” Lưu Tinh đắc ý, “Tiểu Mạt, mai chị đi họp báo phỏng vấn Ngũ Trác Hiên, em muốn đi cùng chị không?”.
“Lưu Tinh, mượn việc công làm việc riêng, cẩn thận bị giám đốc tóm được thì rắc rối to đấy!” Tào Tử Di nhắc nhở.
“Da mặt em dày, bị anh ta mắng vài câu cùng chẳng sao.” Lưu Tinh bình chân như vại.
Doãn Tiểu Mạt không do dự đáp: “Dạ thôi ạ”.
“Đừng có hối hận đấy, tận dụng thời cơ, không có lần thứ hai đâu nha!” Lưu Tinh nháy mắt.
Doãn Tiểu Mạt bình thản: “Mai em phải đi học cả ngày, em không muốn trượt tốt nghiệp đâu”.
Tào Tử Di véo mũi cô: “Lấy việc học làm trọng, em làm đúng lắm, đừng có bắt chước Lưu Tinh!”.
Lưu Tinh giận giỗi “hừ” một tiếng.
Doãn Tiểu Mạt tranh thủ gọi điện hỏi thăm Lương Băng, vừa mở miệng đã gọi “chị dâu”. Cô quen rồi, sửa thế nào cũng không được.
Lương Băng chẳng buồn sửa cách gọi đó của cô nữa, chỉ hỏi cô có chuyện gì.
“Chị dâu, Ngũ Trác Hiên và Ngải Kha…” Doãn Tiểu Mạt ngập ngừng.
“Cô biết rồi à?”
“Vâng.”
Lương Băng cười: “Nhanh gớm!”.
Doãn Tiểu Mạt cười ngây ngốc.
“Vì thế lúc trước chị mới gọi cô tới công ty chị làm, có thể có nhiều cơ hội tiếp xúc với anh ta.” Lương Băng không thôi dụ dỗ cô.
“Chị dâu, không phải là em không muốn, mà là lực bất tòng tâm.” Doãn Tiểu Mạt nghiêm túc nói. Lúc bà cụ muốn cô làm trợ lý cho Ngũ Trác Hiên, cô cũng phải từ chối, vì bận chuyện học hành.
Lương Băng cười khúc khích.
Doãn Tiểu Mạt thật sự rất tiếc, nhưng chẳng còn cách nào khác.
“Vậy lễ công bố ngày mai em tới được không? Chị giành cho em một chỗ.”
“Em đến làm gì chứ, chẳng giúp gì được chị, lại thêm rắc rối.”
“Em có thể bưng trà rót nước, đặt cơm, tiếp điện thoại.” Lương Băng bình thản nói đùa.
Doãn Tiểu Mạt cáu kỉnh nói: “Em làm cũng chẳng sao, nhưng mai em còn phải đi học”.
“Tan học nếu rảnh thì qua nhé, mai chỗ chị bận lắm, rất cần người giúp.”
“Em sẽ cố gắng.” Doãn Tiểu Mạt nói nửa vời, thực ra đi học là một cái cớ quang minh chính đại, sự thật là cô thấp thỏm không yên. Sau khi xảy ra chuyện tối qua, cô còn chưa sẵn sàng gặp lại Ngũ Trác Hiên lần nữa.
“Không còn chuyện gì nữa thì chị cúp máy trước nhé, còn nhiều việc phải giải quyết quá.” Lương Băng định tắt máy.
“Chị dâu…” Doãn Tiểu Mạt lưỡng lự.
“Chuyện gì nữa?”
Doãn Tiểu Mạt nghe thấy có người gọi Lương Băng giữa những âm thanh ồn ào bên kia, biết là cô ấy rất bận nên nói ngắn gọn: “Chị dâu, anh trai em lại có bạn gái mới rồi”.
“Hở?” Lương Băng dường như không tập trung nghe lắm, “Vậy thì sao?”.
“Chị không bận tâm chứ?”
Lương Băng cười: “Tiểu Mạt, anh trai em là người thế nào em còn không rõ ư? Chị bận tâm liệu có tác dụng không? Với cả, anh chị chia tay lâu rồi, không can thiệp chuyện tình cảm của nhau nữa”.
Sau khi chia tay với Lương Băng, Hứa Chi Nhiên đã kết giao với nhiều phụ nữ khác, Doãn Tiểu Mạt đếm không xuể, nhưng lần này đối tượng là Nghê Thiến, Lương Băng cũng quen biết. Doãn Tiểu Mạt phản đối phần là vì cảm thấy Hứa Chi Nhiên không đáng tin, phần là vì Lương Băng. Cô thực sự mong muốn hai người gương vỡ lại lành, cũng đã làm công tác trung gian rất nhiều, sau khi Lương Băng nói rõ không có khả năng đó, cô mới từ bỏ hi vọng. Thế nhưng trong lòng vẫn luôn coi Hứa Chi Nhiên là người đàn ông của Lương Băng.
Huống hồ, Lương Băng một mực đặt tâm tư vào công việc, từ đó tới giờ vẫn độc thân, trong khi bên cạnh Hứa Chi Nhiên đã tới rồi đi, đi rồi tới bao nhiêu cô gái, anh ta còn xứng với Lương Băng ư? Doãn Tiểu Mạt nghĩ mà bất bình thay cho Lương Băng.
“Không còn gì nữa thì chị tắt máy thật nhé?”
“Vâng.” Doãn Tiểu Mạt nắm chặt di động, mở xem tin nhắn hôm qua, băn khoăn không biết nên đến bệnh viện hay không.
Không đi thì cảm thấy có lỗi với Nghê Thiến, mà đi thì lại sợ đụng mặt Hứa Chi Nhiên. Cô không sợ anh trai, nhưng hai người hễ gặp nhau là cãi nhau, mỗi lần cãi nhau là lại tổn thương tình cảm.
Cuối cùng Doãn Tiểu Mạt quyết định hoãn lại vài ngày, đợi mọi người ổn định lại tâm trạng, lúc ấy gặp nhau có lẽ sẽ tốt hơn.
[PREVIEW CHƯƠNG 22]
“Chú hai, cháu bảo này, nếu cháu đem bán thông tin cá nhân của cô Doãn cho họ, liệu sẽ kiếm được bao nhiêu tiền?”.
…
“Thế hai người có quan hệ gì?”
…
“Mọi chuyện đều có thể xảy ra, không phải sao?”.
…
“Chị dâu, giúp em từ chối anh ấy đi!”.
Hihi Preview càng ngày càng có sức sát thương =))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.