Chương 4: Chụp Hình Tiểu Huyệt Gửi Qua Cho Anh
A Phì A
26/04/2023
Vốn dĩ cô đang muốn cao trào, nhưng khi tin nhắn này đập vào mắt, cô không còn cảm giác gì nữa.
Tên này quá tra rồi.
Không bao lâu nữa anh ta sẽ kết hôn, vậy mà bây giờ lại muốn cùng phụ nữ khác thông đồng, mà người phụ nữ này lại chính là bạn gái cũ của anh ta.
Còn nói 'tôi muốn thao em'.
Cô dám cá mắt vợ anh ta có vấn đề, mới đi coi trọng loại đàn ông này.
Bất quá cũng không thể chê trách được ai. Trước đây, mắt cô cũng mù như vậy, mới đem lòng thiếu nữ ghi tạc lên người anh ta.
Cô muốn cho anh ta một trận, những lời nói cay nghiệt khi Hoắc Mộ đá cô bỗng ùa về. Cận Quan Quan cũng muốn phun cho anh ta những lời nói đó.
Nhưng sau đó chợt nghĩ đến cái gì, ngón tay cũng bấm phím xóa dòng chữ đang viết dang dở. Cuối cùng, cô gửi lại một câu: "Được, vừa đúng lúc tôi cũng đang muốn có người thao, dùng gậy chạy bằng điện giải quyết, không thoải mái chút nào."
Cận Quan Quan cảm thấy như vậy còn chưa đủ, đưa camera xuống hạ thể đang bị gậy bổng vùi vào,sau đó chụp hình, gửi đi.
Hoắc Mộ chỉ định đùa cô một chút, không nghĩ cô lại làm ra chuyện lớn mật như vậy, còn gửi ảnh chụp cho anh.
Anh mở nhấn vào ảnh, đôi mắt đen láy nhìn vào môi âm hộ hơi sưng đỏ đang mở ra, ở giữa là gậy bổng ướt đẫm dâm thủy.
Hoắc Mộ đỏ mắt, nhắn lại: "Thiếu thao."
Sau đó anh tiếp tục gửi tiếp địa chỉ khách sạn.
"8 giờ tối mai đến nơi này tìm tôi."
Cận Quan Quan thấy tin nhắn này, trong đầu lập tức hiện lên suy nghĩ muốn cho anh ta một cái tát, tên tra nam này thật không biết xấu hổ, quả nhiên là muốn cùng cô thông đồng, anh ta cho là cô sẽ như năm năm trước, tự dưng tới cửa cho anh ta tùy ý thao sao?
Cô phải trả thù, đừng trách cô phá hủy hôn nhân của anh ta.
Cận Quan Quan hồi phục tâm trạng, sau đó nhắn tin cho Tiểu Ngọc, bảo cô ấy cho cô số điện thoại vị hôn thê của Hoắc Mộ.
Cô phải khiến cho vị hôn thê phát hiện ra hành vi xảo trá của anh ta, để xem tên khốn đó còn giải thích thế nào.
Tra nam!Tra nam!
Cận Quan Quan càng nghĩ càng giận, lúc nãy cô đã muốn lên cao trào, bị giờ đã bị tên tra nam đó làm cho rớt xuống vực thẳm, còn cao trào cái gì.
Cô chưa bao giờ nghĩ anh ta là hạng người như vậy.
Năm đó anh văn nhã, sạch sẽ thuần túy. Cô đổ gục anh cũng chính vì bộ dáng đó.
...
Thành tích học tập từ nhỏ đến lớn của Cận Quan Quan vô cùng bình thường, không thể so sánh với anh trai cô. Anh cô được xem là học sinh mũi nhọn của trường, lúc nào cũng được thầy cô ưu ái.
Còn cô, mỗi lần kỳ thi kết thúc, cô y như rằng sẽ nhận tới tay những số điểm đếm ngược. Phải nói rằng, cô chỉ nhận được điểm cao khi học tiểu học, nhưng khi lên cao trung, thành tích học tập xuống dốc không phanh. Những môn học tự nhiên cô không có cách nào hiểu được, cuối cùng không có môn nào cô đạt tiêu chuẩn.
Nhưng chỉ có môn văn là cô học tốt hơn một chút, vì nữ sinh thường giỏi về môn này, bài văn của cô cũng có thể xem như tạm chấp nhận.
Khi trường cao trung bắt đầu phân ban dựa theo môn học, cô có ý định chọn khoa văn, nhưng không biết bố mẹ cô nghĩ gì, họ nói rằng nếu con chọn khoa văn thì làm sao môn khoa học tự nhiên tiến bộ được. Cho nên, hãy chọn khoa lý đi, tập trung toàn lực học môn khoa học tự nhiên, như vậy là có thể nâng cao thành tích rồi.
Cận Quan Quan lúc ấy chỉ muốn dựng ngón tay cái thể hiện sự bái phục với tư tưởng của bố mẹ.
Hơn nữa, bố mẹ cô chu cấp cho trường học một số tiền lớn, cho nên cô thuận lợi đậu vào trường cao trung tốt nhất, nhưng chủ yếu chỉ học khoa lý.
Đương nhiên, thành tích của cô thì vẫn đếm ngược như thường lệ.
Cận mẹ vì con gái nên hao tốn rất nhiều tâm tư, bà yêu cầu chủ nhiệm lớp cho cô cùng học với học bá, để cho cô hiểu thế nào là học hành chăm chỉ.
Học tập này là chuyện mưa dầm thấm đất, nếu giao lưu cùng một học sinh giỏi, chắc chắn cô cũng sẽ giỏi theo.
Chủ nhiệm lớp đồng ý, bà cho Cận Quan Quan và học bá ngồi cùng nhau.
Nhưng Cận mẹ không bao giờ nghĩ tới, nha đầu chết tiệt kia không những không xem học bá là đối tượng giao lưu mà còn xem là đối tượng yêu đương.
...
Cận Quan Quan vốn không có hứng thú với việc học, tương lai của cô đã được an bài từ sớm, nhà cô có tiền, sợ gì không mua được bằng cấp. Cô có thể thừa kế tài sản của bố mẹ, không thì thu tiền từ các sản nghiệp là coi như thừa sức để sống qua ngày.
Khi biết mẹ muốn cô ngồi cùng học bá, cô có cảm giác như mình đang bị một ngọn núi đè nặng. Trong tưởng tượng của cô, học bá chắc hẳn là một con mọt sách, còn đeo một cặp kính dày, đáng sợ hơn là mặt cậu ta có thể nổi đầy mụn nhọt, cả người béo như lợn.
Cô đúc kết ra điều này sau khi xem phim một số phim truyền hình trên TV.
Nhưng mọi thứ hoàn toàn khác biệt với những gì cô nghĩ.
Ngày khai giảng, cô đến muộn, lúc ấy cô đã liên tục nhìn qua nhìn lại tìm kiếm chỗ ngồi của mình nhiều lần, vì cô bị bạn cùng bàn của mình hù chết. Cô cho là mình đã vào nhầm lớp hoặc là nhìn lầm chỗ.
Cô không ngờ bạn học cùng bàn với cô là một nam sinh đẹp trai đến vậy!
Cận Quan Quan đứng trước bàn học, nhìn ngắm anh một hồi lâu.
Trong lòng cô âm thầm cảm ơn mẹ mình ngàn vạn lần, cô có cảm giác như mẹ cô lo lắng cho tương lai cô biết bao, còn chu đáo tuyển chọn chồng cho cô.
Cô cho rằng anh trai cô là người đẹp nhất, nhưng ai ngờ cô cảm thấy anh còn đẹp hơn cả anh trai.
Dáng người anh cao gầy mặc trên mình một bộ đồng phục sạch sẽ.Chỉ mặc đồng phục thôi mà cũng có thể đẹp như vậy, chắc hẳn thân hình anh rất đẹp.
Tầm mắt Cận Quan Quan di dời xuống giày anh, thấy đôi giày trắng tinh không một chút vết bẩn, hảo cảm trong lòng cô liền dâng lên gấp bội.
