Ghen Ghét Muốn Nổi Điên

Chương 21:

Uyển Âm

11/10/2024

Mồ hôi trên trán Giang Trĩ Ninh rơi từng giọt xuống, nhưng ánh mắt của cô vẫn kiên định vô cùng.

Đến trưa, khi được giải tán để đi ăn, Giang Trĩ Ninh cố ý chạy qua chỗ Từ Diệp Khiêm như vô tình lướt qua và nói vui vẻ: "Cảm ơn anh!"

Từ Diệp Khiêm khẽ ngẩn người, anh nhìn bóng dáng như con bướm nhỏ nhẹ nhàng chạy đi phía trước, khóe môi khẽ nhếch lên một chút nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.

Anh vốn không bao giờ lãng phí thức ăn, chiếc bánh và ly sữa đậu nành mà cô gái nhỏ chu đáo chuẩn bị, anh đã mang về.

Buổi trưa anh đã ăn chiếc bánh, nhưng vì dị ứng với đậu nành nên anh không uống sữa. Thay vào đó trong lúc các sinh viên đang ăn trưa, anh đến con phố phía sau cổng trường cho chú chó hoang uống sữa.

Nơi này yên tĩnh, ít người qua lại, đôi lúc là nơi anh tìm thấy sự thư giãn về tinh thần.

Đang là mùa hè, cây xanh tỏa bóng mát, những dây leo bò lặng lẽ trên tường, ánh nắng xuyên qua kẽ lá chiếu xuống tạo thành những vệt sáng loang lổ trên mặt đất.

"Le Le, lại đây nào."

Chú chó nhỏ có lông đen trắng, mắt sáng rực rỡ và rất thân thiện, không rõ thuộc giống nào nhưng đặc biệt thân thiện với con người.

Từ Diệp Khiêm thường đến đây, thỉnh thoảng khi muốn thư giãn anh sẽ chơi đùa với nó.

"Đây là bữa sáng mà một chị rất xinh đẹp mua cho đấy."

Giọng nói của anh không biết từ khi nào đã trở nên nhẹ nhàng hơn, "Cô gái nhỏ khá đáng yêu."



Nhưng khi nói đến đó, anh dừng lại.

Khi trở về ký túc xá, Từ Diệp Khiêm nghĩ về bữa sáng của cô, trong lòng vẫn cảm thấy hơi áy náy.

Mẹ anh từ nhỏ đã dạy anh rằng phải sống ngay thẳng, không được lợi dụng lòng tốt của người khác và không ai sinh ra đã phải đối xử tốt với mình cả.

Đối với lòng tốt của bất kỳ ai, anh đều phải đáp lại bằng sự chân thành lớn nhất.

Điều này khiến anh suy nghĩ rất nhiều, thậm chí đọc sách mà không thể tập trung.

"Con gái thích ăn kẹo chăng?"

Nhưng liệu tặng kẹo có quá đơn giản không?

Từ Diệp Khiêm lại lên mạng tìm kiếm, "Con gái thích quà gì?"

Có rất nhiều đề xuất.

Nhưng các món quà như kẹp tóc và vòng tay có vẻ... khiến người khác dễ hiểu lầm.

Những bài toán lập trình khó nhằn hay các công thức phức tạp không thể làm khó anh, nhưng chuyện này lại khiến anh rơi vào vòng xoáy băn khoăn.



Từ Diệp Khiêm hít thở sâu vài lần, nhìn bạn cùng phòng Lâm Tử Dịch đang chơi game rồi lên tiếng: "Tử Dịch."

"Hử? Sao thế?"

"Cậu nói xem—"

Anh ngập ngừng vài lần, nhưng vẫn không nói ra được.

Lâm Tử Dịch tạm dừng game, tắt hẳn: "Ôi giời ơi, người anh em à, nói đi, chuyện gì thế? Đàn ông đừng có dài dòng."

Nhưng ánh mắt cậu ta tràn đầy hứng thú, rõ ràng là vẻ mặt của một người hóng chuyện.

Lâm Tử Dịch chưa bao giờ thấy một học bá lạnh lùng như Từ Diệp Khiêm lại có vẻ mặt như thế này, cảm giác mới mẻ thật đấy.

Từ Diệp Khiêm thở dài như muốn buông xuôi: "Cậu nói xem, thường tặng con gái thứ gì để ăn thì hợp lý?"

"Ôi trời!"

"Anh em, cuối cùng cậu cũng biết rung động à???"

Lâm Tử Dịch ngạc nhiên đến mức ngã từ giường xuống, còn lăn nửa vòng, rồi đứng dậy phủi những hạt bụi không tồn tại, mắt vẫn trợn tròn.

Tại trường đại học Giang Thành, Từ Diệp Khiêm được coi là một "người nổi tiếng", không phải vì tài giỏi đến mức nào, mà bởi vì cứ vài ngày lại có người tỏ tình với anh, nhưng anh chưa bao giờ chấp nhận.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ghen Ghét Muốn Nổi Điên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook