Chương 482: Tỉ Thí.
Thanh Không Tẩy Vũ
06/11/2022
Ba người Dương Bình, Macquarie cùng Tư Thính Phong ở bên cạnh cũng trông thấy hai người.
Tư Thính Phong nhìn thoáng qua Lục Duyên, thấy Lục Duyên đang nhìn Tư Thính Tuyết thì mỉm cười, khoác vai Lục Duyên rồi nói:
"Cửu muội nhà ta lớn lên thế nào? Có phải khuynh quốc khuynh thành không? nghe nói khi thú triều, ngươi đã kề vai chiến đấu với cửu muội nhà ta? Thế nào? Rung động không?"
Lục Duyên nghe vậy thì có hơi lúng túng.
Mặc dù khối băng này rất xinh đẹp, nhưng mà lạnh lùng quá, hắn có hơi sợ sẽ bị đông cứng.
Bị Tư Thính Phong hỏi một câu trực tiếp như vậy, Lục Duyên cũng không biết nên trả lời thế nào cho phải.
Dương Bình ngồi bên cạnh lại mở miệng nói:
"Duyên ca đúng là rất hợp với cửu công chúa điện hạ nha, hahaha... hay là đợi khi Duyên ca và Cửu công chúa thành đôi rồi thì giới thiệu ta với tiểu thư Rebecca nhé?"
Lục Duyên sững sờ:
"Rebecca?"
Hắn nhìn thoáng qua thiếu nữ tóc ngắn màu cam kia, hoá ra nàng tên là Rebecca?
Lục Duyên vẫn chưa trả lời, Macquarie ở bên cạnh không khỏi trợn mắt:
"Tiểu Bình Tử, ngươi đừng nghĩ nữa, đổi sang người khác đi. Dù gì Rebecca cũng là người thừa kế của Rafael đại nhân, sao có thể thích ngươi được?"
Lục Duyên sững sờ, có chút kinh ngạc hỏi:
"Rafael đại nhân? Chẳng nhẽ chính là vị Bạch Ma chiến đế kia sao? Vậy mà Rebecca này lại là con nối dõi của Bạch Ma chiến đế sao?"
Ba người Tư Thính Phong đề sững sờ, có chút nghi hoặc nhìn qua Lục Duyên.
Tư Thính Phong mở miệng nói:
"A Duyên, ngươi không biết sao? Mặc dù ở Thiên Tài doanh, tên tuổi của Rebecca không tiếng tăm như cửu muội nhà ta nhưng cũng không kém nhiều lắm? Dù sao cũng là người thừa kế trời sinh, mặc dù chỉ thừa hưởng gen cấp thủ lĩnh, nhưng cũng là một thiên tài rất giỏi nha"
Lục Duyên lắc đầu:
"Ta không biết. Bình thường ta đều chuyên chú tu luyện, tới bây giờ cũng không chú ý đến vấn đề này"
Trong đầu hắn đang nhớ lại gương mặt thô xấu kia của Rafael, dáng người cao lớn, lại nhìn gương mặt có phần xinh xắn kia của Rebecca, có chút ngờ nghệch.
Nhìn qua không giống như cùng gen nhỉ?
Ngay khi mọi người đang nói chuyện, Rebecca đã nhìn thấy Lục Duyên, đôi mắt sáng lên.
Nàng vỗ cánh tay Tư Thính Tuyết:
"Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết! Là Lục Duyên kìa! Ôi chao!"
Tu Thính Tuyết sững người, quay lại nhìn theo hướng mà Rebecca chỉ, sau khi trông thấy ba người Lục Duyên và Tư Thính Phong cùng một chỗ thì mắt nàng cũng sáng lên, đi về phía Lục Duyên.
Bốn người Lục Duyên vốn đang chú ý đến hai người Tư Thính Tuyết và Rebecca, lập tức biết ngay hai nàng đang đi đến phía này.
