Gen Mê Luyến

Chương 15:

Diễm Sơn Khương

10/04/2023

Hacker Hill, người đang ngồi trước màn hình máy tính, bắt đầu tìm kiếm các camera giám sát trong phòng nghỉ của nhân viên theo chỉ dẫn của Trì Yến.

Lúc đầu anh ta còn không thèm để ý, vô cùng khổ não lẩm bẩm: “Không tra được, phòng nghỉ của nhân viên không có giám sát, chẳng lẽ là không tuân thủ quy định về nhân quyền của nhân viên sao? ..."

Trì Yến vẫn ngồi ở phía sau, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng phủi tàn thuốc: "Phòng thay quần áo nữ."

Hill: "A?"

Nhưng Trì Yến sẽ không lặp lại lần thứ hai. Ngay sau đó Hill kịp phản ứng lại, thao tác trên bàn di chuột và hưng phấn nói: "Tìm thấy rồi! Quả thật có một camera bí mật trong phòng thay đồ nữ."

Góc máy cực kỳ khéo léo, quay lưng về phía các nữ nhân viên nên tình cờ quay được cảnh họ thay đồng phục.

Hill bị buộc phải thức cả đêm không khỏi hai mắt sáng lên: “Cái này nhất định là kiếm bộn tiền trên web đen… Khách của khách sạn đều là quý tộc, cho nên bọn họ cũng không dám tùy tiện quay lén, vì vậy họ đã lấy ý tưởng từ các đồng nghiệp nữ. Thực sự có đầu óc kinh doanh!"

Anh ta ngo ngoe rục rịch nhìn hình ảnh lộng lẫy trước mặt, thầm nghĩ phúc lợi tăng ca cũng không tệ, đồng thời quay đầu khen Trì Yến: "Trì tiên sinh, ngài thật là thần cơ diệu toán!"

Lại phát hiện Trì Yến làm như không nhìn thấy những nữ nhân đó, hắn chỉ là cúi đầu hút thuốc.

Khói thuốc lượn lờ, hắn giống như một tác phẩm điêu khắc tĩnh lặng của Bernini.

Động thái lãnh đạm này khiến Hill theo bản năng rụt cổ lại, không còn phân tâm nữa, tiếp tục chuyên tâm theo dõi.

Một lúc sau, tinh thần anh ta phấn chấn lên: Trần Tùng Ngu tới rồi.



Trần tiểu thư nói chuyện với những người khác và mượn quần áo trong một vài câu. Lúc này, trạng thái của cô còn thoải mái hơn so với lúc đẩy xe đồ ăn ở hành lang. Nếu Hill không biết nội tình, chắc chắn cũng sẽ bị cô hoàn toàn đánh lừa.

Hill không khỏi lẩm bẩm: "Không phải chứ, quá tự nhiên rồi, cô ấy thật sự là đạo diễn sao? Cô ấy không phải là diễn viên à?"

Bất đắc dĩ, anh ta bật một hình chiếu khác và đào hồ sơ thông tin của Trần Tùng Ngu lên giữa màn hình.

Đối với những hacker ở cấp bậc của họ, thông tin cá nhân của công dân bình thường có thể nói là hoàn toàn minh bạch. Thậm chí không mất nửa giây để anh ta lật ngược lý lịch của Trần Tùng Ngu.

Bắt đầu với công việc quay phim, viết kịch bản, cùng với một mớ hỗn độn các giải thưởng lớn nhỏ. Hill không đủ kiên nhẫn để đọc những thứ này và tiếp tục lướt về phía trước để xem những ngày còn là sinh viên của cô ấy.

Anh ta trông thậm chí còn kinh hãi hơn.

"Đây là một học bá!" Hill không thể tin được kêu rên, "Làm sao cô ấy có thể đạt điểm A trong tất cả các môn từ khi còn nhỏ chứ!! Thành tích tốt như vậy, tại sao cô ấy không học tài chính và trí tuệ nhân tạo? Lại một hai nhất quyết phải học Học viện điện ảnh? Đầu óc mất trí sao?"

Anh ta cũng quá ám ảnh với dữ liệu trước mắt.

Thậm chí còn quên rằng ông chủ vẫn đang ngồi phía sau anh ta.

Trì Yến ung dung thong thả đứng lên.

Hắn cao cao tại thượng, liếc xéo đối phương, phun một ngụm vòng khói vào mặt Hill.

“Chuyên tâm làm việc.” Hắn không mặn không nhạt mà nói.



Hill: "Ồ, ồ được rồi..."

Rồi hắn bất lực nhìn thấy mẩu thuốc lá trên tay Trì tiên sinh đang hung hăng mà ấn xuống mặt phím ESC trên bàn di chuột.

Có mùi khét bốc ra từ bàn di chuột và hình chiếu biến mất ngay lập tức.

Hill giống như một con vịt bị bóp cổ, đau lòng đến phát khóc, đây là máy tính mới mua của anh ta. Nhưng mà, hắn một câu cũng không dám nói, chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Vì rõ ràng Trì tiên sinh rõ ràng là đang ám chỉ chính mình:

Chuyên tâm làm việc, nếu không điếu thuốc tiếp theo thiêu sẽ không phải máy tính, mà là ngón tay ngươi.

Anh ta sợ hãi quay đầu lại. Kết quả là hình ảnh trên màn hình khiến hắn trợn tròn mắt.

Anh ta đã quên rằng Trần Tùng Ngu vừa rồi đang tìm người mượn quần áo.

Thay bộ quần áo đã mượn, vì vậy cô vén gấu áo đồng phục lên một cách rất tự nhiên——

Máy quay tấm lưng trắng như tuyết từng li từng tí, giống như bàn tay người tình đang vuốt ve một tác phẩm nghệ thuật. Các đường cong đầy đặn và mịn màng, kết cấu tinh tế và hoàn mỹ.

Hiển nhiên cô thường xuyên tập thể dục đều đặn, lưng cô cân đối đều đặn, không gầy ốm mà vừa phải, thẳng tắp và duyên dáng.

Cảnh đẹp đến ngỡ ngàng. Mặc dù vừa rồi Hill đã thưởng thức không ít tấm lưng trần nhưng vẫn không có cái nào so được với cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Mê Luyến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook