Chương 180: Lý Do Của Các Vụ Nổ
Thanh Không Tẩy Vũ
03/11/2022
Trong đôi mắt Tiết Nhân chợt lóe lên, không ngừng suy nghĩ biện pháp đối phó.
Nếu không phải bất đắc dĩ thì Tiết Nhân không muốn rời thành phố.
Bên ngoài vùng hoang dã có quá nhiều nguy hiểm, hắn ta là người sống rất ổn định, không thích dựa vào may rủi.
Tiết Nhân không cảm thấy mình may mắn, thật ra hắn ta luôn cho rằng mình rất xui xẻo.
Nếu may mắn thì hắn ta đã không sinh ra trong một gia đình như vậy, để rồi có một thời thơ ấu như một con chó hoang.
Nhưng chuyện đó cũng không quan trọng, mệnh ta do ta, không do trời.
Xui xẻo thì đã sao? Hắn vẫn có thể trở thành kẻ bề trên, có những quyền và sức mạnh mà người khác không có đấy thôi!
“Chữa lành vết thương trước đã…Tên khốn đó…”
Tiết Nhân lại liếc nhìn vết thương đang chảy nhiều máu, sắc mặt trở nên khó coi.
Sáng sớm hôm sau.
Lục Duyên luyện tập xong từ sớm, tắm rửa rồi đi ra khỏi phòng.
Vừa ra khỏi phòng, Lục Duyên bắt gặp Lý Thanh Hòa cũng đang đi ra.
“Thanh Hòa tỷ, chào buổi sáng.”
Hắn liếc nhìn Lý Thanh Hòa, thấy sắc mặt cô có chút mệt mỏi, liền hỏi:
“Thanh Hòa tỷ, tỷ ngủ không ngon à?”
Lý Thanh Hòa vươn vai ngáp một cái:
“Ừ, lần đầu tiên ngủ trên chiếc giường êm ái như vậy, ta không quen cho lắm.”
“Thì ra Thanh Hòa tỷ vẫn lạ giường, nếu mệt quá thì lát nữa đi ngủ thêm đi.”
Lý Thanh Hòa mỉm cười gật đầu, đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Lúc này, Jelf bước ra khỏi phòng ăn, cất giọng nhẹ nhàng như một quý ông:
“Chủ nhân, bữa sáng đã chuẩn bị xong. Bữa sáng hôm nay là trứng cuộn cà rốt, bít tết áp chảo và sốt kem ngô, chúng sẽ cung cấp đầy đủ và cân bằng dinh dưỡng cho ngài và Lý tiểu thư.”
Lục Duyên gật đầu:
“Vất vả cho người rồi, Jelf.”
“Ta rất vinh dự được phục vụ chủ nhân.”
“Ngày mai ta muốn ăn bánh bao nhân thịt và sữa đậu nành.”
“Vâng thưa chủ nhân.”
Lý Thanh Hòa ngậm kem đánh răng đi ra ngoài, liếc nhìn bữa sáng trên bàn, ngơ ngác hỏi:
“Bữa sáng thịnh soạn vậy à?”
Lục Duyên nở nụ cười:
“Tỷ nhìn xem, có một người máy chẳng phải rất tốt sao? Kho dữ liệu của Jelf đã lưu trữ rất nhiều công thức nấu ăn, tay nghề của hắn rất giỏi. Vậy thì tỷ không cần phải mang bánh bao cho ta mỗi sáng nữa rồi.”
Thanh Hòa mỉm cười nhìn Lục Duyên:
“Nhưng ngươi vẫn thích ăn bánh bao, phải không?”
“Đúng vậy.”
Lục Duyên cũng nở nụ cười.
Món bánh bao và sữa đậu nành mà Lý Thanh Hòa mang tới mỗi sáng đã in sâu trong trí nhớ của hắn.
Lúc trước, khi không có tiền, nếu không có bánh bao và sữa đậu nành của Lý Thanh Hòa thì hắn đã gần như chết đói rồi.
Lục Duyên mở màn hình tivi lên, bây giờ trên đó đang phát bản tin buổi sáng.
Một người đàn ông trông rất nghiêm chỉnh đang đọc bản tin:
“Đêm qua, tại khu Nam Thành đã xảy ra hai vụ nổ. Theo điều tra, nguyên nhân vụ nổ là do ai đó đã sử dụng bom năng lượng cao, nghi ngờ là hành vi của một băng nhóm. Tình hình cụ thể vẫn đang được điều tra thêm…”
Xem tin tức, Lục Duyên khẽ nhướng mày:
“Không ngờ lại có vụ nổ?”
Lý Thanh Hòa xem tin tức, sắc mặt hơi trầm xuống, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng.
Lục Duyên nhìn Lý Thanh Hòa, hắn cười nói:
“Thanh Hòa tỷ, may mà chúng ta nhanh chóng rời khỏi đó.”
Lý Thanh Hòa lấy lại tinh thần, mỉm cười gật đầu:
“Ừ, phải đấy.”
