Gấp Không Thể Chờ (+)

Chương 41:

Nhất Cá Mễ Bính

12/12/2023

"Sau đó có một hôm tôi bị Tiêu Văn Ninh đẩy từ trên lầu xuống, tôi bị lăn xuống như trái bóng cao su vậy. Vậy mà mẹ của Tiêu Văn Hạo chỉ ôm mình cậu ta rồi hỏi cậu ta có sợ không. Lúc ấy tôi uất ức đến nỗi khóc oà lên, vậy mà bà ấy cũng chẳng thèm liến tôi một cái.”

“Dì Hinh đưa tôi về phòng, giúp tôi thổi miệng vết thương, nói chuyện nhẹ nhàng với tôi. Tôi hỏi dì, sao ba mẹ chỉ thích mình Tiêu Văn Hạo, mà không thích tôi? Tôi được nhặt về sao?”

“Chắc là bà ấy phải rối rắm lâu lắm, nhưng cuối cùng vẫn nói cho tôi biết, tôi và Tiêu Văn Hạo không phải cùng một mẹ. Sau đó dì Hinh lấy ra một cuốn album bà đã cất kĩ. Đó là lần đầu tiên tôi thấy mẹ, giống cậu nói ấy, mẹ Diệp đúng là rất xinh đẹp.”

“Nhưng mà xinh đẹp cũng đâu có ích gì.” Cậu nói xong thì thở dài, cưới cười nói với Hàn Diệu: “Quên đi, nợ cũ năm nào rồi, chúng ta xuống núi ăn gì đó đi.”

Hàn Diệu không lên tiếng cũng chẳng đáp lại, hai người đi xuống núi. Con đường hẹp lát đá được dựng hàng rào cao mười mấy centimet ở hai bên, đường núi quanh co, bóng cây loang lổ, âm u yên tĩnh đến mức chỉ có một vài tiếng động khi lá cây bị giẫm lên.

Tiêu Văn Ninh vừa định tìm đề tài để tiếp tục nói chuyện với hắn, đột nhiên cảm giác cánh tay mình bị siết chặt, cả người được chắn phía sau. Cậu ngạc nhiên ngẩng đầu, thì thấy có hai người đứng cách đó vài mét.



Hai người mặc quần áo đen, đập vỡ cửa sổ nhà Tiêu Văn Ninh cách đây không lâu.

Bốn người nhìn nhau vài giây, hai người ở sườn núi nhanh chóng vọt tới, Hàn Diệu bảo vệ Tiêu Văn Ninh ở phía sau, bình tĩnh chờ hai tên kia đến gần.

Từng có kinh nghiệm giao thủ với nhau nên Hàn Diệu cũng hiểu rõ hai tên đó.

Kẻ tới đưa ra một cú đấm mang tiếng gió rít, đến khi vung tới trước mặt Hàn Diệu thì bị hắn đưa tay cản lại, nhưng vẫn không quên bảo vệ Tiêu Văn Ninh khỏi mọi mối nguy hiểm.

Hai kẻ giằng co cùng Hàn Diệu vẫn luôn nằm trong thế hạ phong.

Đường núi chật hẹp khó ra đòn, Hàn Diệu dùng chân dài đá vào ngực của một tên, một tên khác nhanh chóng móc một con dao ngắn từ trong người ra, mày Tiêu Văn Ninh nhíu lại, sau đó kêu lên một tiếng: “Cẩn thận.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Gấp Không Thể Chờ (+)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook