Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 477: Tranh Chấp Khoáng Mạch.

Thanh Không Tẩy Vũ

06/11/2022

Nàng chỉ nói:

"Trong đế quốc Hồng Phong của chúng ta cũng tồn tại vài kẽ nứt không gian. Trong đó, một kẽ nứt không gian đi thông đến một nơi gọi là Băng Mạch tinh. Nơi đó có rất nhiều quặng mỏ băng mạch kết tinh. Băng mạch kết tinh được sử dụng cực kỳ rộng rãi, kể cả trong vũ khí gen hay chế tạo vật phẩm khoa học kỹ thuật. Tuy nhiên, ngoài kẽ nứt không gian ở nơi chúng ta thông đến Băng Mạch tinh đó còn kẽ nứt không gian khác tồn tại. Đó là kế nứt không gian kết nối đến tinh cầu của người đầu chó"

Nghe đến đó, Lục Duyên hiểu rồi.

Quan hệ của người đầu chó và con người vốn không tốt, luôn xảy ra tình trạng tranh đoạt tài nguyên với nhau bất kể là ở Khởi Nguyên Chi Địa hay thế giới thật.

Hiện nay phát hiện ra tinh cầu có tên là Băng Mạch tinh, với tình huống này thì chắc là hai chủng tộc sẽ đối địch nhau rồi?

Lục Duyên nhìn Tư Thính Vũ với vẻ hơi nghi hoặc, hắn cười khổ:

"Đạo sư à, một tên gà mờ vừa mới bước vào cấp chiến tướng như ta thì làm được gì trong cuộc tranh chấp của hai chủng tộc chứ?"

Tư Thính Vũ mỉm cười:

"Nếu là tình huống bình thường thì đương nhiên không liên quan đến ngươi rồi, Nhưng hiện tại kể cả bên người đầu chó lẫn đế quốc Hồng Phong chúng ta đều còn nhiều kẻ địch khác. Người đầu chó bỏ qua, nói về đế quốc chúng ta đi. Ngươi vừa về từ phòng tuyến ở dãy núi vô tận, chắc cũng biết binh lực phòng ngự bên kia chặt chẽ hơn nhiều"

Lục Duyên gật đầu:

"Vâng"

"Chiến tuyến như phòng tuyến ở dãy núi vô tận có rất nhiều tại đế quốc. Nói tóm lại, nếu thật sự phải liều mạng một trận với người đầu chó ở Băng Mạch tinh thì có hơi lấy trứng chọi đá. Đương nhiên cũng có thể, nhưng nếu không phải trường hợp vạn bất đắc dĩ, quan trên đế quốc muốn bảo tồn binh lực để đối phó với những nguy hiểm khác, những tình huống nguy hiểm hơn. Ngươi đã hiểu chưa?"

Lục Duyên gật đầu, hơi giật mình:

"Hiểu rồi ạ. Tuy rằng tài nguyên tài nguyên ở Băng Mạch tinh rất quý hiếm, sẽ giúp đế quốc chúng ta phát triển hơn nhưng nếu một số khu vực có thể đe dọa đến an nguy của đế quốc, vậy thì sẽ ưu tiên vấn đề an toàn hơn phát triển đúng không?"



Tư Thính Vũ cười gật đầu:

"Ừ. Không chỉ chúng ta mà người đầu chó cũng như thế. Hiện tại hai bên đang có hơn hai trăm vạn binh lính giằng co ở Băng Mạch tinh. Nhưng đến bây giờ vẫn chưa thật sự đánh nhau, bởi vì chúng ta đều đang kiềm chế. Nếu thật sự bùng nổ chiến tranh, bất kể thắng hay thua, chắc chắn thực lực của hai bên sẽ suy yếu. Đến lúc đó, rất có thể các thế lực đối đầu sẽ nhân lúc này tấn công chúng ta. Cho nên quan trên đế quốc Hồng Phong chúng ta đang thảo luận các biện pháp giải quyết với người đầu chó bằng ngoại giao. Nếu hai bên không thống nhất ý kiến thì nhiều khả năng sẽ khai chiến, nhưng nếu thành công thì có thể sẽ dùng cách khác để xác định vấn đề sở hữu quặng mỏ băng mạch kết tinh"

Đồng tử Lục Duyên co rụt, hắn như hiểu được gì đó:

"Ý đạo sư là cách này có thể liên quan đến ta sao?"

Tư Thính Vũ nhìn Lục Duyên, một tia sáng chợt lóe qua trong mắt:

"Lục Duyên, ngươi phản ứng rất nhanh. Đúng là vậy, nếu dùng cách khác thì khả năng cao sẽ là luận võ. Đến lúc đó có thể sẽ cho các võ giả thiên tài thi đấu với nhau dưới nhiều hình thức. Quyền sở hữu quặng băng mạch tinh thể sẽ được quyết định bởi qua kết quả của cuộc thi"

Lục Duyên bỗng im lặng.

Không ngờ có cả chuyện này.

Điều này gây ra áp lực rất lớn cho hắn, dù sao cũng liên quan đến sự phát triển của quốc gia.

Tư Thính Vũ thấy Lục Duyên im lặng bèn nói:

"Đương nhiên, đây chỉ là một trong những khả năng thôi, cũng có thể sẽ quyết định quyền sở hữu quặng mỏ băng mạch kết tinh thông qua cách khác mà. Cho dù cần ngươi tham gia thì đế quốc sẽ có phần thưởng chứ không bắt ngươi làm không công đâu, gen siêu phàm quý giá, vũ khí gen hay thiên tài địa bảo gì cũng có. Ta cam đoan với ngươi với tư cách là trưởng công chúa đế quốc"

Lục Duyên ngẩn ra, sau đó hắn cười nói:

"Đạo sư, không phải là ta không muốn tham gia. Nếu thật sự cần ta thì ta tình nguyện đi. Chẳng qua là ta cảm thấy hơi áp lực mà thôi"



Nói một cách công tâm, nếu đời trước không nhờ đế quốc nuôi dưỡng thì có lẽ hắn đã chết đói sau khi gia đình gặp chuyện không may rồi.

Nếu có việc cần đến hắn, đương nhiên hắn sẽ không từ chối.

Huống chỉ, đạo sư của hắn còn là trưởng công chúa đế quốc nữa.

Tư Thính Vũ nghe vậy cười nói:

"Ngươi không cần thấy áp lực quá đâu. Hiện tại vẫn chưa xác định, đó chỉ là suy đoán của ta mà thôi, cứ tu luyện cho tốt là được. Qua đây, chúng ta tiếp tục tu luyện cương thể"

Lục Duyên gật đầu:

"Vâng"

Sau khi Lục Duyên đột phá đến cấp ba, việc sửa chữa quang môn cần thời gian lâu hơn.

Ba ngày sau, Lục Duyên tiếp tục tiến vào Khởi Nguyên Chi địa.

Lục Duyên xuất hiện trong căn phòng của mình.

Hôm nay hắn không đến luyện võ quán mà nhắm mắt, liên lạc với sợi dây vô hình trong đầu.

Ngay sau đó, quanh thân Lục Duyên hiện lên vâng sáng trắng. Khi ánh sáng tiêu tan, hắn xuất hiện ở trong Cương Thiết thành rộng mênh mông vô bờ.

Rất nhiều hộ vệ cơ giới đi tuần tra trên ngã tư đường của Cương Thiết thành. Phi hành khí bay tới bay lui tuần tra trên bầu trời như một bầy cá.

Di tích cơ giới Aiur.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook