Chương 174: Sớm Dọn Ra Ngoài
Thanh Không Tẩy Vũ
03/11/2022
"Duyên ca, thế nào? Có phải là có nhiều mỹ nữ lắm không? Ngươi nhìn cái bàn hướng tám giờ đi, bốn miêu nhân kia ấy, tuyệt cú mèo luôn phải không?"
Trác Minh vừa bước vào quán bar, cả người cứ như bung lụa hẳn ra, ánh mắt trở nên cực kỳ sắc bén, quan sát xung quanh mà không để lộ chút dấu vết.
Khóe miệng Lục Duyên giật giật, hắn mơ hồ nhìn thấy ánh sáng xanh lục từ trong mắt Trác Minh.
Đây chắc hẳn là ảo tưởng nhỉ, phải không?
Lục Duyên yên lặng quay đầu nhìn qua, quả thực rất xinh đẹp.
Có lẽ là do gen của bản thân các chiến binh gen đã cao cấp hơn một chút.
Phần lớn các chiến binh gen đều có nhan sắc khá được.
Nhưng cho dù như vậy, Lục Duyên vẫn cảm thấy đẹp nhất chính là Dạ Dạ đã gặp mặt lần trước.
Dưới sự giúp đỡ của Trác Minh, Lục Duyên quả thực đã nhìn thấy rất nhiều miêu nhân, tinh linh và phụ nữ nhân loại cực kỳ xinh đẹp.
Tuy nhiên tiết mục mà Lục Duyên cho là hấp dẫn nhất lại không lên sàn, nhiều nhất cũng chỉ có một vài chiến binh gen nữ liếc mắt nhìn về phía hắn, không có ai tới nói chuyện cùng.
Mấy người cùng nhau uống chút rượu, nói chuyện phiếm một lúc, sau khi thư giãn, họ rời quán bar.
Ba ngày tiếp theo, Lục Duyên ban ngày đến phòng trọng lực tu luyện, ban đêm trở về nhà nghỉ ngơi.
Đến ban đêm của ba ngày sau, quang môn hoàn toàn khôi phục, Lục Duyên liền rời khỏi chốn cũ.
Lục Duyên ra khỏi Khởi Nguyên Chi Địa, nhìn giờ mới phát hiện bây giờ đã là bốn giờ chiều.
Hắn vào Khởi Nguyên Chi Địa lúc mười giờ đêm qua, đã mười tám tiếng trôi qua.
Nói cách khác, hắn ở bên trong chín ngày.
Lúc trước Lục Duyên ở Khởi Nguyên Chi Địa, đã đoán được thời gian ở lại lần này sẽ lâu hơn, dù sao thông qua việc sửa lại cánh cửa ánh sáng, có thể mơ hồ xác định được.
Hắn đoán thời gian mình ở lại Khởi Nguyên Chi Địa lâu hơn, chắc hẳn có liên quan đến việc mình đột phá đến cấp một, thực lực lại tăng lên đáng kể.
Đối với Lục Duyên, điều này tất nhiên là chuyện tốt.
Nhưng... phiền phức duy nhất chính là Lục Duyên vốn định hôm nay đi xem nhà, không ngờ bây giờ đã muộn thế này.
“Chắc buổi tối đi xem cũng được.”
Lục Duyên ngẫm nghĩ rồi ra khỏi phòng, đi tới phòng đối diện và gõ cửa.
“Thanh Hòa tỷ, ngươi có ở đây không?”
Không bao lâu, Lý Thanh Hòa ra mở cửa.
“Em Duyên sao vậy?”
Lục Duyên cười ngượng ngùng:
“Xin lỗi Thanh Hòa tỷ, ta vốn đã hẹn hôm nay đi xem nhà nhưng ta mới từ Khởi Nguyên Chi Địa về. Ban đầu ta tưởng buổi trưa có thể trở về, không ngờ thời gian ở bên trong lại bị kéo dài.”
Lý Thanh Hòa cười ấm áp nói:
“Không sao, đương nhiên là chuyện nghiêm túc quan trọng nhất.”
Trong lòng Lý Thanh Hòa lại hết sức chấn động.
Nàng biết đêm qua Lục Duyên lại vào Khởi Nguyên Chi Địa, đến bây giờ mới ra ngoài.
Vậy chẳng phải Lục Duyên ở lại Khởi Nguyên Chi Địa hơn bảy ngày?
Cấp tập sự nhiều nhất chỉ ở lại trong Khởi Nguyên Chi Địa được bảy ngày. Lục Duyên có thể ở bên trong quá bảy ngày, vậy chỉ có một khả năng.
Đó là Lục Duyên đã đột phá đến cấp một.
Lúc này mới qua bao lâu?
Từ khi Lục Duyên thức tỉnh đến bây giờ mới hơn một tháng, không ngờ hắn đã đột phá đến cấp một?
Cho dù tốc độ này không bằng nàng, nhưng vẫn rất nhanh.
