Chương 33: Lương Minh Trí
Ruby Joy
07/07/2024
Sau khi ăn xong bữa cơm gượng gạo kia, Diệp Chi Lan di chuyển đến lớp làm gốm để lấy hai bức tượng nhỏ nhỏ xinh xinh mà cô đã làm từ khá lâu. Cô đã từng học làm gốm một thời gian khi còn ở nước N, tay nghề xem cũng tạm được, hai bức tượng cô làm là hình anh và cô đi hẹn hò lần đầu tiên với nhau, nó đã được hoàn thành khá lâu rồi, cô đã muốn đi lấy từ lâu nhưng do xảy ra quá nhiều chuyện nên bây giờ mới có cơ hội đi lấy.
Trần Ly thấy hai cái tượng thì thích thú vô cùng, cảm thấy nó cực kỳ đáng yêu: “Chi Lan! Rốt cuộc là có gì mà em không biết không hả? Biết làm gốm, nhảy giỏi, trượt ván cũng giỏi, chơi thể thao lại càng giỏi, hiểu biết rất nhiều lại còn xinh đẹp, em hoàn hảo quá rồi đấy.”
Diệp tiểu thư khẽ cười phủ nhận ngay lập tức: “Chị đừng có tâng bốc em quá, em mà hoàn hảo cái gì? Chị cũng biết rất rõ em không hề hoàn hảo như những gì mà mọi người nhìn thấy mà.”
Tất cả mọi thứ đều do cô cố gắng rất nhiều, Diệp Chi Lan mất hơn nửa năm học mới làm gốm xem như tạm được, nhảy và trượt ván cô học để giảm căng thẳng khi học trên lớp, nếu nói về thiên phú thì có lẽ là thể thao, từ đá bóng, bóng chuyền đến bơi lội cái nào cô cũng giỏi cả.
Diệp Chi Lan nâng niu hai cái tượng nhỏ xinh rời khỏi lớp làm gốm, vừa chuẩn bị lên xe cô mở to hai mắt, há hốc miệng khi thấy Diệp Khởi Dương và Tô Như Ý đang tay trong tay bước vào một cửa hàng bánh ngọt ở phía bên kia đường.
Cô không có nhìn nhầm đó chứ? Anh trai cô cùng với chị Như Ý đang yêu đương với nhau? Diệp Chi Lan đứng hình mất vài giây mới kéo tay hai anh em Trần Hà sau đó chỉ cho bọn họ xem, hai người bọn họ cũng sốc không kém.
“Hai người họ bắn đại bác cũng không tới, sao lại có thể hẹn hò với nhau được nhỉ?” Vừa thốt lên xong Diệp Chi Lan mới chợt nhớ ra hai người họ đã từng gặp nhau khi anh trai cô đến quán bar để kiểm tra chuyện có người dùng ma túy, không lẽ hai người họ đã để ý nhau từ lúc đó sao?
Không được rồi, cô phải đem chuyện này kể cho Đường Diễm Tinh, Trác Hiểu Phong và chị hai của cô nghe mới được, tin tức sốc nhất trong ngày hôm nay.
Tập đoàn Trác thị
Diệp Chi Lan vội đến Trác thị để báo cho bạn trai mình biết tin này đầu tiên, đẩy cửa bước vào thấy Trác Hiểu Phong ở đấy cô nhướng mày cất giọng hỏi ngay: “Hiểu Phong! Sao cậu lại ở đây? Cậu vốn không thích đến đây mà.”
“Đến để báo cho anh biết tình địch đáng gờm nhất của anh xuất hiện rồi, nghe nói hôm qua em còn cho người đó đi nhờ xe nữa.” Trác Dương Kỳ nhếch môi cười, đôi mày hơi nhướng lên khi nhìn thấy bạn gái mình.
Diệp Chi Lan lườm cậu bạn thân của mình một cái, khỏi nói cô cũng biết là ai đã nói cho Trác Hiểu Phong biết rồi. Cô cười trừ, bày ra cái bộ dạng cún con trước mặt bạn trai: “Anh đừng có nghe cậu ấy nói bậy, Tony không phải là tình địch gì cả, em ấy nào có thích em, em ấy chỉ xem em là đàn chị thôi, do học cùng chung một khoa nên bọn em mới khá thân với nhau thôi.”
“Ừm hửm?” Trác Dương Kỳ véo nhẹ hai má của Diệp Chi Lan: “Đừng có dùng chiêu này với anh nữa, em thừa biết là anh không có sức phản kháng với chiêu này mà.”
Trác thiếu gia ngồi ở bàn tiếp khách chống cắm chép chép miệng nhìn hai cái người đang nhẫn tâm phát cơm chó cho cẩu độc thân là cậu, đây là hình phạt dành cho cậu vì đã đi mách chuyện sao?
Diệp Chi Lan tạm bỏ qua chuyện này, cô cười thích thú nói cho hai người biết chuyện của Tô Như Ý: “Khi nãy em có bắt gặp một cảnh tượng rất thú vị nhưng cũng rất sốc, em thấy chị Như Ý và anh cả của em tay trong tay đi vào tiệm bánh.”
Trác thiếu gia hét lên hai chữ cái gì rồi im bặt, cậu bị sốc, sốc vô cùng, hai người họ dường như là không hề có liên quan gì đến nhau cả, đùng một cái yêu nhau cậu không hết hồn mới lạ.
Trái lại với phản ứng của Trác Hiểu Phong thì Trác Dương Kỳ lại có phần điềm tĩnh hơn, tuy là có kinh ngạc nhưng không đến mức phải hét lên: “Anh đã đoán được Như Ý có bạn trai rồi chỉ là không ngờ đến đó lại là anh trai của em, như vậy cũng tốt đã thân càng thêm thân, phù sa không chảy ruộng ngoài.”
Diệp Chi Lan bật cười, cái tay cứ không ngừng nghịch vài sợi tóc trên đầu của anh, càng nghĩ cô càng cảm thấy khó tin và cực kỳ tò mò không biết hai người họ quen nhau như thế nào? Ai theo đuổi ai?
…
Tập đoàn Lương thị
Lương Minh Trí chủ tịch tập đoàn cũng là bác cả của hai anh em Lương Bình, tuy nói hiện giờ người nắm giữ số cổ phần nhiều nhất là Lương Bình, trong di chúc cũng ghi rõ chỉ cần anh kết hôn thì chức vụ chủ tịch sẽ thuộc về anh nhưng anh đã từ chối.
Lương Bình tin tưởng người bác cả này, năm xưa Lương Minh Trí vì đi theo ước mơ, lý tưởng mà đã cãi nhau với cha của mình, còn dứt khoát cắt đứt mọi liên lạc. Về sau mối quan hệ giữa hai người mới dịu lại một chút thì cha của ông đã không còn.
Lương Minh Trí cũng được chia tài sản và một ít cổ phần, ông muốn giao lại hết cho Lương Bình và Lương Hinh nhưng hai người không đồng ý. Ông quay trở về cũng là muốn giúp đỡ cháu trai quản lý Lương thị một thời gian, tránh cho những kẻ không biết điều, có ý đồ xấu xa chiếm đoạt, phá hoại.
Mới sáng nay, Lương Minh Trí nhận được thiệp mời đến dự sinh nhật của Trác Dương Kỳ, ông ngay lập tức bảo Lương Bình đi thay mình nhưng anh lại bảo nếu anh đi thì ông cũng phải đi.
Ông làm sao có thể không biết mục đích muốn ông đi của đứa cháu trai này, có ông đi thì ông sẽ trở thành người ngoại giao, còn Lương Bình thì chỉ việc đến đó ngắm người thương mà thôi.
Lương Minh Trí không thể nào ngờ được rằng lần đi tham dự tiệc này ông sẽ gặp lại người mà ông tìm kiếm bấy lâu nay.
Trần Ly thấy hai cái tượng thì thích thú vô cùng, cảm thấy nó cực kỳ đáng yêu: “Chi Lan! Rốt cuộc là có gì mà em không biết không hả? Biết làm gốm, nhảy giỏi, trượt ván cũng giỏi, chơi thể thao lại càng giỏi, hiểu biết rất nhiều lại còn xinh đẹp, em hoàn hảo quá rồi đấy.”
Diệp tiểu thư khẽ cười phủ nhận ngay lập tức: “Chị đừng có tâng bốc em quá, em mà hoàn hảo cái gì? Chị cũng biết rất rõ em không hề hoàn hảo như những gì mà mọi người nhìn thấy mà.”
Tất cả mọi thứ đều do cô cố gắng rất nhiều, Diệp Chi Lan mất hơn nửa năm học mới làm gốm xem như tạm được, nhảy và trượt ván cô học để giảm căng thẳng khi học trên lớp, nếu nói về thiên phú thì có lẽ là thể thao, từ đá bóng, bóng chuyền đến bơi lội cái nào cô cũng giỏi cả.
Diệp Chi Lan nâng niu hai cái tượng nhỏ xinh rời khỏi lớp làm gốm, vừa chuẩn bị lên xe cô mở to hai mắt, há hốc miệng khi thấy Diệp Khởi Dương và Tô Như Ý đang tay trong tay bước vào một cửa hàng bánh ngọt ở phía bên kia đường.
Cô không có nhìn nhầm đó chứ? Anh trai cô cùng với chị Như Ý đang yêu đương với nhau? Diệp Chi Lan đứng hình mất vài giây mới kéo tay hai anh em Trần Hà sau đó chỉ cho bọn họ xem, hai người bọn họ cũng sốc không kém.
“Hai người họ bắn đại bác cũng không tới, sao lại có thể hẹn hò với nhau được nhỉ?” Vừa thốt lên xong Diệp Chi Lan mới chợt nhớ ra hai người họ đã từng gặp nhau khi anh trai cô đến quán bar để kiểm tra chuyện có người dùng ma túy, không lẽ hai người họ đã để ý nhau từ lúc đó sao?
