Gặp Anh Là Điều Tốt Đẹp Nhất Đời Em
Chương 66: Về nhà
Hạ Tường Lam
12/09/2023
Vân Hoàng tỏ vẻ ngạc nhiên ra mặt: “Ơ sao thủ lĩnh lại biết hay vậy?”.
Lục Thần Duệ đều đều lên tiếng đáp: “Trước đây tôi có cài một thiết bị định vị trên bông tai của Vân Hy cho nên chỉ cần ngày nào cô ấy còn đeo đôi bông tai đó thì tôi vẫn có thể định vị được cô ấy đang ở đâu”.
“Wow thủ lĩnh lo xa ghê ha”.
“Địa Trung Hải là địa bàn của bọn Black Eyes lần trước giao tranh trên biển bọn chúng đã nhìn thấy mặt của Vân Hy rồi, bây giờ cô ấy một thân một mình ở đó chẳng khác gì thỏ con trước bầy sói dữ, cậu đến đó lặng lẽ yểm trợ cô ấy đợi khi cô ấy lên máy bay về thành phố Phi Bạch thì trở về tổng bộ đừng làm cô ấy nghi ngờ”.
Vân Hoàng gật đầu rồi vội bay đến Địa Trung Hải, thiết bị định vị mà Lục Thần Duệ đưa cho anh đúng là chính xác như thần giúp anh nhanh chóng tìm thấy nơi ở hiện tại của Hàn Vân Hy tại một khách sạn nhỏ không gây quá nhiều sự chú ý.
Vân Hoàng đứng từ xa nhìn thấy Hàn Vân Hy giả nam trang, hành động rất cẩn thận nên cũng chẳng lo lắng gì hết, anh cứ nhàn nhã đi theo cô từ xa để lỡ có xảy ra chuyện gì thì có thể ra tay yểm trợ.
Trong suốt mấy ngày ở lại Địa Trung Hải, Vân Hoàng phát hiện ra Hàn Vân Hy mua vé của nhiều loại phương tiện để đi đến nhiều nơi khác nhau nên gọi điện báo cáo về cho Lục Thần Duệ biết.
“Tôi thấy Vân Hy mua rất nhiều vé đường thủy, đường bộ và cả đường hàng không đi đến nhiều nơi lắm nhưng hình như không có vé nào về thành phố Phi Bạch hết”.
Lục Thần Duệ gất đầu lên tiếng: “Kiểm tra thử xem cô ấy có dùng giấy tờ giả hay không, cô ấy sợ chúng ta truy dấu vết nên mới làm như thế đó”.
“Được ạ”.
Vân Hoàng bí mật điều tra thì biết được Hàn Vân Hy mua vé tàu, xe, máy bay chỉ để đánh lạc hướng người khác mà thôi, cô đã liên hệ với một thuyền buôn đi từ Tây sang Đông để kinh doanh tơ lụa cho mình quá giang về thành phố Phi Bạch, vì thời gian gấp rút nên Vân Hoàng cũng cải trang thành người đi buôn xin quá giang trên chiếc thuyền đó rời khỏi Địa Trung Hải luôn rồi báo tin về cho Lục Thần Duệ biết.
Lục Thần Duệ ra lệnh cho Vân Hoàng tiếp tục theo sát Hàn Vân Hy chờ khi đến thành phố Phi Bạch sẽ có thêm Vân Viễn hỗ trợ cho anh.
Vân Viễn đang tham dự một cuộc xe có quy mô lớn ở thành phố Phi Bạch thì nhận được cuộc gọi từ Lucifer, anh nhíu mày bắt máy: “Tôi nghe đây thủ lĩnh”.
Lục Thần Duệ không vào trực tiếp vấn đề mà hỏi chuyện làm ăn trước: “Ở thành phố Phi Bạch mọi chuyện vẫn ổn chứ?”.
Vân Viễn liền đáp: “Mọi chuyện ở đây vẫn tốt, có gì sao thủ lĩnh?”.