‘Sợ rằng trong thế hệ trẻ của cả nước cũng không có mấy người có tốc độ đột phá nhanh hơn hắn. Em Duyên đúng là càng lúc càng cho mình nhiều ngạc nhiên. ’
“Thanh Hòa tỷ, hay chúng ta đi xem nhà luôn. Ta chọn trước mấy căn nhà, xem qua, chắc sẽ không quá lâu đâu. Đúng lúc buổi tối ta mời ngươi ăn cơm. Lâu như vậy, ta còn chưa mời ngươi ăn cơm bữa nào.”
Lục Duyên nhìn Lý Thanh Hòa, mời.
Lý Thanh Hòa hoàn hồn, mỉm cười:
“Được, để ta đi thay quần áo đã.”
Lục Duyên khẽ gật đầu. Lý Thanh Hòa đóng cửa lại.
Chẳng bao lâu, Lý Thanh Hòa đã thay quần áo xong, họ cùng ra ngoài.
Bây giờ là mùa hè, bốn giờ trời vẫn còn sáng.
Nhưng trên đường phố vẫn rất ít người qua lại.
Ba lần cháy nổ trước đó khiến mọi người cảm nhận được tình hình có vẻ không thích hợp.
Lục Duyên nghĩ gì đó, nhìn về phía Lý Thanh Hòa hỏi:
“Đúng rồi, Thanh Hòa tỷ, đêm qua có vụ nổ nào không?”
Lý Thanh Hòa lắc đầu:
“Hôm qua không có.”
Trong lòng nàng hơi phẫn nộ.
Hai ngày trước này, vật dị hóa gây ra động tĩnh không nhỏ, Lý Thanh Hòa còn tưởng nó sẽ tiếp tục mở rộng kết quả cuộc chiến của mình, điều này cũng sẽ làm nó lộ ra sơ hở.
Đêm qua, nàng dẫn người chuẩn bị rất lâu, chờ những bóng đen xuất hiện.
Kết quả, hôm qua canh gác suốt đêm, không ngờ những bóng đen kia không hề xuất hiện.
Lý Thanh Hòa phải thừa nhận kẻ phía sau kia vô cùng giảo hoạt.
Lục Duyên nghe vậy, khẽ gật đầu: “Vậy là tốt rồi. Nhưng ở đây vẫn rất nguy hiểm, chúng ta nên dọn ra ngoài sớm đi.”
“Em Duyên quyết định là được.”
Hai người lập tức gọi xe đi xem nhà.
Lục Duyên lựa chọn được mấy căn nhà, đều cách khu thương mại Cửu Hồ không xa.
Hắn lựa chọn như vậy, để tiện sau đi tới cửa hàng vật liệu Cuồng Lang bán nguyên liệu.
Trác Minh vừa bước vào quán bar, cả người cứ như bung lụa hẳn ra, ánh mắt trở nên cực kỳ sắc bén, quan sát xung quanh mà không để lộ chút dấu vết.
Khóe miệng Lục Duyên giật giật, hắn mơ hồ nhìn thấy ánh sáng xanh lục từ trong mắt Trác Minh.
Đây chắc hẳn là ảo tưởng nhỉ, phải không?
Lục Duyên yên lặng quay đầu nhìn qua, quả thực rất xinh đẹp.
Có lẽ là do gen của bản thân các chiến binh gen đã cao cấp hơn một chút.
Phần lớn các chiến binh gen đều có nhan sắc khá được.
Nhưng cho dù như vậy, Lục Duyên vẫn cảm thấy đẹp nhất chính là Dạ Dạ đã gặp mặt lần trước.
Dưới sự giúp đỡ của Trác Minh, Lục Duyên quả thực đã nhìn thấy rất nhiều miêu nhân, tinh linh và phụ nữ nhân loại cực kỳ xinh đẹp.
Tuy nhiên tiết mục mà Lục Duyên cho là hấp dẫn nhất lại không lên sàn, nhiều nhất cũng chỉ có một vài chiến binh gen nữ liếc mắt nhìn về phía hắn, không có ai tới nói chuyện cùng.
Mấy người cùng nhau uống chút rượu, nói chuyện phiếm một lúc, sau khi thư giãn, họ rời quán bar.
Ba ngày tiếp theo, Lục Duyên ban ngày đến phòng trọng lực tu luyện, ban đêm trở về nhà nghỉ ngơi.
Đến ban đêm của ba ngày sau, quang môn hoàn toàn khôi phục, Lục Duyên liền rời khỏi chốn cũ.
Lục Duyên ra khỏi Khởi Nguyên Chi Địa, nhìn giờ mới phát hiện bây giờ đã là bốn giờ chiều.
Hắn vào Khởi Nguyên Chi Địa lúc mười giờ đêm qua, đã mười tám tiếng trôi qua.
Nói cách khác, hắn ở bên trong chín ngày.
Lúc trước Lục Duyên ở Khởi Nguyên Chi Địa, đã đoán được thời gian ở lại lần này sẽ lâu hơn, dù sao thông qua việc sửa lại cánh cửa ánh sáng, có thể mơ hồ xác định được.