Không được rồi, cô phải đem chuyện này kể cho Đường Diễm Tinh, Trác Hiểu Phong và chị hai của cô nghe mới được, tin tức sốc nhất trong ngày hôm nay.
Tập đoàn Trác thị
Diệp Chi Lan vội đến Trác thị để báo cho bạn trai mình biết tin này đầu tiên, đẩy cửa bước vào thấy Trác Hiểu Phong ở đấy cô nhướng mày cất giọng hỏi ngay: “Hiểu Phong! Sao cậu lại ở đây? Cậu vốn không thích đến đây mà.”
“Đến để báo cho anh biết tình địch đáng gờm nhất của anh xuất hiện rồi, nghe nói hôm qua em còn cho người đó đi nhờ xe nữa.” Trác Dương Kỳ nhếch môi cười, đôi mày hơi nhướng lên khi nhìn thấy bạn gái mình.
Diệp Chi Lan lườm cậu bạn thân của mình một cái, khỏi nói cô cũng biết là ai đã nói cho Trác Hiểu Phong biết rồi. Cô cười trừ, bày ra cái bộ dạng cún con trước mặt bạn trai: “Anh đừng có nghe cậu ấy nói bậy, Tony không phải là tình địch gì cả, em ấy nào có thích em, em ấy chỉ xem em là đàn chị thôi, do học cùng chung một khoa nên bọn em mới khá thân với nhau thôi.”
“Ừm hửm?” Trác Dương Kỳ véo nhẹ hai má của Diệp Chi Lan: “Đừng có dùng chiêu này với anh nữa, em thừa biết là anh không có sức phản kháng với chiêu này mà.”
Trác thiếu gia ngồi ở bàn tiếp khách chống cắm chép chép miệng nhìn hai cái người đang nhẫn tâm phát cơm chó cho cẩu độc thân là cậu, đây là hình phạt dành cho cậu vì đã đi mách chuyện sao?
Diệp Chi Lan tạm bỏ qua chuyện này, cô cười thích thú nói cho hai người biết chuyện của Tô Như Ý: “Khi nãy em có bắt gặp một cảnh tượng rất thú vị nhưng cũng rất sốc, em thấy chị Như Ý và anh cả của em tay trong tay đi vào tiệm bánh.”
Trác thiếu gia hét lên hai chữ cái gì rồi im bặt, cậu bị sốc, sốc vô cùng, hai người họ dường như là không hề có liên quan gì đến nhau cả, đùng một cái yêu nhau cậu không hết hồn mới lạ.
Trái lại với phản ứng của Trác Hiểu Phong thì Trác Dương Kỳ lại có phần điềm tĩnh hơn, tuy là có kinh ngạc nhưng không đến mức phải hét lên: “Anh đã đoán được Như Ý có bạn trai rồi chỉ là không ngờ đến đó lại là anh trai của em, như vậy cũng tốt đã thân càng thêm thân, phù sa không chảy ruộng ngoài.”
Diệp Chi Lan bật cười, cái tay cứ không ngừng nghịch vài sợi tóc trên đầu của anh, càng nghĩ cô càng cảm thấy khó tin và cực kỳ tò mò không biết hai người họ quen nhau như thế nào? Ai theo đuổi ai?
…
Tập đoàn Lương thị
Lương Minh Trí chủ tịch tập đoàn cũng là bác cả của hai anh em Lương Bình, tuy nói hiện giờ người nắm giữ số cổ phần nhiều nhất là Lương Bình, trong di chúc cũng ghi rõ chỉ cần anh kết hôn thì chức vụ chủ tịch sẽ thuộc về anh nhưng anh đã từ chối.
Lương Bình tin tưởng người bác cả này, năm xưa Lương Minh Trí vì đi theo ước mơ, lý tưởng mà đã cãi nhau với cha của mình, còn dứt khoát cắt đứt mọi liên lạc. Về sau mối quan hệ giữa hai người mới dịu lại một chút thì cha của ông đã không còn.
Lương Minh Trí cũng được chia tài sản và một ít cổ phần, ông muốn giao lại hết cho Lương Bình và Lương Hinh nhưng hai người không đồng ý. Ông quay trở về cũng là muốn giúp đỡ cháu trai quản lý Lương thị một thời gian, tránh cho những kẻ không biết điều, có ý đồ xấu xa chiếm đoạt, phá hoại.
Mới sáng nay, Lương Minh Trí nhận được thiệp mời đến dự sinh nhật của Trác Dương Kỳ, ông ngay lập tức bảo Lương Bình đi thay mình nhưng anh lại bảo nếu anh đi thì ông cũng phải đi.
Ông làm sao có thể không biết mục đích muốn ông đi của đứa cháu trai này, có ông đi thì ông sẽ trở thành người ngoại giao, còn Lương Bình thì chỉ việc đến đó ngắm người thương mà thôi.
Lương Minh Trí không thể nào ngờ được rằng lần đi tham dự tiệc này ông sẽ gặp lại người mà ông tìm kiếm bấy lâu nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.