Chương 34
Tô Tố
25/06/2013
“Tô tiểu thư, chủ nhật cô có rảnh không? Tôi muốn mời cô đi xem
phim.” Giọng nói trầm thấp mà từ tính, chỉ có điều Tô Tố không nhận ra.
“Hửm? Anh là ai vậy?”
“Tôi là Cung Năng Quyền lần trước đây mà, cô quên tôi rồi à, lần trước cô còn tô lông mày rất trang nghiêm đó.”
Ồ ồ ồ ồ. Tô Tố cuối cùng cũng ngộ ra.
“Cái đó, Thúy Ti, cái đó anh… Tôi không thích xem phim.” Tô Tố ôm đầu, người anh em à, anh là đối tượng xem mắt của Thúy tiểu thư, xin đừng có nhầm lẫn.
“Vậy chúng ta đi uống trà nhé?”
“Xin lỗi, tôi đi tiểu nhiều, không thích uống trà”. Mẹ nó, chị gái Thúy Ti à, tớ dễ dãi lắm sao, vì cậu, đến cả căn bệnh thận yếu tớ cũng lôi ra rồi, Tô Tố kêu gào oán trách.
“Vậy chúng ta đi dạo công viên được không?” Thật là có tinh thần tiểu cường (*). Họ Tô nào đó bắt đầu rung động.
(*) Tiểu cường: con gián, một loài động vật sống dai. Ở đây chỉ ý chí bền bỉ, kiên cường.
“Thật xin lỗi, tôi hễ ra gió là chảy nước mắt, thường thì không đi dạo công viên.” Tay nâng Hồng Lâu Mộng, Tô Tố lâm vào tình huống Tây Thi ôm tim (*), Lâm muội muội à, mượn lời kịch của cô dùng chút vậy.
(*) chỉ dáng vẻ yếu ớt của người con gái.
Đối phương trầm mặc trong chốc lát.
“Tô tiểu thư, cô đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn nói chuyện cùng cô thôi.”
Ừm ừm ừm, đã hiểu, Cung tiên sinh à, hóa ra anh chỉ muốn cùng tôi phát triển quan hệ nam nữ đơn thuần. Hiểu rồi, đồng chí Tô gật đầu.
“ Tô tiểu thư à, thế này đi, chủ nhật tôi sẽ đến tận nhà thăm cô.”
Cạch, điện thoại bị ngắt, đống chí Tô Tố trợn mắt há mồm, thật cá tính mà, quả là “man” nha, chấn động quá đi thôi. Nhưng mà, anh biết địa chỉ sao, người anh em?
“Hửm? Anh là ai vậy?”
“Tôi là Cung Năng Quyền lần trước đây mà, cô quên tôi rồi à, lần trước cô còn tô lông mày rất trang nghiêm đó.”
Ồ ồ ồ ồ. Tô Tố cuối cùng cũng ngộ ra.
“Cái đó, Thúy Ti, cái đó anh… Tôi không thích xem phim.” Tô Tố ôm đầu, người anh em à, anh là đối tượng xem mắt của Thúy tiểu thư, xin đừng có nhầm lẫn.
“Vậy chúng ta đi uống trà nhé?”
“Xin lỗi, tôi đi tiểu nhiều, không thích uống trà”. Mẹ nó, chị gái Thúy Ti à, tớ dễ dãi lắm sao, vì cậu, đến cả căn bệnh thận yếu tớ cũng lôi ra rồi, Tô Tố kêu gào oán trách.
“Vậy chúng ta đi dạo công viên được không?” Thật là có tinh thần tiểu cường (*). Họ Tô nào đó bắt đầu rung động.
(*) Tiểu cường: con gián, một loài động vật sống dai. Ở đây chỉ ý chí bền bỉ, kiên cường.
“Thật xin lỗi, tôi hễ ra gió là chảy nước mắt, thường thì không đi dạo công viên.” Tay nâng Hồng Lâu Mộng, Tô Tố lâm vào tình huống Tây Thi ôm tim (*), Lâm muội muội à, mượn lời kịch của cô dùng chút vậy.
(*) chỉ dáng vẻ yếu ớt của người con gái.
Đối phương trầm mặc trong chốc lát.
“Tô tiểu thư, cô đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn nói chuyện cùng cô thôi.”
Ừm ừm ừm, đã hiểu, Cung tiên sinh à, hóa ra anh chỉ muốn cùng tôi phát triển quan hệ nam nữ đơn thuần. Hiểu rồi, đồng chí Tô gật đầu.
“ Tô tiểu thư à, thế này đi, chủ nhật tôi sẽ đến tận nhà thăm cô.”
Cạch, điện thoại bị ngắt, đống chí Tô Tố trợn mắt há mồm, thật cá tính mà, quả là “man” nha, chấn động quá đi thôi. Nhưng mà, anh biết địa chỉ sao, người anh em?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.