Chương 197: Đối Tượng Tình Nghi
Thanh Không Tẩy Vũ
03/11/2022
Lục Duyên về đến nhà, lại dạo một vòng trên Battle.net và Thương Thành như mọi khi.
Đợi đến ngày hôm sau, hắn lại tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa.
Lục Duyên vừa đi vào Khởi Nguyên Chi Địa, lại thấy người khách du lịch trong phòng nhỏ bên cạnh.
Dạ Dạ đã login.
Lục Duyên thấy Dạ Dạ đang đợi hắn nên đi tới, gõ cửa.
Dạ Dạ nhanh chóng đi ra.
"Ngươi tới rồi?"
"Ừ."
"Vậy chúng ta lên đường thôi."
Hai người tiếp tục xuất phát.
Sau ba tháng trong Khởi Nguyên.
Trong Mê Vụ chi lâm, hai người Dạ Dạ và Lục Duyên lấy tốc độ cực nhanh xuyên qua trong rừng rậm, gần như hóa thành tàn ảnh.
Đúng lúc này, Dạ Dạ đột nhiên dừng lại.
Lục Duyên lập tức cảnh giác, nhìn xung quanh.
Cơ bản mỗi lần Dạ Dạ dừng lại đều là do gặp phải thú dữ mạnh.
Đúng lúc này, Dạ Dạ nói:
"Ta muốn từ đây rời khỏi Mê Vụ chi lâm."
Lục Duyên thoáng ngây người, sau đó nhớ ra điều gì, nhìn về phía Dạ Dạ:
"U Minh thành ở bên này?"
"Ừ."
Tâm trạng Lục Duyên hơi phức tạp.
Hơn ba tháng trong Khởi Nguyên Chi Địa cũng tương đương với hơn một tuần ngoài hiện thực.
Họ đi vòng một vòng lớn bên vòng ngoài của Mê Vụ chi lâm.
Trong lúc đó, họ đã gặp phải quá nhiều nguy hiểm. Nếu không phải có Dạ Dạ ở bên cạnh, Lục Duyên muốn đến đây sẽ khó hơn gấp mấy lần.
Trong lòng Lục Duyên rất cảm kích Dạ Dạ.
Lại thêm trong thời gian ở chung, Lục Duyên cũng biết Dạ Dạ trông có vẻ rất lạnh lùng, nhưng trên thực tế là một cô gái rất dịu dàng. Hắn rất có thiện cảm với Dạ Dạ.
Không ngờ họ phải tách ra nhanh như vậy.
Sau đó hắn nghĩ tới điều gì đó, hơi xấu hổ nói:
"Ta muốn đi cùng Dạ Dạ đại nhân ra ngoài thêm một đoạn."
Dù sao vị trí ở đây nằm hơi sâu trong Mê Vụ chi lâm, có không ít thú dữ cấp hai hoành hành.
Không có Dạ Dạ ở đây, một mình hắn căn bản không dám đi đường này.
Hắn chỉ có thể tiếp tục đi ra vòng ngoài Mê Vụ chi lâm, qua chỗ khu vực của thú dữ cấp một.
Cho dù khoảng cách sẽ xa hơn một chút, nhưng được cái an toàn.
Dạ Dạ khẽ gật đầu.
Hai người chạy về phía vòng ngoài.
Lại qua khoảng một trăm cây số, thú dữ xung quanh cơ bản đều là cấp một, Lục Duyên mới dừng lại.
Hắn nhìn Dạ Dạ, nghiêm túc nói:
"Đến nơi đây thôi, cảm ơn Dạ Dạ đại nhân đã dẫn ta đi đến đây. Chúng ta đều ở Bạch Vân châu, sau này chắc hẳn còn có cơ hội gặp nhau. Sau này đại nhân có chuyện gì cần, cứ nói với ta."
Dạ Dạ liếc nhìn Lục Duyên, nghiêm túc nói:
"Trong thời gian này, ngươi nướng thịt nướng càng lúc càng ngon."
Khóe miệng Lục Duyên khẽ giật giật:
"Lần sau gặp lại, ta sẽ lại nướng thịt cho Dạ Dạ đại nhân."
Lúc này Dạ Dạ mới thỏa mãn, khẽ gật đầu:
"Ừ."
Dạ Dạ nói xong lại khẽ gật đầu ra hiệu chào Lục Duyên, cơ thể hóa thành tàn ảnh biến mất.
Sau khi Dạ Dạ rời đi, cảnh vật xung quanh trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng thú gầm rú phía xa truyền ra.
Lục Duyên khẽ xoa trán. Ban đầu vẫn là hai người cùng đi, cho dù Dạ Dạ nói rất ít, nhưng bây giờ biến thành đi một mình, hắn vẫn cảm thấy không quen.
"Đi thôi, thật may là sắp tới rồi."
