Chương 56: .3 [Phiên Ngoại] Làm Bạn Gái Của Anh! (Hơi H)
Nam Ca
13/02/2024
Cặp mắt hạnh con ngươi hắc bạch phân minh nhìn anh, như nước suối sạch sẽ thanh triệt. Phó Thần An bị cô nhìn đến trái tim run rẩy, cúi người ôm khuôn mặt nhỏ của cô, thâm tình hôn lên đôi môi phấn của cô.
Sau khi minh bạch tâm ý của đối phương, cánh tay kiều nộn như ngó sen của Quý Văn ngượng ngùng chậm rãi quàng sau cổ anh, ngửa đầu thừa nhận nụ hôn của anh. Môi lưỡi bá đạo mềm mại của anh đỉnh hàm trên của cô, lung tung đấu đá, mút vào.
Phó Thần An đè nặng cô kịch liệt hôn một hồi lâu, cảm thấy không đã nghiền, trực tiếp khom lưng đem cô bế lên, đặt cô trên chiếc bàn trải đầy cánh hoa hồng. Lại lần nữa gấp không chờ nổi hôn lên đôi môi đỏ của cô, mà bàn tay cũng khống chế không được vuốt ve bộ ngực sữa đầy đặn của cô, cách một lớp váy xoa bóp thật mạnh.
Môi lưỡi ướt nóng một đường đi xuống, dừng lại nơi vành tai mẫn cảm, tình sắc mút vào. Lại lướt qua cái cổ thon thả tản ra hương thơm xử nữ, liên tục "trồng" trăm trái dâu tây trên đó.
"Ưm nhẹ chút~" Nữ sinh dưới thân anh không nhịn nổi vặn vẹo thân mình, cái miệng nhỏ bị hôn đến sưng đỏ kiều diễm rên rỉ không ngừng.
"Bảo bối Văn Văn thật mê người~" Phó Thần An gấp gáp, một phen kéo khóa kéo váy của cô, cái váy liền áo mảnh mai nháy mắt bị anh đẩy xuống bên hông. Thân thể trắng nõn mềm mại đầy đặn của nữ sinh bày ra không sót thứ gì trước mắt hai người.
"Ai nha~ Anh kỳ ghê~ ưm~" Quý Văn vừa run rẩy nói xong một câu, nam sinh trên người cô không kịp phòng ngừa cúi đầu hôn lên vú trái của cô. Đầu lưỡi ướt dầm dề không ngừng đảo qua đầu vú cô, còn ngậm đầu vú sưng đỏ cứng ngắc kéo ra ngoài rồi buông ra, cứ thế lặp đi lặp lại nhiều lần.
" n a~ không cần...đau..." Nữ sinh thống khổ vui sướng kêu to. Cặp vú chưa bao giờ bị người hôn qua, ngày thường lúc tắm cũng chỉ ôn nhu vuốt ve, sao mà chịu được trêu chọc như vậy.
Phó Thần An trong tiếng nức nở của nữ sinh dừng động tác, ôn nhu hôn mặt cô, kiên nhẫn dỗ người: "Văn Văn ngoan~ Anh không làm nữa, đừng khóc~"
Thật ra Quý Văn nhỏ giọng nức nở là do một nửa thật sự đau, một nửa là bị khoái cảm xa lạ này kích thích trêu đùa. Sau khi được anh ôm trong chốc lát, Quý Văn cảm thấy mình làm kiêu quá, đơn giản mắc cỡ đỏ mặt, ôm cổ anh, lớn mật hôn lên đôi môi mỏng của anh.
Chỉ một giây đồng hồ, Phó Thần An nhanh chóng nắm quyền chủ động, gia tăng thêm nụ hôn. Đầu lưỡi linh hoạt lập thức chui vào cái miệng nhỏ của Quý Văn, châm lên ngọn lửa tình của hai người.
Bàn tay anh lại mò vào địa phương tiêu hồn kia, ngón tay linh hoạt tránh miếng vải bông, thân mật khăng khít vuốt ve cánh hoa đã ướt của cô: "Bảo bối thoải mái không?"
Thanh âm trầm thấp dụ hoặc của nam sinh như cây anh túc, làm cô như say như nghiện.
Ngón tay thon dài tác quái giữa hai chân cô, vân vê cánh hoa ướt dầm dề, lại nhợt nhạt ra vào giữa khe hở. Nữ sinh đã bị gợi lên tình dục không tự giác nâng mông lên, như nghênh đón mời nam sinh tiến vào càng sâu.
Phó Thần An cẩn thận đem ngón tay đẩy đưa trong đường đi chặt hẹp, thẳng đến khi chạm vào một lớp màng mỏng mới thoáng rời đi. Môi mỏng gợi cảm giơ lên một mạt ý cười nồng đậm.
Càng thêm kích động sung sướng hôn nữ sinh dưới thân, "Bảo bối Văn Văn~ anh sẽ làm em thực thoải mái." Tiếng nói bị lây nhiễm tình dục của nam sinh khàn khàn vang lên trong đêm đen yên tĩnh.
Sau đó một phen bế cô lên, dồn dập đi lên lầu hai. Trong lúc đi lại hạ thể đứng thẳng sưng ngạnh, cố ý chống vững bên hông nữ sinh, rước lấy một trận xấu hổ buồn bực của người ta.
-----
Kế tiếp còn một chương đêm đầu, sau đó sẽ tiếp tục chính văn nha
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Sau khi minh bạch tâm ý của đối phương, cánh tay kiều nộn như ngó sen của Quý Văn ngượng ngùng chậm rãi quàng sau cổ anh, ngửa đầu thừa nhận nụ hôn của anh. Môi lưỡi bá đạo mềm mại của anh đỉnh hàm trên của cô, lung tung đấu đá, mút vào.
Phó Thần An đè nặng cô kịch liệt hôn một hồi lâu, cảm thấy không đã nghiền, trực tiếp khom lưng đem cô bế lên, đặt cô trên chiếc bàn trải đầy cánh hoa hồng. Lại lần nữa gấp không chờ nổi hôn lên đôi môi đỏ của cô, mà bàn tay cũng khống chế không được vuốt ve bộ ngực sữa đầy đặn của cô, cách một lớp váy xoa bóp thật mạnh.
Môi lưỡi ướt nóng một đường đi xuống, dừng lại nơi vành tai mẫn cảm, tình sắc mút vào. Lại lướt qua cái cổ thon thả tản ra hương thơm xử nữ, liên tục "trồng" trăm trái dâu tây trên đó.
"Ưm nhẹ chút~" Nữ sinh dưới thân anh không nhịn nổi vặn vẹo thân mình, cái miệng nhỏ bị hôn đến sưng đỏ kiều diễm rên rỉ không ngừng.
"Bảo bối Văn Văn thật mê người~" Phó Thần An gấp gáp, một phen kéo khóa kéo váy của cô, cái váy liền áo mảnh mai nháy mắt bị anh đẩy xuống bên hông. Thân thể trắng nõn mềm mại đầy đặn của nữ sinh bày ra không sót thứ gì trước mắt hai người.
"Ai nha~ Anh kỳ ghê~ ưm~" Quý Văn vừa run rẩy nói xong một câu, nam sinh trên người cô không kịp phòng ngừa cúi đầu hôn lên vú trái của cô. Đầu lưỡi ướt dầm dề không ngừng đảo qua đầu vú cô, còn ngậm đầu vú sưng đỏ cứng ngắc kéo ra ngoài rồi buông ra, cứ thế lặp đi lặp lại nhiều lần.
" n a~ không cần...đau..." Nữ sinh thống khổ vui sướng kêu to. Cặp vú chưa bao giờ bị người hôn qua, ngày thường lúc tắm cũng chỉ ôn nhu vuốt ve, sao mà chịu được trêu chọc như vậy.
Phó Thần An trong tiếng nức nở của nữ sinh dừng động tác, ôn nhu hôn mặt cô, kiên nhẫn dỗ người: "Văn Văn ngoan~ Anh không làm nữa, đừng khóc~"
Thật ra Quý Văn nhỏ giọng nức nở là do một nửa thật sự đau, một nửa là bị khoái cảm xa lạ này kích thích trêu đùa. Sau khi được anh ôm trong chốc lát, Quý Văn cảm thấy mình làm kiêu quá, đơn giản mắc cỡ đỏ mặt, ôm cổ anh, lớn mật hôn lên đôi môi mỏng của anh.
Chỉ một giây đồng hồ, Phó Thần An nhanh chóng nắm quyền chủ động, gia tăng thêm nụ hôn. Đầu lưỡi linh hoạt lập thức chui vào cái miệng nhỏ của Quý Văn, châm lên ngọn lửa tình của hai người.
Bàn tay anh lại mò vào địa phương tiêu hồn kia, ngón tay linh hoạt tránh miếng vải bông, thân mật khăng khít vuốt ve cánh hoa đã ướt của cô: "Bảo bối thoải mái không?"
Thanh âm trầm thấp dụ hoặc của nam sinh như cây anh túc, làm cô như say như nghiện.
Ngón tay thon dài tác quái giữa hai chân cô, vân vê cánh hoa ướt dầm dề, lại nhợt nhạt ra vào giữa khe hở. Nữ sinh đã bị gợi lên tình dục không tự giác nâng mông lên, như nghênh đón mời nam sinh tiến vào càng sâu.
Phó Thần An cẩn thận đem ngón tay đẩy đưa trong đường đi chặt hẹp, thẳng đến khi chạm vào một lớp màng mỏng mới thoáng rời đi. Môi mỏng gợi cảm giơ lên một mạt ý cười nồng đậm.
Càng thêm kích động sung sướng hôn nữ sinh dưới thân, "Bảo bối Văn Văn~ anh sẽ làm em thực thoải mái." Tiếng nói bị lây nhiễm tình dục của nam sinh khàn khàn vang lên trong đêm đen yên tĩnh.
Sau đó một phen bế cô lên, dồn dập đi lên lầu hai. Trong lúc đi lại hạ thể đứng thẳng sưng ngạnh, cố ý chống vững bên hông nữ sinh, rước lấy một trận xấu hổ buồn bực của người ta.
-----
Kế tiếp còn một chương đêm đầu, sau đó sẽ tiếp tục chính văn nha
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.