Chương 13
Dương Thấm Thấm Ăn Dưa
06/03/2024
13
Trên dưới Lục gia bắt đầu bận bịu tối mặt.
Quả nhiên Hoàng thượng cảm kích công lao của tổ tiên Bùi gia, hơn nữa đây chỉ là chuyện tình cảm cũng không phải đại sự làm lung lay triều cương gì cả, cho nên trước triều đình Hoàng thượng đã ban hôn cho Bùi Trạm và Lục Thanh Uyển.
Ngày thành hôn đã định vào tháng sau, vì thế mà gần đây Lục gia đã bận túi bụi vì để gấp rút chuẩn bị đồ cưới.
Nhưng mà, những thứ này đều là hạ nhân đi làm, còn Lục Thanh Uyển lại rất nhàn rỗi đưa ta tới ven hồ giải khuây.
Tất cả mọi chuyện đều diễn ra như lời của ta nói, cho tới hôm nay nàng ta cũng đã hoàn toàn tin tưởng ta vô điều kiện, càng ngày càng ỷ lại vào ta.
"Thanh U, muội nói xem bây giờ trong lòng của Bùi Trạm có phải là rất oán hận ta không?"
Ta đưa thức ăn cho cá vào trong tay của nàng ta, nhẹ giọng an ủi: "Tỷ tỷ sợ những chuyện này làm gì, muội thấy tên Bùi Trạm đó có tình cảm sâu đậm đối với tỷ, bây giờ có thể lấy được tỷ nhất định là vui mừng đến không biết làm gì mới tốt nữa cơ.
Chỉ cần tỷ tỷ gửi cho hắn ta một phong thư, nói thực ra thì trong lòng tỷ vẫn luôn có hắn, chỉ là lệnh của phụ thân khó làm trái. Như vậy hắn ta nhất định sẽ bỏ qua chuyện cũ, sẽ vẫn yêu quý tỷ như châu báu vậy."
"Thật sao?"
Ta nhìn hai mắt lóe sáng của Lục Thanh Uyển, mặt lộ ra một nụ cười dịu dàng thành thật: "Dĩ nhiên là thật rồi."
Đêm đó, Lục Thanh Uyển tự tay viết một lá thư tình gửi tới tay của Bùi Trạm.
Nhưng điều mà Lục Thanh Uyển không biết chính là, Bùi Trạm đã xé nát lá thư đó ngay lập tức.
Bởi vì có một chuyện mà tất cả mọi người đều không biết được, chân của Uy Viễn Bá Bùi Trạm vì quỳ trong tuyết suốt hơn ba canh giờ nên bị nhiễm hàn khí, không thể nào trút ra được chỉ đành phải phế bỏ chân.
Hắn ta không chỉ phải chịu đựng cơn đau nhức của trận mưa tuyết, mà ngay cả việc đi nhanh thì chân cũng sẽ bị đau đến khó chịu, chỉ có thể đi một cách khập khiễng và chậm rãi.
Đường đường là một Uy Viễn Bá nhưng lại trở thành một tên què, có thể tưởng tượng được tâm trạng của hắn ta suy sụp như nào.
Ta nghe nha hoàn Hoa Tuyết của Lục Thanh Uyển bẩm báo xong, cầm lấy cây trâm ngọc bích đưa cho nàng ta.
Người kia dốc sức lắc đầu, kiên quyết không chịu thua: "Là cô nương cứu nô tỳ một mạng, nô tỳ làm mấy chuyện này không đáng là gì cả."
Ngày đó lúc Lục Thanh Uyển bị Bùi Trạm cưỡng ép bên hồ, Hoa Tuyết không bảo vệ tốt chủ nhân đã bị Lý Doanh Doanh giận cá chém thớt, quất nàng ta năm mươi roi ngay tại đó, định đ.á.n.h c.h.ế.t để giấu giếm qua chuyện, may mà ta ngăn lại. Truyện Ngôn Tình
Ta nói với Lục Thanh Uyển: "Hoa Tuyết vẫn trung thành tuyệt đối với tỷ, chuyện này vẫn còn chưa có kết luận, nếu như đánh chết nhân chứng thì người ngoài cuộc lại sẽ nói là tỷ chột dạ."
Lục Thanh Uyển nghe lời khuyên, Lý Doanh Doanh cũng cảm thấy có lý nên đã giữ lại mạng của Hoa Tuyết, chuẩn bị cho sau này.
Lại không ngờ rằng, việc đó đã khiến ta giữ lại được một tai mắt ở bên cạnh bọn họ.