Khoảng cách giữa Thiên La thành và U Minh thành không tính là quá xa, với tốc độ của Lục Duyên, tối đa khoảng mười ngày sẽ đến nơi.
Lục Duyên tiếp tục di chuyển về hướng đông bắc.
Đêm khuya, trong một gian phòng bình thường ở khu dân nghèo tại thành phố Tây Lê.
Lý Thanh Hòa ngồi trên sofa, Phất Lãng Minh đứng trước mặt cô, vẻ mặt cung kính báo cáo:
"Đại nhân, sau một tuần điều tra, chúng ta đã điều tra phần lớn đối tượng tình nghi. Trong cuộc náo động một tuần trước, phần lớn mọi người đều có chứng cứ không có mặt ở đó. Chỉ có sáu người lúc đó không biết đang ở đâu. Nhưng sau khi chúng ta điều tra, trong sáu người này chỉ có Tiết Nhân của bang Dã Cẩu, người độc hành Ellis và thợ săn hoang dã Lucius là không thấy bóng dáng suốt mấy ngày sau đó. Trên thân ba người kia đều không có vết thương do đại nhân để lại. Chúng ta suy đoán, vật dị hóa kia đang ở trên thân một người trong ba người họ."
Lý Thanh Hòa khẽ gật đầu:
"Với vết thương ta gây ra cho hắn lúc đó, hắn không có cách nào hành động trong thời gian ngắn, nhưng cũng không loại bỏ khả năng vật dị hóa kia có năng lực trị liệu, cho nên hắn vẫn có khả năng đã khôi phục lại. Ký chủ sắp bị vật dị hóa đồng hóa đã không còn là người bình thường nữa. Hắn chắc chắn không có cách nào chống lại khát vọng do vật dị hóa mang tới, còn có thể tấn công người khác tiếp."
Lý Thanh Hòa im lặng, hút một hơi thuốc lá, suy nghĩ một lát mới nói tiếp: "Nhất định là lần trước ta xuất hiện đã làm hắn hơi cảnh giác. Lần sau tấn công, hắn chắc hẳn sẽ không lại làm ra động tác lộ liễu như vậy, sẽ cảnh giác hơn. Với thực lực hắn thể hiện ra lúc đó, linh hồn người bình thường đã không có cách nào thỏa mãn được nhu cầu của hắn. Hắn rất có thể sẽ tấn công loại cao thủ như chiến sĩ gen. Phái một nhóm người đi tìm Tiết Nhân, Ellis và Lucius. Mặt khác, chú ý chiến sĩ gen trong khu dân nghèo. Họ có thể sẽ trở thành mục tiêu của ký chủ vật dị hóa."
Đợi đến ngày hôm sau, hắn lại tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa.
Lục Duyên vừa đi vào Khởi Nguyên Chi Địa, lại thấy người khách du lịch trong phòng nhỏ bên cạnh.
Dạ Dạ đã login.
Lục Duyên thấy Dạ Dạ đang đợi hắn nên đi tới, gõ cửa.
Dạ Dạ nhanh chóng đi ra.
"Ngươi tới rồi?"
"Ừ."
"Vậy chúng ta lên đường thôi."
Hai người tiếp tục xuất phát.
Sau ba tháng trong Khởi Nguyên.
Trong Mê Vụ chi lâm, hai người Dạ Dạ và Lục Duyên lấy tốc độ cực nhanh xuyên qua trong rừng rậm, gần như hóa thành tàn ảnh.
Đúng lúc này, Dạ Dạ đột nhiên dừng lại.
Lục Duyên lập tức cảnh giác, nhìn xung quanh.
Cơ bản mỗi lần Dạ Dạ dừng lại đều là do gặp phải thú dữ mạnh.
Đúng lúc này, Dạ Dạ nói:
"Ta muốn từ đây rời khỏi Mê Vụ chi lâm."
Lục Duyên thoáng ngây người, sau đó nhớ ra điều gì, nhìn về phía Dạ Dạ:
"U Minh thành ở bên này?"
"Ừ."
Tâm trạng Lục Duyên hơi phức tạp.
Hơn ba tháng trong Khởi Nguyên Chi Địa cũng tương đương với hơn một tuần ngoài hiện thực.
Họ đi vòng một vòng lớn bên vòng ngoài của Mê Vụ chi lâm.
Trong lúc đó, họ đã gặp phải quá nhiều nguy hiểm. Nếu không phải có Dạ Dạ ở bên cạnh, Lục Duyên muốn đến đây sẽ khó hơn gấp mấy lần.
Trong lòng Lục Duyên rất cảm kích Dạ Dạ.
Lại thêm trong thời gian ở chung, Lục Duyên cũng biết Dạ Dạ trông có vẻ rất lạnh lùng, nhưng trên thực tế là một cô gái rất dịu dàng. Hắn rất có thiện cảm với Dạ Dạ.
Không ngờ họ phải tách ra nhanh như vậy.