Hắn đoán thời gian mình ở lại Khởi Nguyên Chi Địa lâu hơn, chắc hẳn có liên quan đến việc mình đột phá đến cấp một, thực lực lại tăng lên đáng kể.
Đối với Lục Duyên, điều này tất nhiên là chuyện tốt.
Nhưng... phiền phức duy nhất chính là Lục Duyên vốn định hôm nay đi xem nhà, không ngờ bây giờ đã muộn thế này.
“Chắc buổi tối đi xem cũng được.”
Lục Duyên ngẫm nghĩ rồi ra khỏi phòng, đi tới phòng đối diện và gõ cửa.
“Thanh Hòa tỷ, ngươi có ở đây không?”
Không bao lâu, Lý Thanh Hòa ra mở cửa.
“Em Duyên sao vậy?”
Lục Duyên cười ngượng ngùng:
“Xin lỗi Thanh Hòa tỷ, ta vốn đã hẹn hôm nay đi xem nhà nhưng ta mới từ Khởi Nguyên Chi Địa về. Ban đầu ta tưởng buổi trưa có thể trở về, không ngờ thời gian ở bên trong lại bị kéo dài.”
Lý Thanh Hòa cười ấm áp nói:
“Không sao, đương nhiên là chuyện nghiêm túc quan trọng nhất.”
Trong lòng Lý Thanh Hòa lại hết sức chấn động.
Nàng biết đêm qua Lục Duyên lại vào Khởi Nguyên Chi Địa, đến bây giờ mới ra ngoài.
Vậy chẳng phải Lục Duyên ở lại Khởi Nguyên Chi Địa hơn bảy ngày?
Cấp tập sự nhiều nhất chỉ ở lại trong Khởi Nguyên Chi Địa được bảy ngày. Lục Duyên có thể ở bên trong quá bảy ngày, vậy chỉ có một khả năng.
Đó là Lục Duyên đã đột phá đến cấp một.
Lúc này mới qua bao lâu?
Từ khi Lục Duyên thức tỉnh đến bây giờ mới hơn một tháng, không ngờ hắn đã đột phá đến cấp một?
Cho dù tốc độ này không bằng nàng, nhưng vẫn rất nhanh.
‘Sợ rằng trong thế hệ trẻ của cả nước cũng không có mấy người có tốc độ đột phá nhanh hơn hắn. Em Duyên đúng là càng lúc càng cho mình nhiều ngạc nhiên. ’
“Thanh Hòa tỷ, hay chúng ta đi xem nhà luôn. Ta chọn trước mấy căn nhà, xem qua, chắc sẽ không quá lâu đâu. Đúng lúc buổi tối ta mời ngươi ăn cơm. Lâu như vậy, ta còn chưa mời ngươi ăn cơm bữa nào.”
Lục Duyên nhìn Lý Thanh Hòa, mời.
Lý Thanh Hòa hoàn hồn, mỉm cười:
“Được, để ta đi thay quần áo đã.”
Lục Duyên khẽ gật đầu. Lý Thanh Hòa đóng cửa lại.
Chẳng bao lâu, Lý Thanh Hòa đã thay quần áo xong, họ cùng ra ngoài.
Bây giờ là mùa hè, bốn giờ trời vẫn còn sáng.
Nhưng trên đường phố vẫn rất ít người qua lại.
Ba lần cháy nổ trước đó khiến mọi người cảm nhận được tình hình có vẻ không thích hợp.
Lục Duyên nghĩ gì đó, nhìn về phía Lý Thanh Hòa hỏi:
“Đúng rồi, Thanh Hòa tỷ, đêm qua có vụ nổ nào không?”
Lý Thanh Hòa lắc đầu:
“Hôm qua không có.”
Trong lòng nàng hơi phẫn nộ.
Hai ngày trước này, vật dị hóa gây ra động tĩnh không nhỏ, Lý Thanh Hòa còn tưởng nó sẽ tiếp tục mở rộng kết quả cuộc chiến của mình, điều này cũng sẽ làm nó lộ ra sơ hở.
Đêm qua, nàng dẫn người chuẩn bị rất lâu, chờ những bóng đen xuất hiện.
Kết quả, hôm qua canh gác suốt đêm, không ngờ những bóng đen kia không hề xuất hiện.
Lý Thanh Hòa phải thừa nhận kẻ phía sau kia vô cùng giảo hoạt.
Lục Duyên nghe vậy, khẽ gật đầu: “Vậy là tốt rồi. Nhưng ở đây vẫn rất nguy hiểm, chúng ta nên dọn ra ngoài sớm đi.”
“Em Duyên quyết định là được.”
Hai người lập tức gọi xe đi xem nhà.
Lục Duyên lựa chọn được mấy căn nhà, đều cách khu thương mại Cửu Hồ không xa.
Hắn lựa chọn như vậy, để tiện sau đi tới cửa hàng vật liệu Cuồng Lang bán nguyên liệu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.