Chương 2: Chương 2 Lớp 1-F
Lưu Quang Thừa
03/05/2021
Âu Lạc tuy học trong môi trường nịnh nọt kẻ mạnh, nhưng môn phái cũng dạy phải biết lợi dụng kẻ yếu. Trong mắt Âu Lạc đám con nít ranh này chỉ là lũ nhãi vắt mũi chưa sạch mà thôi. Chúng cũng chỉ là đám tân đệ tử, cũng là đám được chuyển nhượng từ mấy môn phái cấp thấp, chúng ở đây do chúng tới trước mà thôi. Những gì Trà Đá sư huynh tiết lộ Âu Lạc đã tìm hiểu kỹ, lũ ngốc này chẳng có chỗ dựa nào, nên chắc chắn dựa vào điểm này Âu Lạc muốn thu phục bọ chúng làm đám đệ chạy vặt cho mình rồi.
Đang mãi suy nghĩ thì một tên ngốc nào đó phía sau Âu Lạc ôm lấy cậu, tay còn lại túm vào hán Âu Lạc bóp mạnh khiến cho thằng nhỏ Âu Lạc đau điếng.
-Nó có cu, là con trai!
Giọng nói dè biễu của đám mắc dạy khiến cho Âu Lạc sôi máu. Thằng kia lại chọc ghẹo thêm.
-Thằng này có hẳn con trăn anaconda trong quần, ke ke ke.
Âu Lạc điên máu giậc cùi chỏ ra phía sau đập mạnh vào cằm tên mắc dạy khiến cả đám xung quanh sửng sốt.
“Trời đất, nó dám bậc lại luôn sao?”- Đó là suy nghĩ chung của đám xung quanh.
-Thằng chó này mày muốn chết à?- Tên bị bậc cùi chỏ đau quá xông lên nhưng cậu ta bất ngờ nhận ra khi bị choáng bởi cùi chỏ thì hai tay lại bị trói bởi tên mới tới từ lúc nào. Sợi dây là từ quai đeo của cái túi xách đồ của Âu Lạc.
Trói hai tay thằng bóp chim mình về phía sau, Âu Lạc dùng chân đạp mạnh vào khớp gối khiến tên kia quỳ xuống.
-Thả bố mày ra ngay!
Tiếng mắng tên bị trói vang lên thì Âu Lạc đã đến phía trước tát nó một cái.
-Mày dám tát tao?
Vừa nói xong thì lại bị Âu Lạc túm tóc tát mạnh má còn lại khiến tên này văng cả máu mũi.
-Mày...mày...dừng ..lại..
Lời nói lắp bắp đôi mắt ước nhòe cho thấy tên này thực sự đã sợ hãi.
Bốp
Lần này Âu Lạc tung một đấm khiến tên này nằm gục xuống. Lúc này Âu Lạc nhìn xung quanh khiến đám nhóc sửng sốt. Bọn này chỉ là đám ô hợp, ỷ mạnh hiếp yếu nào có đoàn kết một lòng, Âu Lạc quá hiểu đám này, chỉ cần cho tụi nó thấy sức mạnh là chúng sẽ sợ hãi từ tâm cang. Quả nhiên những đứa còn lại sợ hãi không tên nào dám lên tiếng.
Nhưng tên cầm đầu không nghĩ vậy, hắn cầm đầu nhóm ở đây không thể để sự uy nghiêm mình biến mất, bằng không sau này nó nói gì ai còn nghe nó nữa.
Tên này dáng vẻ to con mập mạp, ở môn phái trước kia nó cũng là số má chuyên ức hiếp đệ tử yếu đuối làm vui. Nhìn thấy Âu Lạc dáng người bé nhỏ khiến nó lấy lại tự tin, nó lấy tay chụp lên vai Âu Lạc từ phía sau, định nói lời đe dọa thì Âu Lạc quay lại đe dọa.
-Cổ áo bố đéo phải để mày nắm, mày nên đấm thì hơn.
Nói xong Âu Lạc túm lấy ngón tay út của tên mập này bẻ ngược về sau.
-kraagh raaaaa
Tên mập hét lên đau đớn, không còn lực chóng cự, nó càng vùng vẫy thì Âu Lạc càng bẻ về sau khiến nó đau như chết.
Âu Lạc một tay bẻ ngón út tên mập một tay túm tóc, sau khi thấy nhóc mập choáng váng thì nắm tóc nhóc mập kéo mạnh đập đầu nó vào tường.
