Chương 137: Cá Sấu Cổ Hải
Thanh Không Tẩy Vũ
03/11/2022
Máu tươi phun trào, rắn khổng lồ Cổ Hải nặng nề ngã xuống đất, cơ thể không có đầu kịch liệt vùng vẫy, cái đuôi lắc điên cuồng quật vào nhánh cây khô, chấn động đến mức khiến cây cổ thụ to chừng mười mấy mét cũng không ngừng chuyển động.
Lục Duyên nhìn xác con rác đang dần bất động trên đất, khóe miệng cong lên, nở một nụ cười.
"Ít nhiều gì cũng là hung thú có độ tinh nhuệ được rèn luyện đến chín mươi phần trăm, không ngờ chỉ một chiêu cũng đánh chết được. Lực hắc cương thật quá mạnh mẽ!"
Khoảng thời gian này, Lục Duyên thông qua việc nổ lực không ngừng đã khiến lực hắc cương của hắn đột phá mạnh mẽ lên một tầng, đã gần đạt tới tầng hai rồi.
Sức mạnh đủ để tăng lên tám phần mười.
Đúng là như thế, Lục Duyên chỉ cần một chiêu kiếm đã có thể giết chết một hung thú cấp tinh nhuệ có thể lực không kém hắn là bao nhiêu.
Hơn hết còn là loại hình da dày thịt béo như này nữa.
Đây là sức mạnh của lực hắc cương mang lại.
Trên người con rắn khổng lồ Cổ Hải hiện lên một luồng ánh sáng màu xanh lục.
Hai mắt Lục Duyên sáng rực, nhìn vào luồng ánh sáng xanh kia, là một bộ giáp da cấp tinh nhuệ.
Đây đã là bộ chiến giáp tinh nhuệ thứ ba mà Lục Duyên có được hiện tại rồi.
Hai bộ khác cũng đều là sản phẩm thu hoạch của hắn mấy ngày nay.
Hắn không có bán đi, dự định giữ lại để tới đấu giá ở thành Sa Nham.
Đến khi luồng ánh sáng kia biến mất, Lục Duyên lại nhặt mấy vật phẩm khác rơi xuống đất, sau đó mới rời khỏi nơi này.
Trước đó, rắn khổng lồ Cổ Hải đã gây ra chấn động rất lớn.
Nơi này không thể so bì được với địa cung Sa Nham, mật độ hung thú ở đó cao hơn một chút. Nếu như dừng lại một chỗ, nói không chừng sẽ gặp được một đám hung thú kéo tới.
Không lâu sau đó, Lục Duyên tới trước một dòng sông rộng chừng năm mét.
Nhìn thấy dòng sông, Lục Duyên có hơi kinh ngạc, sau đó nghĩ đây chắc có lẽ là nhánh sông phân chia Cổ Hải.
Hắn thoáng nhìn xung quanh, ngẫm nghĩ bên cạnh có lẽ là hướng đi về Cổ Hải.
Khắp cả nơi đó đều là khu vực trung tâm nhất của ốc đảo, nghe nói có một đám số lượng lớn hung thú tinh nhuệ ở đó, thậm chí ngay cả con hung thú trùm cuối cũng sẽ tới.
Đây không phải là chuyện mà một mình Lục Duyên có thể đối phó được.
Nhưng mà nếu như thế thì hắn chạy đi có lẽ cũng không có vấn đề gì.
Hắn cũng không có lo lắng, tìm bừa một hướng rồi chạy đi qua.
Không lâu sau đó, Lục Duyên phát hiện có hai con cá sấu khổng lồ Cổ Hải dài hơn ba mét, cả người được bao trùm bởi một bộ giáp lân màu xám đang nằm trên mặt đất.
Tụi nó là đang nhàn nhã phơi nắng.
Lục Duyên nhướng lông mày lên, cầm trọng kiếm đi qua.
Lúc hắn đã tới gần hai con cá sấu kia chừng hai mươi mét, bọn nó bên này cũng đã chú ý tới Lục Duyên.
Chúng nó xôn xao nhìn Lục Duyên, tức giận rống lên bổ nhào về phía hắn.
Tốc độ của cá sấu khổng lồ lúc ở trên bờ cũng không hề chậm chạp, dĩ nhiên là vẫn còn kém một chút so với Lục Duyên.
Hắn đạp mặt đất hất cơ thể mình bay xuyên qua người hai con cá sấu khổng lồ đó, ánh kiếm cũng chợt lóe lên.
Cơ thể của hai con cá sấu đó lập tức bắn ra máu tươi, hai cái xác to đùng trượt về phía trước mấy mét, cuối cùng cũng không dậy nổi nữa.
Lục Duyên thu thập linh tinh và vật liệu, sau đó tiếp tục tiến lên phía trước.
Đi dọc theo dòng sông, thỉnh thoảng hắn cũng có thấy cá sấu khổng lồ Cổ Hải.
Có vài con khác thì đang nằm phơi nắng ở bãi bờ cạnh đó, vài con thì ngâm mình dưới nước, giống như những cành cây khô nhấp nhô trên lòng sông.
Cá sấu khổng lồ Cổ Hải và cá sấu sa mạc không khác nhau là mấy, từ giống một nửa cho tới giống nhau hoàn toàn đều có đủ.
Ở Cổ Hải hay chi nhánh đều có rải rác, bọn chúng là một trong những kẻ săn mồi ở nơi đó.
Dĩ nhiên, đó là đối với hung thú khác mà thôi.
Chứ còn với Lục Duyên, bọn nó chính là con mồi.
Đi được một khoảng dọc theo bờ sông, Lục Duyên phát hiện cuối cùng đã đi tới bìa rừng rồi.
Phía trước mặt hắn là một dãy núi nhỏ.
Hướng của dòng sông chảy là một khu sơn cốc.
Ở trước cửa sơn cốc, bãi sông rộng ra rất nhiều, ở hai bên bờ sông đều rộng chừng hai mươi mét, kéo dài từ bên ngoài cho tới bên trong sơn cốc.
Trên bãi sông, có hơn hai mươi con cá sấu khổng lồ Cổ Hải nằm rạp trên mặt đất, đang phơi nắng ở đó.
Trong số đó có hai con là cơ thể có một màu đen kịt, dài chừng hơn tám mét, trên trán còn mọc ra một cái sừng dài.
Chính là cá sấu khổng lồ Cổ Hải cấp tinh nhuệ.
Nhìn thấy hai con hung thú cấp tinh nhuệ ở đó, Lục Duyên nở nụ cười thích thú, không nghĩ ngợi gì nhiều lập tức cầm kiếm vọt tới.
Lúc khoảng cách được rút ngắn tầm hơn ba mươi mét, hai con cá sấu khổng lồ Cổ Hải cấp tinh nhuệ đang chợp mắt đó cũng ngẩng đầu nhìn qua.
Lục Duyên nhìn xác con rác đang dần bất động trên đất, khóe miệng cong lên, nở một nụ cười.
"Ít nhiều gì cũng là hung thú có độ tinh nhuệ được rèn luyện đến chín mươi phần trăm, không ngờ chỉ một chiêu cũng đánh chết được. Lực hắc cương thật quá mạnh mẽ!"
Khoảng thời gian này, Lục Duyên thông qua việc nổ lực không ngừng đã khiến lực hắc cương của hắn đột phá mạnh mẽ lên một tầng, đã gần đạt tới tầng hai rồi.
Sức mạnh đủ để tăng lên tám phần mười.
Đúng là như thế, Lục Duyên chỉ cần một chiêu kiếm đã có thể giết chết một hung thú cấp tinh nhuệ có thể lực không kém hắn là bao nhiêu.
Hơn hết còn là loại hình da dày thịt béo như này nữa.
Đây là sức mạnh của lực hắc cương mang lại.
Trên người con rắn khổng lồ Cổ Hải hiện lên một luồng ánh sáng màu xanh lục.
Hai mắt Lục Duyên sáng rực, nhìn vào luồng ánh sáng xanh kia, là một bộ giáp da cấp tinh nhuệ.
Đây đã là bộ chiến giáp tinh nhuệ thứ ba mà Lục Duyên có được hiện tại rồi.
Hai bộ khác cũng đều là sản phẩm thu hoạch của hắn mấy ngày nay.
Hắn không có bán đi, dự định giữ lại để tới đấu giá ở thành Sa Nham.
Đến khi luồng ánh sáng kia biến mất, Lục Duyên lại nhặt mấy vật phẩm khác rơi xuống đất, sau đó mới rời khỏi nơi này.
Trước đó, rắn khổng lồ Cổ Hải đã gây ra chấn động rất lớn.
Nơi này không thể so bì được với địa cung Sa Nham, mật độ hung thú ở đó cao hơn một chút. Nếu như dừng lại một chỗ, nói không chừng sẽ gặp được một đám hung thú kéo tới.