Kiếp trước, ta ngây thơ hồ đồ, ngoại trừ hai nha hoàn Xuân Phong và Xuân Vũ trung thành tuyệt đối mà di nương đã tặng cho mình ra, toàn bộ đều là tai mắt của Lý Doanh Doanh sắp đặt ở bên cạnh ta.
Sau đó lúc ta bị Lý Doanh Doanh quất roi đánh, Xuân Phong vì bảo vệ ta nên đã chắn phía sau ta, người đang sống sờ sờ lại bị đ.á.n.h đến c.h.ế.t.
Rồi sau khi ta bị giam vào phòng chứa củi, Xuân Vũ cũng đã bị Lý Doanh Doanh tùy ý bán cho một lão lưu manh trong phủ, nàng ấy kiên quyết từ chối nên đã g.i.e.o m.ì.n.h xuống giếng t.ự v.ẫ.n.
Khi đó, ta hoàn toàn trở thành con rối trong tay của Lục Thanh Uyển.
Lúc ở Bùi phủ, mỗi một hành động, mỗi một lời nói của ta đều bị nô tài coi là trò vui bẩm báo với nàng ta.
Nàng ta muốn vụng trộm với Bùi Trạm, ta sẽ bị đám nha hoàn dắt rời khỏi chỗ đó.
Thậm chí cuối cùng khi ta bắt quả tang bọn họ tư tình, đó cũng là do một tay nàng ta sắp đặt.
Ta còn nhớ ngày đó là khi ta đang thêu hoa trong phòng, nha hoàn Lưu Nguyệt đã chạy tới nói với ta Bùi Trạm đã hồi phủ, đang nghỉ ngơi ở tiền viện.
Nàng ta còn khuyên ta tự tay nấu ít đồ để lấy lòng Bùi Trạm, hâm nóng mối quan hệ phu thê một chút.
Thực chất, tất cả những thứ này đều là do Lục Thanh Uyển sắp đặt.
Bởi vì ta không có giá trị lợi dụng, nàng ta cảm thấy ta ở Bùi phủ làm nàng ta thấy chướng mắt, nên ta phải chết đi.
Kiếp này, tất cả mọi chuyện đều chuyển biến ngược lại rồi.
Nàng ta đã biến thành con châu chấu trong tay ta, sẽ không nhảy nhót được bao lâu nữa!
Trên dưới Lục gia bắt đầu bận bịu tối mặt.
Quả nhiên Hoàng thượng cảm kích công lao của tổ tiên Bùi gia, hơn nữa đây chỉ là chuyện tình cảm cũng không phải đại sự làm lung lay triều cương gì cả, cho nên trước triều đình Hoàng thượng đã ban hôn cho Bùi Trạm và Lục Thanh Uyển.
Ngày thành hôn đã định vào tháng sau, vì thế mà gần đây Lục gia đã bận túi bụi vì để gấp rút chuẩn bị đồ cưới.
Nhưng mà, những thứ này đều là hạ nhân đi làm, còn Lục Thanh Uyển lại rất nhàn rỗi đưa ta tới ven hồ giải khuây.
Tất cả mọi chuyện đều diễn ra như lời của ta nói, cho tới hôm nay nàng ta cũng đã hoàn toàn tin tưởng ta vô điều kiện, càng ngày càng ỷ lại vào ta.
"Thanh U, muội nói xem bây giờ trong lòng của Bùi Trạm có phải là rất oán hận ta không?"
Ta đưa thức ăn cho cá vào trong tay của nàng ta, nhẹ giọng an ủi: "Tỷ tỷ sợ những chuyện này làm gì, muội thấy tên Bùi Trạm đó có tình cảm sâu đậm đối với tỷ, bây giờ có thể lấy được tỷ nhất định là vui mừng đến không biết làm gì mới tốt nữa cơ.
Chỉ cần tỷ tỷ gửi cho hắn ta một phong thư, nói thực ra thì trong lòng tỷ vẫn luôn có hắn, chỉ là lệnh của phụ thân khó làm trái. Như vậy hắn ta nhất định sẽ bỏ qua chuyện cũ, sẽ vẫn yêu quý tỷ như châu báu vậy."
"Thật sao?"
Ta nhìn hai mắt lóe sáng của Lục Thanh Uyển, mặt lộ ra một nụ cười dịu dàng thành thật: "Dĩ nhiên là thật rồi."
Đêm đó, Lục Thanh Uyển tự tay viết một lá thư tình gửi tới tay của Bùi Trạm.