Crack
Lân này cả đám nhóc còn lại im lặng sợ hãi tận tim can. Nhóc mập đầu bị đập mạnh vào tường ngất xỉu.
Thấy hiệu quả rất tốt Âu Lạc nhìn cả bọn lên tiếng.
-Từ bây giờ tao là đại ca của cả căn phòng này, có đứa nào ý kiến không?
Cả đám nhóc sợ hãi lắc đầu không dám phản đối.
Âu Lạc thấy thế mỉm cười bước đầu thuận lợi bắt đầu cuộc chiến tranh đấu trong môn phái. Từ lúc nghe Trà Đá sư huynh chỉ điểm hắn đã biết trong môn phái tranh đấu không ngừng, được môn phái ủng hộ ngầm thì đã lên kế hoạch làm trùm phòng từ đầu rồi. Kế hoạch tiếp theo sẽ là làm trùm đám tân sinh mới chuyển đến. Ở môn phái chạy, nếu bạn có thực lực sẽ được môn phái bồi dưỡng võ công, tài nguyên cùng nhiều ưu đãi. Nếu không có thực lực thì làm dân chạy vặt, làm mọi việc khổ, không khác một con chó. Sau khi hết giá trị thì bị môn phái đá ra bán cho môn phái nhỏ hơn hoặc bán cho một gia tộc mạnh nào đó làm osin. Vì vậy Âu Lạc đã biết hắn thực lực tuy không thể vào top những đệ tử ưu tú thì phải được vào nhóm không bị ngược đãi.
Thấm thoát một tháng trong môn phái trôi qua, cuối cùng Âu Lạc đã hiểu đại khái cái môn phái này. Mỗi đệ tử ngoại môn gần như làm việc 12/24 giờ, các công việc có đủ như giặc đồ, quét dọn, nấu ăn, đến các việc xã hội như đi chợ, làm nông, bắt cướp, canh gác, ăn xin,... thậm chí đổ phân. Nói chung làm tất cả để môn phái có kinh phí duy trì hoạt động, buổi tối 9 giờ đến 10 giờ được vào lớp học võ thuật môn phái.
Nhưng cả ngày làm việc vất vả, thời gian rảnh ít ỏi thì lấy đâu ra mà học võ thuật, thật ra là có cách, đó chính là các đệ tử mạnh bắt các đệ tử yếu làm việc thay mình, còn chúng sẽ có thời gian rãnh luyện tập. Có thể nói đây là môn phái cố ý làm ra, có ba mục đích, thứ nhất loại các đệ tử yếu ưu đãi đệ tử mạnh, thứ hai khiến các đệ tử mạnh cảm giác được quyền lực, càng khao khát quyền lực hơn sẽ chăm chỉ luyện tập không dám lơ là tụt hậu và thứ ba duy trì kinh tế. Có thể nói các đệ tử ở đây chẳng khác gì nô lệ kiếp trước, là một lũ làm việc không công. Trong môn phái tầng lớp sư phụ, trưởng lão là tầng lớp hưởng thụ. Và thế giới này gần như hoạt động như thế.
Âu Lạc một tháng này cũng chuyên tâm học võ, các công việc bản thân thì cho cho đàng em cùng phòng làm việc, hắn không rảnh nhớ tên từng đứa trong phòng mà chia ra theo thực lực, từ số 1 đến số 9. Số càng nhỏ thực lực càng mạnh, Số 1 là đứa cầm đầu lần trước, số 2 là thằng từng bóp chim Âu Lạc. Cứ thế đến số 9 yếu đuối nhất.
Lúc này là 12 giờ đêm Âu Lạc cùng phần lớn đàn em ở trong phòng đang nghỉ ngơi chuẩn bị đi ngủ thì số 8 bỗng nhiên lo lắng nói.
-Không biết số 9 làm gì mà giờ này chưa về, bình thường nó đi đổ phân cũng phải về trước một tiếng rồi mới đúng.
Âu Lạc và những đứa cùng phòng lúc này mới vỡ lẽ, đúng là số 9 hôm nay đã trễ nhưng chưa về, chắc chắn là có chuyện gì đó xảy ra, còn vì sao nó đổ phân thì đơn giản, mấy đứa yếu nhất thường làm mấy công việc ghê tởm nhất mà các đệ tử không muốn làm, vì thế trong tông môn đệ tử nào đổ phân cũng thường là tầng chót của môn phái. Ở thế giới này họ không biết làm cầu tiêu, thường đi vệ sinh trong bô, rồi sau đó đem đi đổ. Âu Lạc suy tính nếu có dịp hắn sẽ dạy người thế giới này làm cầu tiêu.
-Số 6,7,8 mau chia ra đi tìm số 9 xem thử có việc gì không rồi về báo cáo.
-Dạ!
Cả ba đứa đồng thanh đáp rồi nhanh chóng chia nhau đi tìm.
Nữa tiếng sau khi Âu Lạc và cả đám đang lim dim nằm thì cửa phòng cũng mở, số 6,7,8,9 cuối cùng cũng về nhưng trên người lại có vết bầm tím, xem ra là bị đập.
Cả đám trong phòng kinh ngạc, Âu Lạc nhíu mày hỏi.
-Có chuyện gì xảy ra, tại sao các ngươi lại bị thương thế kia?
Bốn tên lúc này nước mắt tuông ra khóc sướt mước kể lể.
Đại loại là số 9 mới đổ phân xong trên đường về vô tình va phải một đệ tử trong ký túc xá, xui xẻo là đệ tử này lại là một tên có số má trong phòng số 1-D. Và thế là bị tên này tức giận tẩn cho số 9 1 trận, bắt số 9 giặc quần áo của hắn vì bảo số 9 bẩn thiểu làm ô uế hắn. Khi 6,7,8 đến nơi thấy số 9 đang vừa giặc đồ vừa khóc, ba đứa tức giận nói đạo lý thì bị gã tẩn cho 1 trận, tất nhiên tuy hắn mạnh nhưng đánh cũng không lại ba đứa hợp sức, nên tên kia cũng bị bầm dập.
Các phòng ký túc xá số biểu thị cho năm vào trong môn phái, còn a,b,c,d,... là biểu thị thời gian vào trước sau của đệ tử chứ không đại biểu thực lực. Như phòng của Âu Lạc là phòng 1-F. Gần áp chót mới vào đệ tử, sau phòng hắn còn có phòng 1-G.
Âu Lạc cũng biết phòng này, hắn 1 tháng này cho số 2 điều tra thực lực các tân võ sinh. Vì sao lại giao số 2 điều tra vì số 2 thực lực cũng không yếu, công việc điều tra sẽ thuận lợi hơn. Phòng 1-D khá đặc biệt bởi vì không có lão đại mà lại có ngũ hoàng, đó là năm tên này mạnh mẽ xêm xêm nhau, không ai có sức mạnh áp chế được bốn người còn lại nên địa vị ngang nhau. 5 thằng còn lại thì thảm rồi, vì 5 đứa kia nên 5 thằng còn lại gần như công việc gánh hết cho đứa còn lại, có thể nói gấp đôi công việc của 1 đệ tử bình thường, hay chính xác hơn ngang tầm số lượng công việc của số 8,9 trong phòng Âu Lạc.
-Đánh ngang cơ ba đứa bây hợp lại?
Điều này khiến Âu Lạc suy nghĩ bởi vì nếu như vậy thực lực tên đó khoảng ngang ngữa số 2 phòng hắn mà thôi. Xem ra đã đến lúc thu phục phòng 1-D rồi, nhưng hiện nay bốn đứa yếu nhất đang mất đi khả năng chiến đấu, với lại đang nữa đêm giờ cấm kỵ của môn phái nên Âu Lạc quyết định để mai giải quyết. Ngẫm nghĩ 1 hồi Âu Lạc ra lệnh.
-Các ngươi nghĩ ngơi cho khỏe mai chúng ta sẽ đi đòi lại công đạo, số 1,2,3,4,5 ngày mai các ngươi ai làm viêc việc nấy, kể cả ta cũng vậy, mục đích cho 4 đứa kia dưỡng thương khí lực, tối mai chúng ta sẽ có trận đánh lớn.
Nghe đến đây cả phòng hít một hơi mạnh, xem ra trận chiến giữa các phòng bắt đầu nổ ra rồi. Hiện nay chỉ mới có 2 phòng 1-A và 1-B chiếm được 1-E và 1-G. Tình hình chiến đấu giữa các phòng là không thể tránh khỏi, chỉ là chưa có cớ mà thôi, ngày mai chính là cơ hội hoặc 1-D chiếm được 1-F hoặc ngược lại.
Hôm sau tất cả mọi người phòng 1-F ai làm việc nấy, có thể nói là ngày ít công việc nhất của bọn 6,7,8,9 kể từ khi đến đây. Cho nên không bị mệt mỏi như thường ngày, đến tận 10 giờ đêm sau khi ra khỏi lớp giảng của trưởng lão trong môn phái thì cả bọn tập hợp lại trong phòng, chuẩn bị chờ lệnh của Âu Lạc.
