Chương 113: Sửa Chữa Trang Bị
Thanh Không Tẩy Vũ
03/11/2022
Giờ phút này đang có không ít chiến sĩ gen đang nhìn hàng hóa.
Sau khi Lục Duyên bước vào, tìm được Người nham thạch phía sau quầy hàng.
Người nham thạch nhìn thấy Lục Duyên, tiếng máy móc khàn khàn vang lên: “Nhân loại, hoan nghênh ngươi, ngươi muốn mua trang bị, bán trang bị hay là sửa chữa trang bị?”
“Ta muốn sửa chữa trang bị.”
“Sửa chữa trang bị mời đi cửa phía sau.”
Người nham thạch chỉ chỉ cửa ở một bên.
Lục Duyên gật gật đầu, đi vào bên trong.
Diện tích phòng sau cửa càng lớn hơn, có một cái đài luyện chế, ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, nhiệt độ rất cao, làm cho Lục Duyên cảm giác có chút khó thở.
Một đám Người nham thạch cầm chùy sắt đang nện lên trang bị gen, đủ loại ánh sáng màu sắc lưu chuyển.
“Nhân loại, ngươi cần sửa chữa trang bị đúng không?”
Một người nham thạch đứng cách cửa không xa nhìn thấy Lục Duyên, âm thanh máy móc lạnh lẽo buồn tẻ.
Lục Duyên gật gật đầu.
“Mời lấy trang bị của ngươi ra.”
Lục Duyên lấy ra trọng kiếm Giáp Trùng Lợi Trảo bị tổn hại mũi kiếm.
Ánh mắt của Người nham thạch màu vàng đất lấp lánh ánh sáng, từng tia từng tia màu trắng rơi vào trên thân trọng kiếm Giáp Trùng Lợi Trảo, sau đó máy móc mở miệng nói:
“Đây là một trang bị cấp tinh nhuệ, trình độ tổn hại trung bình, phí sửa chữa cần năm trăm linh tinh.”
Nghe được lời của người nham thạch, còn có mấy chiến sĩ gen đang sửa chữa trang bị, không nhịn được nhìn lại đây.
Cả đám đánh giá Lục Duyên, ánh mắt lấp lánh.
Trang bị cấp tinh nhuệ, ở Sa Nham thành cũng là thứ rất quý giá.
Khóe miệng Lục Duyên hơi giật:
“Quý như vậy à?”
Phí sửa chữa này cũng có thể mua một cái trang bị gen bình thường.
Người nham thạch nhìn Lục Duyên, không nói gì.
Tuy rằng trí năng của những Người nham thạch này rất cao, nhưng mà không có chức năng cò kè mặc cả.
Trước đó Lục Duyên còn muốn thử cò kè mặc cả với Người nham thạch nhân viên cửa hàng ở cửa hàng thuốc kia xem, kết quả Người nham thạch kia chỉ nhìn chằm chằm hắn, cũng không nói gì.
Làm cho Lục Duyên vẫn luôn muốn ép giá nhìn qua giống như một tên ngốc.
Hiện giờ Người nham thạch này cũng là như thế.
Lục Duyên giật giật khóe miệng, mở miệng nói:
“Được rồi.”
Hắn lấy năm trăm linh tinh ra, đưa cho Người nham thạch.
Người nham thạch nhận lấy linh tinh, cũng không thấy hắn có động tác gì, linh tinh đã biến mất không thấy.
“Thời gian sửa chữa là mười sáu tiếng, xin kiên nhẫn chờ đợi.”
Nói xong, hắn đã cầm theo trọng kiếm của Lục Duyên rời khỏi.
Lục Duyên lại không lo lắng Người nham thạch chạy trốn.
Đây là Người nham thạch tự Khởi Nguyên Chi Địa có, dường như bọn họ không phải sinh mệnh bình thường, đều có sứ mệnh của chính mình.
Mà sứ mệnh của Người nham thạch này, chính là sửa chữa trang bị.
Thời gian chờ đợi cần mười sáu tiếng, trong khoảng thời gian ngắn không lấy được trang bị.
Lục Duyên dự định trước hết đi dạo một chút rồi nói sau.
Hắn đi ra bên ngoài phòng sửa chữa, đi dạo quanh cửa hàng.
Đa số trang bị gen trong cửa hàng này đều là phẩm chất bình thường.
Nhưng mà Lục Duyên cũng thấy được trang bị phẩm chất tinh nhuệ.
Ví dụ như một thanh pháp trượng tinh nhuệ có thể nâng cao tinh thần lực, nâng cao uy lực chiến kỹ ngọn lửa.
Cần khoảng mười nghìn linh tinh.
Nếu đặt ở bên ngoài, dựa theo hồng phong tệ mà tính, cần khoảng một triệu năm trăm nghìn!
“Thật mắc, ta cần bốn ngày mới có thể đạt được nhiều linh tinh như vậy nhỉ?”