Không lâu sau đó, Lục Duyên tới trước một dòng sông rộng chừng năm mét.
Nhìn thấy dòng sông, Lục Duyên có hơi kinh ngạc, sau đó nghĩ đây chắc có lẽ là nhánh sông phân chia Cổ Hải.
Hắn thoáng nhìn xung quanh, ngẫm nghĩ bên cạnh có lẽ là hướng đi về Cổ Hải.
Khắp cả nơi đó đều là khu vực trung tâm nhất của ốc đảo, nghe nói có một đám số lượng lớn hung thú tinh nhuệ ở đó, thậm chí ngay cả con hung thú trùm cuối cũng sẽ tới.
Đây không phải là chuyện mà một mình Lục Duyên có thể đối phó được.
Nhưng mà nếu như thế thì hắn chạy đi có lẽ cũng không có vấn đề gì.
Hắn cũng không có lo lắng, tìm bừa một hướng rồi chạy đi qua.
Không lâu sau đó, Lục Duyên phát hiện có hai con cá sấu khổng lồ Cổ Hải dài hơn ba mét, cả người được bao trùm bởi một bộ giáp lân màu xám đang nằm trên mặt đất.
Tụi nó là đang nhàn nhã phơi nắng.
Lục Duyên nhướng lông mày lên, cầm trọng kiếm đi qua.
Lúc hắn đã tới gần hai con cá sấu kia chừng hai mươi mét, bọn nó bên này cũng đã chú ý tới Lục Duyên.
Chúng nó xôn xao nhìn Lục Duyên, tức giận rống lên bổ nhào về phía hắn.
Tốc độ của cá sấu khổng lồ lúc ở trên bờ cũng không hề chậm chạp, dĩ nhiên là vẫn còn kém một chút so với Lục Duyên.
Hắn đạp mặt đất hất cơ thể mình bay xuyên qua người hai con cá sấu khổng lồ đó, ánh kiếm cũng chợt lóe lên.
Cơ thể của hai con cá sấu đó lập tức bắn ra máu tươi, hai cái xác to đùng trượt về phía trước mấy mét, cuối cùng cũng không dậy nổi nữa.
Lục Duyên thu thập linh tinh và vật liệu, sau đó tiếp tục tiến lên phía trước.
Đi dọc theo dòng sông, thỉnh thoảng hắn cũng có thấy cá sấu khổng lồ Cổ Hải.
Có vài con khác thì đang nằm phơi nắng ở bãi bờ cạnh đó, vài con thì ngâm mình dưới nước, giống như những cành cây khô nhấp nhô trên lòng sông.
Cá sấu khổng lồ Cổ Hải và cá sấu sa mạc không khác nhau là mấy, từ giống một nửa cho tới giống nhau hoàn toàn đều có đủ.
Ở Cổ Hải hay chi nhánh đều có rải rác, bọn chúng là một trong những kẻ săn mồi ở nơi đó.
Dĩ nhiên, đó là đối với hung thú khác mà thôi.
Chứ còn với Lục Duyên, bọn nó chính là con mồi.
Đi được một khoảng dọc theo bờ sông, Lục Duyên phát hiện cuối cùng đã đi tới bìa rừng rồi.
Phía trước mặt hắn là một dãy núi nhỏ.
Hướng của dòng sông chảy là một khu sơn cốc.
Ở trước cửa sơn cốc, bãi sông rộng ra rất nhiều, ở hai bên bờ sông đều rộng chừng hai mươi mét, kéo dài từ bên ngoài cho tới bên trong sơn cốc.
Trên bãi sông, có hơn hai mươi con cá sấu khổng lồ Cổ Hải nằm rạp trên mặt đất, đang phơi nắng ở đó.
Trong số đó có hai con là cơ thể có một màu đen kịt, dài chừng hơn tám mét, trên trán còn mọc ra một cái sừng dài.
Chính là cá sấu khổng lồ Cổ Hải cấp tinh nhuệ.
Nhìn thấy hai con hung thú cấp tinh nhuệ ở đó, Lục Duyên nở nụ cười thích thú, không nghĩ ngợi gì nhiều lập tức cầm kiếm vọt tới.
Lúc khoảng cách được rút ngắn tầm hơn ba mươi mét, hai con cá sấu khổng lồ Cổ Hải cấp tinh nhuệ đang chợp mắt đó cũng ngẩng đầu nhìn qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.