-Tất cả mau chóng tắm rửa sạch sẽ, để tinh thần thật sảng khoái sau đó cùng ta tới phòng 1-D thanh lý môn hộ.
-Dạ đại ca.-cả bọn động thanh đáp.
Đang mãi suy nghĩ thì một tên ngốc nào đó phía sau Âu Lạc ôm lấy cậu, tay còn lại túm vào hán Âu Lạc bóp mạnh khiến cho thằng nhỏ Âu Lạc đau điếng.
-Nó có cu, là con trai!
Giọng nói dè biễu của đám mắc dạy khiến cho Âu Lạc sôi máu. Thằng kia lại chọc ghẹo thêm.
-Thằng này có hẳn con trăn anaconda trong quần, ke ke ke.
Âu Lạc điên máu giậc cùi chỏ ra phía sau đập mạnh vào cằm tên mắc dạy khiến cả đám xung quanh sửng sốt.
“Trời đất, nó dám bậc lại luôn sao?”- Đó là suy nghĩ chung của đám xung quanh.
-Thằng chó này mày muốn chết à?- Tên bị bậc cùi chỏ đau quá xông lên nhưng cậu ta bất ngờ nhận ra khi bị choáng bởi cùi chỏ thì hai tay lại bị trói bởi tên mới tới từ lúc nào. Sợi dây là từ quai đeo của cái túi xách đồ của Âu Lạc.
Trói hai tay thằng bóp chim mình về phía sau, Âu Lạc dùng chân đạp mạnh vào khớp gối khiến tên kia quỳ xuống.
-Thả bố mày ra ngay!
Tiếng mắng tên bị trói vang lên thì Âu Lạc đã đến phía trước tát nó một cái.
-Mày dám tát tao?
Vừa nói xong thì lại bị Âu Lạc túm tóc tát mạnh má còn lại khiến tên này văng cả máu mũi.
-Mày...mày...dừng ..lại..
Lời nói lắp bắp đôi mắt ước nhòe cho thấy tên này thực sự đã sợ hãi.
Bốp
Lần này Âu Lạc tung một đấm khiến tên này nằm gục xuống. Lúc này Âu Lạc nhìn xung quanh khiến đám nhóc sửng sốt. Bọn này chỉ là đám ô hợp, ỷ mạnh hiếp yếu nào có đoàn kết một lòng, Âu Lạc quá hiểu đám này, chỉ cần cho tụi nó thấy sức mạnh là chúng sẽ sợ hãi từ tâm cang. Quả nhiên những đứa còn lại sợ hãi không tên nào dám lên tiếng.
Nhưng tên cầm đầu không nghĩ vậy, hắn cầm đầu nhóm ở đây không thể để sự uy nghiêm mình biến mất, bằng không sau này nó nói gì ai còn nghe nó nữa.
Tên này dáng vẻ to con mập mạp, ở môn phái trước kia nó cũng là số má chuyên ức hiếp đệ tử yếu đuối làm vui. Nhìn thấy Âu Lạc dáng người bé nhỏ khiến nó lấy lại tự tin, nó lấy tay chụp lên vai Âu Lạc từ phía sau, định nói lời đe dọa thì Âu Lạc quay lại đe dọa.
-Cổ áo bố đéo phải để mày nắm, mày nên đấm thì hơn.
Nói xong Âu Lạc túm lấy ngón tay út của tên mập này bẻ ngược về sau.
-kraagh raaaaa
Tên mập hét lên đau đớn, không còn lực chóng cự, nó càng vùng vẫy thì Âu Lạc càng bẻ về sau khiến nó đau như chết.
Âu Lạc một tay bẻ ngón út tên mập một tay túm tóc, sau khi thấy nhóc mập choáng váng thì nắm tóc nhóc mập kéo mạnh đập đầu nó vào tường.
Crack
Lân này cả đám nhóc còn lại im lặng sợ hãi tận tim can. Nhóc mập đầu bị đập mạnh vào tường ngất xỉu.
Thấy hiệu quả rất tốt Âu Lạc nhìn cả bọn lên tiếng.
-Từ bây giờ tao là đại ca của cả căn phòng này, có đứa nào ý kiến không?
Cả đám nhóc sợ hãi lắc đầu không dám phản đối.