Ngay sau đó, khi Lý Thanh Hòa đánh răng rửa mặt xong, hai người bắt đầu ăn sáng.
Ăn sáng xong, Lý Thanh Hòa trở về phòng chuẩn bị đi ngủ, Lục Duyên cũng trở về phòng, bật máy tính lên xem tin tức trên Chiến Võng.
Ngay sau đó, Lục Duyên đã tìm thấy một bài đăng trong Thiếp Ba của người dân ở thành phố Tây Lê.
“Lý do đằng sau các vụ nổ trong khu ổ chuột.”
Lục Duyên nhướng mày, tò mò nhấp vào.
‘Trong khoảng thời gian gần đây, mọi người sống ở thành phố Tây Lê có lẽ đã xem được không ít tin tức liên quan đến vụ nổ ở khu ổ chuột. Là một người dân sống trong khu ổ chuột, ta có thể đảm bảo với mọi người rằng đây chắc chắn không phải là một vụ nổ khí gas hay một vụ va chạm giữa các băng đảng. Lúc trước, ta không hề để ý, nhưng tối qua, ta đã tận mắt chứng kiến. Vụ nổ thứ hai là do con người tạo ra. Trước khi vụ nổ xảy ra, có rất nhiều bóng đen xuất hiện ở khu vực đó, có lẽ là do một chiến binh gen tàn ác đang làm một nghi lễ kỳ lạ nào đó…’
Khi nhìn thấy thông tin bên trong, đồng tử Lục Duyên khẽ co lại.
Nhìn thấy có bóng đen?
Vẫn là bóng ma kỳ dị kia đang giở trò sao?
Nhưng Lục Duyên lại nghĩ, có vẻ như cái bóng kia đang gây chuyện ở khu ổ chuột, bây giờ hắn dọn ra ngoài rồi, chắc sẽ không bị tìm đến nữa đâu.
Nghĩ đến đây, Lục Duyên cũng cảm thấy tâm trạng tốt hơn phần nào.
Dù xảy ra chuyện gì thì cũng đã có các đại lão lo, hắn chỉ là một chiến binh cấp một mới nhú, có liên quan gì đâu chứ?
Thế là Lục Duyên lại vui vẻ, bắt đầu tìm kiếm các bài viết khác.
Sau khi đọc bài đăng, Lục Duyên lại đi đến trung tâm mua sắm mua chút đồ, sau đó bắt đầu cảm ngộ hắc cương kình.
Nếu cơ thể không còn bão hòa nữa thì hắn sẽ hấp thụ các linh tinh.
Nếu không phải bất đắc dĩ thì Tiết Nhân không muốn rời thành phố.
Bên ngoài vùng hoang dã có quá nhiều nguy hiểm, hắn ta là người sống rất ổn định, không thích dựa vào may rủi.
Tiết Nhân không cảm thấy mình may mắn, thật ra hắn ta luôn cho rằng mình rất xui xẻo.
Nếu may mắn thì hắn ta đã không sinh ra trong một gia đình như vậy, để rồi có một thời thơ ấu như một con chó hoang.
Nhưng chuyện đó cũng không quan trọng, mệnh ta do ta, không do trời.
Xui xẻo thì đã sao? Hắn vẫn có thể trở thành kẻ bề trên, có những quyền và sức mạnh mà người khác không có đấy thôi!
“Chữa lành vết thương trước đã…Tên khốn đó…”
Tiết Nhân lại liếc nhìn vết thương đang chảy nhiều máu, sắc mặt trở nên khó coi.
Sáng sớm hôm sau.
Lục Duyên luyện tập xong từ sớm, tắm rửa rồi đi ra khỏi phòng.
Vừa ra khỏi phòng, Lục Duyên bắt gặp Lý Thanh Hòa cũng đang đi ra.
“Thanh Hòa tỷ, chào buổi sáng.”
Hắn liếc nhìn Lý Thanh Hòa, thấy sắc mặt cô có chút mệt mỏi, liền hỏi:
“Thanh Hòa tỷ, tỷ ngủ không ngon à?”
Lý Thanh Hòa vươn vai ngáp một cái:
“Ừ, lần đầu tiên ngủ trên chiếc giường êm ái như vậy, ta không quen cho lắm.”
“Thì ra Thanh Hòa tỷ vẫn lạ giường, nếu mệt quá thì lát nữa đi ngủ thêm đi.”
Lý Thanh Hòa mỉm cười gật đầu, đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Lúc này, Jelf bước ra khỏi phòng ăn, cất giọng nhẹ nhàng như một quý ông:
“Chủ nhân, bữa sáng đã chuẩn bị xong. Bữa sáng hôm nay là trứng cuộn cà rốt, bít tết áp chảo và sốt kem ngô, chúng sẽ cung cấp đầy đủ và cân bằng dinh dưỡng cho ngài và Lý tiểu thư.”