Lục Thần Duệ ậm ừ một hồi rồi nói: “VânViễn cậu giao lại việc ở thành phố Phi Bạch cho người khác đi, tôi muốn nhờ cậu một chuyện khác quan trọng hơn”.
Vân Viễn tỏ vẻ phấn khích: “Bộ có phi vụ làm ăn mới hả??? Hay là đại chiến với Black Eyes lần nữa cho tôi làm tiên phong đi?”.
“Không phải, nhờ cậu bảo vệ cho một cô gái”.
Vân Viễn tỏ vẻ ngạc nhiên vì xưa nay Lục Thần Duệ không gần nữ sắc càng không động lòng trước người phụ nữ nào hết: “Là đối tác của chúng ta hay là nhiệm vụ nhận từ người khác vậy thủ lĩnh?”
Giọng của Lục Thần Duệ có gì đó không ổn, qua mấy giây anh mới nói tiếp: “Không phải cô gái đó là “một con mèo hoang” tên Hàn Vân Hy”.
Vân Viễn cau màu: “Hàn Vân Hy??? Đây không phải là đại tiểu thư của Hàn gia, thiếu ta quân đội chỉ huy trận giao tranh với tổ chức của chúng ta trên biển năm đó sao, bây giờ cô ấy là sát thủ số 1 của tổ chức, mấy hôm trước thủ lĩnh và cô ấy còn kết hôn rồi mà hay là anh không về ra mắt nhà bố mẹ vợ nên bị người ta giận rồi”.
Thoáng trong mắt của Lục Thần Duệ là sự mất mát: “Bây giờ thì không phải nữa rồi, ngày hôm đó tôi với cô ấy không có làm lễ cưới”.
Vân Viễn cũng kinh ngạc ra mặt, anh nói chuyện nghiêm túc với Lục Thần Duệ: “Tại sao lại như vậy?”.
Trái tim của Lục Thần Duệ cảm thấy đau nhói: “Cô ấy tìm lại được ký ức rồi…cô ấy quyết định trở về thành phố Phi Bạch…cô ấy bảo rằng cả đời này cô ấy sẽ hận tôi…cô ấy nói sẽ quên đi khoảng thời gian 3 năm ở bên cạnh tôi…”.
“Thủ lĩnh của tôi ơi, anh là ai chứ? Nếu là đồ của mình thì tốt, không phải đồ của mình thì biến nó thành của mình đây không phải là châm ngôn sống của cậu hay sao??? Thích thì đi mà giành lấy”.
Ánh mắt của Lục Thần Duệ rũ xuống: “Tôi không có tư cách làm như thế với cô ấy, tất cả cũng tại tôi mà cô ấy từ một nữ thiếu tá có tương lai ở thành phố Phi Bạch lại phải trở thành một sát thủ nhiều lần thập tử nhất sinh, tôi không thể tiếp tục đẩy cô ấy vào thế giới đen tối của tôi nữa”.
Nghe giọng của Lục Thần Duệ ai oán và đầy mất mát như thế Vân Viễn cũng hiểu được thứ tình cảm mà Lục Thần Duệ dành cho Hàn Vân Hy rất chân thật, thoáng chốc tâm trạng của anh cũng chùn xuống hẳn: “Được rồi tôi sẽ đến thành phố Phi Bạch trông chừng cô gái đó cho anh”.
Kết thúc cuộc gọi với Vân Viễn, Lục Thần Duệ ngồi nhìn vô định vào không trung, trên tay anh vẫn còn cầm miếng ngọc Jeremejevite bị vỡ thành nhiều mảnh, trong đầu anh lập đi lập lại hình ảnh lúc Hàn Vân Hy đoạn tuyệt quan hệ với mình, cô đã tự tay giật đứt sợi dây chuyền có mặt Jeremejevite vứt mạnh xuống đất, tình thể màu lam kia nứt ra thành nhiều mảnh văng tung tóe khắp nơi trong lấp lánh vô cùng đẹp mắt “Hàn Vân Hy tôi ngày hôm nay đoạn tình tuyệt nghĩa với Trang Khởi Nguyên anh…năm đó anh cứu mạng tôi, năm năm qua tôi cũng đã bán mạng vì anh không biết bao nhiêu lần rồi…chúng ta xem như huề không ai nợ ai nữa từ giây phút này chúng ta đường ai nấy đi”.