Âu Lạc thấy thế mỉm cười bước đầu thuận lợi bắt đầu cuộc chiến tranh đấu trong môn phái. Từ lúc nghe Trà Đá sư huynh chỉ điểm hắn đã biết trong môn phái tranh đấu không ngừng, được môn phái ủng hộ ngầm thì đã lên kế hoạch làm trùm phòng từ đầu rồi. Kế hoạch tiếp theo sẽ là làm trùm đám tân sinh mới chuyển đến. Ở môn phái chạy, nếu bạn có thực lực sẽ được môn phái bồi dưỡng võ công, tài nguyên cùng nhiều ưu đãi. Nếu không có thực lực thì làm dân chạy vặt, làm mọi việc khổ, không khác một con chó. Sau khi hết giá trị thì bị môn phái đá ra bán cho môn phái nhỏ hơn hoặc bán cho một gia tộc mạnh nào đó làm osin. Vì vậy Âu Lạc đã biết hắn thực lực tuy không thể vào top những đệ tử ưu tú thì phải được vào nhóm không bị ngược đãi.
Thấm thoát một tháng trong môn phái trôi qua, cuối cùng Âu Lạc đã hiểu đại khái cái môn phái này. Mỗi đệ tử ngoại môn gần như làm việc 12/24 giờ, các công việc có đủ như giặc đồ, quét dọn, nấu ăn, đến các việc xã hội như đi chợ, làm nông, bắt cướp, canh gác, ăn xin,... thậm chí đổ phân. Nói chung làm tất cả để môn phái có kinh phí duy trì hoạt động, buổi tối 9 giờ đến 10 giờ được vào lớp học võ thuật môn phái.
Nhưng cả ngày làm việc vất vả, thời gian rảnh ít ỏi thì lấy đâu ra mà học võ thuật, thật ra là có cách, đó chính là các đệ tử mạnh bắt các đệ tử yếu làm việc thay mình, còn chúng sẽ có thời gian rãnh luyện tập. Có thể nói đây là môn phái cố ý làm ra, có ba mục đích, thứ nhất loại các đệ tử yếu ưu đãi đệ tử mạnh, thứ hai khiến các đệ tử mạnh cảm giác được quyền lực, càng khao khát quyền lực hơn sẽ chăm chỉ luyện tập không dám lơ là tụt hậu và thứ ba duy trì kinh tế. Có thể nói các đệ tử ở đây chẳng khác gì nô lệ kiếp trước, là một lũ làm việc không công. Trong môn phái tầng lớp sư phụ, trưởng lão là tầng lớp hưởng thụ. Và thế giới này gần như hoạt động như thế.
Âu Lạc một tháng này cũng chuyên tâm học võ, các công việc bản thân thì cho cho đàng em cùng phòng làm việc, hắn không rảnh nhớ tên từng đứa trong phòng mà chia ra theo thực lực, từ số 1 đến số 9. Số càng nhỏ thực lực càng mạnh, Số 1 là đứa cầm đầu lần trước, số 2 là thằng từng bóp chim Âu Lạc. Cứ thế đến số 9 yếu đuối nhất.
Lúc này là 12 giờ đêm Âu Lạc cùng phần lớn đàn em ở trong phòng đang nghỉ ngơi chuẩn bị đi ngủ thì số 8 bỗng nhiên lo lắng nói.
-Không biết số 9 làm gì mà giờ này chưa về, bình thường nó đi đổ phân cũng phải về trước một tiếng rồi mới đúng.
Âu Lạc và những đứa cùng phòng lúc này mới vỡ lẽ, đúng là số 9 hôm nay đã trễ nhưng chưa về, chắc chắn là có chuyện gì đó xảy ra, còn vì sao nó đổ phân thì đơn giản, mấy đứa yếu nhất thường làm mấy công việc ghê tởm nhất mà các đệ tử không muốn làm, vì thế trong tông môn đệ tử nào đổ phân cũng thường là tầng chót của môn phái. Ở thế giới này họ không biết làm cầu tiêu, thường đi vệ sinh trong bô, rồi sau đó đem đi đổ. Âu Lạc suy tính nếu có dịp hắn sẽ dạy người thế giới này làm cầu tiêu.
-Số 6,7,8 mau chia ra đi tìm số 9 xem thử có việc gì không rồi về báo cáo.
-Dạ!
Cả ba đứa đồng thanh đáp rồi nhanh chóng chia nhau đi tìm.