Lục Duyên gật đầu:
“Vất vả cho người rồi, Jelf.”
“Ta rất vinh dự được phục vụ chủ nhân.”
“Ngày mai ta muốn ăn bánh bao nhân thịt và sữa đậu nành.”
“Vâng thưa chủ nhân.”
Lý Thanh Hòa ngậm kem đánh răng đi ra ngoài, liếc nhìn bữa sáng trên bàn, ngơ ngác hỏi:
“Bữa sáng thịnh soạn vậy à?”
Lục Duyên nở nụ cười:
“Tỷ nhìn xem, có một người máy chẳng phải rất tốt sao? Kho dữ liệu của Jelf đã lưu trữ rất nhiều công thức nấu ăn, tay nghề của hắn rất giỏi. Vậy thì tỷ không cần phải mang bánh bao cho ta mỗi sáng nữa rồi.”
Thanh Hòa mỉm cười nhìn Lục Duyên:
“Nhưng ngươi vẫn thích ăn bánh bao, phải không?”
“Đúng vậy.”
Lục Duyên cũng nở nụ cười.
Món bánh bao và sữa đậu nành mà Lý Thanh Hòa mang tới mỗi sáng đã in sâu trong trí nhớ của hắn.
Lúc trước, khi không có tiền, nếu không có bánh bao và sữa đậu nành của Lý Thanh Hòa thì hắn đã gần như chết đói rồi.
Lục Duyên mở màn hình tivi lên, bây giờ trên đó đang phát bản tin buổi sáng.
Một người đàn ông trông rất nghiêm chỉnh đang đọc bản tin:
“Đêm qua, tại khu Nam Thành đã xảy ra hai vụ nổ. Theo điều tra, nguyên nhân vụ nổ là do ai đó đã sử dụng bom năng lượng cao, nghi ngờ là hành vi của một băng nhóm. Tình hình cụ thể vẫn đang được điều tra thêm…”
Xem tin tức, Lục Duyên khẽ nhướng mày:
“Không ngờ lại có vụ nổ?”
Lý Thanh Hòa xem tin tức, sắc mặt hơi trầm xuống, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng.
Lục Duyên nhìn Lý Thanh Hòa, hắn cười nói:
“Thanh Hòa tỷ, may mà chúng ta nhanh chóng rời khỏi đó.”
Lý Thanh Hòa lấy lại tinh thần, mỉm cười gật đầu:
“Ừ, phải đấy.”
Ngay sau đó, khi Lý Thanh Hòa đánh răng rửa mặt xong, hai người bắt đầu ăn sáng.
Ăn sáng xong, Lý Thanh Hòa trở về phòng chuẩn bị đi ngủ, Lục Duyên cũng trở về phòng, bật máy tính lên xem tin tức trên Chiến Võng.
Ngay sau đó, Lục Duyên đã tìm thấy một bài đăng trong Thiếp Ba của người dân ở thành phố Tây Lê.
“Lý do đằng sau các vụ nổ trong khu ổ chuột.”
Lục Duyên nhướng mày, tò mò nhấp vào.
‘Trong khoảng thời gian gần đây, mọi người sống ở thành phố Tây Lê có lẽ đã xem được không ít tin tức liên quan đến vụ nổ ở khu ổ chuột. Là một người dân sống trong khu ổ chuột, ta có thể đảm bảo với mọi người rằng đây chắc chắn không phải là một vụ nổ khí gas hay một vụ va chạm giữa các băng đảng. Lúc trước, ta không hề để ý, nhưng tối qua, ta đã tận mắt chứng kiến. Vụ nổ thứ hai là do con người tạo ra. Trước khi vụ nổ xảy ra, có rất nhiều bóng đen xuất hiện ở khu vực đó, có lẽ là do một chiến binh gen tàn ác đang làm một nghi lễ kỳ lạ nào đó…’
Khi nhìn thấy thông tin bên trong, đồng tử Lục Duyên khẽ co lại.
Nhìn thấy có bóng đen?
Vẫn là bóng ma kỳ dị kia đang giở trò sao?
Nhưng Lục Duyên lại nghĩ, có vẻ như cái bóng kia đang gây chuyện ở khu ổ chuột, bây giờ hắn dọn ra ngoài rồi, chắc sẽ không bị tìm đến nữa đâu.
Nghĩ đến đây, Lục Duyên cũng cảm thấy tâm trạng tốt hơn phần nào.
Dù xảy ra chuyện gì thì cũng đã có các đại lão lo, hắn chỉ là một chiến binh cấp một mới nhú, có liên quan gì đâu chứ?
Thế là Lục Duyên lại vui vẻ, bắt đầu tìm kiếm các bài viết khác.
Sau khi đọc bài đăng, Lục Duyên lại đi đến trung tâm mua sắm mua chút đồ, sau đó bắt đầu cảm ngộ hắc cương kình.
Nếu cơ thể không còn bão hòa nữa thì hắn sẽ hấp thụ các linh tinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.