Lúc đầu Lục Thần Duệ đã biết thân phận của Hàn Vân Hy rồi anh cố tình giữ cô lại bên cạnh để sau này báo mối thù riêng của mình và quan trọng hơn hết là để bảo vệ tính mạng của cô, ai ngờ được một ngày anh phát hiện ra mình yêu cô sâu đậm từ lúc nào không hay lại không thể giải thích cho cô hiểu nổi khổ tâm của mình khi làm như thế đối với cô.
Đã mấy năm không về thành phố Phi Bạch* mọi thứ dường như đều thay đổi vừa xa lạ mà vừa thân quen quá đổi.
* Phi Bạch: tên một thành phố trong truyện.
Vừa xuống khỏi thuyền đánh cá, Hàn Vân Hy liền rời khỏi bến cảng rồi bắt một chiếc taxi để đi về Hàn gia, trên đường đi cô thấy trên phố đâu đâu cũng là poster có hình của Hàn Ngọc Hân em gái song sinh nhưng lại không giống mình chút nào hết, cô ấy bây giờ đang là diễn viên hạng A vô cùng nổi tiếng và được nhiều người săn đón.
Trên một đoạn quảng cáo còn nói Hàn Ngọc Hân sắp kết hôn, vị hôn phu của cô còn là đại thiếu gia của một gia đình tài phiệt nổi tiếng không kém Hàn gia, Hàn Vân Hy cũng thấy vui mừng khi em gái của mình tìm thấy được bến đỗ hạnh phúc.
Vân Viễn cùng bắt một chiếc taxi chạy theo phía sau xe của Hàn Vân Hy để xem cô đi đâu.
Xe chạy vào khu biệt thự cao cấp có vị trí đắc địa tại thành phố Phi Bạch, con đường này vẫn vậy không thay đổi gì hết, đang là mùa thu nên những cây Bạch Qủa lá đã ngả sang màu vàng rất đẹp, nắng trãi dài khắp nơi mang lại cảm giác bình an, yên ổn.
Lục Thần Duệ đều đều lên tiếng đáp: “Trước đây tôi có cài một thiết bị định vị trên bông tai của Vân Hy cho nên chỉ cần ngày nào cô ấy còn đeo đôi bông tai đó thì tôi vẫn có thể định vị được cô ấy đang ở đâu”.
“Wow thủ lĩnh lo xa ghê ha”.
“Địa Trung Hải là địa bàn của bọn Black Eyes lần trước giao tranh trên biển bọn chúng đã nhìn thấy mặt của Vân Hy rồi, bây giờ cô ấy một thân một mình ở đó chẳng khác gì thỏ con trước bầy sói dữ, cậu đến đó lặng lẽ yểm trợ cô ấy đợi khi cô ấy lên máy bay về thành phố Phi Bạch thì trở về tổng bộ đừng làm cô ấy nghi ngờ”.
Vân Hoàng gật đầu rồi vội bay đến Địa Trung Hải, thiết bị định vị mà Lục Thần Duệ đưa cho anh đúng là chính xác như thần giúp anh nhanh chóng tìm thấy nơi ở hiện tại của Hàn Vân Hy tại một khách sạn nhỏ không gây quá nhiều sự chú ý.
Vân Hoàng đứng từ xa nhìn thấy Hàn Vân Hy giả nam trang, hành động rất cẩn thận nên cũng chẳng lo lắng gì hết, anh cứ nhàn nhã đi theo cô từ xa để lỡ có xảy ra chuyện gì thì có thể ra tay yểm trợ.
Trong suốt mấy ngày ở lại Địa Trung Hải, Vân Hoàng phát hiện ra Hàn Vân Hy mua vé của nhiều loại phương tiện để đi đến nhiều nơi khác nhau nên gọi điện báo cáo về cho Lục Thần Duệ biết.
“Tôi thấy Vân Hy mua rất nhiều vé đường thủy, đường bộ và cả đường hàng không đi đến nhiều nơi lắm nhưng hình như không có vé nào về thành phố Phi Bạch hết”.
Lục Thần Duệ gất đầu lên tiếng: “Kiểm tra thử xem cô ấy có dùng giấy tờ giả hay không, cô ấy sợ chúng ta truy dấu vết nên mới làm như thế đó”.
“Được ạ”.
Vân Hoàng bí mật điều tra thì biết được Hàn Vân Hy mua vé tàu, xe, máy bay chỉ để đánh lạc hướng người khác mà thôi, cô đã liên hệ với một thuyền buôn đi từ Tây sang Đông để kinh doanh tơ lụa cho mình quá giang về thành phố Phi Bạch, vì thời gian gấp rút nên Vân Hoàng cũng cải trang thành người đi buôn xin quá giang trên chiếc thuyền đó rời khỏi Địa Trung Hải luôn rồi báo tin về cho Lục Thần Duệ biết.
Lục Thần Duệ ra lệnh cho Vân Hoàng tiếp tục theo sát Hàn Vân Hy chờ khi đến thành phố Phi Bạch sẽ có thêm Vân Viễn hỗ trợ cho anh.
Vân Viễn đang tham dự một cuộc xe có quy mô lớn ở thành phố Phi Bạch thì nhận được cuộc gọi từ Lucifer, anh nhíu mày bắt máy: “Tôi nghe đây thủ lĩnh”.
Lục Thần Duệ không vào trực tiếp vấn đề mà hỏi chuyện làm ăn trước: “Ở thành phố Phi Bạch mọi chuyện vẫn ổn chứ?”.
Vân Viễn liền đáp: “Mọi chuyện ở đây vẫn tốt, có gì sao thủ lĩnh?”.
Lục Thần Duệ ậm ừ một hồi rồi nói: “VânViễn cậu giao lại việc ở thành phố Phi Bạch cho người khác đi, tôi muốn nhờ cậu một chuyện khác quan trọng hơn”.
Vân Viễn tỏ vẻ phấn khích: “Bộ có phi vụ làm ăn mới hả??? Hay là đại chiến với Black Eyes lần nữa cho tôi làm tiên phong đi?”.
“Không phải, nhờ cậu bảo vệ cho một cô gái”.
Vân Viễn tỏ vẻ ngạc nhiên vì xưa nay Lục Thần Duệ không gần nữ sắc càng không động lòng trước người phụ nữ nào hết: “Là đối tác của chúng ta hay là nhiệm vụ nhận từ người khác vậy thủ lĩnh?”
Giọng của Lục Thần Duệ có gì đó không ổn, qua mấy giây anh mới nói tiếp: “Không phải cô gái đó là “một con mèo hoang” tên Hàn Vân Hy”.
Vân Viễn cau màu: “Hàn Vân Hy??? Đây không phải là đại tiểu thư của Hàn gia, thiếu ta quân đội chỉ huy trận giao tranh với tổ chức của chúng ta trên biển năm đó sao, bây giờ cô ấy là sát thủ số 1 của tổ chức, mấy hôm trước thủ lĩnh và cô ấy còn kết hôn rồi mà hay là anh không về ra mắt nhà bố mẹ vợ nên bị người ta giận rồi”.
Thoáng trong mắt của Lục Thần Duệ là sự mất mát: “Bây giờ thì không phải nữa rồi, ngày hôm đó tôi với cô ấy không có làm lễ cưới”.
Vân Viễn cũng kinh ngạc ra mặt, anh nói chuyện nghiêm túc với Lục Thần Duệ: “Tại sao lại như vậy?”.
Trái tim của Lục Thần Duệ cảm thấy đau nhói: “Cô ấy tìm lại được ký ức rồi…cô ấy quyết định trở về thành phố Phi Bạch…cô ấy bảo rằng cả đời này cô ấy sẽ hận tôi…cô ấy nói sẽ quên đi khoảng thời gian 3 năm ở bên cạnh tôi…”.
“Thủ lĩnh của tôi ơi, anh là ai chứ? Nếu là đồ của mình thì tốt, không phải đồ của mình thì biến nó thành của mình đây không phải là châm ngôn sống của cậu hay sao??? Thích thì đi mà giành lấy”.
Ánh mắt của Lục Thần Duệ rũ xuống: “Tôi không có tư cách làm như thế với cô ấy, tất cả cũng tại tôi mà cô ấy từ một nữ thiếu tá có tương lai ở thành phố Phi Bạch lại phải trở thành một sát thủ nhiều lần thập tử nhất sinh, tôi không thể tiếp tục đẩy cô ấy vào thế giới đen tối của tôi nữa”.
Nghe giọng của Lục Thần Duệ ai oán và đầy mất mát như thế Vân Viễn cũng hiểu được thứ tình cảm mà Lục Thần Duệ dành cho Hàn Vân Hy rất chân thật, thoáng chốc tâm trạng của anh cũng chùn xuống hẳn: “Được rồi tôi sẽ đến thành phố Phi Bạch trông chừng cô gái đó cho anh”.
Kết thúc cuộc gọi với Vân Viễn, Lục Thần Duệ ngồi nhìn vô định vào không trung, trên tay anh vẫn còn cầm miếng ngọc Jeremejevite bị vỡ thành nhiều mảnh, trong đầu anh lập đi lập lại hình ảnh lúc Hàn Vân Hy đoạn tuyệt quan hệ với mình, cô đã tự tay giật đứt sợi dây chuyền có mặt Jeremejevite vứt mạnh xuống đất, tình thể màu lam kia nứt ra thành nhiều mảnh văng tung tóe khắp nơi trong lấp lánh vô cùng đẹp mắt “Hàn Vân Hy tôi ngày hôm nay đoạn tình tuyệt nghĩa với Trang Khởi Nguyên anh…năm đó anh cứu mạng tôi, năm năm qua tôi cũng đã bán mạng vì anh không biết bao nhiêu lần rồi…chúng ta xem như huề không ai nợ ai nữa từ giây phút này chúng ta đường ai nấy đi”.
Lúc đầu Lục Thần Duệ đã biết thân phận của Hàn Vân Hy rồi anh cố tình giữ cô lại bên cạnh để sau này báo mối thù riêng của mình và quan trọng hơn hết là để bảo vệ tính mạng của cô, ai ngờ được một ngày anh phát hiện ra mình yêu cô sâu đậm từ lúc nào không hay lại không thể giải thích cho cô hiểu nổi khổ tâm của mình khi làm như thế đối với cô.
Đã mấy năm không về thành phố Phi Bạch* mọi thứ dường như đều thay đổi vừa xa lạ mà vừa thân quen quá đổi.
* Phi Bạch: tên một thành phố trong truyện.
Vừa xuống khỏi thuyền đánh cá, Hàn Vân Hy liền rời khỏi bến cảng rồi bắt một chiếc taxi để đi về Hàn gia, trên đường đi cô thấy trên phố đâu đâu cũng là poster có hình của Hàn Ngọc Hân em gái song sinh nhưng lại không giống mình chút nào hết, cô ấy bây giờ đang là diễn viên hạng A vô cùng nổi tiếng và được nhiều người săn đón.
Trên một đoạn quảng cáo còn nói Hàn Ngọc Hân sắp kết hôn, vị hôn phu của cô còn là đại thiếu gia của một gia đình tài phiệt nổi tiếng không kém Hàn gia, Hàn Vân Hy cũng thấy vui mừng khi em gái của mình tìm thấy được bến đỗ hạnh phúc.
Vân Viễn cùng bắt một chiếc taxi chạy theo phía sau xe của Hàn Vân Hy để xem cô đi đâu.
Xe chạy vào khu biệt thự cao cấp có vị trí đắc địa tại thành phố Phi Bạch, con đường này vẫn vậy không thay đổi gì hết, đang là mùa thu nên những cây Bạch Qủa lá đã ngả sang màu vàng rất đẹp, nắng trãi dài khắp nơi mang lại cảm giác bình an, yên ổn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.