Nữa tiếng sau khi Âu Lạc và cả đám đang lim dim nằm thì cửa phòng cũng mở, số 6,7,8,9 cuối cùng cũng về nhưng trên người lại có vết bầm tím, xem ra là bị đập.
Cả đám trong phòng kinh ngạc, Âu Lạc nhíu mày hỏi.
-Có chuyện gì xảy ra, tại sao các ngươi lại bị thương thế kia?
Bốn tên lúc này nước mắt tuông ra khóc sướt mước kể lể.
Đại loại là số 9 mới đổ phân xong trên đường về vô tình va phải một đệ tử trong ký túc xá, xui xẻo là đệ tử này lại là một tên có số má trong phòng số 1-D. Và thế là bị tên này tức giận tẩn cho số 9 1 trận, bắt số 9 giặc quần áo của hắn vì bảo số 9 bẩn thiểu làm ô uế hắn. Khi 6,7,8 đến nơi thấy số 9 đang vừa giặc đồ vừa khóc, ba đứa tức giận nói đạo lý thì bị gã tẩn cho 1 trận, tất nhiên tuy hắn mạnh nhưng đánh cũng không lại ba đứa hợp sức, nên tên kia cũng bị bầm dập.
Các phòng ký túc xá số biểu thị cho năm vào trong môn phái, còn a,b,c,d,... là biểu thị thời gian vào trước sau của đệ tử chứ không đại biểu thực lực. Như phòng của Âu Lạc là phòng 1-F. Gần áp chót mới vào đệ tử, sau phòng hắn còn có phòng 1-G.
Âu Lạc cũng biết phòng này, hắn 1 tháng này cho số 2 điều tra thực lực các tân võ sinh. Vì sao lại giao số 2 điều tra vì số 2 thực lực cũng không yếu, công việc điều tra sẽ thuận lợi hơn. Phòng 1-D khá đặc biệt bởi vì không có lão đại mà lại có ngũ hoàng, đó là năm tên này mạnh mẽ xêm xêm nhau, không ai có sức mạnh áp chế được bốn người còn lại nên địa vị ngang nhau. 5 thằng còn lại thì thảm rồi, vì 5 đứa kia nên 5 thằng còn lại gần như công việc gánh hết cho đứa còn lại, có thể nói gấp đôi công việc của 1 đệ tử bình thường, hay chính xác hơn ngang tầm số lượng công việc của số 8,9 trong phòng Âu Lạc.
-Đánh ngang cơ ba đứa bây hợp lại?
Điều này khiến Âu Lạc suy nghĩ bởi vì nếu như vậy thực lực tên đó khoảng ngang ngữa số 2 phòng hắn mà thôi. Xem ra đã đến lúc thu phục phòng 1-D rồi, nhưng hiện nay bốn đứa yếu nhất đang mất đi khả năng chiến đấu, với lại đang nữa đêm giờ cấm kỵ của môn phái nên Âu Lạc quyết định để mai giải quyết. Ngẫm nghĩ 1 hồi Âu Lạc ra lệnh.
-Các ngươi nghĩ ngơi cho khỏe mai chúng ta sẽ đi đòi lại công đạo, số 1,2,3,4,5 ngày mai các ngươi ai làm viêc việc nấy, kể cả ta cũng vậy, mục đích cho 4 đứa kia dưỡng thương khí lực, tối mai chúng ta sẽ có trận đánh lớn.
Nghe đến đây cả phòng hít một hơi mạnh, xem ra trận chiến giữa các phòng bắt đầu nổ ra rồi. Hiện nay chỉ mới có 2 phòng 1-A và 1-B chiếm được 1-E và 1-G. Tình hình chiến đấu giữa các phòng là không thể tránh khỏi, chỉ là chưa có cớ mà thôi, ngày mai chính là cơ hội hoặc 1-D chiếm được 1-F hoặc ngược lại.
Hôm sau tất cả mọi người phòng 1-F ai làm việc nấy, có thể nói là ngày ít công việc nhất của bọn 6,7,8,9 kể từ khi đến đây. Cho nên không bị mệt mỏi như thường ngày, đến tận 10 giờ đêm sau khi ra khỏi lớp giảng của trưởng lão trong môn phái thì cả bọn tập hợp lại trong phòng, chuẩn bị chờ lệnh của Âu Lạc.
-Tất cả mau chóng tắm rửa sạch sẽ, để tinh thần thật sảng khoái sau đó cùng ta tới phòng 1-D thanh lý môn hộ.
-Dạ đại ca.-cả bọn động thanh đáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.