Dương Bình và Macquarie vội vàng sửa sang lại quần áo, gương mặt tươi cười, lấy trạng thái tốt nhất để đối mặt với hai người.
Lục Duyên và Tư Thính Phong liếc bộ dáng của hai người kia, có chút cạn lời.
Sau khi Tư Thính Tuyết cùng Rebecca đi tới, Dương Bình bèn vội vàng đứng dậy, mỉm cười nói:
"Cửu công chúa điện hạ, tiểu thư Rebecca, ta là Dương Bình, tân sinh viên năm nhất, ta nghĩ chúng ta đã từng gặp khi lên lớp rồi"
Tư Thính Tuyết nhìn thoáng qua Dương Bình, khẽ gật đầu, sau đó nàng quay đầu nhìn Lục Duyên.
Ngược lại, Rebecca lại vui vẻ mà vẫy tay với Dương Bình:
"Xin chào, bạn học Dương Bình"
Mắt Dương Bình sáng lên, đang muốn nói chuyện phát hiện Rebecca đã quay đầu qua nhìn Lục Duyên, nháy nháy mắt trái, giơ hai ngón tay lên, tạo một thế chào vô cùng kỳ quái, nói cười chào hỏi với Lục Duyên:
"Này, bạn học Lục Duyên! Trùng hợp ghê ha!"
Lục Duyên trông thấy tư thế chào kỳ quái của Bebecca thì hơi nghệch ra, đây là phương thức chào hỏi kiểu mới à?
Thế nhưng hắn vẫn gật đầu cười với nàng:
"Chào ngươi, bạn học Rebecca"
Mà Dương Bình ở bên cạnh lúc này rơi vào trầm cảm.
Còn Macquarie vốn định chào hỏi, nhìn thấy dáng về của Dương Bình thì cũng lặng lẽ từ bồ ý định.
Hắn ai oán nhìn Lục Duyên.
Quả nhiên mất người đó đều thích ngắm Lục Duyên!
Chẳng qua là lớn lên đẹp trai một chút, thiên phú cao một chút, thực lực cũng mạnh hơn một chút, gần đây giải quyết được mấy việc lớn thôi sao?
Có cần như vậy không?
Rõ ràng hắn cũng rất đẹp trai mà?
Tư Thính Tuyết thấy Lục Duyên thì mở miệng nói:
"Không biết bậc ba của ngươi có thể qua được bao nhiêu ải? Có muốn tỉ thí không?"
Lục Duyên sững người, có chút cổ quái nhìn về phía Tư Thính Tuyết:
"Ngươi đã ở bậc ba rất lâu rồi nhỉ? Còn ta vừa mới đột phá lên cấp ba, ngươi muốn tỉ thí với ta thật hả?"
Tư Thính Tuyết hơi rướn cái cổ trắng nõn lên, có chút kiêu ngạo mà mở miệng nói:
"Về tuổi tác, ta còn kém ngươi hai tuổi"
Lục Duyên đầy bất đắc dĩ nhìn một bộ thắng thua nhờ sức mạnh của Tư Thính Tuyết, hắn lại nhìn thoáng qua Tư Thính Phong ở bên cạnh, ra hiệu bằng mắt ý bảo hắn quản muội muội của mình đi.
Tư Thính Phong bất đắc dĩ mà nhún vai.
Họ là huynh muội cùng cha khác mẹ, thực ra cũng không thân thiết với Tư Thính Tuyết và Tư Thính Vũ.
Với hành động của Tư Thính Tuyết, Tư Thính Phong căn bản không quản được.
Chỉ có thể lực bất tòng tâm mà thôi.
Rebecca đứng bên cạnh thấy vậy, ánh mắt long lanh, giọng nói đây vui vẻ:
"Nghe có về thú vị đấy, ta cược Tiểu Tuyết sẽ thắng!"