Sau đó hắn nghĩ tới điều gì đó, hơi xấu hổ nói:
"Ta muốn đi cùng Dạ Dạ đại nhân ra ngoài thêm một đoạn."
Dù sao vị trí ở đây nằm hơi sâu trong Mê Vụ chi lâm, có không ít thú dữ cấp hai hoành hành.
Không có Dạ Dạ ở đây, một mình hắn căn bản không dám đi đường này.
Hắn chỉ có thể tiếp tục đi ra vòng ngoài Mê Vụ chi lâm, qua chỗ khu vực của thú dữ cấp một.
Cho dù khoảng cách sẽ xa hơn một chút, nhưng được cái an toàn.
Dạ Dạ khẽ gật đầu.
Hai người chạy về phía vòng ngoài.
Lại qua khoảng một trăm cây số, thú dữ xung quanh cơ bản đều là cấp một, Lục Duyên mới dừng lại.
Hắn nhìn Dạ Dạ, nghiêm túc nói:
"Đến nơi đây thôi, cảm ơn Dạ Dạ đại nhân đã dẫn ta đi đến đây. Chúng ta đều ở Bạch Vân châu, sau này chắc hẳn còn có cơ hội gặp nhau. Sau này đại nhân có chuyện gì cần, cứ nói với ta."
Dạ Dạ liếc nhìn Lục Duyên, nghiêm túc nói:
"Trong thời gian này, ngươi nướng thịt nướng càng lúc càng ngon."
Khóe miệng Lục Duyên khẽ giật giật:
"Lần sau gặp lại, ta sẽ lại nướng thịt cho Dạ Dạ đại nhân."
Lúc này Dạ Dạ mới thỏa mãn, khẽ gật đầu:
"Ừ."
Dạ Dạ nói xong lại khẽ gật đầu ra hiệu chào Lục Duyên, cơ thể hóa thành tàn ảnh biến mất.
Sau khi Dạ Dạ rời đi, cảnh vật xung quanh trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng thú gầm rú phía xa truyền ra.
Lục Duyên khẽ xoa trán. Ban đầu vẫn là hai người cùng đi, cho dù Dạ Dạ nói rất ít, nhưng bây giờ biến thành đi một mình, hắn vẫn cảm thấy không quen.
"Đi thôi, thật may là sắp tới rồi."
Khoảng cách giữa Thiên La thành và U Minh thành không tính là quá xa, với tốc độ của Lục Duyên, tối đa khoảng mười ngày sẽ đến nơi.
Lục Duyên tiếp tục di chuyển về hướng đông bắc.
Đêm khuya, trong một gian phòng bình thường ở khu dân nghèo tại thành phố Tây Lê.
Lý Thanh Hòa ngồi trên sofa, Phất Lãng Minh đứng trước mặt cô, vẻ mặt cung kính báo cáo:
"Đại nhân, sau một tuần điều tra, chúng ta đã điều tra phần lớn đối tượng tình nghi. Trong cuộc náo động một tuần trước, phần lớn mọi người đều có chứng cứ không có mặt ở đó. Chỉ có sáu người lúc đó không biết đang ở đâu. Nhưng sau khi chúng ta điều tra, trong sáu người này chỉ có Tiết Nhân của bang Dã Cẩu, người độc hành Ellis và thợ săn hoang dã Lucius là không thấy bóng dáng suốt mấy ngày sau đó. Trên thân ba người kia đều không có vết thương do đại nhân để lại. Chúng ta suy đoán, vật dị hóa kia đang ở trên thân một người trong ba người họ."
Lý Thanh Hòa khẽ gật đầu:
"Với vết thương ta gây ra cho hắn lúc đó, hắn không có cách nào hành động trong thời gian ngắn, nhưng cũng không loại bỏ khả năng vật dị hóa kia có năng lực trị liệu, cho nên hắn vẫn có khả năng đã khôi phục lại. Ký chủ sắp bị vật dị hóa đồng hóa đã không còn là người bình thường nữa. Hắn chắc chắn không có cách nào chống lại khát vọng do vật dị hóa mang tới, còn có thể tấn công người khác tiếp."
Lý Thanh Hòa im lặng, hút một hơi thuốc lá, suy nghĩ một lát mới nói tiếp: "Nhất định là lần trước ta xuất hiện đã làm hắn hơi cảnh giác. Lần sau tấn công, hắn chắc hẳn sẽ không lại làm ra động tác lộ liễu như vậy, sẽ cảnh giác hơn. Với thực lực hắn thể hiện ra lúc đó, linh hồn người bình thường đã không có cách nào thỏa mãn được nhu cầu của hắn. Hắn rất có thể sẽ tấn công loại cao thủ như chiến sĩ gen. Phái một nhóm người đi tìm Tiết Nhân, Ellis và Lucius. Mặt khác, chú ý chiến sĩ gen trong khu dân nghèo. Họ có thể sẽ trở thành mục tiêu của ký chủ vật dị hóa."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.