Nhưng điều cô quan tâm nhất là gương mặt anh,lúc này anh đang cúi đầu nghiêm túc đọc sách, nên Cận Quan Quan chỉ có thể nhìn sườn mặt góc cạnh rõ ràng, đẹp như điêu khắc của anh.
Cứ như nam chính trong tiểu thuyết đang hiện diện ngay trước mắt cô, cô như bị anh hút hồn, cả người ngây ngốc đứng một chỗ, hai mắt ngắm nhìn anh.
Tuy bị Cận Quan Quan nhìn chăm chú một hồi lâu, nhưng anh vẫn không hề ngước lên, nhìn cô lấy một cái. Cận Quan Quan không khống chế được tay mình, cô kích động ngồi xuống bỏ cặp sách ra sau lưng, sau đó vươn tay lên, chủ động chào hỏi: "Bạn học, tên mình là Cận Quan Quan, vừa thấy cậu mình đã thích cậu rồi, chúng ta sẽ ngồi cùng bàn cho đến hết năm đấy."
Tuy nhiên, anh chuyên chú đọc sách, rõ ràng không hề có ý tứ cùng cô chào hỏi, nghe thấy cô nói lời này, chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng. Phảng phất giống như là một khối băng lạnh lẽo.
Cận Quan Quan cũng không để tâm.
Tương lai còn dài.
Cô nhìn lên bìa sách, nơi đó có viết tên của anh.
Là Hoắc Mộ.
Người đẹp mà chữ viết cũng đẹp.
Cận Quan Quan cảm thấy cô đã hoàn toàn trầm luân rồi.
Thật muốn viết tên anh vào sổ hộ khẩu nhà cô.
...
Cận Quan Quan cho xe dừng trước cửa khách sạn, cô mở túi xách, lấy ra một lọ nước hoa, xịt lên người mình một chút.
Sau khi cất lọ nước hoa vào túi, cô bước xuống xe, đi đến phòng Hoắc Mộ.
Đúng là người có tiền có khác, còn mời cô đến phòng tổng thống, số phòng cũng là dãy số may mắn - 888.
Trước đây, cô và anh ta chỉ tìm khách sạn tầm một vạn để qua đêm.
Không nghĩ tới, hai người họ sắp làm tình trong một khách sạn lên đến hàng trăm vạn.
Tên này quá tra rồi.
Không bao lâu nữa anh ta sẽ kết hôn, vậy mà bây giờ lại muốn cùng phụ nữ khác thông đồng, mà người phụ nữ này lại chính là bạn gái cũ của anh ta.
Còn nói 'tôi muốn thao em'.
Cô dám cá mắt vợ anh ta có vấn đề, mới đi coi trọng loại đàn ông này.
Bất quá cũng không thể chê trách được ai. Trước đây, mắt cô cũng mù như vậy, mới đem lòng thiếu nữ ghi tạc lên người anh ta.
Cô muốn cho anh ta một trận, những lời nói cay nghiệt khi Hoắc Mộ đá cô bỗng ùa về. Cận Quan Quan cũng muốn phun cho anh ta những lời nói đó.
Nhưng sau đó chợt nghĩ đến cái gì, ngón tay cũng bấm phím xóa dòng chữ đang viết dang dở. Cuối cùng, cô gửi lại một câu: "Được, vừa đúng lúc tôi cũng đang muốn có người thao, dùng gậy chạy bằng điện giải quyết, không thoải mái chút nào."
Cận Quan Quan cảm thấy như vậy còn chưa đủ, đưa camera xuống hạ thể đang bị gậy bổng vùi vào,sau đó chụp hình, gửi đi.
Hoắc Mộ chỉ định đùa cô một chút, không nghĩ cô lại làm ra chuyện lớn mật như vậy, còn gửi ảnh chụp cho anh.
Anh mở nhấn vào ảnh, đôi mắt đen láy nhìn vào môi âm hộ hơi sưng đỏ đang mở ra, ở giữa là gậy bổng ướt đẫm dâm thủy.
Hoắc Mộ đỏ mắt, nhắn lại: "Thiếu thao."
Sau đó anh tiếp tục gửi tiếp địa chỉ khách sạn.
"8 giờ tối mai đến nơi này tìm tôi."
Cận Quan Quan thấy tin nhắn này, trong đầu lập tức hiện lên suy nghĩ muốn cho anh ta một cái tát, tên tra nam này thật không biết xấu hổ, quả nhiên là muốn cùng cô thông đồng, anh ta cho là cô sẽ như năm năm trước, tự dưng tới cửa cho anh ta tùy ý thao sao?
Cô phải trả thù, đừng trách cô phá hủy hôn nhân của anh ta.
Cận Quan Quan hồi phục tâm trạng, sau đó nhắn tin cho Tiểu Ngọc, bảo cô ấy cho cô số điện thoại vị hôn thê của Hoắc Mộ.
Cô phải khiến cho vị hôn thê phát hiện ra hành vi xảo trá của anh ta, để xem tên khốn đó còn giải thích thế nào.
Tra nam!Tra nam!
Cận Quan Quan càng nghĩ càng giận, lúc nãy cô đã muốn lên cao trào, bị giờ đã bị tên tra nam đó làm cho rớt xuống vực thẳm, còn cao trào cái gì.
Cô chưa bao giờ nghĩ anh ta là hạng người như vậy.
Năm đó anh văn nhã, sạch sẽ thuần túy. Cô đổ gục anh cũng chính vì bộ dáng đó.
...
Thành tích học tập từ nhỏ đến lớn của Cận Quan Quan vô cùng bình thường, không thể so sánh với anh trai cô. Anh cô được xem là học sinh mũi nhọn của trường, lúc nào cũng được thầy cô ưu ái.
Còn cô, mỗi lần kỳ thi kết thúc, cô y như rằng sẽ nhận tới tay những số điểm đếm ngược. Phải nói rằng, cô chỉ nhận được điểm cao khi học tiểu học, nhưng khi lên cao trung, thành tích học tập xuống dốc không phanh. Những môn học tự nhiên cô không có cách nào hiểu được, cuối cùng không có môn nào cô đạt tiêu chuẩn.
Nhưng chỉ có môn văn là cô học tốt hơn một chút, vì nữ sinh thường giỏi về môn này, bài văn của cô cũng có thể xem như tạm chấp nhận.
Khi trường cao trung bắt đầu phân ban dựa theo môn học, cô có ý định chọn khoa văn, nhưng không biết bố mẹ cô nghĩ gì, họ nói rằng nếu con chọn khoa văn thì làm sao môn khoa học tự nhiên tiến bộ được. Cho nên, hãy chọn khoa lý đi, tập trung toàn lực học môn khoa học tự nhiên, như vậy là có thể nâng cao thành tích rồi.
Cận Quan Quan lúc ấy chỉ muốn dựng ngón tay cái thể hiện sự bái phục với tư tưởng của bố mẹ.
Hơn nữa, bố mẹ cô chu cấp cho trường học một số tiền lớn, cho nên cô thuận lợi đậu vào trường cao trung tốt nhất, nhưng chủ yếu chỉ học khoa lý.
Đương nhiên, thành tích của cô thì vẫn đếm ngược như thường lệ.
Cận mẹ vì con gái nên hao tốn rất nhiều tâm tư, bà yêu cầu chủ nhiệm lớp cho cô cùng học với học bá, để cho cô hiểu thế nào là học hành chăm chỉ.
Học tập này là chuyện mưa dầm thấm đất, nếu giao lưu cùng một học sinh giỏi, chắc chắn cô cũng sẽ giỏi theo.
Chủ nhiệm lớp đồng ý, bà cho Cận Quan Quan và học bá ngồi cùng nhau.
Nhưng Cận mẹ không bao giờ nghĩ tới, nha đầu chết tiệt kia không những không xem học bá là đối tượng giao lưu mà còn xem là đối tượng yêu đương.
...
Cận Quan Quan vốn không có hứng thú với việc học, tương lai của cô đã được an bài từ sớm, nhà cô có tiền, sợ gì không mua được bằng cấp. Cô có thể thừa kế tài sản của bố mẹ, không thì thu tiền từ các sản nghiệp là coi như thừa sức để sống qua ngày.
Khi biết mẹ muốn cô ngồi cùng học bá, cô có cảm giác như mình đang bị một ngọn núi đè nặng. Trong tưởng tượng của cô, học bá chắc hẳn là một con mọt sách, còn đeo một cặp kính dày, đáng sợ hơn là mặt cậu ta có thể nổi đầy mụn nhọt, cả người béo như lợn.
Cô đúc kết ra điều này sau khi xem phim một số phim truyền hình trên TV.
Nhưng mọi thứ hoàn toàn khác biệt với những gì cô nghĩ.
Ngày khai giảng, cô đến muộn, lúc ấy cô đã liên tục nhìn qua nhìn lại tìm kiếm chỗ ngồi của mình nhiều lần, vì cô bị bạn cùng bàn của mình hù chết. Cô cho là mình đã vào nhầm lớp hoặc là nhìn lầm chỗ.
Cô không ngờ bạn học cùng bàn với cô là một nam sinh đẹp trai đến vậy!
Cận Quan Quan đứng trước bàn học, nhìn ngắm anh một hồi lâu.
Trong lòng cô âm thầm cảm ơn mẹ mình ngàn vạn lần, cô có cảm giác như mẹ cô lo lắng cho tương lai cô biết bao, còn chu đáo tuyển chọn chồng cho cô.
Cô cho rằng anh trai cô là người đẹp nhất, nhưng ai ngờ cô cảm thấy anh còn đẹp hơn cả anh trai.
Dáng người anh cao gầy mặc trên mình một bộ đồng phục sạch sẽ.Chỉ mặc đồng phục thôi mà cũng có thể đẹp như vậy, chắc hẳn thân hình anh rất đẹp.
Tầm mắt Cận Quan Quan di dời xuống giày anh, thấy đôi giày trắng tinh không một chút vết bẩn, hảo cảm trong lòng cô liền dâng lên gấp bội.
Nhưng điều cô quan tâm nhất là gương mặt anh,lúc này anh đang cúi đầu nghiêm túc đọc sách, nên Cận Quan Quan chỉ có thể nhìn sườn mặt góc cạnh rõ ràng, đẹp như điêu khắc của anh.
Cứ như nam chính trong tiểu thuyết đang hiện diện ngay trước mắt cô, cô như bị anh hút hồn, cả người ngây ngốc đứng một chỗ, hai mắt ngắm nhìn anh.
Tuy bị Cận Quan Quan nhìn chăm chú một hồi lâu, nhưng anh vẫn không hề ngước lên, nhìn cô lấy một cái. Cận Quan Quan không khống chế được tay mình, cô kích động ngồi xuống bỏ cặp sách ra sau lưng, sau đó vươn tay lên, chủ động chào hỏi: "Bạn học, tên mình là Cận Quan Quan, vừa thấy cậu mình đã thích cậu rồi, chúng ta sẽ ngồi cùng bàn cho đến hết năm đấy."
Tuy nhiên, anh chuyên chú đọc sách, rõ ràng không hề có ý tứ cùng cô chào hỏi, nghe thấy cô nói lời này, chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng. Phảng phất giống như là một khối băng lạnh lẽo.
Cận Quan Quan cũng không để tâm.
Tương lai còn dài.
Cô nhìn lên bìa sách, nơi đó có viết tên của anh.
Là Hoắc Mộ.
Người đẹp mà chữ viết cũng đẹp.
Cận Quan Quan cảm thấy cô đã hoàn toàn trầm luân rồi.
Thật muốn viết tên anh vào sổ hộ khẩu nhà cô.
...
Cận Quan Quan cho xe dừng trước cửa khách sạn, cô mở túi xách, lấy ra một lọ nước hoa, xịt lên người mình một chút.
Sau khi cất lọ nước hoa vào túi, cô bước xuống xe, đi đến phòng Hoắc Mộ.
Đúng là người có tiền có khác, còn mời cô đến phòng tổng thống, số phòng cũng là dãy số may mắn - 888.
Trước đây, cô và anh ta chỉ tìm khách sạn tầm một vạn để qua đêm.
Không nghĩ tới, hai người họ sắp làm tình trong một khách sạn lên đến hàng trăm vạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.