Lục Duyên nhíu mày, tủm tỉm mở miệng nói:
"Muốn tỉ thí cũng được thôi, chi bằng đặt cược chút đi? Không lẽ đấu suông à?"
Tư Thính Phong nhìn thoáng qua Lục Duyên, thấy Lục Duyên đang nhìn Tư Thính Tuyết thì mỉm cười, khoác vai Lục Duyên rồi nói:
"Cửu muội nhà ta lớn lên thế nào? Có phải khuynh quốc khuynh thành không? nghe nói khi thú triều, ngươi đã kề vai chiến đấu với cửu muội nhà ta? Thế nào? Rung động không?"
Lục Duyên nghe vậy thì có hơi lúng túng.
Mặc dù khối băng này rất xinh đẹp, nhưng mà lạnh lùng quá, hắn có hơi sợ sẽ bị đông cứng.
Bị Tư Thính Phong hỏi một câu trực tiếp như vậy, Lục Duyên cũng không biết nên trả lời thế nào cho phải.
Dương Bình ngồi bên cạnh lại mở miệng nói:
"Duyên ca đúng là rất hợp với cửu công chúa điện hạ nha, hahaha... hay là đợi khi Duyên ca và Cửu công chúa thành đôi rồi thì giới thiệu ta với tiểu thư Rebecca nhé?"
Lục Duyên sững sờ:
"Rebecca?"
Hắn nhìn thoáng qua thiếu nữ tóc ngắn màu cam kia, hoá ra nàng tên là Rebecca?
Lục Duyên vẫn chưa trả lời, Macquarie ở bên cạnh không khỏi trợn mắt:
"Tiểu Bình Tử, ngươi đừng nghĩ nữa, đổi sang người khác đi. Dù gì Rebecca cũng là người thừa kế của Rafael đại nhân, sao có thể thích ngươi được?"
Lục Duyên sững sờ, có chút kinh ngạc hỏi:
"Rafael đại nhân? Chẳng nhẽ chính là vị Bạch Ma chiến đế kia sao? Vậy mà Rebecca này lại là con nối dõi của Bạch Ma chiến đế sao?"
Ba người Tư Thính Phong đề sững sờ, có chút nghi hoặc nhìn qua Lục Duyên.
Tư Thính Phong mở miệng nói:
"A Duyên, ngươi không biết sao? Mặc dù ở Thiên Tài doanh, tên tuổi của Rebecca không tiếng tăm như cửu muội nhà ta nhưng cũng không kém nhiều lắm? Dù sao cũng là người thừa kế trời sinh, mặc dù chỉ thừa hưởng gen cấp thủ lĩnh, nhưng cũng là một thiên tài rất giỏi nha"
Lục Duyên lắc đầu:
"Ta không biết. Bình thường ta đều chuyên chú tu luyện, tới bây giờ cũng không chú ý đến vấn đề này"
Trong đầu hắn đang nhớ lại gương mặt thô xấu kia của Rafael, dáng người cao lớn, lại nhìn gương mặt có phần xinh xắn kia của Rebecca, có chút ngờ nghệch.
Nhìn qua không giống như cùng gen nhỉ?
Ngay khi mọi người đang nói chuyện, Rebecca đã nhìn thấy Lục Duyên, đôi mắt sáng lên.
Nàng vỗ cánh tay Tư Thính Tuyết:
"Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết! Là Lục Duyên kìa! Ôi chao!"
Tu Thính Tuyết sững người, quay lại nhìn theo hướng mà Rebecca chỉ, sau khi trông thấy ba người Lục Duyên và Tư Thính Phong cùng một chỗ thì mắt nàng cũng sáng lên, đi về phía Lục Duyên.
Bốn người Lục Duyên vốn đang chú ý đến hai người Tư Thính Tuyết và Rebecca, lập tức biết ngay hai nàng đang đi đến phía này.
Dương Bình và Macquarie vội vàng sửa sang lại quần áo, gương mặt tươi cười, lấy trạng thái tốt nhất để đối mặt với hai người.
Lục Duyên và Tư Thính Phong liếc bộ dáng của hai người kia, có chút cạn lời.
Sau khi Tư Thính Tuyết cùng Rebecca đi tới, Dương Bình bèn vội vàng đứng dậy, mỉm cười nói:
"Cửu công chúa điện hạ, tiểu thư Rebecca, ta là Dương Bình, tân sinh viên năm nhất, ta nghĩ chúng ta đã từng gặp khi lên lớp rồi"
Tư Thính Tuyết nhìn thoáng qua Dương Bình, khẽ gật đầu, sau đó nàng quay đầu nhìn Lục Duyên.
Ngược lại, Rebecca lại vui vẻ mà vẫy tay với Dương Bình:
"Xin chào, bạn học Dương Bình"
Mắt Dương Bình sáng lên, đang muốn nói chuyện phát hiện Rebecca đã quay đầu qua nhìn Lục Duyên, nháy nháy mắt trái, giơ hai ngón tay lên, tạo một thế chào vô cùng kỳ quái, nói cười chào hỏi với Lục Duyên:
"Này, bạn học Lục Duyên! Trùng hợp ghê ha!"
Lục Duyên trông thấy tư thế chào kỳ quái của Bebecca thì hơi nghệch ra, đây là phương thức chào hỏi kiểu mới à?
Thế nhưng hắn vẫn gật đầu cười với nàng:
"Chào ngươi, bạn học Rebecca"
Mà Dương Bình ở bên cạnh lúc này rơi vào trầm cảm.
Còn Macquarie vốn định chào hỏi, nhìn thấy dáng về của Dương Bình thì cũng lặng lẽ từ bồ ý định.
Hắn ai oán nhìn Lục Duyên.
Quả nhiên mất người đó đều thích ngắm Lục Duyên!
Chẳng qua là lớn lên đẹp trai một chút, thiên phú cao một chút, thực lực cũng mạnh hơn một chút, gần đây giải quyết được mấy việc lớn thôi sao?
Có cần như vậy không?
Rõ ràng hắn cũng rất đẹp trai mà?
Tư Thính Tuyết thấy Lục Duyên thì mở miệng nói:
"Không biết bậc ba của ngươi có thể qua được bao nhiêu ải? Có muốn tỉ thí không?"
Lục Duyên sững người, có chút cổ quái nhìn về phía Tư Thính Tuyết:
"Ngươi đã ở bậc ba rất lâu rồi nhỉ? Còn ta vừa mới đột phá lên cấp ba, ngươi muốn tỉ thí với ta thật hả?"
Tư Thính Tuyết hơi rướn cái cổ trắng nõn lên, có chút kiêu ngạo mà mở miệng nói:
"Về tuổi tác, ta còn kém ngươi hai tuổi"
Lục Duyên đầy bất đắc dĩ nhìn một bộ thắng thua nhờ sức mạnh của Tư Thính Tuyết, hắn lại nhìn thoáng qua Tư Thính Phong ở bên cạnh, ra hiệu bằng mắt ý bảo hắn quản muội muội của mình đi.
Tư Thính Phong bất đắc dĩ mà nhún vai.
Họ là huynh muội cùng cha khác mẹ, thực ra cũng không thân thiết với Tư Thính Tuyết và Tư Thính Vũ.
Với hành động của Tư Thính Tuyết, Tư Thính Phong căn bản không quản được.
Chỉ có thể lực bất tòng tâm mà thôi.
Rebecca đứng bên cạnh thấy vậy, ánh mắt long lanh, giọng nói đây vui vẻ:
"Nghe có về thú vị đấy, ta cược Tiểu Tuyết sẽ thắng!"
Lục Duyên nhíu mày, tủm tỉm mở miệng nói:
"Muốn tỉ thí cũng được thôi, chi bằng đặt cược chút đi? Không lẽ đấu suông à?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.