Nhưng điều mà Lục Thanh Uyển không biết chính là, Bùi Trạm đã xé nát lá thư đó ngay lập tức.
Bởi vì có một chuyện mà tất cả mọi người đều không biết được, chân của Uy Viễn Bá Bùi Trạm vì quỳ trong tuyết suốt hơn ba canh giờ nên bị nhiễm hàn khí, không thể nào trút ra được chỉ đành phải phế bỏ chân.
Hắn ta không chỉ phải chịu đựng cơn đau nhức của trận mưa tuyết, mà ngay cả việc đi nhanh thì chân cũng sẽ bị đau đến khó chịu, chỉ có thể đi một cách khập khiễng và chậm rãi.
Đường đường là một Uy Viễn Bá nhưng lại trở thành một tên què, có thể tưởng tượng được tâm trạng của hắn ta suy sụp như nào.
Ta nghe nha hoàn Hoa Tuyết của Lục Thanh Uyển bẩm báo xong, cầm lấy cây trâm ngọc bích đưa cho nàng ta.
Người kia dốc sức lắc đầu, kiên quyết không chịu thua: "Là cô nương cứu nô tỳ một mạng, nô tỳ làm mấy chuyện này không đáng là gì cả."
Ngày đó lúc Lục Thanh Uyển bị Bùi Trạm cưỡng ép bên hồ, Hoa Tuyết không bảo vệ tốt chủ nhân đã bị Lý Doanh Doanh giận cá chém thớt, quất nàng ta năm mươi roi ngay tại đó, định đ.á.n.h c.h.ế.t để giấu giếm qua chuyện, may mà ta ngăn lại. Truyện Ngôn Tình
Ta nói với Lục Thanh Uyển: "Hoa Tuyết vẫn trung thành tuyệt đối với tỷ, chuyện này vẫn còn chưa có kết luận, nếu như đánh chết nhân chứng thì người ngoài cuộc lại sẽ nói là tỷ chột dạ."
Lục Thanh Uyển nghe lời khuyên, Lý Doanh Doanh cũng cảm thấy có lý nên đã giữ lại mạng của Hoa Tuyết, chuẩn bị cho sau này.
Lại không ngờ rằng, việc đó đã khiến ta giữ lại được một tai mắt ở bên cạnh bọn họ.
Kiếp trước, ta ngây thơ hồ đồ, ngoại trừ hai nha hoàn Xuân Phong và Xuân Vũ trung thành tuyệt đối mà di nương đã tặng cho mình ra, toàn bộ đều là tai mắt của Lý Doanh Doanh sắp đặt ở bên cạnh ta.
Sau đó lúc ta bị Lý Doanh Doanh quất roi đánh, Xuân Phong vì bảo vệ ta nên đã chắn phía sau ta, người đang sống sờ sờ lại bị đ.á.n.h đến c.h.ế.t.
Rồi sau khi ta bị giam vào phòng chứa củi, Xuân Vũ cũng đã bị Lý Doanh Doanh tùy ý bán cho một lão lưu manh trong phủ, nàng ấy kiên quyết từ chối nên đã g.i.e.o m.ì.n.h xuống giếng t.ự v.ẫ.n.
Khi đó, ta hoàn toàn trở thành con rối trong tay của Lục Thanh Uyển.
Lúc ở Bùi phủ, mỗi một hành động, mỗi một lời nói của ta đều bị nô tài coi là trò vui bẩm báo với nàng ta.
Nàng ta muốn vụng trộm với Bùi Trạm, ta sẽ bị đám nha hoàn dắt rời khỏi chỗ đó.
Thậm chí cuối cùng khi ta bắt quả tang bọn họ tư tình, đó cũng là do một tay nàng ta sắp đặt.
Ta còn nhớ ngày đó là khi ta đang thêu hoa trong phòng, nha hoàn Lưu Nguyệt đã chạy tới nói với ta Bùi Trạm đã hồi phủ, đang nghỉ ngơi ở tiền viện.
Nàng ta còn khuyên ta tự tay nấu ít đồ để lấy lòng Bùi Trạm, hâm nóng mối quan hệ phu thê một chút.
Thực chất, tất cả những thứ này đều là do Lục Thanh Uyển sắp đặt.
Bởi vì ta không có giá trị lợi dụng, nàng ta cảm thấy ta ở Bùi phủ làm nàng ta thấy chướng mắt, nên ta phải chết đi.
Kiếp này, tất cả mọi chuyện đều chuyển biến ngược lại rồi.
Nàng ta đã biến thành con châu chấu trong tay ta, sẽ không nhảy nhót được bao lâu nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.