Lục Duyên không nhịn được cảm thán.
---
Ngoại trừ pháp trượng, Lục Duyên còn nhìn thấy chiến giáp và trường kiếm cấp tinh nhuệ.
Giá cả của cái nào cũng cao tới hết hồn.
Hắn cũng nhìn thấy không ít chiến sĩ gen đứng dưới mấy thứ vũ trang tinh nhuệ này, ngẩng đầu nhìn chúng, khóe miệng chảy xuống một 'dòng nước mắt'.
Đối với chiến sĩ gen mà nói, mười nghìn Linh Tinh đã được xem là một số lượng tương đối lớn.
Một ngày của chiến sĩ gen khắc lục gen có phẩm chất bình thường, liều chết liều sống cũng chỉ giết được tầm ba mươi con hung thú.
Dù cho có cộng thêm Linh Tinh rơi xuống và các vật liệu kèm theo khác thì thu nhập một ngày quá lắm cũng khoảng một hai trăm, hơn nữa, nếu mấy hung thú giết được đều là mấy con gà như Hôi Thạch Giáp Trùng thì ngay cả một trăm Linh Tinh cũng không có.
Mỗi ngày, ngoại trừ tu luyện ra họ còn phải bớt ăn bớt mặc để dành tiến mua thuốc trị liệu và một số thuốc tăng lực lượng khác, để lâu lâu có thể chiêu đãi cho mình một bữa ngon.
Ngoài ra, khi chiến đấu, vũ khí gen kiều gì cũng sẽ bị tổn hại, số tiền dùng để sửa chữa chúng cũng không phải là một số nhỏ.
Chỉ có điều, tiền đề là bạn phải sống sót trong mọi lúc. Nhưng với chiến sĩ gen mà nói, tử vong đã là một chuyện hết sức bình thường.
Mỗi một lần thu hoạch được Linh Tinh họ đều phải chắt chiu để sử dụng trong một thời gian dài.
Vì vậy, họ kiếm đâu ra tiền để mua vũ khí gen cấp tinh nhuệ?
Dù chỉ có được trong mơ thôi thì cũng đủ để họ vui vẻ cả ngày rồi.
Dù có là chiến sĩ gen đã khắc lục gen tinh nhuệ, thì một ngày săn giết hơn một trăm con hung thú cũng đã xem là liều mạng lắm rồi.
Thu hoạch một ngày của họ quá lắm cũng chỉ tầm mấy trăm Linh Tinh, còn chưa kể tới việc có khả năng cao sẽ gặp phải cái chết.
Sau khi Lục Duyên bước vào, tìm được Người nham thạch phía sau quầy hàng.
Người nham thạch nhìn thấy Lục Duyên, tiếng máy móc khàn khàn vang lên: “Nhân loại, hoan nghênh ngươi, ngươi muốn mua trang bị, bán trang bị hay là sửa chữa trang bị?”
“Ta muốn sửa chữa trang bị.”
“Sửa chữa trang bị mời đi cửa phía sau.”
Người nham thạch chỉ chỉ cửa ở một bên.
Lục Duyên gật gật đầu, đi vào bên trong.
Diện tích phòng sau cửa càng lớn hơn, có một cái đài luyện chế, ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, nhiệt độ rất cao, làm cho Lục Duyên cảm giác có chút khó thở.
Một đám Người nham thạch cầm chùy sắt đang nện lên trang bị gen, đủ loại ánh sáng màu sắc lưu chuyển.
“Nhân loại, ngươi cần sửa chữa trang bị đúng không?”
Một người nham thạch đứng cách cửa không xa nhìn thấy Lục Duyên, âm thanh máy móc lạnh lẽo buồn tẻ.
Lục Duyên gật gật đầu.
“Mời lấy trang bị của ngươi ra.”
Lục Duyên lấy ra trọng kiếm Giáp Trùng Lợi Trảo bị tổn hại mũi kiếm.
Ánh mắt của Người nham thạch màu vàng đất lấp lánh ánh sáng, từng tia từng tia màu trắng rơi vào trên thân trọng kiếm Giáp Trùng Lợi Trảo, sau đó máy móc mở miệng nói:
“Đây là một trang bị cấp tinh nhuệ, trình độ tổn hại trung bình, phí sửa chữa cần năm trăm linh tinh.”
Nghe được lời của người nham thạch, còn có mấy chiến sĩ gen đang sửa chữa trang bị, không nhịn được nhìn lại đây.
Cả đám đánh giá Lục Duyên, ánh mắt lấp lánh.
Trang bị cấp tinh nhuệ, ở Sa Nham thành cũng là thứ rất quý giá.
Khóe miệng Lục Duyên hơi giật:
“Quý như vậy à?”
Phí sửa chữa này cũng có thể mua một cái trang bị gen bình thường.
Người nham thạch nhìn Lục Duyên, không nói gì.
