Chương 37: cậu nghĩ sao về hắn ta
Tinh Kỳ
07/09/2021
Sáng hôm sau, khi nó tỉnh dậy thì đã không thấy hắn đâu. Bảo Nhi sang gọi nó đi vệ sinh cá nhân để chuẩn bị lại tập trung.
- Các em tập trung theo nhóm nhé, để chúng ta bắt đầu hoạt động của ngày hôm nay.
- Dạ vâng ạ
- Ê Minh Nguyệt, Tư Thần đâu?
- Không biết, từ sáng tao đã không thấy đâu rồi. Nó nhìn xung quanh một lúc vẫn không thấy bóng dáng của hắn đâu.
- Hôm nay chúng ta sẽ di chuyển đến ngọn núi phía trước để leo núi nhé. Cô giáo nói
- Thưa cô, nhóm em thiếu người ạ, em không biết bạn Tư Thần đâu. Nó phát biểu
Vừa lúc ấy, Tư Thần cầm trên tay một ít đồ ăn sáng, nước, đồ ăn nhẹ chạy tới phía nó
- Nhớ tôi đấy hả?
- Nó giật mình quay lại: ai thèm nhớ cậu, vì phải hoạt động theo nhóm mà tôi thì không muốn đi một mình thôi. Đừng có mà tưởng bở.
- Tôi đi mua đồ ăn sáng cho cậu nè. Vừa nói hắn vừa đưa cho nó những túi thức ăn lớn nhỏ.
Nhìn thấy cảnh đó, cả lớp xôn xao: hai người họ yêu nhau sao, chẳng phải bảo là người hầu sao
- Cô ta dám ở bên anh Tư Thần sao
-...
- Nào các em, trật tự đi. Chúng ta bắt đầu buổi leo núi ngày hôm nay nhé
- Vâng ạ
- Chân cậu nay còn đau không, nếu không leo được thì để tôi bảo cô giáo. Hắn hỏi nó
- Tôi không sao, chúng ta đi thôi
- Minh Nguyệt, từ phía xa Minh Quân chạy đến phía nó
- Có chuyện gì vậy. Nó thắc mắc nhìn Minh Quân
- Nay phải leo núi, chân cậu vừa mới bị thương nên mình chuẩn bị cho cậu một ít dụng cụ bảo vệ chân, vừa nói Minh Quân vừa ngồi xuống buộc vào cổ chân cho nó để tránh bị chấn thương.
Nó ngại ngùng: cảm ơn cậu nhé. Còn hắn thì tức đến đỏ cả mặt. Minh Nguyệt cảm thấy tảng băng này đang tỏa ra một lượng sát khí vô cùng lớn thì cảm thấy lo sợ, nhìn Tư Thần nó cười nói: chúng ta đi thôi
Hắn không thèm trả lời, bộ mặt lạnh lùng lại bao trùm lên người hắn.
- Cậu nghĩ sao về hắn ta? Đột nhiên hắn hỏi làm nó sững sờ
- Các em tập trung theo nhóm nhé, để chúng ta bắt đầu hoạt động của ngày hôm nay.
- Dạ vâng ạ
- Ê Minh Nguyệt, Tư Thần đâu?
- Không biết, từ sáng tao đã không thấy đâu rồi. Nó nhìn xung quanh một lúc vẫn không thấy bóng dáng của hắn đâu.
- Hôm nay chúng ta sẽ di chuyển đến ngọn núi phía trước để leo núi nhé. Cô giáo nói
- Thưa cô, nhóm em thiếu người ạ, em không biết bạn Tư Thần đâu. Nó phát biểu
Vừa lúc ấy, Tư Thần cầm trên tay một ít đồ ăn sáng, nước, đồ ăn nhẹ chạy tới phía nó
- Nhớ tôi đấy hả?
- Nó giật mình quay lại: ai thèm nhớ cậu, vì phải hoạt động theo nhóm mà tôi thì không muốn đi một mình thôi. Đừng có mà tưởng bở.
- Tôi đi mua đồ ăn sáng cho cậu nè. Vừa nói hắn vừa đưa cho nó những túi thức ăn lớn nhỏ.
Nhìn thấy cảnh đó, cả lớp xôn xao: hai người họ yêu nhau sao, chẳng phải bảo là người hầu sao
- Cô ta dám ở bên anh Tư Thần sao
-...
- Nào các em, trật tự đi. Chúng ta bắt đầu buổi leo núi ngày hôm nay nhé
- Vâng ạ
- Chân cậu nay còn đau không, nếu không leo được thì để tôi bảo cô giáo. Hắn hỏi nó
- Tôi không sao, chúng ta đi thôi
- Minh Nguyệt, từ phía xa Minh Quân chạy đến phía nó
- Có chuyện gì vậy. Nó thắc mắc nhìn Minh Quân
- Nay phải leo núi, chân cậu vừa mới bị thương nên mình chuẩn bị cho cậu một ít dụng cụ bảo vệ chân, vừa nói Minh Quân vừa ngồi xuống buộc vào cổ chân cho nó để tránh bị chấn thương.
Nó ngại ngùng: cảm ơn cậu nhé. Còn hắn thì tức đến đỏ cả mặt. Minh Nguyệt cảm thấy tảng băng này đang tỏa ra một lượng sát khí vô cùng lớn thì cảm thấy lo sợ, nhìn Tư Thần nó cười nói: chúng ta đi thôi
Hắn không thèm trả lời, bộ mặt lạnh lùng lại bao trùm lên người hắn.
- Cậu nghĩ sao về hắn ta? Đột nhiên hắn hỏi làm nó sững sờ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.