Chương 472: Thành Công Ghi Lại.
Thanh Không Tẩy Vũ
05/11/2022
Keng!
Một cú tấn công nện lên đầu nhưng không thể phá vỡ lớp phòng ngự của Lục Duyên.
Nhưng hắn vẫn hoảng sợ.
Tốc độ nhanh thật.
Nhanh phát khiếp.
Nhưng đối thủ trong cuộc chiến ý chí toàn có tu vi bằng với hắn, nói cách khác, con sói lông bạc này cũng mới vào cấp ba.
Mà nó mới chỉ là cấp mục đầu thôi! Không ngờ lại nhanh đến mức này.
Ngay cả Lục Duyên cũng suýt thì ngất xỉu.
Đây chính là chiến kỹ Thiểm Thước ư?
Lục Duyên chớp mắt, mừng rỡ ra mặt.
Chiến kỹ này mạnh thật!
Nhưng sẽ thuộc về ta nhanh thôi.
Lục Duyên chém trọng kiếm trong tay ra sau làm hiện ra một vệt kiếm quang đen tuyền.
Ngay khoảnh khắc sắp bị trọng kiếm chém trúng, không gian quanh thân sói lông bạc dao động rồi nó biến mất tại chỗ.
Sau đó, Lục Duyên cảm nhận được một khí tức hùng hậu truyền đến từ sau lưng. Sói lông bạc đã xuất hiện ở phía sau.
Hắn nhíu mày, chân phải đá một cú thật mạnh về nơi khí tức truyền đến.
Bốp!
Bị Lục Duyên đá trúng người, sói lông bạc ngã văng ra ngoài, cơ thể trở nên mờ nhạt hơn một chút.
Dù được trang bị một chiến kỹ phi thường như chiến kỹ Thiểm Thước, luồng ý chí này rốt cuộc vẫn chỉ ở cấp mục đầu, còn một khoảng cách rất xa so với Lục Duyên.
Sói lông bạc nhấp nháy tiếp cận Lục Duyên từ sau lưng, cho dù muốn tấn công cũng cần thời gian. Một khi hắn làm quen với việc sử dụng chiến kỹ Thiểm Thước thì việc phản kích trong thời gian này dễ như trở bàn tay.
Nếu là hung thú cấp mục đầu bình thường thì cú đá vừa rồi đủ để giết chết nó, ngặt nỗi sói lông bạc này là một luồng ý chí, chỉ trở nên hư ảo chút ít và vẫn còn sức chiến đấu.
Khi lại hướng mắt về sói lông bạc, Lục Duyên phát hiện không thấy nó đâu nữa.
Hắn sửng sốt, trong chốc lát cảm nhận được khí tức cường đại lại hiện ra sau lưng mình, quay đầu nhận ra móng vuốt của nó đã đến trước mặt.
Lục Duyên bèn cuộn tay thành trảo về phía sói lông bạc.
Không gian truyền ra gợn sóng, nó lại biến mất một lần nữa.
Khóe miệng Lục Duyên giật giật. Con Thiểm Thước này chơi xấu thật sự.
Chỉ là một con hung thú cấp mục đầu thôi mà cũng gian xảo vậy là sao?
Thế là cuộc đấu của Lục Duyên và sói lông bạc bỗng biến thành mèo bắt chuột.
Mỗi lần sói lông bạc công kích thì hắn bèn phản kích.
Xác xuất phản kích trúng lên đến tám, chín mươi phần trăm với tốc độ của Lục Duyên, nhưng có lúc vẫn bị sói lông bạc dùng Thiểm Thước tránh thoát.
Hung thú cấp mục đầu mà có thể né tránh đòn tấn công của cường giả cấp lãnh chúa, chuyện này phải nói là không thể tưởng tượng nổi.
Đây là chưa kể thực lực của Lục Duyên vốn mạnh hơn người mới bước vào lãnh chúa cấp ba nhiều.
Chiến kỹ Thiểm Thước này thực sự rất đáng gờm.
Tiếc thay, ý chí sói lông bạc liên tục bị đánh trúng nên dần dần trở nên nhạt nhòa, thời gian phát động Thiểm Thước cũng ngày càng chậm giúp cho Lục Duyên có được nhiều cơ hội hơn.
Cuối cùng, dưới những cú chém liên tục của hắn, nó giận dữ gầm thét rồi tan biến trong sự không cam tâm.
Lục Duyên thở phào, lòng vẫn đầy ngạc nhiên.
Mới là cấp mục đầu thôi đã mạnh như thế rồi, may mà hắn không ghi lại gen siêu phàm cấp lãnh chúa hay kinh khủng hơn là gen siêu phàm hệ không gian cấp vương giả, nếu không thì sẽ còn nguy hiểm hơn bây giờ.
Ý chí còn sót lại của sói lông bạc biến mất, ý chí của Lục Duyên cũng trở về.
Hắn có thể cảm nhận được mình đã ghi lại gen Thiểm Thước trọn vẹn. Chuỗi gen truyền tin tới, rồi hắn học được cách sử dụng Thiểm Thước theo bản năng.
Lục Duyên biến mất tại chỗ, một khắc sau xuất hiện tại một nơi trên trời cách đó năm mét.
Hắn vẫn ngồi xếp bằng, lúc rơi xuống đất lại hiện ra trên giường.
Trong mắt hắn đầy vẻ vui mừng.
Chiến kỹ Thiểm Thước đây ư?
Quả là mạnh thật.
Nếu sử dụng chiến kỹ Thiểm Thước thì nhiều nhất chỉ thuấn di được trong phạm vi năm mươi mét, số linh lực bị tiêu hao tương đương với khi sử dụng Tiếp Xúc Tự Nhiên với tu vi hiện tại của Lục Duyên.
Phải biết rằng, Tiếp Xúc Tự Nhiên là chiến kỹ của cấp lãnh chúa, còn Thiểm Thước là chiến kỹ của cấp mục đầu.
Điều này chứng tỏ lượng linh lực cần dùng khi triển khai chiến kỹ Thiểm Thước trên thực tế là rất lớn.
Nhưng đó không phải là vấn đề, linh lực của Lục Duyên mênh mông như biển vậy.
Thật ra, với tốc độ hiện tại của Lục Duyên thì di chuyển hết chặng đường năm mươi mét chỉ là chuyện nhỏ, không khác mấy so với tốc độ khi dùng Thiểm Thước.
Nhưng ưu điểm của Thiểm Thước nằm ở chỗ không có quy luật, nếu Lục Duyên tự thuấn di thì sẽ hơi chậm đi nếu đột ngột thay đổi phương hướng.
Còn khi sử dụng Thiểm Thước, Lục Duyên đang chạy nhanh bỗng rẽ sang một hướng khác thì hoàn toàn không bị giảm tốc độ, người khác khó lòng đề phòng.
Hơn nữa, chiến kỹ này mới chỉ ở cấp mục đầu, Lục Duyên tin rằng khoảng cách thuấn di nhất định sẽ tăng lên sau khi tiến hóa.
Ánh mắt hắn đây mong đợi, quyết định sẽ cho kỹ năng Thiểm Thước tiến hóa trước.
Để xem tiến hóa xong sẽ như thế nào.
Một cú tấn công nện lên đầu nhưng không thể phá vỡ lớp phòng ngự của Lục Duyên.
Nhưng hắn vẫn hoảng sợ.
Tốc độ nhanh thật.
Nhanh phát khiếp.
Nhưng đối thủ trong cuộc chiến ý chí toàn có tu vi bằng với hắn, nói cách khác, con sói lông bạc này cũng mới vào cấp ba.
Mà nó mới chỉ là cấp mục đầu thôi! Không ngờ lại nhanh đến mức này.
Ngay cả Lục Duyên cũng suýt thì ngất xỉu.
Đây chính là chiến kỹ Thiểm Thước ư?
Lục Duyên chớp mắt, mừng rỡ ra mặt.
Chiến kỹ này mạnh thật!
Nhưng sẽ thuộc về ta nhanh thôi.
Lục Duyên chém trọng kiếm trong tay ra sau làm hiện ra một vệt kiếm quang đen tuyền.
Ngay khoảnh khắc sắp bị trọng kiếm chém trúng, không gian quanh thân sói lông bạc dao động rồi nó biến mất tại chỗ.
Sau đó, Lục Duyên cảm nhận được một khí tức hùng hậu truyền đến từ sau lưng. Sói lông bạc đã xuất hiện ở phía sau.
Hắn nhíu mày, chân phải đá một cú thật mạnh về nơi khí tức truyền đến.
Bốp!
Bị Lục Duyên đá trúng người, sói lông bạc ngã văng ra ngoài, cơ thể trở nên mờ nhạt hơn một chút.
Dù được trang bị một chiến kỹ phi thường như chiến kỹ Thiểm Thước, luồng ý chí này rốt cuộc vẫn chỉ ở cấp mục đầu, còn một khoảng cách rất xa so với Lục Duyên.
Sói lông bạc nhấp nháy tiếp cận Lục Duyên từ sau lưng, cho dù muốn tấn công cũng cần thời gian. Một khi hắn làm quen với việc sử dụng chiến kỹ Thiểm Thước thì việc phản kích trong thời gian này dễ như trở bàn tay.
Nếu là hung thú cấp mục đầu bình thường thì cú đá vừa rồi đủ để giết chết nó, ngặt nỗi sói lông bạc này là một luồng ý chí, chỉ trở nên hư ảo chút ít và vẫn còn sức chiến đấu.
Khi lại hướng mắt về sói lông bạc, Lục Duyên phát hiện không thấy nó đâu nữa.
Hắn sửng sốt, trong chốc lát cảm nhận được khí tức cường đại lại hiện ra sau lưng mình, quay đầu nhận ra móng vuốt của nó đã đến trước mặt.
Lục Duyên bèn cuộn tay thành trảo về phía sói lông bạc.
Không gian truyền ra gợn sóng, nó lại biến mất một lần nữa.
Khóe miệng Lục Duyên giật giật. Con Thiểm Thước này chơi xấu thật sự.
Chỉ là một con hung thú cấp mục đầu thôi mà cũng gian xảo vậy là sao?
Thế là cuộc đấu của Lục Duyên và sói lông bạc bỗng biến thành mèo bắt chuột.
Mỗi lần sói lông bạc công kích thì hắn bèn phản kích.
Xác xuất phản kích trúng lên đến tám, chín mươi phần trăm với tốc độ của Lục Duyên, nhưng có lúc vẫn bị sói lông bạc dùng Thiểm Thước tránh thoát.
Hung thú cấp mục đầu mà có thể né tránh đòn tấn công của cường giả cấp lãnh chúa, chuyện này phải nói là không thể tưởng tượng nổi.
Đây là chưa kể thực lực của Lục Duyên vốn mạnh hơn người mới bước vào lãnh chúa cấp ba nhiều.
Chiến kỹ Thiểm Thước này thực sự rất đáng gờm.
Tiếc thay, ý chí sói lông bạc liên tục bị đánh trúng nên dần dần trở nên nhạt nhòa, thời gian phát động Thiểm Thước cũng ngày càng chậm giúp cho Lục Duyên có được nhiều cơ hội hơn.
Cuối cùng, dưới những cú chém liên tục của hắn, nó giận dữ gầm thét rồi tan biến trong sự không cam tâm.
Lục Duyên thở phào, lòng vẫn đầy ngạc nhiên.
Mới là cấp mục đầu thôi đã mạnh như thế rồi, may mà hắn không ghi lại gen siêu phàm cấp lãnh chúa hay kinh khủng hơn là gen siêu phàm hệ không gian cấp vương giả, nếu không thì sẽ còn nguy hiểm hơn bây giờ.
Ý chí còn sót lại của sói lông bạc biến mất, ý chí của Lục Duyên cũng trở về.
Hắn có thể cảm nhận được mình đã ghi lại gen Thiểm Thước trọn vẹn. Chuỗi gen truyền tin tới, rồi hắn học được cách sử dụng Thiểm Thước theo bản năng.
Lục Duyên biến mất tại chỗ, một khắc sau xuất hiện tại một nơi trên trời cách đó năm mét.
Hắn vẫn ngồi xếp bằng, lúc rơi xuống đất lại hiện ra trên giường.
Trong mắt hắn đầy vẻ vui mừng.
Chiến kỹ Thiểm Thước đây ư?
Quả là mạnh thật.
Nếu sử dụng chiến kỹ Thiểm Thước thì nhiều nhất chỉ thuấn di được trong phạm vi năm mươi mét, số linh lực bị tiêu hao tương đương với khi sử dụng Tiếp Xúc Tự Nhiên với tu vi hiện tại của Lục Duyên.
Phải biết rằng, Tiếp Xúc Tự Nhiên là chiến kỹ của cấp lãnh chúa, còn Thiểm Thước là chiến kỹ của cấp mục đầu.
Điều này chứng tỏ lượng linh lực cần dùng khi triển khai chiến kỹ Thiểm Thước trên thực tế là rất lớn.
Nhưng đó không phải là vấn đề, linh lực của Lục Duyên mênh mông như biển vậy.
Thật ra, với tốc độ hiện tại của Lục Duyên thì di chuyển hết chặng đường năm mươi mét chỉ là chuyện nhỏ, không khác mấy so với tốc độ khi dùng Thiểm Thước.
Nhưng ưu điểm của Thiểm Thước nằm ở chỗ không có quy luật, nếu Lục Duyên tự thuấn di thì sẽ hơi chậm đi nếu đột ngột thay đổi phương hướng.
Còn khi sử dụng Thiểm Thước, Lục Duyên đang chạy nhanh bỗng rẽ sang một hướng khác thì hoàn toàn không bị giảm tốc độ, người khác khó lòng đề phòng.
Hơn nữa, chiến kỹ này mới chỉ ở cấp mục đầu, Lục Duyên tin rằng khoảng cách thuấn di nhất định sẽ tăng lên sau khi tiến hóa.
Ánh mắt hắn đây mong đợi, quyết định sẽ cho kỹ năng Thiểm Thước tiến hóa trước.
Để xem tiến hóa xong sẽ như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.