Tuy rằng trí năng của những Người nham thạch này rất cao, nhưng mà không có chức năng cò kè mặc cả.
Trước đó Lục Duyên còn muốn thử cò kè mặc cả với Người nham thạch nhân viên cửa hàng ở cửa hàng thuốc kia xem, kết quả Người nham thạch kia chỉ nhìn chằm chằm hắn, cũng không nói gì.
Làm cho Lục Duyên vẫn luôn muốn ép giá nhìn qua giống như một tên ngốc.
Hiện giờ Người nham thạch này cũng là như thế.
Lục Duyên giật giật khóe miệng, mở miệng nói:
“Được rồi.”
Hắn lấy năm trăm linh tinh ra, đưa cho Người nham thạch.
Người nham thạch nhận lấy linh tinh, cũng không thấy hắn có động tác gì, linh tinh đã biến mất không thấy.
“Thời gian sửa chữa là mười sáu tiếng, xin kiên nhẫn chờ đợi.”
Nói xong, hắn đã cầm theo trọng kiếm của Lục Duyên rời khỏi.
Lục Duyên lại không lo lắng Người nham thạch chạy trốn.
Đây là Người nham thạch tự Khởi Nguyên Chi Địa có, dường như bọn họ không phải sinh mệnh bình thường, đều có sứ mệnh của chính mình.
Mà sứ mệnh của Người nham thạch này, chính là sửa chữa trang bị.
Thời gian chờ đợi cần mười sáu tiếng, trong khoảng thời gian ngắn không lấy được trang bị.
Lục Duyên dự định trước hết đi dạo một chút rồi nói sau.
Hắn đi ra bên ngoài phòng sửa chữa, đi dạo quanh cửa hàng.
Đa số trang bị gen trong cửa hàng này đều là phẩm chất bình thường.
Nhưng mà Lục Duyên cũng thấy được trang bị phẩm chất tinh nhuệ.
Ví dụ như một thanh pháp trượng tinh nhuệ có thể nâng cao tinh thần lực, nâng cao uy lực chiến kỹ ngọn lửa.
Cần khoảng mười nghìn linh tinh.
Nếu đặt ở bên ngoài, dựa theo hồng phong tệ mà tính, cần khoảng một triệu năm trăm nghìn!
“Thật mắc, ta cần bốn ngày mới có thể đạt được nhiều linh tinh như vậy nhỉ?”
Lục Duyên không nhịn được cảm thán.
---
Ngoại trừ pháp trượng, Lục Duyên còn nhìn thấy chiến giáp và trường kiếm cấp tinh nhuệ.
Giá cả của cái nào cũng cao tới hết hồn.
Hắn cũng nhìn thấy không ít chiến sĩ gen đứng dưới mấy thứ vũ trang tinh nhuệ này, ngẩng đầu nhìn chúng, khóe miệng chảy xuống một 'dòng nước mắt'.
Đối với chiến sĩ gen mà nói, mười nghìn Linh Tinh đã được xem là một số lượng tương đối lớn.
Một ngày của chiến sĩ gen khắc lục gen có phẩm chất bình thường, liều chết liều sống cũng chỉ giết được tầm ba mươi con hung thú.
Dù cho có cộng thêm Linh Tinh rơi xuống và các vật liệu kèm theo khác thì thu nhập một ngày quá lắm cũng khoảng một hai trăm, hơn nữa, nếu mấy hung thú giết được đều là mấy con gà như Hôi Thạch Giáp Trùng thì ngay cả một trăm Linh Tinh cũng không có.
Mỗi ngày, ngoại trừ tu luyện ra họ còn phải bớt ăn bớt mặc để dành tiến mua thuốc trị liệu và một số thuốc tăng lực lượng khác, để lâu lâu có thể chiêu đãi cho mình một bữa ngon.
Ngoài ra, khi chiến đấu, vũ khí gen kiều gì cũng sẽ bị tổn hại, số tiền dùng để sửa chữa chúng cũng không phải là một số nhỏ.
Chỉ có điều, tiền đề là bạn phải sống sót trong mọi lúc. Nhưng với chiến sĩ gen mà nói, tử vong đã là một chuyện hết sức bình thường.
Mỗi một lần thu hoạch được Linh Tinh họ đều phải chắt chiu để sử dụng trong một thời gian dài.
Vì vậy, họ kiếm đâu ra tiền để mua vũ khí gen cấp tinh nhuệ?
Dù chỉ có được trong mơ thôi thì cũng đủ để họ vui vẻ cả ngày rồi.
Dù có là chiến sĩ gen đã khắc lục gen tinh nhuệ, thì một ngày săn giết hơn một trăm con hung thú cũng đã xem là liều mạng lắm rồi.
Thu hoạch một ngày của họ quá lắm cũng chỉ tầm mấy trăm Linh Tinh, còn chưa kể tới việc có khả năng cao sẽ gặp phải cái chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.